Đạo Chu

Chương 620: Xà bà Triêu Thiên Hương



Đang lúc nói chuyện, bà lão trong lòng cả kinh, đám thiếu niên nam nữ trước mắt nhìn qua cũng chỉ có mười lăm mười sáu tuổi, phần lớn mới có bộ dáng mười hai mười ba tuổi, nếu nói bọn chúng đã đạt đến ba mươi cấp, như vậy không phải là nói thiên phú còn cao hơn cả cháu gái mình hay sao?

Đặc biệt bà lão chú ý tới hai người thiếu nữ độ tuổi khá trẻ tuy nhiên ba chiếc hồn hoàn lấp lánh đủ thấy được bọn họ là hồn tôn. Thiên phú này e rằng thực sự làm cho người ta sợ hãi. Bà lão chỉ có thể hít một hơi thật sâu để cho mình bình ổn trở lại.

Áo Tư Tạp có chút không nhịn được, "Các ngươi làm sao có thể chứng minh được nó là do các ngươi đã liệp sát từ trước?... Lúc chúng ta phát hiện ra nó, còn không thấy bóng dáng các ngươi đâu cả."

Bà lão cười nói: "Thiếu niên, không cần nóng vội. Các ngươi nhìn xem, trên bụng của Phong vĩ kê quan xà có hai vết thương, đó là do quải trượng của ta gây nên, cả phía dưới cánh của nó cũng có. Chỉ là bất cẩn để tiểu tử này chạy mất. Cháu gái ta đã đạt tới ba mươi cấp, rất cần cái hồn hoàn này. Các ngươi cũng thấy đấy, nàng kế thừa vũ hồn xà trượng của ta, loại vũ hồn cao cấp địa xà này là thích hợp nhất đối với nàng."

Triệu Vô Cực cúi đầu nhìn bụng Phong vĩ kê quan xà trong tay mình, quả nhiên như bà lão nói, có vết thương như vậy. Nhưng nếu chỉ có như vậy mà bảo Triệu Vô Cực buông tay, quả thật là chuyện ngàn lẻ một đêm.

Chỉ nghe Triệu Vô Cực lạnh lùng cười, "Còn chưa thỉnh giáo cao danh vị tiền bối này?".

Lão phụ trả lời: "Không dám, lão thân là Triêu Thiên Hương, được các bằng hữu trong giới hồn sư coi trọng, đặt cho xưng hiệu là Xà bà. Trượng phu của ta là Khiếu Mạnh Thục, xưng là Long công. Lần này đến Tinh đấu đại sâm lâm chính là để tìm giúp cho đứa cháu gái một cái đệ tam hồn hoàn thích hợp. Ta xem mấy đứa nhỏ này đều có ba hoàn hồn sư, thật là hiếm thấy.”

Nghe lão bà tự giới thiệu xong, Triệu Vô Cực trong lòng cả kinh, một bên ngăn Áo Tư Tạp đang định mở miệng nói, trầm giọng nói: "Ngài chính là Xà bà tiền bối trong Cái thế Long Xà ư?".

Triêu Thiên Hương lạnh nhạt cười: "Không dám, đúng vậy. Còn chưa thỉnh giáo cao danh của hồn thánh?".

Thần sắc Triệu Vô Cực khẽ biến, Cái thế Long Xà hàng đầu hắn đã sớm nghe qua rồi. Đôi vợ chồng này xuất đạo rất sớm, thực lực phi phàm, nhất là Long công Mạnh Thục. Khi hắn được nghe kể, vị Long công kia đã sớm đạt đến cảnh giới hồn thánh, nếu bây giờ có đạt tới cảnh giới hồn đấu la thì hắn cũng không ngạc nhiên cho lắm.

Vũ hồn của Long công là một cây quải trượng đầu rồng, phối hợp với cây quải trượng đầu rắn của Xà bà, hai vợ chống này có một loại hồn kỹ dung hợp cực kỳ bá đạo, trừ khi đạt tới thực lực phong hào đấu la, nếu không rất khó ngăn cản.

Triệu Vô Cực bất quá chỉ là một gã hồn thánh, mặc dù Xà bà trước mắt nhìn qua có vẻ yếu hơn hắn một chút, nhưng chỉ cần Long công xuất hiện, Long công không phải là người mà hắn có khả năng đối phó nổi.

Quan hệ vợ chồng của Cái thế Long Xà này phi thường tốt, vợ chồng không bao giờ rời xa nhau. Xà bà ở chỗ này, vậy thì Long công hẳn cũng cách đây không xa.

