Đạo Chu

Chương 606: Ba mươi cấp



Áo Tư Tạp đã đi, một loạt các loại cảm giác cô độc, bất lực, mất mát, thống khổ không ngừng đánh sâu vào tâm trạng của Ninh Vinh Vinh,cô gái mới 12 tuổi. Nước mắt lặng lẽ chảy dài, nàng bất chợt nhận ra rằng,có lẽ mình thật sự sai rồi. Mình đã từng có bằng hữu sao? Tại tông phái, những đứa trẻ đồng trang cùng lứa khi thấy mình đều e dè khép nép, lẩn trốn từ xa. Bọn nó sau lưng đều kêu mình là Tiểu ma nữ.

Bằng hữu đối với nàng mà nói là cái gì đó xa xôi vời vợi. Không, không, không, Ninh Vinh Vinh đột nhiên có một cảm giác khủng hoảng mãnh liệt trong tim.Có thể nói, đối với bản thân nàng đêm nay là một đêm dài như vô tận. Rất nhiều năm sau này, tông chủ của Thất Bảo Lưu Ly Tháp Ninh Vinh Vinh không khỏi cảm thán nhớ lại thời tuổi trẻ, đã từng có một đêm, một đêm đau khổ đã làm thay đổi cả cuộc đời của nàng.

Sáng sớm, Vũ Vô Cực rời giường sớm theo thói quan dậy nấu bữa ăn sáng cho Diễm Linh Cơ và Tiểu Y. Thói quen nấu ăn cho vợ đã hình thành một đồng hồ sinh học trong con người hắn. Hắn là người đến sớm nhất, khi vừa nấu ăn xong, Đái Mộng Bạch mới đi tới phòng ăn với nét mặt âm trầm, nhẹ gật đầu với Vũ Vô Cực, cũng không nói lời nào. Trễ hơn Đái Mộng Bạch chút xíu, Tiểu Y và Diễm Linh Cơ là ngươi thứ ba và thứ tư xuất hiện, sau đó là Chu Trúc Thanh và Mã Hồng Tuấn.

Mã Hông Tuất mặt mười phần sảng khoái, cơ thể như nhẹ bớt vài cân. Mập mạp mặc thù thô thiển nhưng nhãn tình còn đọng lại chút hưng phấn, mắt thấy Đái Mộng Bạch thần sắc âm trầm, dáng vẻ nghiêm nghị cũng không dám nói tiếng nào, vội vã cắm đầu ăn sáng. Áo Tư Tạp và Ninh Vinh Vinh cũng không tới phòng ăn.

Mập mạp cười nhìn về phía thức ăn của mình nói: “Anh Vô Cực, sau này có anh ở Thực Đường quả thực là phúc của đàn em chúng ta!” Vừa nói hắn đưa ngón tay cái về phía Vũ Vô Cực. Thực ăn này thực sự quá ngon làm cho mập mạp ăn không biết dừng lại.

" Mập mạp, ban đêm bộ ngươi không có đi chơi sao?" thấy điểm tâm ăn gần xong, Đái Mộng Bạch thình lình mở miệng hỏi.

Mã Hông Tuấn gật đâu thấp giọng đáp:" Hôm qua tà hoả trong người ta bình thường lại rồi, hai ngày tới hẳn ta không đi nữa.

Đái Mộng Bạch nói:" Tốt lắm, tối nay ngươi ở lại kí túc xá, ta muốn đi ra ngoài tìm hai chị em song sinh lần trước."

Mập mạp hai mắt sáng ngời:" Đại đại ca, không lẽ ngươi ăn thịt bắt ta húp cháo sao?"

Đái Mộng Bạch bực mình nói:" chuyện này phải tình nguyện mới vui vẻ chứ, cưỡng ép không hay cho mấy." Nói xong hắn cố ý liếc Chu Trúc Thanh một cái.

Chu Trúc Thanh một chút phản ứng cũng không có, phảng phất như không nghe thấy gì hết, lạnh nhạt bưng chén canh uống hết. Chiến tranh ngấm ngầm cũng không duy trì lâu, một hồi chuông vang lên, mọi người chấm dứt buổi điểm tâm, vội vã đi về sân luyện.

Viện trưởng sư phụ bộ môn còn chưa đến, nhưng tại sân tập đã đứng sẵn một người, là Ninh Vinh Vinh. Nhưng không giông như lúc trước, không thấy Áo Tư Tạp. Trên khuôn mạt tắng trẻo xinh đẹp có chút ẩn hiện nét tiều tụy, cặp mắt đỏ hoe, tinh thần hồ như thất thần.

Hôm nay phụ trách dạy bọn hắn giống như hôm trước là Phát Lan Đức viện trưởng. Vũ Vô Cực bảy người đợi dược một lát thì viện trưởng mới đủng đỉnh đi tới. Phất Lan Đức đầu tiên rơi trên người Ninh Vinh Vinh, nhưng hắn cũng không nói gì hết. "Hôm nay là khoá thứ hai. Áo Tư Tạp đâu rồi? Hắn còn đang nướng à?"

