Khi Nord vừa nói xong câu giống như mời gọi này, Keith theo bản năng thả tinh thần lực của mình ra bao quanh Nord.
Nord cong môi: "Nhưng mà em cũng không để anh đánh dấu dễ dàng vậy đâu nha, phải xâm nhập vào thế giới tinh thần của em mới được. Lính gác à, em tin vào thực lực của anh."
Giọng nói vừa dứt thì hai tay Nord đã đột ngột nắm chặt eo Keith thúc vào thật mạnh.
Cho dù Keith có lợi hại đến đâu thì bị kích thích như vậy cơ thể cũng bắt đầu căng thẳng, dần dần run rẩy...
Cơ bụng rắn chắc và cơ đùi của Nord hung hãn va chạm vào người Keith!
Cự vật thô to hung ác cắm vào bên trong cặp mông kia, hăng hái ra vào bị ái dịch và thuốc bôi trơn phủ lên một tầng sáng bóng.
Nord vừa thúc mạnh eo vừa cười hưởng thụ khoái cảm: "Đến đây nào lính gác, đến đánh dấu em đi!"
Keith phát ra tiếng gầm nhẹ đè nén và hơi thở gấp gáp, thân thể không khống chế được co rút liên tục.
Cũng không biết có phải ban nãy trên chiến trường Nord không dùng hết toàn lực hay không mà lần này vừa bắt đầu đã mãnh liệt như cuồng phong bão táp, đúng là còn mạnh mẽ hơn cả tối hôm qua, khiến người ta không thể chịu nổi.
"Sao tinh thần lực lại ngừng rồi? Đừng làm cho em thất vọng nha lính gác."
Nord vừa đâm thứ thô to kia vào nơi sâu nhất trong thân thể Keith, vừa gần như khiêu khích nói.
"Ư... ưm..."
Keith nhíu chặt mày, cắn răng muốn kiềm chế thanh âm của mình.
Mặt nghẹn đến đỏ bừng cũng không có tác dụng, tiếng rên rỉ gầm nhẹ làm hắn xấu hổ kia vẫn tràn ra khỏi môi như trước.
Nord càng ngày càng hăng say, va chạm làm hai mông Keith rung động không ngừng.
Tiếng bạch bạch càng ngày vang to!
Keith khẽ cắn môi, tinh thần lực hơi động...
Nord nhướng mày: "Ồ, coi bộ là em không dùng đủ sức rồi..."
Nói xong y nắm lấy hai chân Keith, lật người hắn lại.
Cự vật dưới háng vẫn chưa rút ra, trực tiếp xoay một vòng tròn trong thân thể Keith.
Keith lập tức không chịu được nữa, sợ hãi kêu thành tiếng.
Nord đặt hai đùi Keith lên vai mình, ưỡn thẳng lưng kịch liệt khuấy đảo bên trong động thịt kia.
Keith cuồng loạn rên rỉ ra tiếng, nửa thân dưới lại treo trên người Nord, chỉ có thể vô lực lắc lư, càng không có cảm giác an toàn bằng trước kia.
Nord vặn vẹo thắt lưng, dừng đủ loại tư thế nghiền ép thân thể Keith.
"Ha~ Ưm~ Ưm~ Keith~ Anh giỏi quá~ mạnh quá~"
Keith: "... Ưm, em... Câm miệng!"
Rốt cuộc ai mới là người bị chịch tới mức không nói nên lời hả!?
Giờ phút này Keith đã cảm thấy xấu hổ với lời nói phóng đãng của Nord, lần đầu cảm nhận được cảm giác Janis nghiến răng nghiến lợi khi nói chuyện với Nord là thế nào.
Nord cười to thành tiếng, kịch liệt va chạm Keith.
"Sướng cũng không cho người ta kêu, lính gác à, có phải anh quá nghiêm khắc với dẫn đường của mình rồi không? Hử? A~ ha ưm~ Keith~"
Nord vừa cao giọng rên rỉ, vừa đẩy nhanh tốc độ đưa đẩy.
Hận không thể dùng sức nhét túi dái dưới háng của mình vào bên trong lỗ nhỏ thoải mãi kia của Keith.
Không biết qua bao lâu...
Trên người Keith tràn đầy dấu vết tình dục, bụng dính đầy tinh dịch của mình, ướt át không chịu nổi.
Rất nhiều tinh dịch bị Nord dùng hai tay bôi lên mông hắn, hai cánh hoa ấy vừa trơn vừa bóng càng kích thích các giác quan của Nord, khiến y càng thêm dùng lực đẩy dương v*t thô to kia vào trong huyệt động mềm mại non nớt.
Chậm rãi rời khỏi, sau đó lại hung hãn xâm nhập!
Qua rất lâu.
Nord đột nhiên rút ra!
