Dao nĩa rớt xuống bàn, Chung Tình không thể tin nổi mà nhìn Hạ Lân, đại não vẫn còn đang tiêu hoá những lời khiến người khác kinh sợ mà anh vừa nói.
Cánh tay Hạ Lân đặt lên mặt bàn, giật giật đồng hồ trên cổ tay, không sao cả mà cười cười: "Sao vậy? Bị lời đề nghị của tôi doạ sợ à?"
"Không thể nào, Chung Tình, đâu phải chúng ta chưa làm qua, có cần phải khiếp sợ như thế không?"
Chung Tình hoảng loạn nhặt dao nĩa để lại chỗ cũ, gian nan nuốt nốt thức ăn trong miệng, sau đó mới chậm rãi nói: "...Tôi, tôi không rõ."
Hạ Lân nhìn thẳng vào mắt cô: "Đều là người trưởng thành cả rồi, có cái gì mà không rõ. Cô không cảm thấy thân thể chúng ta rất hợp nhau sao? Tôi còn nhớ rõ lúc trước thao cô, phía dưới cô cực kì ướt, tiểu huy*t cứ luôn hút chặt lấy tôi."
Nghe anh dường như không có chuyện gì mà nói những lời này trên bàn ăn, hô hấp của Chung Tình cũng bắt đầu trở nên khó khăn, cô nhìn xung quanh, cũng may người phục vụ đang đứng cách chỗ này rất xa.
Tay Hạ Lân đặt trên mặt bàn, khớp xương rõ ràng, theo động tác nói chuyện, ngón tay chậm rãi di chuyển rồi bao trùm lấy mu bàn tay mảnh khảnh của Chung Tình: "Áp lực công việc của tôi rất lớn, cần phải giải quyết nhu cầu, tôi không yên tâm người khác. Chúng ta quen biết nhau nhiều năm như vậy, Chung Tình, cô sẽ giúp tôi chứ?"
Tin tức mà anh nói có hơi nhiều, nhưng Chung Tình chỉ chú ý đến hai chữ "người khác".
Cô cười khổ, hoá ra Hạ Lân cũng có người khác
"Làm bạn tình của tôi cô cũng đâu có lỗ." Hạ Lân cười tà tứ: "Cô cũng rất thoải mái mà."
Cảm giác đau đớn trong trái tim dần khuếch tán khắp cả người, Chung Tình nói không lên lời. Mỗi câu mỗi chữ của Hạ Lân như một con dao nhỏ cắm vào người cô.
"Nói thật, làm nhiều lần như vậy rồi, độ chặt cùng chiều sâu của cô là hợp ý tôi nhất."
"Còn cô thì sao, có vừa lòng với côn th*t của tôi không?"
Rõ ràng bọn họ đang ngồi trên bàn ăn xa hoa, trước mặt là thức ăn đắt đỏ, ngoài cửa sổ là trung tâm thành phố phồn hoa, nhưng anh lại không hề cố kỵ mà nói ra những lời nói thô tục nhất với cô.
Hàm răng Chung Tình run lên, rất muốn đập bàn đứng dậy, nhưng cô vẫn cố ép bản thân nói thành lời: "Nếu tôi từ chối thì sao?"
Hạ Lân có chút ngoài ý muốn mà nhướng mày, như không hiểu vì sao cô muốn từ chối: "Cũng không sao, dù gì làm bạn tình cũng phải hai bên tự nguyện thì chơi mới vui vẻ. Chẳng qua nếu cô từ chối thì tôi sẽ không vui, khả năng sẽ phải xem xét lại có nên đầu tư vào hạng mục của công ty cô hay không."
Người trước mắt đã từng cùng cô thân mật khăng khít, nhưng giờ phút này lại vô cùng xa lạ.
Em thật sự từng quen anh sao? Chung Tình nghĩ, hoặc là nói cô chưa từng hiểu rõ Hạ Lân.
So với sự phẫn nộ và thương tâm của Chung Tình, Hạ Lân bình tĩnh hơn nhiều, anh như dã thú đang vồ mồi, không nhúc nhích quan sát con mồi của mình, không chịu buông ta bất kì động tác hay biểu cảm nào của cô.
Anh biết Chung Tình đang do dự, nhưng cô luôn là người mềm lòng nhất, cũng là người không chịu nổi người khác gặp bất hạnh vì mình.
Cuối cùng cô sẽ đồng ý thôi
Quả nhiên một lát sau Chung Tình mở miệng: "...Được, tôi đồng ý với anh."
Hạ Lân vừa lòng dựa lưng vào ghế, đối với cô dịu dàng một cách dị thường: "Ăn nữa không?"
Chung Tình lắc đầu, cô đã hoàn toàn không muốn ăn nữa.
Hạ Lân đứng lên, dùng tư thế của người thắng để thúc giục: "Vậy đi thôi."
Anh đi phía trước, Chung Tình theo sau, hai người một trước một sau đi vào thang máy, Hạ Lân lấy thẻ trong túi ra quẹt một cái, cửa thang máy đóng, xuống một tầng nào đó thì dừng lại, cửa mở ra. Hạ Lân ôm lấy bả vai Chung Tình đi ra ngoài, đưa tới cửa phòng nào đó lại quẹt thẻ rồi đẩy cô đi vào.
Cửa phòng đóng lại.
Thậm chí Chung Tình còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Hạ Lân ấn lên tường, anh gần như ngay lập tức cởi quần và quần lót cô xuống, lúc này Chung Tình mới giãy giụa: "Không cần..."
Hạ Lân nhéo nhéo cánh mông trần trụi của cô: "Đã vào đây rồi còn muốn giả vờ cái gì?"
Chung Tình: "Tôi muốn đi tắm trước."
Anh tét một cái lên mông cô: "Thao xong lại tắm."
Hạ Lân để mặt Chung Tình đối diện với tường, anh dùng một tay cố định hai tay cô ở phía trên, một tay khác lần về đằng trước bao trùm lấy bộ phận sinh dục đang run rẩy của cô.
Anh chỉ xoa xoa qua loa, côn th*t trong quần đã cứng đến nỗi muốn nổ mạnh, Hạ Lân buông tha hạ thể của cô, cởi quần của chính mình, phóng thích cho côn th*t với kích cỡ kinh người, một tay anh tròng áo mưa lên côn th*t, sau đó trực tiếp để ở chân tâm Chung Tình. Eo Hạ Lân đỉnh một cái, côn th*t thẳng tắp cắm vào hoa huy*t ấm áp. Rốt cuộc một lần nữa anh lại có được Chung Tình.