Không sai, người trước mặt ba người Vũ Vô Cực này là Ninh Vinh Vinh, con gái độc của Ninh Phong Trí, tông chủ Thất Bảo Lưu Ly tông. Song sự có mặt của nàng ở nơi này làm cho Vũ Vô Cực có chút tò mò. Không phải nàng mới tham gia cuộc thi tại học viện Thiên Địa sao? Tại sao nàng lại ở nơi này.
Sớm muộn thì cũng sẽ gặp mặt nhau mà thôi. Ninh Vinh Vinh biết mình cũng chẳng thể trốn tránh được. Ánh mắt tràn đầy oán giận nhìn về phía Vũ Vô Cực nói: “Tại sao ta không được ở đây!” Hai tay Ninh Vinh Vinh chống nạng, ánh mắt khó chịu nhìn thẳng về phía Vũ Vô Cực hỏi: “Các ngươi cũng không phải là người của học viện Thiên Địa sao? Các ngươi có thể đến được, chẳng lẽ bản tiểu thư không được đến nơi này!?”
Ở trong lòng Ninh Vinh Vinh đang tràn đầy một cục tức. Hiển nhiên nàng không có thông qua cuộc thi học viện Thiên Địa. Thế nên nàng mới trốn gia đình ăn trộm phi hành hồn đạo khí của cha nàng chạy tới nơi này sau đó trực tiếp tham gia vào cái học viện gọi là chỉ thu quái vật này.
“Học viện Thiên Địa!?” Đái Mộc Bạch tò mò lên tiếng hỏi. Vẻ mặt kỳ quái nhìn về phía ba người Vũ Vô Cực: “Các người quen biết nhau!” Vũ Vô Cực thấy vậy chỉ hơi cười cho qua chuyện đồng thời hơi gật đầu coi như đáp lại.
“Hừ...” Tiếng hừ nhẹ phát ra từ miệng Ninh Vinh Vinh. Người thiếu nữ vọt tới bên viên thuỷ tinh cầu trực tiếp đem hồn lực bản thân giót vào bên trong. Ánh sáng ở viên thuỷ tinh cầu lập tức bắt đầu sáng lên. Độ sáng ước chừng khoảng hồn lực có hai mươi sáu điểm gì đó.
Đang lúc nàng tính hỏi sư phụ liệu mình có được thông qua tới đợt khảo thí thứ tư hay không, nàng đột nhiên phát hiện thủy tinh cầu trong tay không thấy đâu nữa, một thân ảnh không một tiếng động đã xuất hiện bên cạnh nàng, ngay sau đó, bạch quang sáng ngời lại lóng lánh. Quang mang so với nàng khi rót hồn lực vào còn mạnh mẽ hơn vài phần, chính là tiêu chuẩn hồn lực cấp hai mươi bảy.
“Ân...” Đái Mộc Bạch ngạc nhiên nhìn về phía người thiếu nữ mới tới này. Hẳn nàng cùng tiến vào sau khi hắn đem đám người Vũ Vô Cực tiến vào không bao lâu. Người thiếu nữ lạnh như băng này hẳn chính là người đứng sau đoàn người Vũ Vô Cực.
Trên mặt vị sư phụ phụ trách khảo thí không che dấu được vẻ kinh ngạc: "Quái vật hàng năm đều có, năm nay đặc biệt nhiều. Một lần có tới bốn người. Tốt, tốt, xem ra có vẻ hay ho đây. Mộc Bạch, dẫn bọn họ đi tới cửa kiểm tra số bốn đi."
"Vâng!" Đái Mộc Bạch cung kính đáp lời. Tà mâu có chút phức tạp nhìn cô gái lạnh lùng kia, lúc này mới xoay người đi vào phía trong của học viện. Lúc này không còn lời phàn nàn của thí sinh nữa, thực lực đã nói lên tất cả.
Đi ở một bên, Diễm Linh Cơ thi thoảng trực tiếp nhìn về phía xung quanh, nàng thấy được đúng là có những cuộc thi đang diễn ra. Vẻ mặt Diễm Linh Cơ thoáng biến hơi tò mò, đôi mắt nàng hơi nhăn lại: “Bốn vòng, cuộc thi tổng cộng chia làm bốn đề mục hay sao?”