Ngay cả tinh dịch ban nãy bắn vào trong cũng bị vẩy ra một chút, chưa để Keith nghỉ ngơi chút nào đã đút cả cây vào.
Eo Keith bị bắn tới mức căng chặt.
Toàn thân bắt đầu co rút run rẩy kịch liệt, dưới sức lực mạnh mẽ của Nord, Keith lại khàn khàn rên rỉ, bắn ra một lần nữa...
Mãi đến tận hừng đông.
Ánh sáng mặt trời chiếu lên mặt Keith, lúc này hắn mới cảm giác được dẫn đường của mình gầm nhẹ một cái rồi bắn vào trong cơ thể hắn.
Nhiệt độ nóng bỏng ấy truyền khắp toàn cơ thể, tựa hồ nhuộm chín hắn từ bên trong.
Nord cười nằm bên người Keith, tựa đầu vào ngực Keith: "Anh mạnh mẽ thật đó nha, làm em mệt quá chừng."
Keith không muốn nói chuyện.
Hắn nửa nhắm mắt muốn bình ổn lại tiếng thở dốc của mình, giọng nói khàn khàn thô ráp như giấy nhám.
Hậu huyệt lại có từng dòng tinh dịch chảy ra ngoài, toàn thân trên dưới ngoài vết hôn thì là vết cắn, cho dù không có gương thì Keith cũng biết mình bị Nord chà đạp thê thảm đến mức nào.
Bởi vì thể lực của hắn tiêu hao hết nên sư tử đã biến mất từ lâu, phượng hoàng lửa cũng bị Nord thu lại.
Hiện giờ trong phòng ngủ chỉ có hai người là hắn và Nord, nếu lúc này Nord lại bảo hắn tự đi tắm rửa thì chắc chắn hắn không có sức lực ấy.
Hay là để Nord tới phòng cho khách đi... Keith nghĩ.
"Em ra phòng khách ngủ đi."
"Tới đánh dấu em đi."
Hai câu nói gần như vang lên đồng thời làm cả hai đều sửng sốt.
Nord không dám tin: "Anh bảo em ngủ ở phòng khách á? Thế mà anh lại bảo em ngủ ở phòng cho khách sao!? Là em... em làm anh đau ư? Hay là anh không chấp nhận được việc..."
Nord nghĩ mình đã tìm được nguyên nhân bị đuổi xuống giường rồi, vội nói: "Nếu anh không chấp nhận được việc này thì em cũng có thể nằm dưới! Em không để tâm chuyện này, để anh chịch cũng không thành vấn đề! Anh có thể chịch lại em!"
Keith nhìn về phía Nord, hỏi với giọng khàn khàn: "Em để anh đánh dấu em?"
Nord gật đầu, ánh mắt thận trọng mà lại nghiêm túc: "Tất nhiên, cho dù anh muốn chịch em hay muốn đánh dấu em thì đều không có vấn đề gì, em là dẫn đường của anh mà. Em không biết là anh để ý đến chuyện này như vậy, em tưởng anh cũng giống như em, không để ý đến việc ai nằm trên..."
"Không..."
Keith giải thích: "Tôi không có ý kia, tôi không ngại gì hết, bảo em ngủ phòng cho khách là bởi vì... Tôi thật sự không còn sức lực để đi tắm nữa, trên người lại như thế này... Tôi sợ em ngủ không thoải mái, nghĩ em ngủ ở phòng khách sẽ dễ chịu hơn, thế nên mới..."
Nord thở dài nhẹ nhõm: "Lính gác à, anh thật sự dọa chết em, em còn tưởng em làm không tốt khiến anh tức giận nên bị đuổi xuống giường chứ."
Nord đứng dậy rót cốc nước ấm lại đây, nâng Keith dậy: "Tới đây uống nước đi, trông anh rất mệt."
Keith: "Tôi sẽ không đuổi em..."
Nói còn chưa dứt câu đã bị Nord đưa cốc nước đến bên miệng chặn lại, hắn chỉ có thể buồn bực uống nước.
Nord vô cùng thân thiết dùng hai má cọ cọ trán Keith, cười nói: "Con người em đã quen tùy tiện rồi, từ nhỏ đã lớn lên trong quân Tự Do, cũng không có bố mẹ dạy bảo, luôn sống cùng những người thô kệch lỗ mãng ấy, một vài suy nghĩ có thể không quá đúng đắn, anh cần khoan dung em nhiều hơn. Nhưng mà anh cũng đừng nghĩ em quá tệ, lần trước bảo anh tự đi tắm rửa là vì em chưa ăn no, sợ trong lúc tắm sẽ không khống chế được làm anh bị thương, chứ không phải là chê anh phiền đâu. Nếu tắm cho anh là một phiền phức thì em hy vọng phiền phức này sẽ có nhiều một chút, tốt nhất là ngày nào tháng nào năm nào em cũng phải chịu phiền phức tuyệt vời như vậy."