Đạo Quân

Chương 2185: Cuộc chiến nước bọt (2)



Tình báo mà Văn Hoa cung cấp tương đối kỹ càng, kỹ hơn mấy người Tây Hải Đường đang vội vã, cuống cuồng lén lút truyền tin đến nhiều, Ngưu Hữu Đạo nói ra chuyện này là vì Lữ Vô Song hiểu khá rõ về Ngũ Thánh, mong Lữ Vô Song có thể từ đó đoán ra cái gì.

Hai người ngồi đối diện, Lữ Vô Song suy nghĩ hồi lâu, vẫn không thể phân tích được gì thêm.

“Khí Vân Tông luyện khí, Linh Tông luyện đan, Thiên Hành tông luyện chế phù triện, Vạn Thú Môn thúc đẩy phi cầm di chuyển, bốn phái này đều giữ pháp môn độc nhất vô nhị của toàn tu hành giới, nhưng nhìn thế nào cũng không giống như nguyên nhân này mà khống chế các phái lại.

“Chẳng lẽ vì không thể kiểm soát được các môn phái, nên bọn họ phải áp chế vũ khí, linh đan, phù triện và các linh sủng cung cấp cho tu sĩ khác? Nhưng hình như khoongd hợp lý.

“Muốn kiểm soát vũ khí sao? Nhưng vũ khí trên tay các tu sĩ trong thiên hạ không thiếu, khống chế mỗi Khí Vân Tông thì được gì chứ? Chế tạo vũ khí tốn kém, vì vậy tài lực của Khí Vân Tông luôn không bằng những nhà khác.

“Khống chế cung cấp linh đan? Tu sĩ không dùng linh đan thì cũng không chết được, nhiều nhất chỉ là giảm bớt tu vi mà thôi. Bọn họ rất rõ ràng, phía sau có người đang cố ý quấy rối, nếu như muốn cưỡng ép khống chế gì đó thật, chẳng phải là cho chúng ta cơ hội cổ động những tu sĩ trong thiên hạ? Cho dù muốn làm như vậy, Ngũ Thánh vốn dĩ khống chế thu thập linh chủng tử Thiên Đô bí cảnh, chỉ càn khống chế linh chủng lại là được, không đáng phải làm như vậy.

“Khống chế cung cấp phù triện? Nó có bao nhiêu tác dụng chứ?

“Khống chế mua bán tọa thú phi cầm? Đã khống chế phi cầm tọa kỵ rồi, lại khống chế thêm nó còn có tác dụng gì nữa chứ?

”Hành vi này của Ngũ Thánh hoàn toàn không có ý nghĩa gì, nhưng ta luôn có cảm giác chuyện không đơn giản như thế được, chắc chắn phía sau sẽ có mục địch gì đó!

Ngưu Hữu Đạo cũng không hiểu, nói.

“Chẳng lẽ là bởi vì người trên tay không đủ, không khống chế được quá nhiều môn phái, nên đành phải khống chế những môn phái quan trong trước sap?

Lữ Vô Song hỏi lại.

“Ngươi cảm thấy bọn họ làm như vậy là có ý gì?

Ngưu Hữu Đạo hơi lắc đầu, thật sự hắn cũng bị hành động của Ngũ Thánh làm cho ngây người, dù nghĩ nát óc vẫn không thể nghĩ ra, cuối cùng đành đánh nhịp quyết định.

“Mặc kệ bọn họ có mục đích gì, chúng ta ra tay thăm dò trước đã rồi tính sau, xem thử có thể tìm ra cái gì đó không.

Vậy là rất nhanh sau đó, các phái trong thiên hạ đều nhận được thư, là thư dưới danh nghĩa của Lữ Vô Song và Nguyên Sắc gửi ra.

Trong thư nói cho các phái, Ngũ Thánh đã khống chế Khí Vân Tông, Linh Tông, Thiên Hành Tông, Vạn Thú Môn, vì có ý đồ cắt đứt nguồn cung cấp linh đan cho tu sĩ trong thiên hạ, cũng là vì suy yếu lực lượng của tu sĩ khác, để dễ dàng tàn sát tu sĩ trong thiên hạ, làm cho Ngũ Thánh càng dễ dàng khống chế thiên hạ trong tay.

Lữ Vô Song và Nguyên Sắc nói mình chính là trơ trẽn tại Ngũ Thánh loại hành vi này, mới cùng bọn hắn công nhiên quyết liệt.

Hai người còn hiệu triệu thiên hạ tu sĩ đoàn kết lại, lấy các loại phương thức diệt trừ Ngũ Thánh nanh vuốt, cổ vũ mọi người lấy ám sát cùng đánh lén phương thức đem Phiêu Miểu các nhân viên đuổi tận giết tuyệt.

Hai người cường điệu, bọn hắn khẳng định là muốn cùng Ngũ Thánh không chết không thôi, hai người bọn họ sẽ liên thủ dần dần đem lạc đàn Ngũ Thánh cho diệt trừ loại hình vân vân.

Truyền thư vừa ra, toàn bộ tu hành giới rung động, cũng náo nhiệt, khắp nơi nghị luận ầm ĩ.

Tình thế không giống với lúc trước, biết Phiêu Miểu các trải rộng thiên hạ tai mắt không có, thiên hạ tu sĩ đã dám công nhiên thảo luận Thất Thánh ở giữa chuyện.

Cái gì tranh phong luận, cái gì âm mưu luận loại hình, khắp nơi là nói đạo lý rõ ràng.

Ác hơn chính là, Ngưu Hữu Đạo sai người ném ra trên tay nắm giữ một bộ phận bí mật tới làm thăm dò, trước đó cổ động các phái bắt Phiêu Miểu các nhân viên nắm giữ một số bí mật.