Đái Mộc Bạch gật đầu, nói: "Tổng cộng chỉ có bốn cửa. Cửa thứ nhất ngươi đã thông qua, chính là hồn lực không đủ hai mươi mốt cấp, hoặc là quá mười ba tuổi thì bị loại. Cửa này loại nhiều người nhất. Cửa thứ hai, chính là tiến hành khảo nghiệm hồn lực cùng vũ hồn. Hồn lực cho dù cường đại cũng không đủ chứng minh tiềm lực phát triển trong tương lai, cửa này chính là kiểm tra vũ hồn, chỉ có vũ hồn có tiềm lực phát triển mạnh mẽ, hơn nữa trước khi tu luyện có phương hướng phát triển vũ hồn chính xác thì hồn sư mới có thể tiến vào cửa thứ ba. Đương nhiên, nếu có vũ hồn cực kì đặc thù, quái dị thì cũng có thể được thông qua. Tiểu Áo chính là vì vũ hồn đặc biệt mà được nhận."
Đối với lời Đái Mộc Bạch nói, Diễm Linh Cơ và Tiểu Y rất dễ dàng hiểu được, dù sao, về phương diện này đại sư cũng đã giảng dạy cho hắn rất kĩ càng. Đồng dạng vũ hồn, nhưng lựa chọn phương hướng phát triển khác nhau, thành tựu trong tương lai cũng bất đồng. Cửa thứ hai chính là kiểm tra vũ hồn của bản thân thí sinh mạnh yếu thế nào cùng với hai cái hồn hoàn có hay không phát sinh xung đột có thể ảnh hưởng đến sự tu luyện của bản thân sau này.
“Đái thiếu, võ hồn của chúng ta đều là biến dị võ hồn, hẳn thuộc loại tiềm lực khó đoán nhất...” Vũ Vô Cực tò mò lên tiếng hỏi: “Học viện không e ngại sao?” Đái Mộc Bạch sang sảng cười, nói: "Ngươi cũng không cần khiêm tốn, thực lực của ngươi như thế nào ta lại còn không biết? Học viện quy định, nếu thí sinh báo danh có hồn lực vượt qua cấp hai muơi lăm, vậy bất luận vũ hồn là gì, đều có thể trực tiếp thông qua cửa thứ hai và thứ ba. Như là một loại ưu tiên, mặc dù phẩm chất vũ hồn có khó đoán một ít, nhưng ngươi có hồn lực cường đại, nhờ vào ưu thế hồn lực, như trước đều có thể trở thành một gã hồn sư cường đại. Chưa nói đến các ngươi mới mười hai tuổi đã đạt đến hơn ba mươi cấp."
Lời này nói ra nhất thời đám người đặc biệt cô gái lạnh như băng kia dùng ánh mắt kỳ quái nhìn về phía đám người Vũ Vô Cực. Ninh Vinh Vinh thì dùng ánh mắt có chút ghen ghét nhìn vềphía ba người. Đặc biệt khi nhìn Diễm Linh Cơ cười, Ninh Vinh Vinh còn thầm mắng nàng là hồ ly tinh. Diễm Linh Cơ hơi nghiêng đầu nhìn về phía Đái Mộc Bạc hỏi: “Vậy cửa thử ba là gì?“
Đái Mộc Bạch thoáng nhìn qua Diễm Linh Cơ đồng thời không quên liếc qua Tiểu Y đang đeo khăn che mặt. Hai nàng này tuyệt đối là cực phẩm trong cực phẩm. Nếu như không phải biết hai người này có quan hệ với Vũ Vô Cực thì có thể nào Đái Mộc Bạch cũng đem hai người đuổi vào tay. Ngự nữ bao nhiêu năm, Đái Mộc Bạch còn chưa gặp nữ nhân nào xinh đẹp như các nàng. Đái Mộc Bạch mới nói: “Cửa thứ ba khảo nghiệm cách ứng dụng vũ hồn của bản thân thí sinh. Có được hồn lực cùng tiềm lực phát triển vẫn không đủ, đồng thời còn phải tự mình khống chế vũ hồn. Cấp bậc càng cao thì vũ hồn càng khó điều khiển, rất dễ dàng xuất hiện nhiều vấn đề. Nếu với vũ hồn, không thể khống chế được đến một trình độ nhất định, vậy chứng tỏ hồn sư tự mình tu luyện không chăm chỉ. Học viên như vậy cũng không được thu nhận.”
Mấy người có chút hiểu ý Đái Mộc Bạch, đây là đề phòng những hồn sư có võ hồn cường đại nhưng lười biếng. Bất quá nếu như vậy sợ rằng đám người lọt lưới. Đặc biệt có Hồng Liên lười biếng đến mức cả ngày nàng chẳng làm cái gì cả. Đơn thuần chỉ chơi mà thôi nhưng khả năng khống chế bá đạo do hồn kỹ thứ nhất tăng phúc. Toàn thân đều là hồn cốt trăm vạn năm phụ thêm hồn hoàn trăm vạn năm. Không có bất ngờ xảy ra, nàng đều dễ dàng đạt đến 99 cấp mà không cần tu luyện. Đơn giản là ăn gian quá đáng.
