Lời này có điểm quan trọng.Bây giờ truy cứu trách nhiệm không có bất cứ ý nghĩa gì, giải quyết vấn đề mớilà việc cấp bách.Thẩm Xuân Hàng không nói, vẻ mặt trầm ngâm khiến người khác không đoánra suy nghĩ chân thật.Những cổ đông khác lại nóng nảy —"Bây giờ định thế nào?""Anh nói gì đi chứ!""..."Mồm năm miệng mười.Rầm —Thẩm Xuân Hàng đạp rầm một cái xuống bàn: "Đủ rồi!"Chớp mắt yên lặng như tờ."Chẳng lẽ các người còn chưa nhìn ra, lần này bị phạt rõ ràng có người tố cáo?Nếu không thông báo của Uỷ ban sẽ đến nhanh vậy sao, trước đó một chút gióthổi cỏ lay cũng không có?"Yên lặng như tờ.Vẻ mặt mọi người đều xuất sắc.Đúng lúc này, Thẩm Xuân Hàng đột nhiên đứng dậy, ánh mắt sắc bén đảo quamột vòng, cười lạnh ném xuống một câu: "Đối phương có chuẩn bị mới đến,Minh Đạt đã bị người ta theo dõi — chuyện này còn không nghe hiểu sao, nguxuẩn?!"Rống xong, nhanh chóng rời đi, để lại những người khác hai mặt nhìn nhau."Anh ta, mắng chúng ta là cái gì?" Sau một lúc lâu, mới có cổ đông phản ứng.Ngu xuẩn?"Phản! Anh ta Thẩm Xuân Hàng là cái cọng lông gì chứ? Dựa vào cái gì..."Đi ra thật xa vẫn có thể nghe thấy đám lão già đó tức giận mắng, nhưng ThẩmXuân Hàng không để bụng, thậm chí còn thấy sảng khoái.Con mẹ nó chó má hội đồng quản trị, tất cả đều là một đám yêu ma quỷ quái...Vừa đi vừa lấy điện thoại, đang chuẩn bị gọi cho người kia, nhưng đối phươngđã gọi đến trước.Thẩm Xuân Hàng nhanh chóng nhận máy, không đợi đầu kia mở miệng, đãtrách móc trước: "Thẩm Loan, trước kia cháu nói vì A Khiêm, cũng muốn bảovệ tốt Minh Đạt, bây giờ còn tính không?!"Đầu kia ngừng lại giây lát: "... Tất nhiên.""Được, chú nói, cháu hãy nghe kỹ, hôm qua Ủy ban chứng khoán đã công bốthông báo xử phạt hành chính, Văn hóa Thái An và khoa học kỹ thuật HằngTường đã loạn như cào cào, Minh Đạt cũng bị kéo xuống nước, sáng sớm naythị trường chứng khoán bắt đầu phiên giao dịch chưa đến nửa tiếng đã bị giảmxốc, phong ba lần trước còn chưa qua, lần ngóc đầu trở lại này chỉ sợ không dễứng phó như vậy."Thẩm Xuân Hàng dùng những từ ngữ ngắn gọn nhất giải thích mọi chuyện mộtcách rõ ràng, sau đó không nói gì nữa.Anh ta đang đợi, đợi cái gì chính anh ta cũng không biết.Cuối cùng...Đầu kia vang lên tiếng nói nhàn nhạt của người phụ nữ: "Cháu biết rồi."Trong nháy mắt đó, người đàn ông như trút được gánh nặng, mấy lần muốn hámồm, hầu kết cũng lăn nhẹ theo, cuối cùng lại chỉ nói —"Vậy tốt rồi." Ba chữ.Thẩm Loan: "Trong điện thoại nói không rõ, gặp mặt rồi nói?""Chỗ nào?""Chú tới sơn trang Đông Li đi."Cả người Thẩm Xuân Hàng chấn động....Một giờ sau, Thẩm Xuân Hàng dựa theo định vị Thẩm Loan gửi tới, dừng xetrước cửa sắt.Xuyên qua hình thoi chạm khắc trên cửa có thể nhìn thấy bóng râm bên trongcủa cây xanh, muôn hoa khoe sắc.Anh ta hơi ngẩng đầu, rồi