Đạo Trưởng Tiên Sinh

Chương 35: sự kiện nhà xác 26





Cho dù đã hóa thành ác quỷ, nhưng gặp nguy hiểm cũng sẽ theo bản năng tránh né.

Bóng dáng kia không nói tiếng nào đã tự gặm quỷ chữa thương, những con quỷ khác lại tránh như tránh tà, cho nên chỗ bóng người kia lại giống như cảnh tượng lúc Moses rẽ nước biển* xuất hiện một con đường. (*truyền thuyết về Moses dẫn người dân Israel vượt qua Biển Đỏ, nước biển tự rẽ làm hai hình thành một con đường cho người dân đi qua, bạn nào muốn nghiên cứu thêm thì tra google nha, ghi ở đây thì dài quá)

Giờ khắc này, Hạ Tuy mới nhìn thấy bộ dạng của Thi quỷ.

Thi quỷ không phải người cũng không phải quỷ, nói là tai họa lại càng hợp lí hơn, không thuộc quản lí của hai giới âm dương, loại tồn tại này chính là bị người ta dùng tà thuật mạnh mẽ luyện chế ra, chính là một chủng loại tồn tại phi pháp trong Thiên đạo.

Loại tồn tại trái theo ý trời này, hoặc là lúc còn nhỏ yếu bị đào thải hóa thành tro bụi, hoặc là trưởng thành một cách gian nan, mà một khi đã trưởng thành, tất nhiên sẽ là một tai họa lớn của nhân gian.

Thi quỷ này như Hạ Dạ đã nói, hóa thành sương đen nhưng cũng phải chui qua lỗ thông gió rơi đi, điều này chứng tỏ “Quỷ” đạo mà Thi quỷ tu luyện còn chưa thành.

Bây giờ nhìn thấy thực thể, cũng chính là có thân thể, nhưng lại không có da, cơ bắp mạch máu không có gì cả, chỉ là một bộ xương có dính vài miếng thịt chấp vá mà thôi, thịt bị thối rửa nghiêm trọng sắp rớt ra ở chỗ cằm.

Chỗ hàm dưới vẫn còn chút thịt bám lại, nhưng bên trong đã nhìn thấy xương cốt rồi, chỗ hai hốc mắt lại chảy ra máu tươi.

Hạ Tuy cảm ứng bên phía Hạ Dạ, tám vị trí đã hoàn thành năm rồi, lấy tốc độ của Hạ Dạ và Hạ Đông, ước chừng còn cần hai mươi phút nữa.

Đây là dưới tình huống Hạ Dạ hoàn toàn không chịu ảnh hưởng của hạt gỗ đào, nhưng Hạ Dạ chí âm hạt gỗ đào chí dương, dù Hạ Đông chôn hạt châu xuống đất trong thời gian ngắn, Hạ Dạ cũng sẽ bị ảnh hưởng...

Những lo lắng này chỉ lướt qua, Hạ Tuy hồi phục tinh thần hít thở không khí, làm như không nhìn thấy bề ngoài đáng sợ của Thi quỷ, tay phải cầm kiếm gỗ đào, đánh thẳng về hướng của Thi quỷ.


Tuy rằng muốn kéo dài thời gian có thể dựa vào những biện pháp khác, nhưng Thi quỷ luyện chế không dễ, muốn nuôi đến trình độ "Thi" "Quỷ" đều có như bây giờ lại càng không dễ.

Chỉ cần Hạ Tuy dây dưa với Thi quỷ, người sau màn mới thật sự không còn tinh lực đi chú ý bọn người Hạ Dạ Hạ Đông bên kia.

Thi quỷ có thể dựa vào cắn nuốt những con quỷ khác để khôi phục thân thể, Hạ Tuy biết hiện giờ mình đang bị một đám quỷ vây quanh, cho dù dồn hết sức lực thì bản thân vẫn đang ở hoàn cảnh rất xấu, nhưng chuyện tới nước này đành phải như thế thôi.

Thi quỷ nhìn thấy Hạ Tuy lao thẳng về phía mình, cái miệng trống rỗng không còn một cái răng mở lớn, phát ra tiếng "Gừ gừ", có sương đen như dây leo ùa vào, tựa như thở dốc cũng tựa như cười lạnh, rồi sau đó bả vai nhoáng lên một cái mở ra những móng vuốt sắc bén cũng đánh lại đây.

"Vương Hải Phúc giờ Thìn mồng một tháng hai năm Tân Dậu người Hải thành Ải trấn thôn Ngô Đồng! Đã đã chết, còn không mau trở về hoàng tuyền!"

