Đan Vũ Càn Khôn

Chương 487: Ta cũng là Luyện Đan Sư (2)



- Khỏa Đan Dược này gọi là Vũ Tôn Đan, nói thực ra, nếu ngoài Đan Dược siêu cấp ra thì ta nhất định không cách nào luyện chế. Trên thực tế, ta đã tích trữ vô số tài liệu quý hiếm tại đỉnh Thiên Cơ để luyện chế ra, thập phần trân quý. Nhưng Tần Phàm, vì ngươi mà không tưởng được ta phải dùng đến nó.

Trên tay Dịch Khuyết lại xuất hiện một đạo ánh sáng long lanh, ở giữa chính là một viên đan dược màu sáng, sau đó hắn nhìn về phía Độc Phàm, không nhanh không chậm nói ra.

- Ý nghĩa như tên gọi, tác dụng của Vũ Tôn Đan này là có thể khiến ta tạm thời tăng lên đến cảnh giới Võ Tôn! Nói cách khác, Tần Phàm, ngay bây giờ ngươi sẽ đối mặt với một Võ TôN!

Dịch Khuyết nuốt khỏa Đan dược màu trắng kia vào, sau đó nói với vẻ khí phách vô song.

Sau khi phục dụng Võ Tôn Đan, ngay sau đó, khí thế Dịch Khuyết đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Giống như là một hạt giống trong nháy mắt phát triển lên cao tận trời. Một tia nước nhỏ như đầu đũa đột nhiên biến thành một con sông mãnh liệt. Hay là một tiểu hài xảo quyệt đột nhiên biến thành một cự nhân vô cùng cao lớn.

Con sông này vô cùng cuồng bạo, sóng to gió lớn, khí thế lao nhanh!

Mà khí thế tại tràng cơ hồ cũng đồng thời phát sinh biến hóa, dùng một loại ưu thế áp đảo, Dịch Khuyết cơ hồ đè ép khí thế của Tần Phàm xuống tới mặt đất. Giống như là biển cả bỗng nhiên hóa ra một con thuyền bằng sắt thép, khi đi qua tạo nên sóng to khiến chiếc ghe độc mộc thiếu chút nữa bị nhấn chìm.

- Đích thật là Võ Tôn Đan hàng thật giá thật! Thứ này ngay cả Thần Điện cũng không có, hơn nữa muốn luyện chế Vũ Tôn Đan thập phần gian nan, nếu không phải có ưu thế của đỉnh Thiên Cơ thì Luyện Đan Sư cũng không thể luyện chế ra được. Xem ra Dịch Khuyết này đã tự mình luyện chế ra rồi! Không thể tưởng được, dù ta biết Dịch Khuyết là một gã Luyện Dược sư nhưng không ngờ hắn trẻ tuổi như vậy mà đã là Luyện Đan Sư a!

Mà lúc này, Kim Thượng trên gác cao Thần Điện nhìn hết thảy biến hóa trên màn sáng, không khỏi kinh khủng nói.

- Ha ha, Dịch Khuyết này quả thật là đủ yêu nghiệt đấy! Chúng ta cũng đã lâu rồi không được quan sát Thiên Tài Chiến đặc sắc như thế này a! Bất quá, Khuông trưởng lão ngươi xem, Tần PHàm kia đối mặt với Dịch Khuyết đã tăng lên đến cảnh giới Võ Tôn như thế mà vẫn có thể trấn định vô cùng! Chẳng lẽ hắn còn có át chủ bài nào sao?

Dương trưởng lão ở một bên cũng nói ra.

- Tâm tĩnh của Tần Phàm của thật tôi luyện không tệ nên hắn trấn định cũng không có gì khó hiểu. ĐỐi mặt với Dịch Khuyết cảnh giới Võ Tôn, khí thế của hắn cơ hồ bị áp đảo hoàn toàn rồi. Tần Phàm hẳn là thua không chút nghi ngờ gì rồi...

Sau khi quan sát một hồi, Khuông trưởng lão lắc đầu noi ra.

Cảnh giới Võ Tôn và Linh Vũ Sư đỉnh phong cách một khoảng vô cùng lớn, hơn nữa thực lực bản thân Dịch Khuyết cũng không tệ, phục dụng Võ Tôn Đan cũng không phải là một ý nghĩ điên rồ cho lắm.

- Đó cũng là Tần Phàm này cũng thập phần khó đối phó, ta thập phần thưởng thức hắn.

Lúc này Dương trưởng lão cũng vuốt râu của mình, gật đầu nói.

Lần này thì Khuông trưởng lão không nói gì.

Mấy vị trưởng lão cũng đều nghĩ thế thì mọi người trên quảng trường Thần Điện càng không cần nói tới rồi. Lúc họ nhìn thấy Dịch Khuyết xuất ra khỏa Võ Tôn Đan kia thì đã không còn người nào hoài nghi thân phận Luyện Đan Sư của Dịch Khuyết nữa. Đồng thời bọn hắn cũng có thể cảm giác được khí thế trên đài quyết chiến đã biến hóa.