sau đó nhìn quanh bốn phía.Vườn này được xây dựng tựa vào núi, lại không hẻo lánh, trước cửa là mấy conđường lớn thông đến phố xá sầm uất, mặt đường bằng phẳng, hỏi thở thoángđãng.Anh ta ở Ninh Thành nhiều năm như vậy, tốt xấu gì cũng được coi như "dân bảnđịa", không dám nói quen thuộc thành phố này nằm lòng, cũng không biết vùngngoại ô còn có một nơi tốt như này.Lục gia không hổ là lục gia...Khi Thẩm Xuân Hàng đang lẳng lặng đánh giá chung quanh, cửa sắt tự độngmở ra, bóng dáng một người đàn ông chững chạc đi ra từ bên trong.Vẻ mặt rét lạnh, ánh mắt thấu xương.Thẩm Xuân Hàng biết anh ta, phụ tá đắc lực của Quyền Hãn Đình, hình nhưhọ... Sở?"Anh Thẩm, mời vào trong." Đối phương không nhiều lời, nghiêng người, giơtay.Thẩm Xuân Hàng dừng một chút, nhấc chân vào trong.Bên trong mang lại cảm giác khác bên ngoài, hoa cỏ cây rừng đan xen có ýriêng, bố cục xếp hàng tựa hồ có quy luật riêng nào đó, vô hình trung càng thêmđẹp.Không khí khô nóng đi qua cửa nháy mắt mát mẻ hơn hẳn.Rõ ràng bầu trời trên đầu hắn vẫn như cũ, môi trường vẫn như vậy, không khíbên trong cũng lưu chuyển, nhưng nhiệt độ lại khác nhau.Thẩm Xuân Hàng nhíu mày.Nói đến cũng buồn cười, bây giờ Minh Đạt lửa sém lông mày, hơi không chú ýlà có khả năng toàn quân bị diệt, anh ta lại còn hứng thú nghiên cứu vườn hoanhà người khác.Thẩm Xuân Hàng cong cong môi, đôi mắt tự giễu.Anh ta như này có được tính là bất chấp tất cả hay không?Đặc biệt bị đám lão già hội đồng quản trị kia ép đến không có đường lui, xoayngười lại chính là vực cao sâu thẳm, anh ta nghĩ, thật ra không có Minh Đạtcũng khá tốt...Đáng tiếc anh ta lại học tài chính, dạy quản lý, nhưng thực sự vận dụng vào thìlà cái thá gì chứ?Không nhìn xa trông rộng như Thẩm Tông Minh, không lá mặt lá trái như ThẩmXuân Giang, càng biết không bày mưu lập kế như Thẩm Loan, bây giờ điều cơbản nhất là quản lý công ty cũng làm anh ta đau đầu.Từ lúc tiếp nhận Minh Đạt tới nay, mọi việc không thuận, điều này làm choThẩm Xuân Hàng không ngừng nghi ngờ bản thân lúc trước quyết định kéoThẩm Loan xuống ngựa có chính xác hay không.Muốn đội được vương miện, bắt buộc phải chịu được sức nặng của nó, nhưngcổ anh ta lại không đủ cứng như trong tưởng tượng, đủ để chống đỡ trọng lượngcủa "Vương miện"...Nơi gặp gỡ cũng không kín đáo, thậm chí phòng còn chưa bước vào trong, chỉ ởngồi ở đình trong vườn hoa.Thẩm Loan: "Ngồi đi."