Sau khi Tùy Tâm rời đi , không gian trở nên trầm mặc . Harry đứng đó như một pho tượng , ánh mắt hiện rõ sự đơn độc tiếc nuối .
Từng giây trên đồng hồ trôi , là một mảnh kí ức được hiện rõ trước mắt .
-" Harry , một tên trộm như em có thể mặc trên người mình chiếc áo cưới kia không ?".
Dưới khung trời hoa màu , ánh nắng nhẹ chiếu khắp ngỏ ngách của khu hẻm . Tiệm áo cưới nhỏ gọn gàng nằm im lặng trước những người qua kẻ lại .
Chiếc áo cưới trắng tinh cổ điển được kết ren hoa trông nhẹ nhàng mà thanh lịch . Tùy Tâm đứng mãi nhìn chiếc áo cưới ấy mà quên cả thời gian , nụ cười của cô , ánh mắt của cô rõ ràng hiện lên sự mong đợi thích thú .
Harry đứng bên cạnh mỉm cười nhìn cô nhóc này . Ánh mắt của cô sáng như những những chòm sao trên trời .
-" sao lại không được chứ , dáng người của em mặc chiếc váy cưới này sẽ rất đẹp ". Harry dịu dàng nói .
Dường như Tùy Tâm không đồng ý câu nói của Harry , cô lắc đầu ủ rũ -" trên người em toàn là sẹo , mặc vào sẽ không đẹp ".
Nói rồi cô buồn bã rời đi , trên con hẻm đó bấy giờ nhiều kẻ qua người lại , xôn xao nhộn nhịp . Nhưng chỉ mỗi Tùy Tâm nghĩ mình giống như một con người không phù hợp với chốn xã hội này .
Tùy Tâm có một suy nghĩ , 'kẻ ăn trộm như mình thì làm sao lại xứng với Harry được chứ ?' .
Đúng vậy .
Năm đó Tùy Tâm đã đem lòng ngưỡng mộ chàng Harry này mất rồi , anh vừa đẹp trai , gia cảnh tốt và còn làm cả cảnh sát trưởng nữa .
Thế mà mối lương duyên nào đó khiến cô gặp anh ,rồi đem lòng thích anh .
Harry biết rõ thân phận của Tùy Tâm , nhưng anh không để tâm đến mặc dù anh là một cảnh sát .
Một cô nhóc với chòm tóc buộc cao , đôi mắt biết cười và một cá tính mạnh mẽ . Điều đó luôn luôn là một tiêu chuẩn người con gái trong mơ của anh .
Nhưng rồi ....
Tùy Tâm đã từng nói -" anh là một cảnh sát , không nên qua lại với một tên trộm như em ".
Harry cũng từng cười bỏ qua lời cô nói .
Tùy Tâm cũng từng bày tỏ tình cảm với anh , nhưng không hiểu sao lúc đó không đủ can đảm để bước tiếp mối quan hệ này .
Và rồi như Tùy Tâm nói , chính anh đã bỏ lỡ .
Trong tâm trí Harry vẫn còn vang vẳng câu nói của Tùy Tâm khi xưa -" Harry , em thích anh ".
Lòng ngực lại thắt chặt , một cơn đau dữ dội vô hình ập đến khiến Harry phải khó thở . Anh ôm lòng ngực của mình quỵ xuống , anh cảm nhận được tiếng bước chân bỏ đi không chút lưu tình của cô vẫn còn làm rung lòng đất .
Cho đến khi Edna bước vào , trước mặt là Harry đang quỵ dưới đất , cô vội bước đến đỡ anh lên ghế .
Edna là vị hôn thê hiện giờ của Harry , là một mối lương duyên được sắp đặt từ trước . Nhưng từ trước đến giờ , Harry và Edna vẫn không hề có một chút tình cảm nào với nhau , ai cũng có một câu chuyện tình riêng của mình không nói ra , nhưng Edna lại biết đến Tùy Tâm , một người nổi tiếng ở bạch đạo lẫn hắc đạo như thế . Người con gái Harry nhiều năm rồi vẫn còn thương nhớ .
-" Tùy Tâm quả thật là cô gái dám yêu dám hận ". Edna nở nụ cười có chút tán khen .
Harry vẫn ôm chặt lấy lồng ngực mình , không ngước mặt lên cũng không trả lời .
Lúc này Edna thở dài một tiếng , cô đột nhiên hỏi -" cô ấy ở trong lòng anh bao lâu rồi ?".
Harry không cử động , chỉ nghe được âm thanh trầm thấp của anh -" 6 năm rồi ".
Sau đó không gian lại rơi vào trầm mặc , Edna không nói chuyện , Harry vẫn giữ mãi tư thế ôm lồng ngực nhối đau của mình , từng tiếng nhịp tim đập mạnh của Harry , Edna nghe được rất rõ .
Edna nhìn Harry một hồi lâu rồi lấy từ trong túi ra một tờ giấy đưa cho Harry rồi nói -" ký vào đây , hôn ước của chúng ta sẽ chấp dứt . Bao lâu nay tôi và anh không có tình cảm với nhau , hà tất gì phải khổ sở buộc nhau lại là một . Tôi có câu chuyện tình của tôi , sau nhiều sóng gió xảy ra , tôi nhận ra một điều rằng bản thân mình phải nhân lúc có thể làm điều mình muốn , để sau này không phải hối hận , không phải bỏ lỡ ".
Edna quay người bước đi được vài bước , cô dừng lại nói thêm -" Harry , đã bỏ lỡ rồi thì sẽ không thể quay lại được , mạnh mẽ tiến về phía trước mới là một sự can đảm . Thế giới rộng lớn thế này , rồi anh cũng sẽ gặp một người con gái tâm đầu ý hợp ".
Nói xong Edna rời đi , để lại Harry một mình trong phòng . Tiếng đóng cửa của Edna như kéo Harry từ cõi quá khứ quay về . Bỏ tay ra khỏi lồng ngực , nhịp tim cũng từ từ ổn định . Cảm giác nhối đau lúc nãy cũng giảm đi nhiều phần .
Đánh ánh mắt ra ngoài cửa sổ . Bầu trời vắt ngang vài đám mây đen to lớn .
Harry lại bật cười chính bản thân mình .
Tùy Tâm đến vào một ngày nắng đẹp .
Tùy Tâm đi là một ngày âm u , hiu quạnh .
Bỏ lỡ rồi sẽ không quay lại được , hóa ra duyên phận cũng có lúc mỏng manh như thế .