Đạo Chu

Chương 316: Thiện Nhân chưởng!



“Hồng Liên, không được vô lý!” Hàn Phi lập tức lên tiếng quát nhỏ. Nhất thời Hồng Liên bị Hàn Phi quát lên thì lập tức phụng phịu khuôn mặt. Bàn tay Hàn Phi đưa lên che mặt mình nói: “Thật là...” Thở ra một hơi xong, Hàn Phi mở miệng nói chuyện: “Long huynh để huynh chê cười rồi. Muội muội ta đã làm cho Long huynh cảm giác khó xử rồi!”

“Không sao?” Long Ngạo Thiên khe khẽ mỉm cười. Người thiếu nữ này thực sự là quá ngây thơ mà. Nàng lại gần hắn đến như vậy không sợ hắn hạ độc hoặc làm gì đó sao. Bất đắc dĩ Long Ngạo Thiên chỉ có thể nhún nhún vai cười: “Thiện Nhân chưởng cùng Hàng Long Thập Bát chưởng mặc dù là công pháp bất truyền của Thiên Địa giáo nhưng nếu ta muốn truyền cho ai, họ còn chưa có tư cách ngăn cản.”

Lời này làm cho Hàn Phi hoàn toàn kinh ngạc. Mặc dù sống một thời gian dài ở Tiểu Thánh Hiền trang nhưng Hàn Phi đối với thế cục cũng không phải không biết gì. Thiên Địa gia, hay Thiên Địa giáo đều cho người khắp nơi truyền giáo. Ngay cả trong triều đình, một số quan lại thanh liêm đều có cái nhìn thiện cảm đối với Thiên Địa giáo.

Khiến cho Thiên Địa giáo lớn mạnh nhất không phải vì người Thiên Địa giáo thân dân mà là những vật phẩm mà họ đưa ra. Khoảng mười hai năm trước, các bậc quân vương của bảy quốc đều được người Thiên Địa giáo hướng vật quý. Họ chỉ yêu cầu luật pháp các quốc gia thêm luật bản nguyền và vĩnh viễn hữu hiệu. Đồng thời luật bản nguyền còn hữu hiệu với cả đại phu. Lúc đó vật mà Thiên Địa giáo hiến cho các bậc quân vương quá quý. Đó là phương pháp sản xuất muối. Chính vì vậy mà các bậc quân vương khó mà từ chối cộng thêm tài ăn nói cũng như lợi và hại nếu như chỉ mình các bậc quân vương khác nhận được phương pháp chế tạo muối trắng này.

Đến khi luật lệ về bàn quyền được toàn bộ quân vương của bảy quốc thông qua, đó cũng là lúc Thiên Địa giáo phát triển mạnh mẽ vô cùng. Tất cả các sản phẩm như giấy, nước mắm, muối bột canh, kem đánh răng, bàn trải đánh răng... Tất cả chúng được tung ra bên ngoài. Hơn nữa bậc quân vương đều nhận được ba thành lợi nhuận từ lợi ích giao dịch này.

Khá nhiều người đối với lợi ích này động tâm. Ngay cả bậc quân vương cũng không ngoại lệ. Song ở các quốc gia cũng không chỉ có một quân vương mà thôi. Nếu như bậc quân vương nào ra tay với những sản phẩm của Thiên Địa gia thì Thiên Địa gia sẽ rời đi đất nước đó lựa chọn một đất nước có lợi cho điều kiện hơn. Dù sao có tất cả bảy quốc gia để cho Thiên Địa giáo lựa chọn, đây là cách mà Thiên Địa giáo dùng để áp chế quân vương.

Đây không phải cách duy nhất mà Thiên Địa giáo giữ vững chủ quyền đối với sản phẩm của mình. Những người lao động trong công xưởng của Thiên Địa giáo đều bị gieo chú ấn. Họ không có cách nào có thể lộ ra bất cứ thông tin gì về Thiên Địa giáo cũng như công việc của họ. Một khi họ cố gắng nói ra hoặc cố gắng viết ra thì toàn thân sẽ tê liệt. Ngay cả cấm thuật đọc ký ức của Âm Dương gia cũng không có cách nào. Nếu như Âm Dương gia có thể cố gắng đọc những ký ức trong những người này thì chỉ khiến cho những người này tử vong mà thôi. Đến hiện giờ ngay cả Âm Dương gia cũng chưa có cách nào giải được loại cấm chú bá đạo này. Ngay cả những đệ tử đều bị hạ cấm chú này, một khi họ nói ra công pháp mình đang học thì toàn thân sẽ tê liệt.

