Đan Vũ Càn Khôn

Chương 323: Đăng môn hủy biển



- Ngươi không có khả năng trở thành Võ Tôn, vĩnh viễn cũng không thể.

Một cổ tinh thần niệm lực này, đột nhiên ở trong óc Tần Phàm chậm rãi thành hình, sau đó một thanh âm huyền bí ở trong đầu của hắn vang vọng, sau đó hắn liền cảm giác được cả người tiến nhập một loại trạng thái không cách nào tự quyết.

- Ngươi không có khả năng trở thành Võ Tôn, vĩnh viễn cũng không thể.

- Ngươi không cách nào trở thành Võ Tôn.

- Ngươi vĩnh viễn không có khả năng trở thành Võ Tôn.

Mà một câu kia lời nói, lại còn đang không ngừng mà tiếng vọng lấy, tựa hồ muốn khắc vào Tần Phàm thức hải ở chỗ sâu trong, tại đối với Tần Phàm tiến hành một loại chiều sâu tinh thần thôi miên.

Mà lúc này mọi người liền có thể trông thấy một thiếu niên áo xanh, ngơ ngác mà đứng ở trên đường cái trước Càn Kinh, vẫn không nhúc nhích, hai mắt vô thần, giống như là kẻ ngu, người bên ngoài tuy trông thấy hắn có chút dị thường, nhưng lại không có ai biết hắn xảy ra chuyện gì.

- Ngươi không có khả năng trở thành Võ Tôn...

- Ta... không có khả năng trở thành Võ Tôn...

Mà thời gian dần qua, theo thanh âm huyền bí trong đầu kia không ngừng vang lên, bờ môi của Tần Phàm bỗng nhiên khinh động, vậy mà đi theo thanh âm kia thì thào tự nói!

- Ta không có khả năng trở thành Võ Tôn, …vĩnh viễn cũng không thể...

Bất quá đi theo nói mấy lần, đột nhiên Tần Phàm như điên cuồng mà hô to một tiếng, lập tức toàn bộ người đường cái Càn Kinh đều chấn động lên! Tất cả mọi người bị hắn hấp dẫn tới.

Vào lúc này, Tần Phàm thanh tỉnh lại!

- Ta muốn trở thành Võ Tôn! Ta nhất định có thể trở thành Võ Tôn! Ta không chỉ muốn trở thành Võ Tôn, ta còn muốn thành Võ Thánh! Ta muốn đạp vào võ đạo đỉnh phong!

Chấp niệm trong đáy lòng kia Tần Phàm rốt cục vào lúc này bạo phát ra!

Hắn sớm đã đem chấp niệm mình sẽ trở thành người mạnh nhất, khống chế vận mệnh của mình này khắc sâu vào trong ý thức hải, khi cổ tinh thần niệm lực từ bên ngoài đến này va chạm vào ở chỗ sâu trong thức hải của hắn, chấp niệm kia lập tức bạo phát ra, để cho hắn lập tức thanh tỉnh lại!

- Đạp đỉnh phong, khống chế vận mệnh của mình! Bảo vệ người mình muốn bảo vệ!

Đây cũng là chấp niệm của Tần Phàm, không có bất kỳ vật gì có thể dao động! Trải qua vô số lần tinh thần tôi luyện, cái chấp niệm này chỉ biết càng khắc càng sâu!

- Càn Kinh Tần gia, ta không sợ ngươi!

Một tiếng gầm rú cực lớn chấn nổ đường cái Càn Kinh lần nữa, người qua đường, còn có tất cả người trong cửa hàng, vào lúc này đều kinh ngạc mà nhìn về phía thiếu niên áo xanh ở giữa ngã tư đường kia.

Nhất phẩm Chân Vũ thế gia Càn Kinh Tần gia, cho dù là ở kinh đô Càn Kinh cũng là thế lực thập phần cường đại, đến tột cùng là người nào dám khiêu chiến nó!

