Không biết tại sao mỗi khi Đinh Hạo thấy cô bé Cao Tuyết Nhi là bất giác nhớ đến muội muội Đinh Khả Nhi đã mất tích, cảm thấy đặc biệt hợp với Cao Tuyết Nhi. Trước khi đi Đinh Hạo cố ý mau mấy bộ đồ cho cô bé, lúc này Cao Tuyết Nhi mặc váy bông màu xanh nhạt chính là đồ hắn mua. Cô bé tắm rửa sạch sẽ đáng yêu như thiên sứ nhỏ.
- Phụ thân và gia gia kêu ta mời Khải Trình ca ca ăn sáng.
Cao Tuyết Nhi dẫn Đinh Hạo ra khỏi nhà đá, dọc theo đường đá xanh, đạp lên tuyết đọng đêm qua qua tới trước cửa nhà thôn trưởng Cao Phong.
- Thiếu hiệp đến rồi, mời vào mời vào.
Cao Phong, trưởng lão trưởng lão Cao Lâm, những người có địa vị trong Thung Lũng thôn đã chờ sẵn.
Đinh Hạo vừa đi vừa cười nói:
- Các vị vị đại thúc không cần khách sáo, kêu ta Khải Trình là được.
Đinh Hạo thay đổi một người khác, trong thời gian này hắn tự xưng là Nhất Đao Khải Trình.
Đinh Hạo đi vào trong phòng, ngồi xuống, rất nhanh các món ăn nóng hổi bưng lên.
Thực vật đặt trước mặt Đinh Hạo phong phú nhất, đặt trong đồ sứ thô sơ. Đa số là thịt nấu chín chế biến sơ, giống món sơn trại bọn cướp mồm to ăn thịt, uống rượu
Đinh Hạo nhìn lướt qua thấy thực vật trước mặt những người khác rất ít ỏi, cộng lại không bằng một phần mười của hắn, toàn nước canh và rau dại. Đinh Hạo ngẫm nghĩ, hiểu ra.
Chắc lúc này đồ ăn trong Thung Lũng thôn rất thiếu thốn, không thì Cao Phong là thôn trưởng không đến mức nghèo nàn như vậy.
- Ta không thể một mình ăn thực vật toàn thôn.
Đinh Hạo vung tay, huyền lực tuôn ra chia đồ ăn thành mười phần đưa đến trước mặt mọi người.
Đinh Hạo giữ lại một phần nhỏ cho mình, nói:
- Mọi người cùng nhau ăn đi.
Trưởng lão Cao Lâm vuốt râu trắng dài, nói:
- Khải Trình thiếu hiệp là người tu luyện, sao có thể ăn thiếu thịt? Sau này an toàn trong thôn trông nhờ vào thiếu hiệp, chúng ta chịu đói không sao nhưng phải bảo đảm thiếu ngày ăn no ba bữa.
Thôn trưởng Cao Phong và những người khác hòa cùng:
- Đúng vậy. Khải Trình thiếu hiệp, đây là một phần tấm lòng của chúng ta.
- Không sao, ta có cách giải quyết vấn đề thực vật, không cần tiết kiệm.
Đinh Hạo ăn thịt cũ hơi khô khốc, nói:
- Bây giờ chúng ta chú trọng nhất là uy hiếp đến từ bên ngoài. Mặc dù đám người bị chúng ta thu phục nhưng Huyết Long Trại phản ứng lại nhất định sẽ điều tra chuyện này, một khi bọn họ tìm hiểu thì sẽ trả thù máu me.
Đinh Hạo nói xong nhìn từng khuôn mặt, quan sát phản ứng của bọn họ.
Trừ vài người hơi sợ ra đa số người ánh mắt dấy lửa giận.
Đinh Hạo thầm vừa lòng.
Có lửa giận chứng minh có lòng phản kháng, nếu bọn họ chỉ biết sợ hãi và lùi bước thì dù Đinh Hạo che chở Thung Lũng thôn qua mùa đông này, mai sau có ngày bọn họ khó thể trốn thoát vận mệnh bị bên ngoài khi dễ, tiêu diệt.
- Có Khải Trình huynh đệ tương trợ, chúng ta dựa vào tường cao, cây gỗ đấu với chúng một trận!
