Đẳng Cấp Ở Rể

Chương 543



Chương 543

Đừng có nhìn hiện tại võ công của anh, thân thê của anh vượt trội hơn người thường rất nhiều, ý chí quật.

cường, nhưng đối với dục vọng mà nói anh vân rât khó không chê.

Sở Phi giọng điệu vừa ngượng ngùng vừa cứng răn nói: “ Không không chê được cũng không sao, vôn dĩ bôn năm trước em cũng nên giao mình cho anh rồi.”

Sau đó, cô nhằm mắt lại, chờ đợi sự mật kiêm soát của Lâm Tử Minh.

Cô đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, không giống như lần trước, lần này cô can tâm tình nguyện, mong được giao bản thân cho Lâm Tử Minh.

Lương tâm của trời đất, thần kinh của Lâm Tử Minh đang trải qua sự trêu chọc và thử thách chựa từng có, trong lòng có vô số tiếng nói khiển anh tỏ thành dã thú mà ăn thịt Sở Phil Hắn không phải là Liễu Hạ Huệ”, càng không phải là một thái giám, mỹ nữ nằm trong lòng, đảm đương tư thế hái quả, không một nam nhân nào có thể thờ ơ, ngay cả một lão già mắt sức, cây cô thụ cũng sẽ nở hoa lúc này.

* là nhân vật cô đại của Trung Quốc, là một nhà tự tưởng gia, giáo dục gia, chính trị gia. Là một người đoan chính, quan trọng lễ nghĩa, con người.

Lâm Tử Minh cố gắng bảo trì ý chí duy nhất còn sót Ìại trong đầu, khó khăn nói: “Phi Phi, em đã thực sự quyết định xong rồi? Thân phận của anh không chỉ Ìà đơn giản chủ tịch của Tử Gì 8H: sau lưng anh còn rất nhiều chuyện, còn có một chuyện khác rât quan trọng, cũng rât nguy hiểm đang chờ anh đi làm, một khi anh không xử lý. tốt thì không biết hậu quả sẽ ra sao nữa, em vẫn đang ở trong tình trạng hoàn hảo, với điều kiện của em, có thể tìm được một người đàn ông tốt, yên tâm trải qua phân còn lại của cuộc đời……

Sở Phi đưa tay chặn miệng Lâm Tử Minh, ánh mặt kiên định, không chút do dự nhìn Lâm Tử Minh nói: “Đời này em là của anh, cho dù là núi kiếm hạy biển lửa, em đều. sẽ cùng anh đi hệt con đường, chỉ cân anh không bỏ lại em, kiếp này sống là người của Lâm Tử Minh, chết cũng sẽ là hồn ma của Lâm Tử Minh.”

Những lời này thật sự đánh sâu vào trái tim Lâm Tử Minh, xua tan đi lo lắng cuối củng của anh, Sở Phi đã nói đến thế này, anh còn đạo đức giả cái gì nữa?

Lâm Tử Minh lớn gan ôm chặt Sở Phi, nhìn chằm chăm thật sâu, đưa ra lời thề thiêng liêng nhát, “Phi Phi, bắt đầu từ hôm nay, anh sẽ dùng hết sức mình đề bảo vệ em, đối xử với em bằng sự dịu dàng chân thành nhát của anh, chỉ cân anh một ngày còn ở đây, anh nhất định sẽ không để em phải chịu tổn thương, chỉ cần em không bỏ rơi anh, anh sẽ không bao giờ làm em thất vọng. Tình huông này, trời đất chứng giám, mặt trăng làm bằng chứng! * Sau khi nói xong, Lâm Tử Minh hôn nhẹ.

Buổi tối hôm nay, Lâm Tử Minh và Sở Phi công phó Vu Sơn”, chim uyên ương trong chăn thành đêm đôi, một cây hoa lê ép hải đường”.

» “Công phó Vu Sơn” có nghĩ là: trước đây được coi là thần nữ Vụ Sơn, sau này được mọi người hiểu là tình yêu nam nữ.

° “Chim uyên ương trong chăn thành đêm đôi, cây hoa lê ép hải đường” đó là bài thơ của Tô Thức có nghĩa là khoảng cánh tuổi tác của hai người rất lớn, giống như là “Trâu già gặm cỏ non.”

Sáng sớm hôm sau, Lâm Tử Minh tỉnh đậy, nhúc nhích một chút liền tỉnh táo lại, cúi đầu liền nhìn thấy người đẹp trong lòng, cuộn tròn trong lòng như mèo con, khóe miệng hơi nhếch lên, với một nụ cười hạnh phúc.

Những chuyện đêm qua hiện lên trong tâm trí Lâm Tử Minh từng cảnh từng cảnh, sự điên cuông, mê đăm, pha trộn xảy ra…… anh và Sở Phi đã ở bên nhau lâu như vậy, cuối cùng cũng đã tu thành chính quả.

Nó ra rất kịch tính, khi anh và Sở Phi vân là quan hệ vợ chồng hợp pháp, anh ấy chưa bao giờ thực hiện bước đó với Sở Phi, kết quả là anh và Sở Phi đã hợp thành một đôi sau khi ly hôn.

Đôi với Sở Phi bị anh giày vò không nhẹ, bây giờ là lúc cân nghỉ ngơi, Lâm Tử Minh nhẹ nhàng hôn lên trán cô, sau đó nhẹ nhàng đặt cô xuông.