Lời Hạ Tuy phun ra như sấm, chợt một tiếng quát lớn, Thi quỷ đột nhiên bị gọi ngày sinh tháng đẻ dòng họ tục danh, dù đã chết đi nhiều năm còn bị người luyện chế thành vật không âm không dương, nhưng cũng nhịn không được thần hồn chấn động, toàn bộ thân hình nháy mắt dừng lại.

Hạ Tuy chính là muốn loại hiệu quả này, lúc này nhân cơ hội tung bùa ra tập kích Thi quỷ trái phải trên dưới giữa cả năm hướng.

Vốn dĩ phương án tốt nhất bây giờ chính là Hạ Tuy thi triển một chiêu Diều hâu xoay người xẹt qua người Thi quỷ đánh thẳng vào tim từ sau lưng, tạo thành một loại công kích không thể phòng ngự được.

Đáng tiếc Hạ Tuy cũng rất hiểu rõ tố chất thân thể của mình lúc này, ngay lập tức cải tạo chiêu Diều hâu xoay người, tựa như diều hâu giương cánh nghiêng người vọt tới trước, nháy mắt lúc chạm vào Thi quỷ thì tập trung lực ở vai trái đập thẳng vào, Thi quỷ hiện giờ nếu còn không hóa thành sương mù, tất nhiên đang là thực thể.

Ít nhiều một thân thịt béo này của Hạ Tuy cũng có chút đất dụng võ, bị Hạ Tuy dùng sức va chạm như vậy, Thi quỷ bị đâm một cái thoáng chốc lảo đảo ngã ra sau, thịt thối trên người cũng rớt vài miếng.

Thịt thối một khi dính vào bùn đất, nháy mắt giống như bị ngọn lửa vô hình hỏa thiêu sạch sẽ, chỉ còn một chút tro bụi.

Bản thân mặt đất vốn có ý bảo vệ nhân gian, chính khí cuồn cuộn từ đầu dẫn xuống, từ chân dẫn lên, hội tụ tại trong cơ thể con người.

Hai loại khí của Thiên – Địa con người đều không thể thiếu, vì vậy thế hệ trước mới có câu thân thể không thoải mái nên đi đến nơi nào có bùn đất, tìm lại một chút địa khí.

Hạ Tuy thấy thế, trong lòng khẽ động, nhưng cũng không cố sức nữa, đồng thời xoay bước về phía sau lưng của Thi quỷ, tay phải cầm kiếm gỗ đào vận sức chờ phát động dùng lực sét đánh không kịp nhìn đâm thẳng.

Một loạt động tác như vậy Hạ Tuy đã dùng toàn bộ sức lực, tranh thủ làm Thi quỷ bị trọng thương, làm cho người phía sau màn buộc lòng phải chú ý toàn bộ tinh thần vào bên này.

Thi quỷ bị người ta hét lớn ngày sinh tháng đẻ, lại bị bùa vàng bao vây năm phía, rồi bị Hạ Tuy không tiếc thân thể va chạm mạnh, lúc này đã loạn thành một đoàn.

Hung vật quả nhiên là hung vật, đối với nhưng con quỷ khác tàn nhẫn, đối chính mình cũng tàn nhẫn, hoặc là nói vốn dĩ không hề có hai từ mềm lòng này, nháy mắt đã đoán được tình thế trước mắt, bị kiếm gỗ đào sau lưng làm kích phát cảm giác nguy hiểm, vừa muốn lui về phía sau nhưng thân hình lại nghiêng qua một bên, cắn răng bắt lấy bùa vàng bên tay trái.

Kiếm gỗ đào trong tay Hạ Tuy sớm đã có dự liệu thay đổi hướng, Thi quỷ duỗi tay ngăn cản lá bùa, kiếm gỗ đào lại đâm trúng vào cánh tay phải của nó.

Nói thì phức tạp nhưng hành động chỉ trong nháy mắt, tuy rằng tránh thoát được phần lớn công kích, nhưng Hạ Tuy đã chuẩn sẵn vật trời sinh tương khắc với loại tai họa này rồi, bùa vàng bên tay trái một khi dính vào thân thể của Thi quỷ, liền hóa thành tro bụi.

Tro bụi bay theo gió, chỉ còn dư lại một chuỗi bùa chú ánh sáng màu trắng chui vào trong thân thể Thi quỷ.

