Nghe ra ý không muốn đối đầu với Lam Tư , thái tử Json cười khinh bỉ ra mặt .
-" được , bố hay lắm ".
Thật hỗn láo , đứa con trai này Jrep Aparbes Pan cưng chiều đến hư rồi .
Jrep Aparbes Pan liếc Json rồi đứng lên đi ra khỏi cửa , trước khi vừa khuất sau cánh cửa , giọng nói của ông còn vọng lại .
-" đến Mỹ một chuyến , lần này ta sẽ đến Lam Bang ".
Thái tử Json tức đến đỏ mặt , hắn vung nắm đấm đập nát miếng kính ở tủ , tiếng kính nát vụng thì bàn tay của hắn cũng đẫm thấm nhuần máu .
-" Lam Tư , tao nhất định sẽ làm mày không ngóc đầu lên nổi ".
Json thật không hiểu bố mình đang nghĩ gì và muốn làm gì , bao năm nay chưa bao giờ hắn thấy bố mình có ánh mắt như ngày hôm nay .
Thời tiết không ổn định , hôm nay mưa bão lớn thế mà trong đêm Jrep Aparbes Pan lôi cổ Json bay sang Mỹ .
Vừa đáp xuống sân của Lam Gia thì trời đã sáng , mưa không còn lớn như đêm qua mà chỉ còn vài hạt nhỏ lất phất .
Jrep Aparbes Pan kéo vest của mình chỉnh tề rồi bước xuống phi cơ , Json mặt mày lầm lì đi theo sau .
Người hầu của Lam Gia bước ra nghênh đón trịnh trọng , Lam Đàm cầm ô đi đến che cho Jrep Aparbes Pan , còn Ngụy Chấp cầm ô che cho thái tử Json . Đi vào chính điện của Lam Gia , Lam Tư từ lúc nào đã ngồi ở sofa đợi sẵn .
-" Lam lão đại , thật ngại vì đã để cậu đến JAP một chuyến uổng công ". Jrep Aparbes Pan lịch sự một câu mở đầu .
Lam Tư đứng lên bắt tay với Jrep Aparbes Pan một cái rồi ngồi xuống , thái tử Json cũng theo đó mà ngồi nhưng vẻ mặt của hắn lúc này hóng hách đáng ghét , Lam Tư bật cười nhẹ rồi liếc mắt qua thái tử Json .
-" hình như tôi không mời cậu ngồi , thái tử Json ".
Thái tử Json nghe câu này càng nóng máu , trên đường đi đến giờ hắn bực bội càng thêm khó chịu , đáng chết Lam Tư dám lên mặt như vậy . Thái tử Json nửa cười nửa liếc Lam Tư rồi đứng lên đi ra phía sau lưng cha mình cũng không quên kèm thêm một câu không khách khí .
-" ghế của Lam lão đại ngồi chẳng êm một tí nào ".
Lam Tư bật cười , Lam Đàm và mọi thuộc hạ trong Lam Gia đều bật cười khanh khách .
-" tôi đâu có mời cậu ngồi đâu ? ".
Thái tử Json tức cứng người , không ngờ hôm nay hắn cũng có ngày bị nhục nhã đến thế này .
Lam Gia nhộn nhịp cười trêu đùa thì Jrep Aparbes Pan ho một tiếng nhẹ thì mọi người đều im lặng .
Chỉ riêng còn tiếng cười của một cô gái khanh khánh vang vọng chính định .
Tùy Tâm .
Cô ôm bụng cười dựa vào tường quên trời quên đất . Không khí có gì đó lạ , mọi người đều chỉ nghe tiếng cô cười .
Lam Tư cũng không trách móc mà gọi Tùy Tâm lại , cô thấy anh ra hiệu là qua bên anh , Tùy Tâm bèn đi lại nhưng trên môi vẫn không giấu được tiếng cười .
-" chết tiệt ,cười gì chứ cái con bé kia ". Thái tử Json tức giận quát lớn .
-" im miệng ". Tùy Tâm vừa đi đến chỗ Lam Tư thì nghe Lam Tư quát lớn , liếc đôi mắt sắc bén của mình sang thái tử Json cảnh cáo -" người của tôi đến lượt cậu mắng sao ?".
Jrep Aparbes Pan im lặng thưởng thức trà cũng không màng đến con trai của ông đang bị yếu thế .
Thái tử Json liền cầu cứu Jrep Aparbes Pan-" bố , Lam lão đại không nể mặt bố ".
Tùy Tâm vừa mới đến cũng không hiểu mô tê gì , cô liếc mắt sang Lam Đàm đang đứng cạnh chỉ thấy anh ta ra dấu hiệu im lặng , thế là cô ngoan ngoãn im lặng .
Jrep Aparbes Pan nhàn nhã uống xong tách trà rồi nói -" đây là Lam Gia , không phải nhà của chúng ta , ăn nói cho lịch sự vào ". Ông trách móc xong rồi để tách trà xuống , có vẻ như ông không quan tâm lắm .
Nhưng thái tử Json tức một bụng từ hôm qua đến giờ , bàn tay hắn siết chặt cố nhịn .
Jrep Aparbes Pan quay qua , ánh mắt thâm hậu lại kính nể -" Lam lão đại , đứa con này là tôi không dạy dỗ tốt , thất lễ rồi ".
Lam Tư liếc mắt qua thái tử Json , anh lạnh lùng thản nhiên thả ra câu nói -" xin lỗi cô ấy ".
-" cái gì , ngài ....". Thái tử Json cất giọng cáu gắt , thật sự là sắp nhịn không được rồi , thể diện hôm nay bị tên Lam Tư này dẫm đạp rồi .
-" còn không mau xin lỗi ". Jrep Aparbes Pan quát lớn Json .
Thái tử Json tức hầm mặt nhưng cố gắng rặng ra hai chữ
-" xin lỗi ".
Lam Tư quay sang với ánh mắt dịu dàng đối với Tùy Tâm , thiếu chút nữa khiến cô sốc , anh cũng thay đổi ngữ khí nhanh quá đi .
-" à , em không sao , làm phiền mọi người bàn công việc rồi ". Tùy Tâm nhìn sang Jrep Aparbes Pan rồi cúi đầu xin lỗi , nhưng vừa chạm ánh mắt của ông , Tùy Tâm lại thấy quen thuộc , một cảm giác không thể nào diễn tả được .