Đáng Yêu Thêm Một Chút - Tô Bì Phù Phù Tử

Chương 79



Lúc hôn lễ của Triệu Dung, ông không mua được vé ngồi, chỉ mua được vé đứng trên chuyến tàu màu xanh, nhưng vẫn cố gắng đến Bắc Kinh "tham dự" hôn lễ của bà.

Nói là tham dự, thực ra chỉ là đứng ngoài cửa, lén nhìn bà trong bộ váy cưới. Sau đó, suốt hơn mười năm, hai người gần như không có liên lạc gì, chỉ mỗi dịp Tết, ông mới gửi cho bà một tin nhắn trông như tin nhắn gửi hàng loạt.

Về sau...

Năm Dư Lạc tốt nghiệp cao trung, gia đình bất ngờ xảy ra biến cố, Triệu Dung mang con gái đi lánh nạn, cuối cùng chỉ có thể dò hỏi xem liệu ông có thể giúp đỡ không.

Ông không chỉ giúp đỡ, mà còn để bảo vệ bọn họ, chuyển nhà đến một thành phố địa cấp nhỏ hơn ở Tứ Xuyên, và ông vẫn chưa kết hôn.

Cứ như vậy, ngày qua ngày nhìn bà hạnh phúc. Nếu bà cần, ông sẽ xuất hiện; nếu bà không cần, ông cũng chẳng yêu ai khác. Hoặc là cưới bà, hoặc là cả đời không cưới ai. Chính sự tồn tại của ông đã giúp Triệu Dung và Dư Lạc không phải sống quá khổ sở.

Nhưng biến cố năm đó trở thành bóng ma mãi mãi trong cuộc đời của Dư Lạc.

Khi đó cô chỉ là một cô bé mười tám tuổi, không biết đối mặt và xử lý ra sao, cũng không biết phải điều chỉnh tâm trạng thế nào. Dần dần, đôi khi chính Dư Lạc cũng cảm thấy mình đã không còn là con người trước kia nữa.

Cuộc sống có thể một lần nữa quay lại như trước không?

Dư Lạc cảm thấy rất khó.

Cô nhìn vào tin nhắn trên điện thoại, một lần nữa hoảng loạn, vừa định tắt máy, thì thấy Triệu Dung nhắn thêm một đoạn dài.

【Trước đây mẹ cũng nghĩ tình cảm tuổi mười tám không đáng tin, nhưng con nhìn chú Trần của con mà xem... Mẹ tin rằng trên thế gian này vẫn có người kiên trì như thế. Cậu con trai từng thích con giờ ra sao rồi? Sau khi chúng ta trở về Bắc Kinh, con có liên lạc với cậu ấy không? Dù ngày xưa hai đứa che giấu rất kỹ, còn có cậu bạn tên Tô Bạch ở giữa làm bình phong, nhưng mẹ vẫn có thể nhìn ra ngay. Là cậu tên Lộ Tinh Lâm đúng không, ánh mắt cậu ấy nhìn con thật không trong sáng chút nào.】

Tay Dư Lạc khựng lại, chần chừ một lúc lâu, rồi gõ một dòng vào khung nhập tin nhắn.

【Anh ấy hiện tại... đang ở bên cạnh con.】

Nhưng cuối cùng cô không gửi đi.

Tình cảm cô dành cho Lộ Tinh Lâm cũng giống như dòng chữ này, chậm chạp mãi chưa gửi đi.



...

Lộ Thanh Hạ đang theo học tại một trường bán tư thục ở thành phố Bắc Kinh.

Các học sinh ở đây đều là con nhà giàu có, xe đậu dọc đường toàn là những siêu xe đắt tiền, trong đó có nhiều chiếc Maybach rất phổ biến.

Vì Maybach vốn có thiết kế khá khiêm tốn nên hoà vào khung cảnh này lại không quá nổi bật.

Cũng vì vậy mà mỗi cuối tuần khi phụ huynh đến đón con, bên kia đường luôn có rất nhiều máy ảnh dài tập trung chờ sẵn, thậm chí còn thu hút sự chú ý hơn cả một triển lãm xe hơi. Chỉ cần có chút động tĩnh là bị người ta ghi lại ngay.