Vũ Vô Cực gấp rút lên tiếng:" Cái này ta cũng không biết. Ta dậy sớm nhất nấu ăn nhưng đến giờ vẫn chưa thấy hắn!"

Phất Lan Đức nhíu mày " Bài học hôm nay thiếu hắn là không được. Vũ Vô Cực, ngươi đi kêu hắn đi" Vũ Vô Cực bất đắc dĩ gật đầu, hắn trực tiếp hướng về phía ký túc xá nam đi tới.

Lúc này, Vô Cực đã rời đi, Phất Lan Đức mới chú ý đến đám người Diễm Linh Cơ rồi nói: “Ngày hôm qua, ta đã xem qua các trận đấu của các ngươi. Thực lực các ngươi đều không tồi bất quá...” Hắn nhìn về phía Diễm Linh Cơ và Tiểu Y nói: “Ta cũng nhìn ra được thực lực của hai người không tầm thường. Đáng lý, các ngươi có thể dễ dàng chiến thắng hai người bọn họ mới đúng. Nhưng các ngươi lại thua vào trong tay Mộc Bạch cùng Vô Cực, các ngươi còn có gì để nói với ta không?”

Tiểu Y hơi nhướng mày, Diễm Linh Cơ mỉm cười nói: “Viện trưởng, thật có lỗi! Là do chúng ta bất cẩn không nên rơi vào bẫy của Vô Cực. Nếu như chỉ cần chúng ta chú ý một chút, chúng ta đã không thua cuộc trong trận đấu đó!”

“Biết nhận lỗi như vậy rất tốt!” Phất Lan Đức hài lòng gật đầu. Hắn nhìn về phía Tiểu Y rồi nói: “Ngày hôm qua, ngươi thực bất cẩn. Ta biết các ngươi là vợ chồng chưa cưới nhưng các ngươi không thể vì lý do này mà nơi lỏng hay nhẹ tay trong khi thi đấu. Các ngươi phải biết trên đại lục Đấu La này có đủ các loại võ hồn cực kỳ quỷ dị. Không thiếu võ hồn có thể giả dạng thành người khác. Nếu như Vô Cực ngày hôm qua không phải là hắn mà là kẻ địch của các ngươi biến thành, các ngươi đã hết rất nhiều lần rồi.”

Tiểu Y hơi gật đầu coi như đồng ý với Phất Lan Đức. Phất Lan Đức còn đang muốn nói gì thì thấy được thân ảnh hai người trở lại. Khuôn mặt Áo Tư Tạp không những không lo lắng mà còn hưng phấn. Phất Lan Đức viện trưởng trợn mắt nhìn hắn: " Áo Tư Tạp, không phải ngươi muốn bị phạt chạy vài chục vòng chứ?"

Áo Tư Tạp vội vã lắc đầu nói:" không, viện trưởng xin ngài nghe ta giải thích đi. Ta vừa đột phá ba mươi cấp "

" Cái gì?" Không những là Phất Lan Đức, mà cả Đái Mộc Bạch, Chu Trúc Thanh và Ninh Vinh Vinh đều kinh ngạc nhìn về phía bọn họ. Đáng tiếc với đám người Diễm Linh Cơ chỉ thoáng nhìn qua Áo Tư Tạp một cái.

Áo Tư Tạp so với Đái Mộng Bạch còn nhỏ hơn một tuổi, bất quá hắn mới chỉ mười bốn tuổi mà thôi. Mới mười bốn tuổi đã đạt ba mươi cấp hồn lực, thật khiến cho người khác phải sợ hãi. Quan trọng nhất là Áo Tư Tạp là thực vật hệ hồn sư,vũ hồn tu luyện thuộc loại khó khăn nhất. Thực sự có thể nói, hắn đạt ba mươi cấp so với ba mươi cấp chiến hồn sư khó khăn hơn gấp bội. Mà thực vật hệ hồn sư, mỗi khi tấn giai, tác dụng phụ trợ tăng lên thật lớn hiệu quả.

Tại Đấu La đại lục, hơn ba mươi cấp hồn sư đã tương đối hiếm thấy, nếu gia nhập quân đội, có thể đảm nhận chức đại đội trưởng, được đãi ngộ rất cao. Hơn bốn mươi cấp lại càng ít đến thảm thương. Hơn năm mươi cấp thực vật hệ hồn sư cung giống như phượng mao lân giác., Ngoài sáu mươi cấp cơ hồ như chưa từng xuất hiện qua, cho dù là có, cũng chỉ có thể là ở trong một đại tông phái hoặc là do vũ hồn điện mới có thể bồi dưỡng ra.