Đẩy một chén trà về phía anh ta.Thẩm Xuân Hàng theo lời ngồi vào đối diện, vừa vặn đối diện với Thẩm Loan.Mặt trời nắng gắt nhưng lại không nóng, trong đình còn gió thổi nhẹ qua, nhiệtđộ được khống chế thật sự quỷ dị.Thẩm Xuân Hàng rũ hai mắt, bưng lên chén trà, nhịn xuống không hỏi nhiều.Nước trà vừa vào mồm, động tác anh ta đột nhiên ngựng lại."Lạnh?""Mùa này, hợp với tình hình" Thẩm Loan hơi hơi mỉm cười, ánh mắt bình thản:"Cũng nâng cao tinh thần."So với những người ngày ngày liếm máu trên lưỡi dao như Quyền Hãn Đình,uống trà không để tâm, nóng hay lạnh, thậm chí nóng bỏng cũng có thể uốngđược. Nhưng Thẩm Xuân Hàng lại khác, anh ta là đứa con được sinh ra lúc tuổigià, viên ngọc quý của Thẩm Tông Minh, được nuôi dạy trong gia đình phú quý,nằm giường rộng gối êm, thứ nhìn thấy là phong hoa tuyết nguyệt, càng để ývấn đề ăn uống.Cuối cùng không nhịn được: "... Trà lạnh không tốt cho dạ dày.""Cháu cho rằng tình cảnh hiện tại của chú nhỏ, không rảnh để bận tâm nhữngchi tiết này."Trong mắt Thẩm Xuân Hàng chế giễu nhẹ: "Thói quen cho phép."Ánh mắt Thẩm Loan nhạt dần: "Chuyện của Minh Đạt, chú có suy nghĩ gì?"Cô đột nhiên nói đến vấn đề chính, người đàn ông hơi ngẩn ngơ, nhưng rấtnhanh đã phản ứng lại: "Chú đã nhận được một tin rõ ràng, lần này Ủy banchứng khoán đột nhiên ra tay là bởi vì nhận được một thư tố giác — có ngườitheo dõi Minh Đạt! Nếu chú không đoán sai, không thoát liên quan với bênKinh Bình."Thẩm Loan: "Người sau lưng Thẩm Phi ra tay."Thẩm Xuân Hàng cũng không kinh ngạc, hoặc là nói từ lần hai người va chạmtrước kia, anh ta đã có dự cảm sẽ có một ngày như vậy.Nhưng..."Vì sao cô ta lại xuống tay với Minh Đạt?"Thù oán giữ Thẩm Phi và Thẩm Loan, quanh co lòng vòng lại liên lụy đến MinhĐạt?Tuy không loại trừ khả năng này, nhưng không phải có hơi quá mức... vòng vèochứ?Rõ ràng Thẩm Loan đã bán tháo cổ phần, hoàn toàn rời khỏi. Đả kích Minh Đạtcũng không gây ra ảnh hưởng gì với cô, sau lưng người Thẩm Phi không có khảnăng ngay cả chuyện đơn giản như vậy cũng không hiểu.Trừ phi... có tính toán khác!Thẩm Loan lại chỉ nhẹ nhàng cười: "Ai biết được?"Âm cuối thổi tan trong gió, như tiếng than thở.Thẩm Xuân Hàng ở sơn trang Đông Li suốt 2 tiếng, uống trà lạnh no cả mộtbụng, thật ra Thẩm Loan vẫn luôn thêm trà cho anh ta nhưng lại bản thân lạikhông chạm vào một ngụm.Thẩm Xuân Hàng: "..." Cố ý! Tuyệt đối là cố ý!Tuy anh ta không uống, Thẩm Loan cũng không thể cưỡng ép, nhưng anh ta cóthói quen lúc tự hỏi luôn phải cầm gì đó trong tay.Mà chén trà lại vừa lúc đặt trước mặt, không tự chủ được cầm lên tay; đã cầmrồi, không thể không uống.Ngoài hai đương sự, không ai biết cuộc nói chuyện này có nội dung gì.Thẩm Xuân Hàng khi tới lo âu sầu muộn, khi đi cũng không thấy nhẹ nhànghơn được bao nhiêu, nhưng nếu cẩn thận quan sát vẫn có thể phát hiện ra sự dâydưa tối tăm trên gương mặt anh ta đã tan đi không ít, nhiều hơn vài phần lạnhlùng và quyết tuyệt.Cho đến khi sơn trang dần dần biến mất trong kính chiếu hậu, Thẩm Xuân Hàngmới đột nhiên ý thức được một vấn đề, tuy nhìn qua giống râu ria —Vì sao Thẩm Loan lại hẹn anh ta đến đây để gặp mặt?Thân phận Quyền Hãn Đình đặc thù, liên lụy phức tạp, có nhiều người kínhtrọng anh cũng có không ít người sợ anh, muốn mạng của anh cũng không phảikhông có. Theo lý thuyết, chỗ ở của anh sẽ không dễ dàng tiết lộ với ngườikhác.