Đạo Tình 2 [Tùy Tâm - Lam Tư]

Chương 12: Tôi thích em



Đang chìm trong cõi mộng của bản thân thì tiếng gõ cửa lại vang lên .


Tùy Tâm ổn định lại tâm tư và ánh mắt sau đó đi mở cửa . Lam Tư đứng ngoài cửa nhìn Tùy Tâm , cô có vẻ mệt mỏi , chắc có lẽ do đường dài .


Lam Tư vào cô vào phòng , ngồi xuống bộ ghế sofa , Tùy Tâm mới cất tiếng hỏi -" đêm khuya anh không định cho tôi ngủ à ?".


Lam Tư cười , chân phải vắt lên chân trái một cách thảnh thơi , ánh mắt đầy sự thú vị nhìn Tùy Tâm . -" muốn biết Mộc Ly Tâm ở đâu không ?" .


Tùy Tâm vốn không muốn nói nhiều ,nhưng khi nghe đến tên Ly Tâm , tâm tư cô lại kích động -" đương nhiên là muốn ".


-" tối qua cô hoàn thành nhiệm vụ rất tốt . Dimethyl cadmium của cô cũng hoạt động rất mạnh . Chiếm được mỏ kim cương đen rồi , tôi nghĩ mình cũng nên giữ lời hứa ".


Mi tâm nheo lại ,Tùy Tâm nghi ngờ nhìn Lam Tư -" thì sao ?".


-" chuẩn bị đi , ngày mai đi gặp em gái của cô , Mộc Ly Tâm ".


Trong lòng Tùy Tâm như muôn vạn pháo hoa đang nổ tung , ngày này cuối cùng cũng tới . Tùy Tâm thể hiện niềm vui ra mặt , cô cười rạng rỡ như đóa hướng dương tìm thấy được mặt trời .


-" tốt quá , cảm ơn lão đại , thật sự rất cảm ơn anh ". Cô vừa cười vừa nói .


Nhưng khi Tùy Tâm cười cũng cười xong , vui cũng vui xong , Lam Tư lại hỏi một câu mà khiến tâm trạng Tùy Tâm đột nhiên dậy lên một nổi sợ .


Lam Tư nói :-" trước khi gặp Mộc Ly Tâm , tôi có một điều kiện ".


Tùy Tâm nắm chặt nắm tay của mình , cố gắng cho bản thân kiềm chế nổi sợ này :-" điều kiện gì ?".


Rót một tách trà , Lam Tư từ từ nâng lên uống một ngụm rồi nói :-" ở lại bên cạnh tôi , trung thành với tôi , mãi mãi không được phản bội tôi ".


Nghe xong câu nói của Lam Tư , như có một cây búa đánh uỳnh một cái vào đầu của Tùy Tâm . Gì chứ ? Ở lại , trung thành , không được phản bội ư ? Mục tiêu cả đời của Tùy Tâm cô là một đôi cánh , một đôi cánh đưa cô tới sự tự do .Nếu Tùy Tâm cô không đồng ý thì sao ? Có phải sẽ không thể gặp được Ly Tâm không ?


Nở nụ cười có chút bi ai nhìn Lam Tư , đôi tay vẫn đang cố nắm chặt để khống chế cảm xúc :-" tôi vẫn luôn thắc mắc , bên cạnh anh nhiều người tài giỏi như vậy , thì sao lại cần một đứa con gái ngốc nghếch yếu đuối như tôi chứ ? ".


Lam Tư bỏ tách trà xuống , ánh mắt của anh ôn nhu đến lạ thường .


-" cái tôi muốn là em . Tôi thích em. Tôi không quan tâm em ngốc nghếch hay yếu đuối gì cả ? Bên cạnh tôi , tôi sẽ bảo vệ cho em . Nếu như em muốn tự do , cứ bay dưới đôi cánh của tôi , tôi sẽ là đôi cánh của em ".


Tùy Tâm đột nhiên cười lớn , ngồi xuống sofa ,cô cười giòn tan như một đứa trẻ phát hiện ra điều thú vị -" anh muốn tôi ư ? Muốn cái gì ? Muốn trí tuệ ? Muốn thể xác ? Hay muốn trái tim ?". Tùy Tâm lúc này ngừng ngay nụ cười của cô , ánh mắt lạnh lẽo nhìn thẳng vào mắt Lam Tư , đột nhiên hình ảnh lúc anh cầm súng bắn chết mấy người da màu lại hiện lên trong đầu cô, lúc này sự sở hãi của cô đã bay đi đâu mất , mà chỉ còn lại sự khinh bỉ chán ghét .