- Người kia là ai? Cũng dám ở kinh thành gọi thẳng danh tự Càn Kinh Tần gia như thế?

- Ha ha, một tên mao đầu tiểu tử cũng dám khiêu chiến Càn Kinh Tần gia?

- Bộ dáng kia của hắn hình như là tên điên a!

- Hắc hắc, ta khuyên các ngươi vẫn là nói nhỏ một chút, người này các ngươi không thể trêu vào được!

Trông thấy bộ dạng điên cuồng này của Tần Phàm, người qua đường nghị luận nhao nhao, ban đầu tất cả mọi người cho rằng Tần Phàm là điên rồi, cho đến lúc có một người tin tức linh thông nói ra.

- Không phải chỉ là một mao đầu tiểu tử sao? Càn Kinh Tần gia cũng là hắn có thể khiêu chiến hay sao? Hắn ở chỗ này hô to danh tự Càn Kinh Tần gia, đoán chừng rất nhanh sẽ khiến cho người Càn Kinh Tần gia đến thu thập rồi.

Có người lộ ra vẻ khinh thường.

- Mao đầu tiểu tử? Các ngươi nghe nói qua có một mao đầu tiểu tử nào có thể lấy được đệ nhất Triêu Thánh chưa? Các ngươi nghe nói qua có mao đầu tiểu tử nào có thể ở trước mười tám tuổi liền đạt tới cảnh giới Linh Vũ sư chưa? Các ngươi nghe nói qua mao đầu tiểu tử nào có thể một người hủy toàn bộ Huyết Đường Lang Bang không?

Người có tin tức linh thông kia nhìn người nói năng lỗ mãng đùa giỡn nói.

- Là Tần Phàm? Nam Phong Tần gia Tần Phàm?

Người nọ lập tức cảm giác được lưng mát lạnh.

- Trời ạ, đã sớm nghe nói Nam Phong Tần gia này cùng Càn Kinh Tần gia có chút thù hận, không thể tưởng được Tần Phàm này cũng dám trước mặt mọi người phát ra khiêu chiến đối với Càn Kinh Tần gia?

- Ta thu được tin tức tin cậy, nghe nói cách đây mấy ngày, Càn Kinh Tần gia đã từng phái ra một Võ Tôn đuổi theo giết Tần Phàm. . .

- Cái gì? Tần Phàm này vậy mà được Càn Kinh Tần gia coi trọng như vậy rồi!

- Một Linh Vũ sư mười tám tuổi, có thể không coi trọng sao?

- Vậy làm sao Tần Phàm này còn sống sờ sờ mà đi tới đây, còn dám la lối khiêu chiến? Hắn vẫn là chưa đủ kinh nghiệm ah! Đại nạn không chết, hắn nên trốn đi mới đúng a. Dù sao cũng là tuổi trẻ khí thịnh, quá vọng động rồi!

- Lại vẫn quang minh chính đại đi tới trên đường cái Càn Kinh. Càng là gọi thẳng danh tự Càn Kinh Tần gia. Đây không phải muốn chết sao?

- Ha ha, bởi vì ta nghe nói Càn Kinh Tần gia này phái ra Võ Tôn, lại trọng thương mà quay về!

- Ngươi... nói đùa gì vậy? Điều này sao có thể! Tuy Tần Phàm là yêu nghiệt một chút, gần mười tám tuổi đã đột phá đến cảnh giới Linh Vũ sư, thiên phú như vậy ở toàn bộ Đại Càn quốc chỉ sợ cũng điên cuồng! Nhưng ngươi nói Võ Tôn thua ở trên tay hắn, nói ra cũng không có người tin tưởng a!

- Ha ha, có tin hay không là tùy ngươi, tin tức này là Lạc thành Thái gia truyền ra đấy.

- Lạc thành Thái gia?

- Dùng uy vọng của Lạc thành Thái gia, xem ra việc này tám chín phần mười là sự thật. nguồn

- Tần Phàm này cũng quá nghịch thiên a? Hắn vẫn là người sao?