Dịch Khuyết đã thật sự tạm thời tăng lên đến cảnh giới Võ Tôn!

- Đáng tiếc, không thể tưởng đưcọ Dịch Khuyết còn át chủ bài như vậy, bất quá Tần PHàm có thua cũng không oan. Dịch Khuyết quả thật là thiên tài trong thiên tài, thiên tài trng những thiên tài a! Luyện Đan Sư a! Ai có thể nghĩ đến?

- Chỉ tiến vào thánh địa Chân Vũ nửa năm đã có được trình độ như vậy, Tần Phàm đã sáng tạo nên vô số kỳ tích. Bất quá hắn lại đụng phải Dịch Khuyết, quả thật là đáng tiếc.

Lúc này, mọi người cũng đều sợ hãi thán phục, đồng thời có chút tiếc hận cho Tần Phàm.

Ngay cả Thái Hiên cũng không khỏi sinh ra ý nghĩ như vậy. Sau khi phục dụng Võ TÔn Đan thì Dịch Khuyết đã có được thực lực Võ Tôn. Tần Phàm tuy mạnh nhưng vẫn còn chênh lệch một khoảng.

Trừ phi Tần Phàm cũng có Vũ Tôn Đan. Bất quá, đại bộ phận người quan sát đều biết Võ Tôn Đan rất khó luyện chế, ngoại trừ tại thánh địa Chân Vũ thì bên ngoài cơ hồ không ai có thể luyện chế! Tần Phàm dù chỉ tiến vào nửa năm, trên người có không ít Đan Dược nhưng không có khả năng có được Vũ Tôn Đan a!

Trên chiến đài đỉnh Tử Cấm!

Tần PHàm nhìn khí thế của Dịch Khuyết như sóng to gió lớn, dần dần áp đảo thì cũng cảm giác có chút khó thở, bất quá hắn y nguyên thập phần bình tĩnh.

Tuy phiêu dật giữa cơn sóng to gió lớn nhưng tiểu tử này vẫn có thể đứng vững mà không bị lật ngã.

- Tần Phàm, ta không muốn giết ngươi, ngươi nên nhận thua đi! Vì ta vừa đạt tới cảnh giới Võ Tôn nên có lẽ không thể khống chế lực lượng một cách tự nhiên nên có thể giết chết ngươi! Với thiên phú và tiềm lực của ngươi, nếu cứ như vậy mà chết đi thì ta thấy không đáng.

Vào lúc này, Dịch Khuyết dùng tư thái từ trên nhìn xuống dưới nói với Tần Phàm, hẳn cảm giác được hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay hắn. Đối với hắn hiện tại mà nói thì thiếu niên áo xanh trước mặt vô cùng nhỏ yếu rồi.

- Ngươi thua chắc rồi!

Dịch Khuyết gằn giọng nói ra từng chữ một, khí thế trên người lại bắt đầu khởi động lên, lúc này hắn đã quyết tâm dùng khí thế áp bách khiến Tần Phàm nhận thua.

- Cũng chưa chắc.

Thế nhưng lúc này, TẦn Phàm chỉ nhàn nhạt nói ra, một tay hắn cũng sờ lên trữ vật giới chỉ.

- Ngươi đây là tìm...

Thấy Tần Phàm không biết tốt xấu như vậy, Dịch Khuyết đã thực sự nổi giận, bắt đầu ngưng tụ lực khí, tùy thời đều ra tay chấm dứt trận đấu đã không còn ý nghĩa gì lúc này.

Mọi người thấy Dịch Khuyết sau khi thể hiện ra thực lực Võ Tôn mà Tần Phàm vẫn không nhận thua, trong nội tâm cũng cảm thấy Tần Phàm có chút sính cường. Dù sao thì cảnh giới Võ Tôn vẫn cường đại hơn Linh Vũ Sư nhiều lắm.

Thế nhưng, vào lúc này...

- Ta cũng là một gã Luyện Đan Sư.

Thanh âm bay bổng phiêu dật của Tần Phàm truyền đến quảng trường Thần Điện. Ngay lập tức, mọi người trên quảng trường như trúng phải phép định thân, không khỏi khẽ giật mình, thậm chí ngây ngẩn cả người. Cơ hồ tất cả mọi người đều không tin vào lỗ tai mình.

- Tần Phàm hắn vừa nói gì vậy?

Tần Phàm... Hình như hắn nói hắn cũng như Dịch Khuyết, là một gã Luyện Đan Sư.

- Luyện Đan Sư? Ngươi xác định Tần Phàm không nói Luyện Dược Sư mà là Luyện Đan Sư cao quý nhất trong Luyện dược đạo?

- Ta nghe chính là Luyện Đan Sư.

- Ta cũng nghe như thế.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, trao đổi lời nói vừa nghe rồi. Cuối cùng mọi người đều phát hiện mình cũng không có nghe lầm! Vừa rồi Tần Phàm đích thật đã thừa nhận mình là Luyện Đan Sư như Dịch Khuyết trước mặt mọi người, Luyện Đan Sư cao quý nhất trong Luyện Dược đạo!