- Đúng vậy. Từ đêm qua ta đã kêu các thôn dân gia cố tường thành lên cao, rót nước băng và khối băng lên. Bây giờ đang là mùa đông giá rét, dùng cách này tạo tường băng rất nhanh, tường thành đã lên cao ba, bốn thước.
- Nếu không được nữa thì chuyển dời già yếu đi chỗ khác, thanh niên trai tráng ở lại, liều mạng cá chết lưới rách.
Mọi người nói xong mắt rực cháy lửa giận, mấy năm nay bọn họ bị áp bức, ngày hôm qua Cao Kiếm chết thảm gieo hạt giống thù hận kích thích cả đám.
Đinh Hạo bình tĩnh chờ bọn họ nói xong mới rù rì bên tai cô bé Cao Tuyết Nhi.
Cao Tuyết Nhi nhảy nhót ra ngoài.
Một lát sau mèo ác quỷ giơ cao đuôi nghênh ngang đi vào.
Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình khom lưng cười nịnh cúi đầu đi theo mèo con màu trắng tai gập đáng yêu. Hôm qua nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình bị mèo ác quỷ nuốt vào bụng suýt tiêu hóa, đầu gã như bị lửa thiêu, hình xăm trên đầu không còn, tay chống gậy. Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình không dữ tợn như trước mà hơi buồn cười.
- Meo, ta mang người đến rồi, dùng xong mau đưa về, meo. Cái tên này chơi vui nhất.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu chơi ghiền, nhắn nhu với Đinh Hạo xong nhanh như chớp chạy ra ngoài đi hành hạ đám kỵ sĩ giáp đen.
Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình cười khó xem hơn cả khổ qua, nơm nớp lo sợ nhìn Đinh Hạo.
Đinh Hạo không ngẩng đầu lên nói:
- Hãy nói tình hình thực lực Huyết Long Trại đi.
Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình đã bị Đinh Hạo, mèo ác ma loay hoay muốn khùng, nghe vậy thừ người ra sau đó vội nói tỉ mỉ.
- Huyết Long Trại có hơn sáu trăm người, trừ bỏ cu li, lâu la, đầu bếp, một số nữ nhân ra, khoảng ba trăm người có sức chiến đấu. Trong đó một trăm hai mươi võ giả Võ Đồ cảnh, hai mươi võ giả võ sĩ cảnh.
- Trong Huyết Long Trại có ba trại chủ. Tam trại chủ ngoại hiệu là Tô Long, tam khiếu võ sĩ cảnh, kiếm pháp nhanh như du long, tâm ngoan thủ lạt. Nhị trại chủ Hàn Vũ, năm gần đây ít khi ra tay, thực lực cao thâm khó dò, nghe nói tinh thông một vài minh văn tông phái. Cho đến giờ nhị trại chủ là quân sư trong Huyết Long Trại, con người âm độc, quỷ kế đa đoan.
- Đáng sợ nhất là đại trại chủ Phùng Huyết Y, một thanh kiếm mỏng, thân kiếm như mực, mũi kiếm như ngân. Ba năm trước thực lực của Phùng Huyết Y đã đến bát khiếu võ sĩ cảnh, có người nói bây giờ hắn là cường giả Võ Sư cảnh, xem như là cao thủ nổi danh trong ngàn dặm Tuyết Long sơn.
- Ngoài ra trong Huyết Long Trại đặt nhiều cơ quan, cmạ bẫy rất lợi hại, vài trăm thước ngoài trại có minh văn tông phái. Một khi mở tông phái ra, bất cứ ai tiến vào trong sẽ bị nghiền nát.
Nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình kể kỹ càng, cơ bản hình dung toàn bộ thực lực.
Đinh Hạo lại hỏi mấy câu, nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình không giấu giếm một lời.
- Được rồi, ngươi đi đi.
Đinh Hạo hiểu rõ, vẫy tay khiến nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình đi xuống.
Các thành viên cốt cná trong phòng nghe nam nhân vạm vỡ trọc đầu xăm hình nói xong biểu tình cực kỳ khó xem, lúc trước máu nóng sục sôi bây giờ thật nhỏ bé trước thực lực cường đại. Nếu thật sự liều mạng, chỉ mình Phùng Huyết Y đã có thể một người một kiếm san bằng Thung Lũng thôn. Tường thành to lớn, số người đông không thể ngăn cản những cường giả Võ Sư cảnh đến.