Đạo Chu

Chương 546: Năm năm sau



Rõ ràng cảm nhận được ánh mắt đám người này nhìn về phía mình như nhìn về một đứa bé hiếu động. Vũ Vô Cực cười nhẹ mở miệng nói: “Ninh tông chủ, Kiếm đấu la và Cốt đấu la, hai vị đừng cho rằng ta tuổi nhỏ cho rằng ta là một đứa trẻ không hơn không kem. Ta là người sẽ kế thừa Thiên Địa tông sau này nên ta hoàn toàn có thể đảm đương được quan hệ hợp tác với các vị.”

“Khụ, khụ...” Bị nói thẳng ra trong lòng đang nghĩ gì, Ninh Phong Trí đỏ mặt vì xấu hổ. Bàn tay nắm lại ở miệng và ho khan vài tiếng. Hắn cố gắng hít một hơi khí lạnh để cho mình trở nên bình tĩnh hơn: “người bạn nhỏ, không biết người muốn hợp tác với chúng ta thứ gì? Còn nữa, ngươi vì sao lại lựa chọn Thất Bảo Lưu Ly tông!”

“Lợi ích dễ dàng che mắt con người đồng thời cũng làm cho con người nảy lòng tham!” Vũ Vô Cực bình tình hơi cúi đầu đáp lại: “Ở đại lục Đấu La này thì Võ Hồn điện là thế lực mạnh nhất. Theo lý nói nếu muốn tìm hợp tác tốt nhất chính là Võ Hồn Điện. Đáng tiếc Võ Hồn điện quá mạnh, mặc dù Thiên Địa giáo ta kiêng kị họ nhưng cũng không có nghĩa chúng ta sợ họ. Liên kết với người mạnh như vậy lợi nhuận đương nhiên sẽ ít. Thứ hai, Võ Hồn điện là nơi mọi hồn sư mơ ước tiến vào nhưng đồng thời nó cũng xuất hiện không ít dơ bẩn. Thứ ba, so sánh với Võ Hồn điện thì Thất Bảo Lưu Ly tông, thanh danh tốt hơn nhiều. Đó là lý do mà Thiên Địa tông chúng ta lựa chọn cùng các vị hợp tác.”

“Cậu bé, nói không tồi!” Lão già với thân hình khô đét to tướng cười lớn: “Câu cuối cùng, lão già ta thực sự thích. Danh tiếng Thất Bảo Lưu Ly tông ta từ trước đến nay đều luôn luôn tốt như vậy. Chúng ta tuyệt đối giữ vững danh tiếng của mình, không bao giờ phản bội minh hữu. Trừ khi minh hữu là kẻ hai mặt...”

Lão già có mái tóc màu trắng dài sau lưng tò mò nhìn về phía Vũ Vô Cực hỏi: “Người bạn nhỏ, không biết ngươi muốn hợp tác với Thất Bảo Lưu Ly tông ta thứ gì?”

“Thứ gì? Nói nó là thứ gì còn chi bằng nói nó là dịch vụ thì đúng hơn?” Vũ Vô Cực trầm ngâm một chút. Ngón tay đưa lên gõ gõ vào trán mình ra vẻ trầm ngâm một chút. Đôi mắt như suy tư sau đó mở miệng nói: “Đúng vậy là dịch vụ!”

“Dịch vụ!” Đám người Ninh Phong Trí ngay cả Độc Cô Bác cũng cảm giác được quái quái. Dường như Vũ Vô Cực không có nói rõ điều này đối với hắn. Bọn họ nhìn về phía Vũ Vô Cực giống như càng thêm tò mò hơn.

Chỉ thấy từ trong bàn tay Vũ Vô Cực xuất hiện một cái lá màu xanh xinh đẹp phát ra ánh sáng lấp lánh màu vàng kim. Đám người có thể nhìn thấy được chiếc lá bất phàm. Bất quá chẳng lẽ Vũ Vô Cực muốn buôn bán lá cây sao? Vũ Vô Cực cười nhẹ nhìn về phía đám người đó nói: “Thứ mà chúng ta sẽ buôn bán nó có liên quan đặc biệt tới thứ này?”

“Lá cây này thật là đẹp!?” Cô bé Ninh Vinh Vinh chớp đôi mắt đáng yêu nhìn về phía chiếc lá nói: “Ngươi... ngươi có thể tặng nó cho ta được không?”
Thời gian theo đó dần dần trôi qua. Năm năm đối với đám người Vũ Vô Cực ở đại lục Đấu La này nói dài không dài, nói ngắn không ngắn. Bất quá năm năm đối với đại lục Đấu La này, sự biến đổi khủng bố nhất đã khiến cho đại lục trấn động và dậy sóng. Một sản phẩm mới mang tính đột phá đã khiến cho cả đại lục rung chuyển. Nó mang đến tiện lợi, tiền tài cũng như nhiều người tham lam và đỏ mắt.

Người đứng đầu sóng ngọn gió lại là Thất Bảo Lưu Ly tông... Một sự liên kết mạnh mẽ giữa Thất Bảo Lưu Ly tông cùng với một thế lực thần bí tên Thiên Địa tông đã khiến cho cả Võ Hồn Điện, hai đại đế quốc, các tông môn đều vì thế mà sóng ngầm dũng động. Võ Hồn Điện đều nhiều lần tiếp cận với Thất Bảo Lưu Ly tông nhưng đều tra không được ngọn nguồn.

Sự kiện xuất hiện đặc biệt mãnh liệt khi mà Thiên Địa tông cũng chính thức tuyên bố thành lập học viện Thiên Địa trong thành Thiên Đấu. Một năm trước, tin tức này giải giác khắp toàn bộ đại lục Đấu La tin tức học viện Thiên Địa chính thức thành lập.