- Linh Vũ sư đánh bại Võ Tôn? Cái này cũng thật bất khả tư nghị!

- Ha ha… các ngươi ngẫm lại người nọ tên là Tần Phàm, có lẽ các ngươi sẽ dễ dàng lý giải một điểm rồi.

- Ách, trách không được Đại Càn phong vân gọi hắn là kỳ tích chi tử, quả nhiên là không ngừng sáng tạo kỳ tích ah!

Mà vào lúc này, trong óc của Tần Phàm rốt cục dần dần khôi phục thanh minh. Cái loại cảm giác Hỗn Độn trong thức hải cũng hoàn toàn biến mất, hôm nay suy nghĩ của hắn cũng bắt đầu bình thường trở lại.

- Không cần phải nói, vừa rồi nhất định là vị Võ Thánh trong Càn Kinh Tần gia kia xuất thủ! Không hổ là Võ Thánh! Cách nhau xa như vậy, còn có thể hoàn toàn phá huỷ tinh thần phòng ngự của ta! Thiếu chút nữa thành công đưa tinh thần ám chỉ kia ẩn núp ở chỗ sâu trong thức hải của ta!

Tần Phàm nghiến răng nghiến lợi, đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía tòa phủ đệ khí thế rộng lớn kia. Trong nội tâm phẫn nộ quay cuồng, hai tay cầm thật chặt quyền thủ, hận ý ngập trời!

Tuy hắn không thể truy tung đến vị trí cụ thể của đạo tinh thần lực kia, nhưng hắn có thể ẩn ẩn cảm giác được là đến từ trong phủ đệ Càn Kinh Tần gia!

Nếu như vừa rồi một khi hắn bị Võ Thánh này đem tinh thần ám chỉ kia thành công đánh vào ở chỗ sâu trong thức hải của hắn, như vậy tương lai thời điểm hắn muốn đột phá đến Võ Tôn sẽ phải chịu tinh thần ám chỉ này ảnh hưởng, sẽ cảm thấy mình "không có khả năng trở thành Võ Tôn" !

Mà phàm là võ đạo chi lộ, càng về sau càng cần một loại tự tin cường đại, tâm bình tĩnh cứng cỏi, một khi đã mất đi tự tin, tâm bình tĩnh sẽ mất đi kiên định, cái kia thật sự sẽ như cái thanh âm kia nói, "Vĩnh viễn không có khả năng trở thành Võ Tôn" !

- Càn Kinh Tần gia! Quả nhiên là ngoan độc! Vậy mà muốn trực tiếp đoạn võ đạo chi lộ của ta!

Vào lúc này trên người Tần Phàm đột nhiên bị dẫn phát ra một ngọn lửa tức giận vô danh, sắc mặt cũng ẩn ẩn trở nên có chút dữ tợn!

Chấp niệm trong lòng của hắn!

Không sợ chịu khổ, không sợ bị thương, không sợ gây khó dễ, lần lượt mà đột phá khốn cảnh, lần lượt mà siêu việt mình, lần lượt cố gắng!

Vì chính là đạp vào đỉnh phong võ đạo! Vì chính là khống chế vận mệnh của mình, không để cho bất luận kẻ nào chà đạp! Vì chính là bảo vệ người mình muốn bảo vệ, không cho bất luận kẻ nào tổn thương!

Hôm nay Càn Kinh Tần gia muốn đoạn võ đạo chi lộ của hắn. Chẳng khác nào là chạm vào nghịch lân của hắn! Lại để cho hắn mất đi tất cả mộng tưởng cùng hi vọng! Lại để cho tất cả cố gắng của hắn đều trở nên uổng phí!

Hắn làm sao có thể không phẫn nộ? Hắn hận không thể ngay lập tức thiêu hủy cả tòa phủ đệ của Càn Kinh Tần gia.