Điều Hàn Phi chú ý nhất ở đây đó là Long Ngạo Thiên lại có thể nắm giữ hai môn võ công chí bảo của Thiên Địa giáo. Thứ quan trọng mà Hàn Phi nắm được đó là lời Long Ngạo Thiên nói mình có thể tuỳ ý muốn truyền công pháp cho ai thì truyền. Nó nói rõ cái gì? Nói rõ địa vị Long Ngạo Thiên tuyệt đối vô cùng quan trọng trong Thiên Địa giáo. Hắn có thể là một trong những người đứng đầu.

Ngoài thành Tân Trinh, một đám quan binh Hàn quốc đang mang theo một đám xe ngựa. Trên xe ngựa chở theo một đám hoàng kim vô cùng quan trọng của Hàn Quốc. Nó chính là tiền quân lương của binh lính Hàn quốc. Đám binh lính thì vô cùng cảnh giác trong đó cầm đầu là hai người nam nhân cưỡi hai con ngựa. Một người cao gầy và một người hơi béo tốt. Cả hai ăn mặc một thân quần áo cực kỳ cao quý.

“Hai vị vương gia có lệnh...” Một đội trưởng trong đám binh lính Hàn quốc mở miệng nói: “Chúng ta vận chuyển quân hưởng đến biên quan, quân tình khẩn cấp. Buộc phải đi trong trời mưa, không được đối đuốc đề phòng dụ kẻ địch đến.”

Trong màn sương mù đột nhiên bốc ra khói đen va những đôi mắt màu xanh lấp loé. Sau đó thân hình một người binh lính toát ra khói đen và con mắt màu xanh lam đang bốc ra ngọn lửa nho nhỏ trong không khí. Khí tức hết sức âm trầm. Theo sau đó vài tên binh lính như vậy cũng đi ra. Chúng trôi lơ lửng trong không khí giông như ma quỷ.

Đoàn binh lính Hàn quốc lập tức sợ hãi run lên bần bật. Một số người phát ra tiếng kêu nho nhỏ. Một người nam nhân béo tốt trợn to con mắt run rẩy nói: “Quỷ... quỷ binh! Đây là quỷ binh mượn đường...”

Vụt! Một người binh lính trực tiếp vung lên bắn ra một mũi tên. Song mũi tên lại đâm xuyên qua cơ thể quỷ binh không có bất cứ tác dụng gì. Theo sau nhiều mũi tên bắn ra cũng không có tác dụng. Điều này càng làm cho đám binh lính Hàn quốc trở nên đáng sợ hơn.

Ngón tay quỷ binh chỉ thẳng về phía quân hưởng. Đám ngựa lúc này lập tức run lên sợ hãi phát ra từng tiếng hí. Ngay sau đó một tên binh lính đang ở gần chiếc xe thấy được vải chùm lên chiếc xe đang bốc ra khói bay lên trên đồng thời hình thế nó cũng đang xẹp xuống. Hắn sợ hãi hô lên: “Quân hưởng, quân hưởng đang thu nhỏ!”

Người nam nhân cầm đầu lập tức chạy tới dùng vũ khí chém thẳng về phía lớp vải đang bao bọc quân hưởng. Chiếc vải trùm rách ra để lộ quân hưởng ở bên trong. Quân hưởng đang bốc hơi lên sau đó hoá thành khói trắng biến mất. Hắn lập tức mở miệng hoảng sợ: “Quân hưởng biến mất rồi, chuyện gì thế này?”

Chuyện này không chỉ xảy ra với một chiếc xe mà xảy ra với nhiều chiếc xe khác nhau. Tất cả số quân hưởng đều nhanh chóng bốc hơi trong không khí.

Buổi sáng ở phủ công tử Hàn Phi, Hồng Liên ngay từ buổi sớm đã vội vã chạy tới nơi này. Đơn giản vì ngày hôm qua Long Ngạo Thiên đồng ý dạy nàng võ công rồi. Hiện giờ nàng vô cùng cao hứng vì hắn đồng ý dạy nàng võ công. Nàng giống như con sóc con nắm hai nắm đấm của mình cười vui vẻ hỏi: “Vô Vọng, Vô Vọng... huynh mau dạy ta võ công như thế nào!?”

“Hô...” Không biết có phải bị Hàn Phi ảnh hưởng hay không mà Long Ngạo Thiên lại đưa tay bụm mặt của mình một cái. Hắn mở miệng lên tiếng nói: “Hàng Long Thập Bát Chưởng và Thiện Nhân Chưởng là chưởng bá đạo cương mãnh. Thường thường đối với nam nhân vô cùng thích hợp. Tuy nhiên đối với nữ nhân cũng không phải không thể. Chỉ là Hàng Long Thập Bát Chưởng không phù hợp chỉ có Thiện Nhân chưởng cô có thể học được thôi.”