Vẻn vẹn ném ra một bộ phận, cũng không toàn bộ ném ra ngoài, một chút cho rằng tương lai khả năng chỗ hữu dụng, có chỗ giữ lại.

Những bí mật này một khi ném ra ngoài, đều là Phiêu Miểu các một ít người một chút không thể lộ ra ngoài ánh sáng sự tình, cho Phiêu Miểu các tạo thành không nhỏ nội loạn, khiến cho Phiêu Miểu các người bên trong tâm hoảng sợ, có ít người lo lắng hạ tràng thê thảm, mắt thấy Phiêu Miểu các đã đánh mất cường đại đuổi bắt năng lực, thế là dứt khoát ruồng bỏ Phiêu Miểu các chạy trốn.

Mà trước đó những môn phái bị cổ động đến tham dự bắt Phiêu Miểu các kia cũng lòng người bàng hoàng, bởi vì Ngưu Hữu Đạo ném ra ngoài bí mật lúc, tiện thể cũng thiêu phá việc này.

Thất đức chính là, cũng không chỉ rõ là môn phái nào làm, khiến cho tương quan môn phái từng cái cảm thấy bất an, lo lắng Ngũ Thánh hoặc Phiêu Miểu các biết tìm bọn hắn tính sổ sách...

Khí Vân tông, trong một đình các nằm trên đỉnh núi đơn độc, Ô Thường cầm tin tức truyền về trong tay, hừ lạnh khinh thường nói.

“Xem ra người giật dây đã nóng nảy rồi, không biết rõ sự thật thế nào, lại dám mưu toan dùng trò hề này để dò xét.

Thật ra Hắc Thạch ở bên cạnh cũng rất buồn bực, không biết Ngũ Thánh làm như vậy là có mục đích gì.

Hắn chỉ biết, chân tướng chuyện này thế nào, sợ rằng chỉ có mình Ngũ Thánh hiểu rõ.

Nhưng Hắc Thạch vẫn nhắc nhở.

“Thánh Tôn, uy lực của lời đồn không nhỏ, nếu chúng ta không lên tiếng mà ngầm thừa nhận thì sợ rằng mọi người sẽ muốn làm thật. Bây giờ Phiêu Miểu Các có ít người ra ngoài làm việc vì sợ sẽ bị ám sát, ai cũng phải thay quần áo khác rồi mới dám ra ngoài. Trước đây mặc quần áo Phiêu Miểu Các đi ra ngoài đều rất uy phong, nhưng bây giờ lại gặp phải nguy hiểm. Cho dù là thăm dò, cũng không thể không đáp lại.

Bỗng nhiên chuyện phát triển đến nước này, hắn cũng không ngừng thổn thức.

Thật ra với thực lực của Ngũ Thánh, đáng lý ra dễ dàng dẹp gọn chuyện này mới đúng, ví dụ như hứa hẹn dụ dỗ với mấy môn phái kia, còn sợ bọn họ không làm theo sao?

Nhưng vấn đề mấu chốt là, trong mấy trăm năm qua, tất cả mọi chuyện Cửu Thánh làm, có mục đích là gì, sợ là ngay cả giải thích cũng không nói được.

Sẽ không ai tin tưởng hứa hẹn của Ngũ Thánh, xem như tạm thời bọn họ lợi dụng hứa hẹn để ngụy trang, không chừng vừa quay đầu đã tính sổ ngay, không tha cho bọn họ.

Nói cho cùng, bây giờ còn vì ổn định thế cục, nên còn phải duy trì trật tự vận chuyển bình thường theo lợi ích, nên có thể bây giờ còn là thiên hạ của Ngũ Thánh, bọn họ dựa vào là võ lực để uy hiếp, còn về lòng người thì đã mất từ sớm, chỉ thiếu có người có thực lực đứng ra kêu gọi nữa thôi.

Loại lời hứa hẹn dụ dỗ kia, chỉ sợ ngay cả Ngũ Thánh cũng lười nói ra, hay là Ngũ Thánh cũng biết bọn họ nói ra không ai sẽ tin...

Ngũ Thánh đáp lại rất mau, đúng là không ra mặt bác bỏ tin đồn là không được.

Phiêu Miểu Các đại diện cho Ngũ Thánh hứa hẹn với tu sĩ trong thiên hạ, cam kết giữa Khí Vân Tông, Linh Tông, Thiên Hành Tông, Vạn Thú Môn với tu hành giới vẫn tiếp tục như bình thường, làm cho mọi người không nên tin những lời đồn không đúng sự thật.

Ngũ Thánh cũng phản kích bằng cuộc chiến nước bọt, có thể nói là thăm dò ngược, trực tiếp thông báo đến toàn bộ tu hành giới, nói rõ chuyện Lữ Vô Song và Nguyên Sắc cố ý gây rối, có ý đồ làm thiên hạ loạn lạc, đã bị Ngũ Thánh phế đi tu vi, ai cũng có thể tru diệt!

Ngũ Thánh vẫn luôn nghi ngờ chuyện này, ý đồ ép hai người đi ra chứng minh thực lực không còn tồn tại.

Nếu như thực lực của hai người vẫn còn, vì cổ động tình hình nên sẽ phải ra lộ mặt chứng minh một chút. Nếu như không đi ra chứng minh, vậy đã nói rõ ràng là thực lực có vấn đề.

Đồng thời cũng phải trấn an nội bộ Phiêu Miểu Các vì trước đó các môn phái đã bí mật bắt những thám tử trong môn phái, tỏ vẻ chuyện này đều là âm mưu của Lữ Vô Song và Nguyên Sắc, cho dù trước đó có mắc phải sai lầm gì cũng sẽ được tha thứ.