Triệu Vô Cực không phải không nghĩ tới việc đem hai bà cháu trước mắt giết người diệt khẩu. Nhưng làm tiểu nhân cũng đâu phải là đơn giản, muốn giết được Xà bà Triêu Thiên Hương đã là cả một vấn đề. Mặc dù chính mình cao hơn nàng một cấp thực lực, nhưng nếu Triêu Thiên Hương cố ý đào tẩu, căn bản là không có cơ hội nào giữ chân nàng lại, dù sao, Triệu Vô Cực cũng là một lực lượng hình hồn sư, về mặt tốc độ cũng không am hiểu cho lắm. Mà một khi để cho Xà bà thoát đi, vậy thì kết quả chờ đợi là bị Cái thế Long Xà đuổi giết vô tận.

"Tại hạ Triệu Vô Cực" Lập tức, thần sắc trên mặt Triệu Vô Cực trở nên nhu hoà, đem danh tính của mình báo ra.Triêu Thiên Hương thần sắc cũng có chút đổi,nói: "Khó trách, ta không ngờ lại có thể vô tình gặp được vị hồn thánh trẻ tuổi như vậy. Nguyên lại là Bất Động Minh Vương nổi danh trong giới hồn sư."

Triệu Vô Cực cười có chút xấu hổ, trong lòng thầm nghĩ, nổi tiếng trong giới hồn sư gì chứ, e rằng toàn tiếng xấu mới đúng. Triệu Vô Cực cười nói: "Ta làm sao dám nhận, năm đó tiếng xấu của ta e rằng ai cũng biết, bất quá mấy năm nay đã quy ẩn, dạy một vài học viên trong học viện. Lần này mang theo mấy đứa nhỏ này đến Tinh đấu đại sâm lâm, một mặt là thu lấy một cái hồn hoàn, mặt khác là đưa bọn nhỏ đi thu chút ít kinh nghiệm, không nghĩ tới lại có thể gặp được tiền bối."

Triêu Thiên Hương cũng không muốn cùng Triệu Vô Cực dây dưa, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: "Ta so vơi ngươi lớn hơn một vài tuổi, theo thứ tự, gọi ngươi một tiếng là Triệu lão đệ được chứ. Triệu lão đệ, con Phong vĩ kê quan xà ngàn năm này đối với cháu gái ta cực kỳ quan trọng, nàng vừa mới đạt tới cấp ba mươi, phải có một cái hồn hoàn thích hợp. Con Phong vĩ kê quan xà này là do chúng ta … phát hiện ra trước, hơn nữa còn bị chúng ta đánh bị thương, chỉ là không ngờ còn có thể trốn thoát. Nếu có thể Triệu lão đệ nhường chúng ta một chút, đem con hồn thú này cho bọn ta, nhân tình này lão thân tất sẽ ghi nhớ trong lòng, tương lai sẽ có hồi báo."

Triệu Vô Cực trong lòng cười lạnh một tiếng, chỉ bằng mấy câu nói mà nghĩ mang hồn thú ngàn năm trong tay ta đi sao. Cho dù cái thế Long Xà ngươi lợi hại, chỉ sợ cũng không đơn giản như vậy, càng huống chi dù sao Long công cũng không có mặt ở đây.

Triêu Thiên Hương muốn nhanh chóng đoạt được Phong vĩ kê quan xà trong tay Triệu Vô Cực, đồng dạng Triệu Vô Cực cũng muốn nhanh chóng giải quyết vấn đề. Hắn cũng không muốn nghĩ tới khi Long công đến đây, cục diện hắn sẽ không thể khống chế nổi nữa.

"Thưa đại tỷ, việc này sợ rằng rất khó a!" Triệu Vô Cực lộ ra vẻ mặt khó khăn.

Cô gái đứng bên cạnh Triêu Thiên Hương có chút không nhịn được mở miệng nói: "Có cái gì mà khó, con Phong vĩ kê quan xà này là do chúng ta … phát hiện ra trước. Nếu không có bọn ta đánh nó bị thương, các ngươi làm sao có thể dễ dàng đắc thủ như vậy chứ? Mau đem nó trả lại cho ta nhanh, nếu không ta cũng sẽ không khách khí với các ngươi nữa." Vừa nói nàng vừa giơ quải trượng đầu rắn trong tay lên.

Triêu Thiên Hương đồng dạng nhíu mày, nhìn thẳng Triệu Vô Cực nói: "Triệu lão đệ, ngươi nói như vậy là không muốn đem Phong vĩ kê quan xà trả cho bà cháu ta ư?"