Trên đường cái Càn Kinh kia, một cổ sát khí đột nhiên dâng lên, xông thẳng lên trời, tất cả người đi đường vào lúc này đều cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, bộ phận võ giả tu vi thấp thậm chí có chút ít lạnh run.

Ở trong một chỗ mật thất của Càn Kinh Tần gia.

Một lão giả hình tượng uy nghiêm ngồi xếp bằng ngồi ở trong đó, trên người mặc áo bào màu vàng, toàn thân mộc mạc, tóc bạc hồng nhan, trên mặt không có một tia nếp nhăn. Vào lúc này, hai mắt hắn nhắm nghiền, phong độ bất phàm, khí thế trên người kéo dài mà cường đại.

Mà ở trước mặt hắn cung kính quỳ nửa gối đúng là ở toàn bộ Đại Càn thủ đô, thân phận thập phần tôn quý, Thần Tôn của Chân Vũ Thánh điện, Tần Khải!

Hôm nay Thánh điện Thần Tôn Tần Khải ở Đại Càn quốc cùng Càn Kinh đô quyền thế ngập trời kia, tất cung tất kính, hắn tựa hồ là kiên nhẫn cùng đợi cái gì, tuy là nửa quỳ hồi lâu, nhưng trên mặt của hắn lại không dám có một tia bất mãn.

Bởi vì vị ngồi ở trước mặt của hắn kia, đúng là người mạnh nhất Càn Kinh Tần gia, Võ Thánh Tần Quan!

Oanh!

Một lát sau, tựa hồ toàn bộ mật thất đều chấn động một cái.

Sau đó thấy vị lão giả uy nghiêm kia chậm rãi mở mắt, nhưng sau đó lộ ra sắc mặt cũng không khá lắm.

- Lão tổ tông, sự tình ra sao?

Tần Khải cẩn thận mà nhỏ giọng hỏi. xem tại

- Tần Phàm này quả nhiên không đơn giản, lực ý chí của hắn thập phần cường đại, hơn nữa ở chỗ sâu trong thức hải có một chấp niệm độc lập, ngay cả bản Võ Thánh cũng không cách nào dao động, muốn thông qua như vậy ảnh hưởng hắn võ đạo tiến cảnh của hắn, xem ra là không thể nào rồi. . .

Đã qua một hồi lâu, lão giả này mới khẽ cau mày, trầm giọng nói ra. tinh thần lực của Tần Phàm vô cùng cường đại, hơn nữa đối với võ đạo cực kỳ chấp nhất. Hắn căn bản không thể đem tinh thần ám chỉ này cắm vào trong thức hải của Tần Phàm!

- Hiện tại phương diện Thánh điện rõ ràng là không để cho chúng ta động đến hắn. Vậy làm sao bây giờ?

Sắc mặt Tần Khải lập tức trở nên hết sức khó coi, trong nội tâm rung động, nhưng lại không thể tưởng được Tần Phàm sẽ khó đối phó như thế.

Không chỉ có bên ngoài phái Võ Tôn giết hắn không chết, hôm nay ngay cả Võ Thánh ngầm ra tay cũng không làm gì được hắn cả!

- Hôm nay Càn Kinh Tần gia chúng ta cùng Tần Phàm kia, quan hệ đã không có biện pháp chữa trị sao?

Trầm ngâm một hồi, Tần Quan kia ngẩng đầu lên nhìn xem Tần Khải hỏi.

- Chỉ sợ là không thể nào. . .

Tần Khải lắc đầu nói ra:

- Càn Kinh Tần gia chúng ta đã từng nhiều lần chèn ép Nam Phong Tần gia, còn phái người ám sát Tần Phàm, tuy đều không có giết thành, nhưng lấy tính cách của Tần Phàm này, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.

