Đạo Quân

Chương 1822: Phản chế (2)



Bệ hạ dịu ngoan chỉ là thủ đoạn đối mặt Thái Thúc Phi Hoa mà thôi, không tất yếu đi biện giải với Thái Thúc Phi Hoa cái gì, nói nhiều chỉ có thể rước lấy phản cảm, này bất lợi với bệ hạ, sau lưng bệ hạ đã chuẩn bị thỏa đáng hết thảy, chỉ cần ở cuối cùng phản chế là được!

Đợi một lúc, liền thấy bảy vị đại thần vội vã chạy đến.

Bảy người vừa vào lầu các, Triệu Công Quyền đột nhiên bước nhanh, trực tiếp quỳ ở trước mặt Thái Thúc Hùng, gào khóc nói:

“Bệ hạ, thần oan uổng, nhi tử thần chết quá oan uổng, xin bệ hạ giúp thần chủ trì công đạo!

Sáu vị đại thần khác đồng thời chắp tay nói:

“Thần xin bệ hạ chủ trì công đạo!

Thái Thúc Phi Hoa chen miệng nói:

“Được rồi được rồi, đường đường đại thần trong triều, khóc sướt mướt như thế còn thể thống gì, có việc nói nhanh, không cần ồn ào!

Triệu Công Quyền lập tức ngừng khóc, chỉ còn nghẹn ngào, chỉ nửa ngày mà cả người đã tiều tụy đi không ít, nỗi đau tuổi già mất con đích xác để người khó có thể chịu đựng.

“Triệu đại nhân, nhi tử của ngươi bị chết oan, oan như thế nào?

Thái Thúc Hùng lạnh lùng hỏi.

Ở trước mặt một đám thần tử, Thái Thúc Hùng không có dịu ngoan như vậy, khí thế đế vương lại hiện ra.

Thái Thúc Phi Hoa chỉ liếc mắt nhìn, đối với cái này cũng không có ý kiến gì, có chút sự tình hắn hiểu, nên để hoàng đế thể hiện cái uy của mình.

Triệu Công Quyền nói:

“Bệ hạ, Thiệu Bình Ba tự tiện xông vào phủ của thần, không có chứng cứ liền giết con ta, Tấn quốc từ khi khai quốc tới nay, làm ác như vậy thật chưa từng nghe thấy, xin bệ hạ nghiêm trị nghịch tặc Thiệu Bình Ba!

Thái Thúc Hùng:

“Không có chứng cứ? Sao ngươi biết hắn không có chứng cứ? Hắn đã nói rõ đang tra gian tế thông đồng với ngoại quốc, đã nói rõ liên lụy tới chiến sự ở tiền tuyến, chỉ là mang người về thẩm vấn, mà không hề định tội! Lẽ nào đại sự như vậy, mang đi hỏi một chút cũng không được sao? Triệu gia ngươi quan uy thật lớn! Người Hắc Thủy Đài xông vào Triệu phủ, có nói rõ thân phận không? Thiệu Bình Ba có cầm lệnh bài của bản vương không? Tra án tư thông với địch, Hắc Thủy Đài ra mặt chấp pháp, càng có lệnh bài của bản vương, nhi tử của ngươi không chỉ không phối hợp, còn dám cản trở, ai cho hắn lá gan như vậy? Là Triệu đại nhân ngươi sao? Theo bản vương biết, lúc đó Triệu phủ có không ít người kêu gào, theo bản vương thấy, chỉ giết một người là quá ít rồi!

Thái Thúc Phi Hoa ở bên cạnh cả kinh, nhìn Thái Thúc Hùng, lại nhìn chúng thần, lần này không hé răng.

Triệu Công Quyền lập tức lớn tiếng cãi lại:

“Bệ hạ, nhi tử của thần còn trẻ vô tri, lúc đó vội vã chạy đến căn bản không rõ tình huống, Thiệu Bình Ba là có ý định giết nhi tử của thần trả thù!

Cung đại nhân cũng chắp tay nói:

“Bệ hạ, không chỉ giết nhi tử của Triệu đại nhân, Thiệu Bình Ba còn bắt đi không ít gia quyến của chúng thần, động tác này đích xác là công báo tư thù!

Chúng thần cũng phụ họa nói:

“Chúng thần xin bệ hạ minh giám, chúng thần xin bệ hạ lập tức hạ lệnh tập nã nghịch thần Thiệu Bình Ba!

Thái Thúc Hùng:

“Trả thù? Vì sao trả thù?

Cung đại nhân trầm giọng nói:

“Có chút sự tình trong lòng mọi người rõ ràng, là bởi vì chúng thần ở trên triều bức hắn cưới Thất công chúa!

Thái Thúc Hùng:

“Trong lòng rõ ràng? Trong lòng rõ ràng cái gì? Được rồi, bản vương minh bạch, tốt, coi như trong lòng bản vương rõ ràng! Bản vương hỏi các ngươi, trên triều người tán thành Thiệu đại nhân cưới công chúa nhiều như thế, vì sao hắn không bắt người khác, mà chỉ bắt người của các ngươi?

Ngự Sử Lý đại nhân trầm giọng nói:

“Bệ hạ, ở trên triều, những người còn lại đều tán thành, này chính là nguyên nhân hắn trả thù chúng thần! Bệ hạ, người đã bị hắn bắt vào Hắc Ngục, nếu như hắn quan báo tư thù, gia quyến của chúng thần sẽ nhận hết dằn vặt, nỗi đau mất con của Triệu đại nhân sẽ tái diễn ở trên người chúng thần, xin bệ hạ lập tức hạ lệnh thả người!

“Thả người?

Thái Thúc Hùng cười lạnh một tiếng, đưa tay ra.

“Đào Lược.