Triệu Vô Cực mỉm cười nói: "Thưa đại tỷ, lời nói của người không đúng rồi. Trong Tinh đấu đại sâm lâm, tất cả hồn thú đều là vật vô chủ, có lẽ Phong vĩ kê quan xà này là do các người … phát hiện ra trước, hơn nữa còn đánh trọng thương nó. Nhưng cuối cùng bắt được nó lại là bọn ta. Người muốn nhấn mạnh nó là thuộc về người, chỉ e là không công bình chút nào. Nó mặc dù rất thích hợp với tôn nhi của người, nhưng đồng dạng cũng rất phù hợp với một học viên của ta. Loại hồn thú tương đối ôn hoà này, đối với học viên của ta sẽ có sự trợ giúp vũ hồn rất lớn."

Triêu Thiên Hương sửng sốt một chút: “Ý của ngươi là trong đám học viên này vừa lúc có người đạt đến ba mươi cấp!?”

“Haha...” Triệu Vô Cực khẽ cười nhẹ nói: “Để cho đại tỷ chế cười rồi. Để lão đệ ta cho đại tỷ nhìn bọn chúng một chút. Đám nhóc, đem tất các các võ hồn và hồn hoàn của các ngươi thể hiện ra cho vị tiền bối Xà bà này nhìn!”

Nghe tiếng Triệu Vô Cực ra lệnh, mọi người đều tự phóng thích ra vũ hồn của mình. Trong đó, khi Ninh Vinh Vinh, Áo Tư Tạp và Vũ Vô Cực phóng thích vũ hồn, vũ hồn của bọn chúng là gì thì không cho đối phương biết được. Thất bảo lưu ly tháp của Ninh Vinh Vinh tự nhiên có phương pháp ẩn dấu. Về phần hương tràng của Áo Tư Tạp thì không thể xuất hiện tuỳ tiện khi không có hồn chú. Riêng về phần Vũ Vô Cực thì chỉ là hồn hoàn hiển lộ không có xuất hiện võ hồn.

Hai người Diễm Linh Cơ và Tiểu Y cũng sử dụng ra võ hồn. Bất quá họ đem võ hồn thu lại sau đó mới lại phóng ra. Xà bà thấy được hai loại võ hồn hình người thì kinh ngạc. Vừa nhìn thấy đã khiến cho Xà bà Triêu Thiên Hương trong lòng khiếp sợ. Điều này có thể sao? Đó là ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu. Lũ nhỏ trước mắt tuổi từ mười hai đến mười lăm đã đạt đến cảnh giới hồn tôn, riêng đứa nhìn có vẻ lớn tuổi nhất đã sở hữu ba hồn hoàn, hơn nữa phẩm chất hồn hoàn của mỗi đứa đều rất tốt, một cái hồn hoàn mười năm cũng không thấy. Đây là khái niệm gì? Nếu nói chỉ có một đứa có thiên phú cao hơn so với cháu gái mình, điều này còn có thể chấp nhận được, nhưng lúc này bọn nhỏ thể hiện thực lực, từ tuổi bọn chúng mà phán đoán, ai cũng có thiên phú cao hơn hẳn so với cháu gái mình. Bảy thiếu niên nam nữ này phải dùng từ thiên tài mới có thể hình dung được. Chính là, làm sao cùng lúc xuất hiện nhiều thiên tài như vậy chứ?

Nhìn ánh mắt kinh hãi trên khuôn mặt Triêu Thiên Hương, Triệu Vô Cực không khỏi thầm sảng khoái trong lòng, gương mặt xuất hiện vẻ tươi cười: "Tiền bối, ngài thấy học viên của ta có hợp nhãn không?"Triêu Thiên Hương hít một hơi thật sâu, miễn cưỡng hồi phục nội tâm bị kích động, cười có chút không thoải mái nói: "Đương nhiên, không hổ là học viên của Bất Động Minh Vương, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên! Không biết là đứa nhỏ nào đạt tới ba mươi cấp đây?"

Triệu Vô Cực vỗ vỗ lên người Áo Tư Tạp đứng bên cạnh, "Là tiểu tử này, hắn vừa mới đạt ba mươi cấp, không có cách nào khác, ta cũng phải xuất lực, chỉ có thể mang bọn chúng tới nơi này."

Triêu Thiên Hương nhìn về phía Áo Tư Tạp, thần sắc càng ngày càng có vẻ khó nhìn, nàng hiểu rất rõ hồn hoàn đối với một gã hồn sư sắp tiến giai quan trọng như thế nào. Bây giờ Phong vĩ kê quan xà trong tay người ta, muốn lấy được từ trong tay Triệu Vô Cực, e rằng không đơn giản chút nào. Tiếng xấu của hắn mình đã nghe qua, nếu không phải có danh tiếng Long Xà trấn áp hắn, nói không chừng tiểu tử này trực tiếp hạ sát thủ hai người tổ tôn mình.

