Đạo Chu

Chương 591: Tróc cách hồn hoàn



Một con sói lao về phía Hiểu Mộng thì khi chạm vào khu vực ánh sáng bao bọc lấy thì cả người nó cứng lại. Con sói dường như hoảng sợ cảm giác được cả người như bị bóp ngẹt. Trên không trung, cơ thể nó bị treo lơ lửng trong không khí. Mảnh lá cây bay tới không gian với hai màu đen trắng kia cũng lập tức bị đọng lại không trung.

“Đó...” Đường Tam ngạc nhiên nhìn về phía Hiểu Mộng. Thấy được không gian mở rộng giống như hình vòm câu bao phủ xung quanh lấy vị Hiểu Mộng làm trung tâm. Ở ngoài vòm cầu thì mọi việc hết sức bình thường nhưng ở bên trong vòm cầu thì mọi thứ chỉ có hai màu đen trắng. Mặc dù các màu khác lờ mờ có thể thấy được nhưng ánh sáng chủ yếu vẫn là màu đen và màu trắng. Sự tò mò Đường Tam đã không giữ lại được: “Là hồn kỹ của sư tỷ Hiểu Mộng sao?”



“Không phải!” Ở bên cạnh, Tiểu Linh trực tiếp trả lời. Hắn nhoẻn miệng cười nhìn về phía Đường Tam nói: “Đó là Thiên Địa Thất Sắc của Đạo gia chúng ta. Nếu như phải nói nó là gì thì nó có thể coi là một loại hồn kỹ tự sáng tạo. Hiện giờ ở Thiên Địa tông chỉ có Vô Cực và Hiểu Mộng nắm giữ.”

Ở người Hiểu Mộng xuất hiện ba hồn hoàn hai vàng một tím. Sau lưng nàng cũng xuất hiện hình ảnh dị tượng tinh thần diệu thanh thiên tượng trưng cho võ hồn của nàng. Hồn kỹ đầu tiên của nàng cũng là cực hạn khống chế. Hồn kỹ thứ hai đó là một bị động hồn kỹ. Tinh Không cảm ứng, tác dụng duy nhất đó chính là cảm ứng tinh không trong mọi trường hợp như bị trận pháp vậy, dưới lòng đất, ban ngày, nhiều mây... Dù trong hoàn cảnh nào cũng có thể cảm nhận được chỉ là ít nhiều mà thôi. Hồn hoàn thứ ba cũng có thể coi là bị động hồn kỹ, tinh thần đạo thể. Dưới tinh không, hồn lực vô hạn duy ta vô địch chính là ý tứ chính của loại hồn kỹ này. Tác dụng, lượng lượng bạo tăng dưới tinh không, hồn lực vô cùng vô tận. Có thể nói trong tất cả mọi người thì hồn lực Hiểu Mộng coi như mạnh nhất và dư thừa nhất có thể sánh ngang với Tiểu Y.

Thiên Địa tông lại phân thành các chi nhánh bao gồm Âm Dương gia, Đạo gia làm hai nhánh lớn nhất. Ngoài ra còn có Cơ quan gia tinh thông kỹ thuật cơ quan, Mặc giáp gia tu luyện thiết giáp công, Nông gia đối với kiến thức chăn nuôi và trồng trọt, Y gia đối với y thuật. Cát tường chính là muốn gia nhập Y gia nhưng Y gia chưa có người nên coi như hắn là truyền nhân duy nhất. Tất cả kiến thức y thuật cùng công pháp đều sẽ truyền cho hắn.

Phịch, phịch... Đám sói trực tiếp bị bao phủ khiến cho toàn thân chúng cứng đờ lại. Dường như một cơn hít thở không thông làm cho chúng trực tiếp choáng váng đầu óc. Thân thể những con sói ngã phịch xuống dưới mặt đất.

Đôi mắt xinh đẹp Nguyệt Thần khẽ liếc mắt nhìn về phía Độc Cô Bác: “Tiền bối, phiền toái ngài!” Độc Cô Bác hiểu ý gật đầu, theo đó lão mở ra võ hồn bản thân mình. Chín hoàn dưới chân hắn bắt đầu dâng lên. Bàn tay lão vung ra, một đám khí thế vọt tới bay về phía Hiểu Mộng.