Đào Lược bước nhanh về phía trước, giao một tờ khẩu cung đến trên tay hắn.

Thái Thúc Hùng cầm một tờ khẩu cung quơ quơ, đột nhiên nện xuống ở trên mặt Triệu đại nhân.

“Các ngươi tự mình xem đi! Các ngươi xem xong lại nói cho bản vương, bản vương phải hạ lệnh thả người như thế nào!

Này làm mọi người trở tay không kịp, đều không biết là đồ vật gì, có chút phát mộng.

Cái đồ vật gì? Thái Thúc Phi Hoa lộ ra hồ nghi, phất tay ra hiệu, tu sĩ ở xung quanh lập tức điều động Nguyệt Điệp tập trung ở bên này, để chư vị đại nhân xem rõ.

Mấy vị đại nhân nhặt đồ vật trên đất lên, phân biệt nhìn xem.

Nội dung trên giấy đều là khẩu cung, Miếu Chủ Hỏa Thần Miếu ở Nam Lăng Sơn bị người sứ đoàn Tống quốc thu mua, đầu độc mẹ con quý phi, phía trên nhận tội rõ rõ ràng ràng.

Khẩu cung của Đại Hành Lệnh Quách Văn Thượng cũng rõ rõ ràng ràng, có thể chứng minh không sai được.

Mà gia quyến bảy nhà thì lấy phương thức hiến tiền nhan đèn cho Hỏa Thần Miếu, bỏ ra con số làm người ta kinh tâm động phách.

Vốn này không coi là cái gì, thế nhưng cung cấp Hỏa Thần Miếu Miếu Chủ rất nhiều tiền tài, lại phối hợp Miếu Chủ làm việc cho Tống quốc, Giả Vô Quần đầu độc mẹ con Lan quý phi, bọn hắn thì ở trên triều phối hợp hành sự, liên tưởng tới thật để người không rét mà run, không khỏi để người hoài nghi Tống quốc thẩm thấu vào triều chính Tấn quốc!

Xem xong những đồ vật này, bảy người nhất thời có chút hoảng sợ.

Ngự Sử Lý đại nhân xem xong trước, cuống quýt giải thích:

“Bệ hạ, này đều là đám phụ nhân vì cầu bình an, tôn thờ thần linh, hiến cho một chút tiền nhang đèn mà thôi!

Thái Thúc Hùng phất tay chỉ mũi hắn gầm lên:

“Lý Diên Thiếu, ngươi muốn lấy một câu tiền nhang đèn là có thể bỏ qua sao?

“Thần...

Lý đại nhân có chút im lặng, không biết nên hồi đáp như thế nào mới tốt.

Mấy vị còn lại lục tục xem xong cũng hai mặt nhìn nhau, cảm thấy chuyện này có gì đó không đúng.

Có phải ở trên triều phối hợp Tống quốc hành sự hay không, sau lưng cúng tiền nhang đèn có phải sự tình gây rối hay không, trong lòng bọn hắn khẳng định rõ ràng. Chính bởi vì trong lòng rõ ràng, cho nên rất khẳng định Thiệu Bình Ba đang công báo tư thù.

Thậm chí hoài nghi này chính là bệ hạ thụ ý Thiệu Bình Ba làm, nhân cơ hội trừng trị cử chỉ liên thủ bức cung của bọn hắn!

Nhưng dính đến loại sự tình này, người ta còn cầm ra chứng cứ, mang người đi thẩm vấn một chút thì có làm sao, có sai sao?

Liên quan đến tư thông với địch phản quốc, nhi tử của ngươi còn dám ngăn cản? Không cho ngươi cơ hội thông cung quả đoán hạ sát thủ thì thế nào? Chỉ cần có lý do, Hắc Thủy Đài có quyền lực làm như vậy!

Hiện tại vấn đề là, mặc kệ có phải tiền nhang đèn hay không, liên quan đến loại sự tình này, ai cũng không dám nói có thể không cần tra!

Mấy người đột nhiên không còn gì để nói, phát hiện trước ở bên ngoài quỳ cầu là ngu ngốc!

Mấy người nằm mơ cũng không nghĩ tới, Thiệu Bình Ba sẽ lấy tiền nhang đèn làm điểm phản kích!

Thái Thúc Phi Hoa nhìn ra rồi, mấy vị đại thần trong nháy mắt diệt hết kiêu ngạo, rõ ràng là chột dạ đuối lý, không biết hoàng đế lấy ra cái gì để bọn hắn xem. Hắn vung tay áo, pháp lực bao phủ, khẩu cung trên tay mấy đại thần bay đến trên tay hắn, tự mình kiểm tra.

Thái Thúc Hùng cười ha ha nói:

“Bình thường quốc gia khốn khó, dân đói lưu lạc đầu đường, bảo các ngươi nghĩ biện pháp hoặc làm việc thiện, mỗi người đều than nhà nghèo, chỉ lấy ra chút tiền làm dáng, ai biết sau lưng, tùy tiện một gia quyến cúng tiền nhang đèn, một năm chính là hàng ngàn hàng vạn, các ngươi đến tột cùng có ý gì?

Cung đại nhân chắp tay nói:

“Bệ hạ, chúng thần trung thành và cống hiến cho triều đình, lẽ nào bệ hạ thật hoài nghi chúng thần thầm tư thông với gian tế địch quốc sao?

Thái Thúc Hùng lại phất tay quát.

“Chính bởi vì bản vương tín nhiệm các ngươi, cho nên các ngươi còn có thể ở trong này biện giải với bản vương, bằng không bằng những chứng cứ này, đã đủ mang các ngươi đi thẩm vấn! Vì không để triều cương rung chuyển, bản vương đã cho các ngươi đủ mặt mũi.”