“Chưởng pháp Thiện Nhân chưởng trong như có cương trong cương có nhu!” Đứng trước một cái hồ rộng lớn, Long Ngạo Thiên bình thản nhìn mặt hồ: “Chỉ những người có tâm linh thuần khiết, thương người biết yêu quý vạn vật mới có thể học được chưởng pháp này. Đối với những kẻ độc ác, tham lam, háo sắc chỉ biết tư lợi bản thân dù học được chưởng pháp này cũng không có cách nào phát huy toàn bộ uy lực của nó.”

Bước đến trước mặt Hồng Liên, bàn tay Long Ngạo Thiên đưa lên kết ấn, cơ thể hắn bắt đầu phát ra ánh sáng: “Chiêu thức thứ hai: Thiện Quang Sơ Hiện!” Bàn tay hắn trực tiếp đẩy ra, một sức mạnh khủng bố đánh lên mặt hồ.

Ầm! Một tiếng nố lớn vang lên, ngay lập tức bọt nước lâp bắn lên tung toé. Cột nước khổng lổ từ trên cao lập tức từ trên cao sối xuống hái người. Trong khí đó con mắt Hồng Liên sáng rực lên nhìn về chiêu thức cực kỳ khủng bố này.

“Thức thứ nhất: Kim Chung Hộ Nhân!” Ngay lập tức một chiếc chung vàng khổng lồ bao bọc lấy cơ thể hai người làm toàn bộ nước tưới lên trên người hai người bị hoàn toàn đẩy bật ra bên ngoài. Điều này càng làm cho Hồng Liên vô cùng kinh ngạc và đến trợn tròn con mắt.

“Thức thứ ba: Kim đỉnh thiện quang” Toàn thân Long Ngạo Thiên phát ra quang mang thần thánh. Hai bàn tảy hắn đẩy thẳng về phía trước đánh thẳng lên một cái cây khổng lồ ở trên đó. Kim quang khủng bố va chạm vào cái cây làm một tiếng nổ lớn vang lên. Từng tiếng răng rắc vang lên, cành cây đứt vỡ và lá vụn bắn tung toé.

“Thức thứ tư: Thiện nhân giáng thế!” Từ trên cao Long Ngạo Thiên đánh xuống một đòn cực mạnh phát ra âm thanh khủng bố làm cho cả cả mặt hồ lần nữa bắn tung toé lên bọt sóng. Nhìn bọt sóng bắn tung toé, Long Ngạo Thiên lập tức sử dụng Thiện Nhân Chưởng đánh ra thức thứ năm: “Thức thứ năm: Thiện quang phổ chiếu!” Kím quang đánh ra toả ra khắp nơi đem toàn bộ đám nước bắn tung toé bị thổi bạt. Một chiêu dành cho quần công.

“Chiêu thứ sáu: Thiện pháp vô biên!” Chiêu thức này được Long Ngạo Thiên dựa theo toàn thân phát ra kim sắc. Thân thể lập tức phát ra kim quang đánh về bốn phương tám hướng không có chỗ nào mà không đánh ra.

“Chiêu thứ bảy: Thiện Động Sơn Hà...” Hai bàn tay Long Ngạo Thiên đẩy ra, hai bàn tay màu vàng khổng lồ trực tiếp oanh kích lên tường của phủ Hàn Phi. Oanh! Chưởng lực khủng bố đẩy ra làm cho bức tường bị đánh nát. Nó thế đi không giảm đánh về phía một hòn núi giả khổng lồ đem hòn núi giả đánh nát.

“Vạn nhân hướng thiện!” Hai bàn tay Long Ngạo Thiên trực tiếp đẩy ra ra hai bên. Chiêu này có chút giống như Thiện pháp vô biên. Song hàng trăm bàn tay từ cơ thể Long Ngạo Thiên Đánh ra xung quanh. Uy lực của nó cùng với sức tấn công làm cho khắp mọi nơi bị phá nát không còn chút nào cả.

Đứng ở phía xa, con mắt Hồng Liên lập tức càng ngày càng sáng nhìn về phía này. Đặc biệt khi mà Long Ngạo Thiên thu tay về phía sau thì nàng muốn vọt lên đòi hắn dạy cho nàng bộ chưởng pháp này. Đối với chưởng pháp này nàng cũng muốn học được. Song nàng chưa còn tiến lên thì lập tức một đội binh lính vọt tới bên cạnh nàng.

“Công chúa...” Một tên binh lính chắp tay cung kính mở miệng hỏi thăm.