Lập tức một vòng tròn trong suốt như ẩn như hiện bao bọc lấy cơ thể Hiểu Mộng đem đám độc khí ngăn chặn lại. Một đám khí thể màu xanh tím trực tiếp bao trùm đàn sói khiến cho chúng lâm vào hôn mê sâu. Khi khói tản đi, Hiểu Mộng mới phất nhẹ chiếc kiếm có chứa phất trần sau đó giảo bước về phía đám người Đường Tam.

Nguyệt Thần hài lòng gật đầu mở miệng nói: “Bất kể hồn sư và loài người cũng đều không thoát khỏi âm dương ngũ hành!” Bây giờ Nguyệt Thần bắt đầu giảng bài, cảnh tượng trong mắt bọn họ cũng theo đó thay đổi. Ngón tay Nguyệt Thần khẽ chuyển hai chiếc mặt nạ màu vàng lại xuất hiện trong mắt đám người Đường Tam. Chúng lơ lửng trước mặt bọn họ: “Các ngươi nhìn thấy gì?”

Đường Tam thấy được cảnh tượng trước mặt mình biến đổi thì thầm nghĩ: “Ảo thuật!? Tinh thần lực hồn kỹ?” Nhớ đến Đại Sư từng nói loại võ hồn tinh thần là loại võ hồn đặc biệt nhất. Nó không có tấn công vật lý mà tấn công bằng tinh thần đồng thời kèm theo cảm giác mê huyễn làm cho địch nhân lâm vào ảo ảnh. Loại võ hồn này cũng rất đắc biệt và rất hiếm đồng thời phương thức tấn công chúng cũng rất quỷ dị, khó lòng phòng bị.

“Hai chiếc mặt nạ!” Tiểu Vũ nhăn mày mở miệng hỏi.

“Chúng rất giống nhau!?” Cát Tường mở miệng nói: “Giống như hai chiếc mặt nạ này đều chỉ là cùng một chiếc vậy.”

“Chúng...” Miêu Nữ có sức quan sát khá tốt nói: “Giống như cũng là chiếc mặt nạ nếu như ta nhìn mặt trước và mặt sau của chúng.”

“Đúng vậy, chúng là hai mặt tương phản của một chiếc mặt nạ!” Nguyệt Thần hài lòng gật đầu: “Giống như âm dương là hai mặt của một sự vật. Sinh sinh tử tử, âm dương không bao giờ tách rời nhau. Chúng như mặt đối lập nhưng không ngừng chuyển động chuyển hoá. Âm dương phân chia ngũ hành ra làm kim, thuỷ, thổ, hoả và mộc. Thế gian vạn vật cũng được cấu tạo ra từ đó.”

“Ta nhớ được cô nói những lời này rất nhiều lần rồi!” Hồng Liên chống eo khó chịu mở miệng hỏi: “Vậy thì các võ hồn có thuộc tính sấm sét như Lôi Điện Bá Vương Long, hay Phong Điểu thì sao?”

“Chúng cũng chỉ là loại biến thể từ ngũ hành mà thôi!” Nguyệt Thần lắc đầu mở miệng nhàn nhạt đáp lại. Đôi mắt mang theo ý vị liếc nhìn Hồng Liên, nàng hơi khó chịu vì Hồng Liên ngắt lời mình: “Ngày hôm nay, ta sẽ không nhắc đến các loại này. Thứ mà chúng ta muốn nói đến đó chính là hồn hoàn. Hẳn mọi người đều phân rõ cấp bậc hồn hoàn.”

Hình ảnh không trung thay đổi biến thành màu trắng nhỏ, màu vàng lớn hơn chút, màu tím lại lớn hơn chút, màu đen lớn hơn chút, máu đỏ lại lớn hơn nữa. Chúng xếp thành giống như một hình kim tự tháp. Nguyệt Thần chìa tay ra hướng về phía các loại hồn hoàn nói: “Giống như hồn hoàn từ các loại hồn thú khác nhau chúng cũng có thuộc tính khác nhau thuộc thuỷ, hoả, thổ, phong, âm, dương... Nhưng chúng đều không thoát khỏi âm dương ngũ hành.”