Vừa đi, Đái Mộc Bạch tiếp tục nói về cửa khảo thí thứ tư: "Thứ tư là khảo nghiệm kinh nghiệm thực chiến. Có vài vị học viên vũ hồn bản thân rất tốt, đối với vũ hồn khống chế cũng tốt. Nhưng từ nhỏ sinh sống trong gia đình quý tộc, lớn lên trong nhung lụa. Đối với thế giới bên ngoài căn bản là không hiểu một cái gì, càng không phải nói tới chiến đấu. Học viên như vậy học viện cũng không thu. Viện trưởng đại nhân đã nói qua nhà ấm đoá hoa rất khó trải qua mưa gió!"
“Thật thú vị đấy!” Diễm Linh Cơ đưa tay gõ gõ má của mình, ánh mắt khẽ liếc Đái Mộc Bạch hỏi: “Ta chỉ muốn hỏi một điều học viện này đang tuyển học viên còn là tuyển vợ vậy? Điều kiện yêu cầu mở cao ra như vậy, ta đoán cũng chẳng có bao nhiêu học viên trong học viện đi!”
Lần này đến phiên Đái Mộc Bạch cười khổ: "Học viện Sử Lai Khắc của chúng ta từ khi thành đến bây giờ, qua 20 năm, tổng cộng thu 42 học viên. Chia đều 1 năm hơn 2 người 1 chút. Năm nay các ngươi 5 người nếu đều được thu, chính là kỷ lục. Từ 2 năm trước học viện không thu được học viên. Trước mắt đang học tập ở học viện còn có 3 học viên."
“A...” Ngoại trừ Tiểu Y và thiếu nữ băng lãnh, ba người Vũ Vô Cực, Diễm Linh Cơ và Ninh Vinh Vinh hơi ngẩn người ra vì câu trả lời của Đái Mộc Bạch.
Đái Mộc Bạch tự giễu, cười cười: "Cả Đấu La đại lục, chỉ duy nhất học viện chúng ta là sư phụ nhiều hơn học viên. Cho dù sau này, có chiêu thu các ngươi, số lượng học viên của học viện cũng tuyệt không vượt qua sư phụ."
Vũ Vô Cực tò mò hỏi: "Như vậy, học viện làm sao tồn tại? Chẳng lẽ uống nước lã hít khí trời để tồn tại?"
Đái Mộc Bạch đáp: "Nếu không vậy, ngươi nghĩ tại sao học viện lại ở tại thôn nhỏ này. Chính là vì thiếu ngân quỹ. Nếu không phải gia đình ta hỗ trợ 1 chút, sợ rằng học viện đã đóng cửa từ năm ngoái. Năm nay nếu không chiêu thu được học viên, vậy 3 người chúng ta chính là nhóm học viên cuối cùng của học viện Sử Lai Khắc."
"Vậy tại sao học viện không hạ thấp yêu cầu nhập học? Ta xem người báo danh cũng không ít đâu." Ninh Vinh Vinh nghi hoặc nói.
Đái Mộc Bạch toát ra một tia thần sắc tôn kính: "Viện trưởng đại nhân nói, bất luận thế nào cho dù học viện Sử Lai Khắc phải đóng cửa cũng tuyệt không thu phế vật, chỉ cần quái vật. Ngươi biết điều kiện tốt nghiệp học viện là gì không? Chúng ta nơi này không phải là trung cấp hồn sư học viện, cũng không phải cao cấp hồn sư học viện. Bởi vì yêu cầu của chúng ta cùng bọn chúng không giống nhau. Chúng ta chỉ cần học viên dưới 13 tuổi có thiên phú dị bẩm. Mà điều kiện tốt nghiệp học viện là trước 20 tuổi phải vượt qua cấp 40, đạt tới trình độ hồn tông."
"Học viện tổng cộng có 62 học viên, nhưng chính thức tốt nghiệp lại chỉ có 14 người. 14 người này sau khi rời học viện, không một ai không phải là đại nhân vật. Trong đó xuất sắc nhất chính là 1 vị, bây giờ là trưởng lão trẻ nhất của Vũ hồn điện, quyền uy gần bằng giáo hoàng. Còn lại, đều là không cách nào trước 20 tuổi hoàn thành 40 cấp và tử vong khi liệp sát hồn thú. Viện trưởng đại nhân từng nói, không đủ 40 cấp không nên đi ra ngoài, làm mất thể diện của ông ta."