Điểm này có thể thấy được từ những lần Thẩm Loan hẹn anh ta gặp mặt nóichuyện trước đó.Vậy lần này vì sao...Thẩm Xuân Hàng còn chưa tự luyến đến mức cho rằng Thẩm Loan chân thành,tín nhiệm với chú nhỏ như mình cỡ nào.Ánh mắt nhìn thẳng phía trước, nhìn mặt đường rộng rãi, người đàn ông thuầnthục đánh tay lái.Con đường chuyển hướng, trong chớp nhoáng, một suy nghĩ hiện lên trong đầuanh ta —Thẩm Loan không phải không muốn đi ra ngoài, mà là không thể đi ra ngoài!Vì sao?Nếu Thẩm Phi đã xuống tay với Minh Đạt, sao lại có thể không làm chút gì vớikẻ thù thật sự là Thẩm Loan chứ?Anh ta còn nhớ rõ lễ truy điệu ngày đó, nhà tang lễ xảy ra chuyện chấn độngtinh thần.Bên Kinh Bình nếu có thể phái người giết chết một lần Thẩm Loan thì khó mànói sẽ không có lần thứ hai!Nguyên nhân chính là sơn trang Đông Li là địa bàn của Quyền Hãn Đình, chodù là hệ thống bảo vệ hay người canh gác đều khá đầy đủ, cho nên Thẩm Loanmới có thể lựa chọn ở lại nơi này, không bước ra cửa nửa bước.Ai cũng không dám bảo đảm nguy hiểm sẽ phát sinh khi nào, những người nónglòng muốn thử chỉ có hoặc quá tự phụ hoặc quá xuẩn, chỉ khi ở trong hoàn cảnhbảo đảm an toàn tuyệt đối, kiên nhẫn ngủ đông mới là người thông minh.Hiển nhiên, Thẩm Loan thuộc về người sau.Từ đó cũng chứng tỏ được một điều rằng, nhà họ Thẩm rất ghê gớm, hành độngbừng bừng!Nếu muốn bình yên vô sự vượt qua cửa ải khó khăn này, chỉ sợ không dễ dàngnhư vậy.Nhưng sự bình tĩnh và thản nhiên của Thẩm Loan khiến cho Thẩm Xuân Hàngtuyệt đối tin tưởng, không biết vì sao, cũng không cần phải đi sâu xem xétnguyên nhân, anh ta tin tưởng Thẩm Loan có thể đánh thắng!...Ngày hôm sau, Thẩm Xuân Hàng triệu tập cuộc họp các bộ phận, khẩn cấp đưara hai thông báo.Thứ nhất, bộ phận ngoại giao của công ty sẽ tổ chức các cuộc họp báo và điềutrần cổ đông.Người trước sẽ mời những người nổi tiếng trong giới tài chính, công khai hìnhphạt một cách chuyên nghiệp và sẽ không thực hiện bất kỳ biện pháp quan hệcông chúng nào, đưa tin một cách trung thựcNgười sau sắp xếp địa điểm để chào đón các cổ đông xuất hiện, tiến hành côngbố tin tức, trả lời các câu hỏi ngay tại hiện trường.Hai cuộc họp đều được tổ chức trong cùng một ngày, một sáng một chiều, nếuthỏa mãn điều kiện đều có thể tham gia.Không thể nghi ngờ, đây là tích cực ứng phó.Dưới đả kích nặng nề của việc bị phạt và cố phiếu sụt giảm, nó đã ổn định cácnhà đầu tư ở một mức độ nhất định.Thứ hai, đặt vấn đề thu hút đầu tư của dự án quảng trường vịnh Thạch Tuyềnvào chương trình nghị sự, hơn nữa không tiếc sử dụng thị phần như một con bàithương lượng để thu hút đối tác.