Đôi khi Lộ Thanh Hạ không muốn anh trai đến đón mình, lý do cũng khá "phô trương", anh trai cô bé quá đẹp trai.

Phong cách lái xe đẹp, người cũng đẹp, chỉ cần đứng đó liền toả sáng.

Lần đầu Lộ Tinh Lâm đến đón cô bé, đã khiến cô bé trở thành chủ đề hot, đạt được hai triệu lượt thích trên một nền tảng video.

Lần đó khiến tuần sau khi đi học, cô bé bị bao vây bởi rất nhiều bạn bè.

“Á á á anh trai cậu là tay đua xe kia! Lộ Tinh Lâm đúng không?!”

“Anh trai cậu thường về nhà khi nào? Bọn mình có thể đến nhà cậu chơi được không?”

“Cậu biết không, bây giờ cậu nổi tiếng trên mạng rồi đấy, à mà này, có thể nhờ anh trai cậu ký tên cho mình không?”

Lộ Thanh Hạ vừa bước vào giai đoạn không thích bị chú ý quá nhiều, nên mỗi khi thấy anh trai đến đón là cô bé lại lo sẽ bị chụp ảnh đăng lên mạng.

Xin đấy! Cho một học sinh cấp hai như cô bé một chút không gian riêng được không!

Toàn thế giới đều quan tâm đến anh trai cô bé, có ai nghĩ đến cảm xúc của cô bé không chứ? Cô bé, Lộ Thanh Hạ, cũng là một cô bé xinh đẹp mà!



Lộ Thanh Hạ cảm thấy anh trai đang tranh mất sự chú ý của mình, cô bé chỉ mong anh trai đừng đến nữa.

Thế nên hôm nay khi nhận được tin nhắn của mẹ nói anh trai sẽ đến đón, cô bé chẳng vui vẻ chút nào. Cô bé đứng chờ trước cổng một cách buồn bã, ánh mắt ngại ngùng, chờ mãi mà chẳng thấy anh trai nổi bật của mình đâu.

Lộ Thanh Hạ ngáp một cái, ngước mắt lên, nhìn sang bên cạnh một cách hờ hững, rồi đột nhiên bắt gặp một bóng dáng.

Hai mắt cô bé sáng lên, không chút do dự mà chạy thẳng về phía người đó.

Dư Lạc bất ngờ bị một cô bé đ.â.m vào trong lòng ngực. Dù mới là học sinh cấp hai nhưng cô bé đã cao đến cằm cô, mang theo trọng lượng nặng nề của chiếc cặp sách đ.â.m mạnh vào cô.

Dư Lạc suýt nữa bị cô bé đ.â.m ngã, may mà cuối cùng vẫn giữ được thăng bằng. Người qua lại rất đông, Dư Lạc chưa từng gặp em gái của Lộ Tinh Lâm, lúc nãy cô còn lo không nhận ra, nhưng Lộ Tinh Lâm nói:

"Em cứ đến cổng, liếc mắt một cái sẽ nhận ra ngay."

Cô còn chưa kịp nhận người thì đã bị một cô bé đụng phải, Dư Lạc nhẹ nhàng nâng tay lên, cũng rất kiên nhẫn.

“Cô bé?”

Cô không biết cô bé nhận nhầm người hay có chuyện gì. Dư Lạc cúi đầu nhìn cô bé, cô bé bất ngờ ngẩng đầu lên, mỉm cười với cô, đôi mắt cong cong, khiến tim Dư Lạc bỗng dưng run lên.

Lộ Tinh Lâm không có lừa cô.

Thật sự có thể nhận ra ngay.

Khi Lộ Thanh Hạ cười rộ lên, có bóng dáng của Lộ Tinh Lâm. Hai anh em bọn họ gần như là một khuôn mẫu khắc ra, với đôi lông mày sắc nét, hốc mắt sâu, và đôi mắt dài rất đẹp, giống như mắt hoa đào.

Lộ Thanh Hạ càng trông như một tiểu hồ ly tinh nghịch.

Nhưng Dư Lạc không hiểu tại sao cô bé lại đột ngột lao vào mình, cô định hỏi rõ, thì nghe tiếng cô bé vang lên, rõ ràng và rành rọt.