“Tính...” Diễm Linh Cơ khẽ cười: “Còn có chí khí!”
Đái Mộc Bạch thở dài một tiếng: "Vương thất của vương quốc Ba Lạp Khắc vốn định tài trợ học viện, nhưng yêu cầu học viên tốtnghiệp học viện phải hướng vương thất thuần phục, bị viện trưởng đại nhân trực tiếp cự tuyệt. Học viện Sử Lai Khắc chúng ta hoàn toàn khác học viện khác, cho nên mới biến thành bộ dáng này."
“Chúng ta có chút tò mò về vị viện trưởng này đây!” Diễm Linh Cơ tiếp tục mỉm cười. Giọng nói tràn ngập mị hoặc: “Ông ấy hẳn là rất thú vị!” Dù không muốn tỏ ra mị hoặc nhưng dường như những động tác của nàng đã quá quen thuộc. Tiểu Y ở bên cạnh cũng hơi gật đầu như là đồng ý. Họ cũng muốn xem đến tột cùng là cái dạng người gì có thể kiên trì cố chấp trong 20 năm thành lập một tòa học viện như vậy.
"Đến nơi rồi." Đái Mộ Bạch dừng lại. Lúc này, bọn họ đã đi tới 1mảnh đất trống, nơi này so với đệ nhị quan lúc trước nhỏ hơn rất nhiều, chỉ khoảng 200 thước vuông. Một người trung niên khoảng 50 tuổi ngồi ngủ trên ghế.
Đối với người nam nhân trung tuổi này, Đái Mộc Bạch có vẻ hơi sợ và tỏ ra cực kỳ kính cẩn: "Triệu sư phụ, ta dẫn người đến tiến hành đệ tứ quan khảo hạch."
Đang nằm vắt vẻo trên một cái ghế dái, người nam nhân trung tuổi nghe thấy tiếng cũng tỉnh dậy: "Oh? Năm nay có người tiến tới dệ tứ quan? Mà lại có tới năm người?" Trung niên nhân mở đôi mắt vẫn còn có vẻ ngái ngủ, có chút kinh ngạc nhìn năm người trước mặt, tựa hồ gặp chuyện không thể tin nổi.
Đái Mộc Bạch nói: "Chẳng những bọn họ năm người tới đệ tứ quan, hơn nữa bọn họ đều là miễn trừ kiểm tra ở đệ nhị và đệ tam quan."
Triệu sư phụ con mắt sáng ngời, từ ghế đứng lên, vóc người hắn không cao, tướng mạo rất bình thường, nhưng nhìn qua lại cực kỳ rắn chắc. Chiều cao so với Vũ Vô Cực còn thấp hơn một chút, làm cho người ta có cảm giác hùng tráng. Bả vai rộng lớn như tường thành, áo khoác căn bản không cách nào che giấu cơ thể hùng tráng như cương thiết chú tạo của hắn. Vẻ mặt dù hòa khí, nhưng vóc người hùng tráng vô hình trung gây mọi người áp lực mãnh liệt.
"Năm người đều vượt qua 25 cấp. Không tệ, không tệ, xem ra năm nay tiểu quái vật không ít a. Thông qua cửa của ta, các ngươi chính thức trở thành học viên của học viện Sử Lai Khắc. Bất quá, khảo nghiệm của ta không có dễ dàng thông qua. Kinh nghiệm thực chiến của mỗi hồn sư phải dựa vào thực lực của chính mình. Ta khảo hạch chính là năng lực tại phương diện này."
Ánh mặt tươi cười đảo qua năm người Vũ Vô Cực: "Ta gọi là Triệu Vô Cực, nếu các năm người ngươi đều là miễn kiểm thông qua đệ nhị, tam quan. Ta đây tự mình cùng các ngươi thử một chút. Bây giờ ta cho các ngươi thời gian một nén hương để hiểu rõ nhau. Sau một nén hương, kiểm tra bắt đầu. Nội dung kiểm tra là năm người các ngươi liên thủ ngăn cản ta công kích trong thời gian một nén hương. Chỉ cần có một người có thể kiên trì đến cùng, đều tính là các ngươi vượt qua kiểm tra. Ta hy vọng các ngươi hiểu được, không nên cố gắng giở trò, không ai có thể dụng tốc độ thoát khỏi phạm vi này. Đồng thời ta cũng nhắc nhở các ngươi, bằng vào sức lực một người không có khả năng ngăn trở công kích của ta. Cơ hội thành công duy nhất của các ngươi là phối hợp hỗ trợ lẫn nhau."