Hơn nữa, còn có một câu hắn không dám nói chính là, vừa rồi Tần Quan muốn đoạn võ đạo chi lộ của Tần Phàm, làm như vậy khẳng định càng là khơi dậy oán hận trọng lòng Tần Phàm! Cho dù thay đổi bất kỳ một võ giả nào tao ngộ đến loại tình huống này, nhất định trong nội tâm đều hận ý ngập trời!

Nếu như thành công khá tốt, một Linh Vũ sư đối với Càn Kinh Tần gia hắn mà nói tính toán không được cái gì!

Nhưng để cho Tần Khải lo lắng chính là, Tần Quan vậy mà đã thất bại!

Hắn và Tần Quan cũng không nghĩ tới, Võ Thánh ra tay đối phó một Linh Vũ sư, lại vẫn sẽ thất bại! Điều này cũng làm cho trong lòng của hắn đối với Tần Phàm càng thêm kiêng kị! Thậm chí hận không thể hiện tại tự mình chạy đến trên đường cái Càn Kinh giết chết hắn!

- Hiện tại Tần Phàm này đã bị Chân Vũ Thánh điện chú ý, muốn trực tiếp giết chết hắn là không thể nào. Hắn không phải muốn đi vào Chân Vũ thánh địa sao? Xem ra chỉ có thể ở bên trong giết chết hắn rồi.

Tần Quan chậm rãi nói ra.

- Lão tổ tông có ý tứ là…

Tần Khải hai mắt sáng ngời.

- Trong khoảng thời gian này ta sẽ hết sức khôi phục cho đứa nhỏ Hạo Dương này, thậm chí tăng lên một ít tu vi, tất nhiên sẽ để cho hắn ở thời điểm Chân Vũ thánh địa mở ra thuận lợi tiến vào.

Tần Quan nhàn nhạt nói.

Bành!

Bành!

Bành. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Nguyên lai bởi vì đột nhiên có một cổ sát khí kinh người xuất hiện, tất cả mọi người bị chấn nhiếp, trên đường cái Càn Kinh hơi yên tĩnh trở lại, vào lúc này, lại bỗng nhiên vang lên một hồi tiếng bước chân trầm trọng.

Sau đó mọi người liền trông thấy một thiếu niên áo xanh sắc mặt dữ tợn, thượng diện hiện đầy sát khí lành lạnh, trong tay cầm một thanh trường đao phảng phất như có Hỏa Vân thiêu đốt lên, cứ như vậy từng bước một đi đến phủ đệ rộng lớn kia!

Trên đường phố phía sau hắn xuất hiện liên tiếp hố sâu, đó là bởi vì bị đại lực chà đạp mà lưu lại dấu chân!

- Tần Phàm muốn làm gì hả?

Nhìn xem khí thế âm hàn trên người thiếu niên áo xanh kia, cùng phương hướng hắn tiến lên, trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng mọi người nghiêm nghị.

- Hắn hình như là muốn đi phủ đệ Càn Kinh Tần gia!

- Hắn vậy mà thật sự dám một mình tiến về trước khiêu chiến Càn Kinh Tần gia!

- Hắn điên rồi, không muốn sống nữa ư!

- Thật sự là quá lỗ mãng rồi!

- Nhẫn nhất thời trời cao biển rộng, dùng thiên phú của Tần Phàm này, ngày sau chẳng lẻ còn sợ không có cơ hội báo thù sao? Vậy mà hiện tại chỉ có một người đi khiêu chiến Càn Kinh Tần gia! Là cảnh giới tăng lên quá nhanh, ảnh hưởng đầu óc rồi hả?

Trận trận kinh hô cùng âm thanh nghi vấn vang lên ở hai bên đường cái, nhưng trên đường cái này, phương hướng Tần Phàm tiến lên, tất cả mọi người đều tự động tránh đi, sợ bị thiếu niên áo xanh sát khí tràn đầy kia một đao trảm chết.

- Phía trước là phủ đệ của Càn Kinh Tần gia rồi! Không biết Càn Kinh Tần gia kia có phát hiện hay không?