Nếu như một gã thực vật đại hồn sư có thể bổ sung thực vật cho 100 người thì một gã hồn tôn, cho dù là mới đột phá ba mươi cấp hồn tôn,đã có thể duy trì cho hơn 500 người. Tuỳ theo cấp bậc từ thấp lên cao mà con số này còn không ngừng tăng lên theo cấp số nhân. Hơn nữa, đạt tới 30 cấp cùng có nghĩa là thực vật hệ hồn sư có khả năng cung cấp thực vật có đặc tính phụ trợ thứ ba. Đối với một tổ đội mà nói, hiệu quả phụ trợ thật to lớn.

Phất Lan Đức sáng rỡ hai mắt: “Thật tốt quá, tốt quá, Áo Tư Tạp ngươi quả thật không làm ta thất vọng. Hiện giờ ngươi là đệ tử thứ hai đạt tới ba mươi cấp, ta đại diện cho học viên chúc mừng ngươi."

Lúc này, Đái Mộng Bạch vẻ mặt âm trầm cũng tan biến, đi tới bên cạnh Áo Tư Tạp, vỗ vai hắn thốt lên:" Tiểu Áo, chúc mừng ngươi. Mặc dù ngươi đạt ba mươi cấp so với ta vẫn còn châm hơn đôi chút, nhưng là thực vật hệ hồn sư, có lẽ ngươi là một thiên tài xuất sắc nhất mà ta đã gặp qua. Chẵng lẽ thất tình có thể khiến một gã hồn sư đột phá sao ta…?

Tiểu Áo có chút xấu hổ tròn mắt nhìn Đái Mộng Bạch một cái, rồi nhìn thẳng vào cặp mắt đỏ hoe của Ninh Vinh Vinh, cười khổ nói:" Cho tới giờ tình cảm còn chưa có, nói chi là thất tình, ngươi dừng chế giễu ta nữa "

Vũ Vô Cực, Diễm Linh Cơ, Mã Hồng Tuấn, ba người đều tiến lên tỏ vẻ chúc mừng. Ninh Vinh Vinh đứng tại chỗ, ánh mắt có chút phức tạp nhìn Áo Tư Tạp, còn Chu Trúc Thanh thì cúi đầu, không biết là đang suy nghĩ cái gì. Tiểu Y ở đó hơi gật đầu với Áo Tư Tạp một cái.

" Tốt lắm. giáo trình hôm nay bắt đầu đi " Giọng Phất Lan Đức vang lên khiến mọi người đang chúc mừng Áo Tư Tạp tập trung quay lại. " Hôm nay giáo trình rất đơn giản, Áo Tư Tạp hôm nay là chủ đạo. Giáo trình hôm nay là, ngoại trừ Áo Tư Tạp, các người còn lại ít nhất đều phải ăn hai cây hương tràng khác nhau do Áo Tư Tạp chế tạo"

" Thật thú vị đây!" Diễm Linh Cơ vừa nghe xong liền phiến miệng mình:" Viện trưởng, cái này cũng gọi là giáo trình sao?"

Phất Lan Đức phẩy tay, đàng hoàng trả lời:" Cái này gọi là huấn luyện để thích ứng. Ta hỏi các ngươi, tánh mạng quan trọng hay sĩ diện quan trọng hơn? Trong hai điều trên, các ngươi chọn cái nào? Áo Tư Tạp hồn chú mặc dù có vẽ hèn mọn một chút, nhưng hắn là tiên thiên mãn hồn lực thực vật hệ hồn sư, thiên phú cực cao. Hương tràng do vũ hồn của hắn chế tạo là cực phẩm thực vật hệ vũ hồn. Hắn là một thành viên của học viện, là đồng đội của các ngươi, nếu các ngươi cùng hắn không thể nào phối hợp với nhau được thì sẽ lãng phí mất một tốt nhất phụ trợ đồng đội."

" Vả lại đây là các ngươi tình nguyện chấp nhận huấn luyện, nếu ngay cả điểm này cũng không làm được, sau này làm sao có thể sinh tồn tại hồn sư giới? Vì sinh tồn, không cần chấp nhất phương pháp. Đừng nói là nếm thử một cây hương tràng, tới lúc nguy cấp, chu dù là chuột, giun hay gián cũng đều nhai tuốt "

Nghe xong câu nói cuối cung của Phất Lan Đức, ba nữ hài tử sắc mặt trắng bệch hết sức khó coi, nhất là Ninh Vinh Vinh thiếu điều muốn nôn mửa. Chỉ có Diễm Linh Cơ biểu hiện như thương nghe được Phất Lan Đức nói: "Giáo trình này các ngươi từng người phải thực hành xong. Nếu không không cần lưu lại đây nữa. Các ngươi không nên hoài nghi lời nói của ta, ngày đầu tiên các ngươi tới đây, chắc hẳn có người đã từng nói với các ngươi là Sử Khắc Lai học viên đào tạo toàn quái vật chứ không phải người bình thường sao. Áo Tư Tạp, bắt đầu đi."