Nhưng Triêu Thiên Hương hiển nhiên làm sao có thể dễ dàng buông tha như vậy, đôi con ngươi chuyển động, đã xuất hiện một kế. Một tay vuốt nhẹ mái tóc bạc trên đầu, khuôn mặt Triêu Thiên Hương tươi cười nói: "Triệu lão đệ, tình huống bây giờ chúng ta đều không nỡ đưa Phong vĩ kê quan xà cho kẻ khác. Xem ra không bằng chúng ta cứ dựa theo quy củ của hồn sư giới mà làm, cho hai người bọn chúng tự quyết định hồn hoàn thuộc về ai. Ngươi xem có được không?"

"Nga? Quy củ của hồn sư giới? Xin mời tiền bối nói rõ." Triệu Vô Cực không phải làm bộ, hắn cho đến bây giờ chưa bao giờ coi mình là người thuộc về giới hồn sư, mà hành động hoàn toàn theo cảm giác của bản thân, nếu không cũng không đến nỗi mang tiếng xấu như vậy.

Triêu Thiên Hương lại nói: "Rất đơn giản. Bọn chúng đều cần cái hồn hoàn này, mà trong quá trình bắt con Phong vĩ kê quan xà này hai bên đều xuất lực, bây giờ nếu mọi người đều không chịu bỏ qua, hay là dùng thực lực để quyết định xem con Phong vĩ kê quan xà này sẽ thuộc về ai không phải là hợp lý nhất hay sao chứ? Nếu tên học viên này của ngươi có thể chiến thắng cháu gái ta, lão thân không nói hai lời, bọn ta lập tức rời đi. Ngược lại, xin mời Triệu lão đệ đem con Phong vĩ kê quan xà này giao cho bọn ta."

Triệu Vô Cực mở hai bàn tay ra, làm bộ dáng vô cùng bất đắc dĩ. "Không thể được, thưa đại tỷ, điều này e rằng không thể như mong muốn của người."

Triêu Thiên Hương sắc mặt biến đổi, giận dữ nói: "Triệu Vô Cực, ta đã nhượng bộ rồi, ngươi còn muốn gì nữa? Thấy lão gia nhà ta không có ở đây khi dễ ta sao? Hừ!".

Triệu Vô Cực vẻ mặt cười khổ nói: "Không, đương nhiên không phải. Là vậy, tên học viên này của ta không phải là chiến hồn sư, hắn chẳng qua chỉ là một gã phụ trợ hệ hồn sư mà thôi. Một gã thực vật hệ hồn sư, làm sao có thể tiến hành tỷ thí với cháu gái người chứ?"

Nghe Triệu Vô Cực nói xong, Triêu Thiên Hương lại thất kinh. "Ngươi nói cái gì? Hắn là thực vật hệ hồn sư ư?". Ba chữ Thực vật hệ làm cho nàng đối với Áo Tư Tạp có vài phần nể trọng.

Giống như lời của viện trưởng Sử Lai Khắc học viện Phất Lan Đức đã nói, thân là thực vật hệ hồn sư, Áo Tư Tạp lại còn có tiên thiên mãn hồn lực, tuyệt đối là thiên tài trong thiên tài, sợ rằng trên toàn đại lục từ trước tới nay không có ai tu luyện thực vật hệ vũ hồn nhanh hơn hắn.

Triêu Thiên Hương nhu hoà nhìn về phía Áo Tư Tạp, "Tiểu tử, ngươi thực sự là thực vật hệ hồn sư ư? Không biết xuất thân từ tông môn nào?"

Áo Tư Tạp lắc đầu nói: "Ta không phải xuất thân từ tông môn, viện trưởng nói, vũ hồn của ta xảy ra biến dị nên mới trở thành như vậy."

Thiên tài thực vật hệ hồn sư, không có bối cảnh sau lưng, vũ hồn biến dị, vài điểm cùng tập trung một chỗ khiến cho Triêu Thiên Hương không khỏi có chút khẩn trương. Nếu có thể đem một gã thực vật hệ hồn sư xuất sắc như vậy về cho gia tộc mình, vậy, tương lai có hắn phụ trợ cháu gái mình, không phải là quá sức hoàn mỹ hay sao?

Bất quá, không đợi Triêu Thiên Hương kịp nói ra vài lời lung lạc, một âm thanh đột nhiên xen vào: “Thầy Triệu, nếu vị tiền bối Xà bà này quyết đấu gì đó chi bằng hãy để ta quyết đấu với vị tiểu thư xinh đẹp này. Đương nhiên để công bằng, ta sẽ không sử dụng võ hồn đồng thời sẽ nhường vị tiểu thư này ba chiêu trước”