-" đừng tưởng tôi không biết , anh là một người tàn nhẫn , anh tàn nhẫn mọi thứ kể cả bản thân mình để được một lợi ích gì đó ! Người như anh biết thế nào là tình cảm sao ? ". Tùy Tâm đứng lên tiếp tục nói -" tôi biết thế nào cũng không thể thoát khỏi anh , lại không ngờ rằng lại không thoát khỏi trong tình cảnh này ! ".


Tùy Tâm cả gan chỉ tay vào mặt Lam Tư , ánh mắt nảy lên một ngọn lửa căm hận khinh bỉ khó dập tắt :-" một ác quỷ như anh ,không xứng có được tình yêu !".


Lam Tư không tức giận vì Tùy Tâm bất kính với anh , ngược lại còn cười , nụ cười ma mị nguy hiểm vô cùng , tiếc là Tùy Tâm không biết điều đó .


-" Tùy Tâm , em biết không ? Tôi thích nhất là tính cách quật cường coi trời bằng vung của em . Em nói tôi là ác quỷ không xứng đáng với tình yêu sao ? Vậy ai mới xứng đáng ? Ngụy Chấp à ?".


Câu nói của Lam Tư làm cho cơ thể Tùy Tâm hoàn toàn đông cứng , trái tim như muốn ngừng đập tại khoảnh khắc này . Lam Tư biết cô thích Ngụy Chấp .


Lam Tư đi lại cạnh Tùy Tâm , bàn tay anh nắm chặt lấy cằm cô , ghì cô lại gần mình , nhỏ giọng ma mị vào tai cô :-" Tùy Tâm à ! Tôi khuyên em nên chấp nhận tình cảm của tôi đi , đây là mệnh lệnh . Ngụy Chấp có người mình thích rồi ".


Trái tim của Tùy Tâm như bị ai dùng con dao cứa vào , đau đớn , ngứa ngấy , khó chịu . Tùy Tâm cô biết rõ tình cảm này vốn nên chôn dấu từ rất lâu mới đúng , nhưng trái tim lại không nghe lời , vẫn cứ hoài nghi , vẫn cứ hi vọng .


Hôm nay Lam Tư thản nhiên xông vào trái tim cô , dùng tay bóp nát nó , nắm lấy hình ảnh Ngụy Chấp vứt ra ngoài , rồi tự mình chui vào bắt cô phải chấp nhận .


Nếu như cô không chấp nhận thì sao ? Có phải Ngụy Chấp sẽ gặp nguy hiểm không ? Lam Tư đã nhìn rõ tâm tư của Tùy Tâm cô , vậy anh sẽ có thể uy hiếp cô bằng Ngụy Chấp không ? Lam Tư là người cực kì nguy hiểm , là người bất chấp mọi thứ để đạt được thứ bản thân mình muốn . Bây giờ đây cô là mục tiêu , là thứ mà anh nhắm tới , nếu cô không chấp nhận , Ngụy Chấp sẽ gặp nguy hiểm .


Tùy Tâm cố gắng khống chế cảm xúc , bàn tay nắm chặt đến mức cả máu cũng ngừng chảy , cô nhỏ giọng bên tai Lam Tư -" nếu như tôi chấp nhận tình cảm của anh , có phải anh sẽ tha cho Ngụy Chấp không ?".


Lam Tư ghì Tùy Tâm vào lòng mình , ôm lấy eo cô -" nếu em ngoan ngoãn ".


Từng phút từng giây trôi qua một cách chậm rãi , tiếng kim đồng hồ trôi tích tắc càng làm Tùy Tâm thêm khó chịu . Một lúc sau Lam Tư buông người Tùy Tâm ra , anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô rồi vuốt mái tóc đen mượt của cô -" ngủ đi , mai tôi đưa em đi gặp Ly Tâm ".


Cánh cửa phòng khép lại , Tùy Tâm ngồi thất thần trên bộ ghế safa , miệng cô lẩm bẩm -" Ngụy Chấp ".