Điều kỳ quái điều kiện trở thành học viên của Thiên Địa lại không yêu cầu người có hồn lực. Điều kiện có thể dự thi tham gia học viện chính là tuổi từ mười hai tuổi đến sáu tuổi đã thức tỉnh võ hồn. Thứ hai khi tham gia nhập học chỉ cần vượt qua bài kiểm tra của học viện đều có thể trở thành học viên. Từ đây đại lục Đấu La cũng bàng hoàng. Bất quá với khách khanh trưởng lão Độc Cô Bác lên tiếng xác nhận tin tức này. Toàn bộ học viên không có hồn lực cũng như có hồn lực đều hướng tới.

Một học viện có được phong hào đấu la toạ trấn, thực sự làm cho người hướng tới. Tất cả các thế lực đều vì việc này mà minh tranh ám đấu. Không có biết bao nhiêu thế lực vì thế mà bắt đầu tham gia lễ khởi công chính thức thu học viên của học viện.

Thành Thiên Đấu... Ngày hôm nay nó tiếp được số lượng người cực kỳ lớn. Đặc biệt những gương mặt đều từ mười hai tuổi trở xuống đến sáu tuổi hướng về phía vị trí hướng Đông của thành Thiên Đấu. Toạ lạc ở nơi đó là một ngọn núi khá lớn, phong cảnh hữu tình.

Năm năm qua, ngọn núi này đã được cải tạo hoàn toàn. Ở trên đỉnh núi toạ lạc một toà học viện cực kỳ lớn. Từng tốp từng tốp thiếu niên thiếu nữ từng bước từng bước đi về phía trước. Họ ngẩng đầu nhìn về phía núi cao. Một cái cầu thang bằng đá cực lớn chảy dài trực tiếp hướng về phía học viện được toạ lạc ở trên đỉnh núi cao kia.

Tại học viện lúc này, Đại Sư ngồi ở vị trí viện trưởng học viện Thiên Địa. Cứ nghĩ đến đây, Đại Sư thực sự cảm thán thở ra một hơi dài. Không nghĩ tới sẽ có ngày mình sẽ trở thành một viện trưởng của một học viện lớn như thế này.

Năm năm, đại lục Đấu La thay đổi quá nhiều. Đến chính hắn cũng không thể hiểu được thế giới này tại sao lại thay đổi nhanh như vậy. Ngồi ở trên bàn, Đại Sư cầm chiếc gậy ghi âm nhẹ nhàng đọc bài diễn văn tuyên bố học viện Thiên Địa chính thức thành lập.

Bùm, bùm... Theo tiếng Đại Sư kết thúc thì trên bầu trời nổ lên từng tiếng pháo hoá trúc mừng. Theo đó những tia sáng phản xạ do kim tuyến từ trên đỉnh núi toả ra lan tràn khắp nơi. Nó bao phủ đám người phóng vấn cũng với khách khứa đến tham dự buổi tiệc này.

Đồng thời đứng trên đài cao, đứng ở bên cạnh Đại Sư là bốn người che mặt đồng thời hét lên một tiếng. Ngay sau đó mu bàn tay họ sáng lên. Khí thế uy áp trên người bọn họ toả ra. Đồng thời chín vòng sáng trên người bọn họ sáng lên. Phân biệt ánh sáng là vàng, vàng, tím, tím, đen, đen, đen, đen nhưng cuối cùng vòng tròn lại là màu đỏ.

“Màu đỏ, màu đỏ...” Một người cầm một chiếc lá kỳ quái phát ra ánh sáng màu vàng kim trực tiếp hướng về phía mấy người đứng bên cạnh Đại Sư nói: “Hồn hoàn mười vạn năm, là hồn hoàn mười vạn năm. Thực sự là khủng khiếp! Ôi trời, ta nhìn thấy gì thế này. Bốn vị phong hào đấu la hơn nữa còn là hồn hoàn mười vạn năm.”

Uy áp Phong Hào Đấu La toả ra bốn phía khiến cho đám người ở đây đều cực kỳ sợ hãi muốn phủ phục trên mặt đất. Đám người khách khứa tham gia học viện lần này chính thức nhìn nhận Thiên Địa tông với một con mắt khác. Một tông môn có đến bốn Phong Hào Đấu La thực sự làm cho người khiếp sợ không thôi. Ngay cả Thất Bảo Lưu Ly tông bất quá cũng chỉ có hai vị Phong Hào Đấu La toạ trấn. Hơn nữa hai vị phong hào đấu la này không có hồn hoàn mười vạn năm.

“Học viện Thiên Địa tuyển sinh chính thức bắt đầu!” Đại Sư đưa tay mở rộng mỉm cười nói: “Mọi người có thể chính thức bước lên cầu thang. Chỉ cần người có thể bước lên được cầu thang tiến vào học viện như vậy có thể vượt qua bài kiểm tra thứ nhất!”

Tiếng hò hét vang lên khắp nơi. Ở dưới chân núi cũng phát ra tiếng hò hét, các thí sinh cũng chính thức trực tiếp bước lên trên con đường cầu thang bằng đá nối thẳng với học viện Thiên Địa này. Một tương lai mong chờ trong lòng họ thúc dục họ đi về phía trước.

“Cảm ơn các vị đã đến nơi này tham dự thành lập học viện Thiên Địa!” Đại sư khách khí đối với đám người trực tiếp chắp tay cúi người.

“Đại sư, ngươi lại khách khí rồi!” Ninh Phong Trí cười nhẹ chắp tay nói: “Hai nhà Thất Bảo Lưu Ly tông chúng ta và Thiên Địa giáo vốn là liên mình. Nói gì những lời xa lạ này...”