Đạo Tình 2 [Tùy Tâm - Lam Tư]

Chương 39: bắn chết nó



Ven dọc theo lối mòn vào khu rừng , trên đường đi hai bên chỉ có cây và cây , tán cây rộng lớn che khuất tầm nhìn của ánh sáng mặt trời .


Lam Tư bước đến , trước mặt anh là bức tường rào cao cường , anh mở cửa bước vào . Xưởng sản xuất giấy vô cùng lớn giữa khu rừng mênh mông không một bóng người này .


Phía trước ,thân gỗ to lớn có bán kính bằng hai vòng tay người ôm , được chất thành đóng cao ngất ngưỡng .


Lam Tư đứng đó không đi nữa , xưởng sản xuất giấy vẫn hoạt động tạo nên âm thanh ồn ào khó chịu .


Một lúc sau Harry Ono bước ra , ông mặc một bộ áo dài đen của thời dân quốc năm nhất , tay trái chống một cây gậy .


Giữa nơi rừng sâu u ám và những âm thanh cưa gỗ khó chịu này , sắc mặt Lam Tư vẫn rất ổn , anh không nhíu mày , cũng không có một động thái nào như thể đi giải cứu con tinh .


Ngược lại Harry Ono không được bình tĩnh như thế , bởi một chút nữa thôi , long ấn của Lam Bang sẽ ở trong tay ông . Đó là điều mà ông ấm ủ hơn mấy chục năm nay của mình . Long ấn có trong tay , ông sẽ trở lại thời uy nghiêm năm đó của mình trong hắc đạo dưới danh nghĩa chúa tể của Lam Bang .


-" chào Lam lão đại , mời con đến thăm xưởng sản xuất giấy của ta , à mà con có đem đến thứ mà ta cần không ?". Harry Ono nói như thể ông mời một vị khách vào nhà vậy .


Lam Tư nở nụ cười không khiêm nhường , anh chìa hai bàn tay không của anh ra để cho Harry Ono biết anh chẳng mang gì theo cả .


Harry Ono vẫn giữ vẻ mặt tươi cười của chủ nhà , nhưng nội tâm thì tức điên lên , nếu nhìn kỹ sẽ thấy nụ cười của ông vì cơn tức và rung lên liên hồi .


-" tôi đến đây chỉ muốn xem người thuộc hạ của tôi ra sao thôi ". Lam Tư cất giọng hiểng hách .


Thuộc hạ .


Harry Ono thu lại nụ cười . -" người thuộc hạ này của Lam lão đại chắc có phúc lắm mới được Lam lão đại đích thân đến xem ".


Lam Tư lắc đầu nhúng vai cười trừ -" cũng không đến mức đó , một thuộc hạ nhỏ nhoi , sao sánh được với long ấn của Lam Bang chứ ? Chú Harry Ono , con nói có đúng không ?".


Nằm ngoài dự tính , nhưng Harry Ono vẫn tán khen cho sự máu lạnh vô tình của Lam Tư . Ông lại thiết nghĩ , nếu như Lam Tư là con trai của ông , thì hắc đạo đã nằm gọn trong bàn tay của ông rồi . Con người máu lạnh mới làm vua  , con người vô tình mới làm chúa tể .


-" không hổ danh tiếng tăm Lam lão đại lại đồn xa như vậy , nhẫn tâm , vô tình , máu lạnh , độc ác . Cả người phụ nữ của mình cũng chỉ xem là một thuộc hạ không hơn không kém . Harry Ono ta đúng thật đã tính lầm bước đi khi bắt Mộc Tùy Tâm rồi ".


Nói rồi Harry Ono phất tay , Vin túm tóc Tùy Tâm đang bị trói lôi ra ngoài .


Lam Tư nhìn thấy , sắc mặt cũng không đổi sắc , chỉ là tâm tư như lốc xoáy , thật sự muốn tiến đến xé xác mỗi thứ . Nhưng anh không làm , anh chọn im lặng .


Tùy Tâm bị bịt miệng bằng băng keo , hai cánh tay bị trối ngược lại sau lưng . Tóc thì bị Harry Ono nắm kéo lên trông cực kì thê thảm , tiều tụy .


Tâm tư như dần chết lặng khi nhìn người trước mặt , muốn nói như không thể nói được , mặc cho thời gian bị kẻ khốn nạn nào đó dàn xếp .


Tùy Tâm mệt mỏi gục đầu xuống, bản thân đã đuối và mệt đến mức không thể nào đứng lên được . Harry Ono bước đến tàn nhẫn nắm tóc cô , kéo gương mặt không chút hồng hào lên , ép cô nhìn thẳng về phía Lam Tư đang lạnh lùng đứng đó .


-" ta nói cho con nghe , trên đời này có hai thứ không thể nhìn thẳng được . Một là mặt trời , hai là lòng người . Cái thứ nhất làm hại mắt , cái thứ hai làm hại tim ". Càng nói ông càng gì mặt Tùy Tâm sát lại gần ông -" người con dùng tim để yêu , chưa chắc họ dùng tình cảm để trả lại . Huống chi là một người không có trái tim . Nhìn đi , kẻ mà hơn một tiếng trước con tự tin cho rằng sẽ đến cứu con . Lúc nãy biết Lam lão đại nói gì không ? Người ta nói con là thuộc hạ đấy ".


Harry Ono trước mặt Lam Tư buông bàn tay đang túm tóc Tùy Tâm ra rồi dùng chân đá một cái mạnh vào bụng cô .


Trái tim ê ẩm như ngàn tiễn xuyên thấu . Anh đau , nhưng anh im lặng .


Không ai hiểu . Cô không hiểu .


Cô cũng đau , không phải đau vì Harry Ono tàn nhẫn đánh cô mà cô đau vì sao anh không làm gì cả . Cô rơi nước mắt không phải vì Harry Ono nắm tóc cô quá đau mà vì tại sao anh không hành động , tại sao anh lại nói cô là thuộc hạ của anh .


Tùy Tâm gáng gượng ngước mặt lên để nhìn Lam Tư , đôi mắt cô đã đỏ nhòa vì tuyến lệ không ngừng chảy , ánh mắt cầu xin nhưng cũng đầy thất vọng này khiến Lam Tư tim như chết lặng .


Từ đầu đến cuối , anh vẫn im lặng .


Harry Ono cười lớn , tiếng cười của ông sản khoái mà vang cả cánh rừng rộng lớn bao la này , âm thanh phản lại từ thiên nhiên là những con chim đang sợ hãi đập cánh bay mất .


-" quả nhiên là Lam Tư ". Ông quay sang Vin đang đứng cạnh -" cậu xem , chúng ta đi sai bước rồi , sao lại bắt cô ta chứ ? Bắn chết nó đi ".