“Cơ thể người chúng ta cũng tồn tại ngũ hành tương đương với ngũ tạng, linh hồn hay tinh thần thuộc âm, cơ thể có máu thịt tràn đầy sinh mệnh thuộc dương.” Hình ảnh hai thân thể người trần truồng cũng xuất hiện trước mặt của đám người tuy nhiên không có mặt mũi chỉ giống như một con rối gõ. Theo đó hình ảnh cũng lại chuyển: “Đương nhiên cơ thể hồn thú cũng tồn tại của yếu tố ngũ hành trong cơ thể mình. Cho dù chúng có thuộc dạng nào đi nữa. Giống như hồn sư chúng ta có võ hồn thuộc tính thì hồn thú cũng như vậy. Các ngươi nhìn thấy được gì?”

Hình ảnh chuyển động, thân thể người cùng hồn thú xuất hiện. Ở nơi đó với hình người trong suốt nhưng chằng chịt các loại đường vân nho nhỏ. Ngay cả hồn thú là một con lang cũng xuất hiện chằng chịt những loại đường vân này. Đường Tam kinh hãi nhìn về phía những chấm nhỏ và đường vân, đó không phải là kinh mạch và huyệt vị sao.

“Đó không phải là kinh mạch và huyệt vị sao?” Hồng Liên trực tiếp xen miệng làm cho Nguyệt Thần khó chịu: “Ở hồn sư có được kinh mạch và huyệt vị thì đương nhiên hồn thú cũng có. Ngươi đâu cần thiết giảng giải mấy điều này đâu, ở đây ai mà chẳng biết.”

“Đúng vậy, giống như ở hồn sư, hồn thú cũng tồn tại kinh mạch và huyệt vị!” Bàn tay Nguyệt Thần phất ra, hai hình ảnh người và sói biến mất. Thay vào đó là hàng loại các loại hồn thú khác nhau xuất hiện: “Hồn thú và con người có kinh mạch và huyệt vị khác biệt nhiều chỗ, ngay cả chính hồn thú và hồn thú cũng có sự khác nhau về loài, thậm chí ngay cả cùng loại cũng có chút sự khác biệt.”

“Đầu tiên chúng ta sẽ nói hồn hoàn hình thành như thế nào?” Nguyệt Thần có chút mệt mỏi mở miệng nói: “Nguyên nhân trong cơ thể hồn thú là có tồn tại hồn lực. Chúng sẽ tích luỹ trong cơ thể hồn thú theo thời gian tạo ra niên hạn hồn hoàn cùng hồn lực. Niên hạn hồn hoàn chính là căn nguyên hồn thú, hồn lực là dạng năng lượng trong cơ thể hồn thú khi chúng sử dụng các loại hồn kỹ. Vì vậy dù hồn thú hao hết hồn lực, chúng ta giết chết chúng vẫn đạt được hồn hoàn đúng năm hạn đó.”

“Hồn hoàn hồn thú tạo nên bởi năng lượng âm dương ngũ hành trong cơ thể hồn thú. Đồng thời chúng cũng bổ sung thêm tàn dư của linh hồn oán niệm hồn thú sau khí chết. Hồn thú càng cường, niện hạn càng cao thì sau khi chết trong hồn hoàn càng chứa nhiều tàn dư linh hồn hồn thú. Khi hồn thú chết, năng lượng căn nguyên hồn thú bị giải phóng mà hình thành nên hồn hoàn.”

“Ta muốn dạy cho các ngươi đó là chóc cách một phần căn nguyên hồn thú như thế nào?” Nguyệt Thần bình tĩnh giải thích cho đám học viên mới: “Nó liên quan trực tiếp đến Âm Dương Ngũ Hành trong cơ thể hồn thú. Giống như loại phong ma lang này, phương pháp chóc cách hồn hoàn của nó hoàn toàn khác biệt so với các loài khác.... Tiểu Linh, cậu hãy làm mẫu cho mọi người!”

“Vâng!” Tiểu Linh lập tức khom người coi như lĩnh mệnh. Hắn hướng về phía một con sói đi tới. Bàn tay đặt lên trên người con sói bắt đầu đem hồn lực thâu tống vào trong cơ thể con sói.

“Không chế hồn lực cũng như con đường hồn lực di chuyển trong cơ thể hồn thú giựa trên yếu tố ngũ hành là rất quan trọng!” Nguyệt Thần bình tĩnh nói: “Nó có kích thích các phần căn nguyên trong cơ thể hồn thú nhờ đó đem hồn hoàn tạo ra mà có hay không ảnh hưởng hoặc giết chết hồn thú. Việc này nói giống như đơn giản nhưng thực hành lại cực kỳ khó khăn. Ta không biết ai trong các ngươi có thể làm được điều này...”