Thi quỷ chỉ cảm thấy cả người đau xót, rồi sau đó chính là cảm giác cháy bỏng vô tận. Đừng thấy đạo ánh sáng trắng mỏng manh trong bùa vàng, giống như nước chảy đá mòn chảy mãi không dứt, ở trong cơ thể Thi quỷ đã kích phát ngọn lửa thiêu đốt, không phải đau đớn vô cùng, nhưng sẽ từ từ thiêu rụi tất cả.

Còn cánh tay phải bị Hạ Tuy đâm trúng, cũng bị chính khí cương liệt trên kiếm gỗ đào tấn công, toàn bộ cánh tay phải nháy mắt như biến thành than hồng.

Một lần đánh tay đôi đã ăn mệt lớn như vậy, ánh mắt Thi quỷ như hai chén máu lớn sát khí tận trời, há mồm phun ra một luồn khí đen, mạnh mẽ xoay người kéo ra một khoảng cách đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Tuy.


Thi quỷ mới vừa bước ra nửa bước, nhìn động tác có vẻ như lại muốn lao lên tấn công trực diện Hạ Tuy, đột nhiên Thi quỷ giống như nghe thấy được cái gì, đầu lâu bất giác nghiêng nghiêng, rồi sau đó lui về phía sau hóa thành một đám sương đen.

Hạ Tuy không buồn mà vui, biết đây là người sau màn chú ý tình hình chiến đấu bên này, Thi quỷ hóa thành dạng "Quỷ" hoặc hợp lại hoặc tản ra, sau khi bị Hạ Tuy dùng kiếm gỗ đào và bùa chú đánh trúng nháy mắt sẽ bắt lấy đám quỷ ở chung quanh nhấm nuốt, sau khi khôi phục lại tiếp tục chiến đấu với Hạ Tuy, đây là hạ quyết tâm muốn ra đòn tiêu hao thể lực với Hạ Tuy.

Hạ Tuy biết người sau màn đang quan sát, tất nhiên sẽ làm ra vẻ lo lắng chần chờ, dần dần cũng sẽ lộ vẻ mặt cắn răng cố chống chọi hoặc sức cùng lực kiệt, tranh thủ làm cho đối phương có cảm giác dùng đòn đánh tiêu hao thể lực này có tác dụng với hắn.

Đương nhiên, lúc bắt đầu là giả vờ, nhưng sau mấy phút thì biểu hiện của Hạ Tuy chính là biểu hiện thật.

Bên trong chiếc lều cũ nát, người thấp bé quả nhiên đang quan sát tình hình chiến đấu của “thú cưng” nhà mình với tên mập kia qua một chén nước đen, bởi vì Hạ Tuy đang không ngừng chém giết quỷ vật trong nhà xưởng, lại thêm Thi quỷ cắn nuốt một lượng không ít, một lượng lớn quỷ vật trong "Vực" biến mất, sương hồng ngưng tụ từ âm khí sát khí oán khí của quỷ vật cũng từ từ nhạt bớt, tầm nhìn ban đầu mười mét sau đó đã tới mấy trăm mét, cũng chỉ trong thời gian ngắn ngủi mấy phút.

Thân hình người trong lều cũng dần lộ rõ, chính là một lão già tóc tai thưa thớt gầy như que củi.

Bởi vì thân hình thấp bé, lại gầy đét, giật mình vừa thấy còn tưởng rằng là một con khỉ già.

Lão già dùng một đôi mắt đen to đến đáng sợ nhìn chằm chằm thân hình mập mạp linh hoạt trong chén nước đen, ánh mắt tràn đầy vẻ thèm thuồng.

Lúc bắt đầu lão già còn muốn dùng máu thịt kẻ này nuôi thú cưng, nhưng sau khi nhìn thấy Hạ Tuy, phát hiện trên người Hạ Tuy có chút kì lạ, thân thể tràn ngập uế khí, nhưng thần hồn nơi thần phủ lại vô cùng cường đại.

Nếu có thể luyện hóa thần hồn của người này cho Thi quỷ ăn, vậy thì thời gian luyện thành Thi Quỷ chắc chắn cũng sẽ chỉ còn thời gian một hai tháng thôi.

Đến lúc đó, muốn bắt sống những những lão già chết tiệt bức tử bà lão tất nhiên dễ như trở bàn tay, muốn luyện hồn đoạt phách hay là rút tủy ăn thịt còn không phải tùy tâm trạng của mình sao.

Nghĩ đến tương lai như vậy, hai mắt lão già phát sáng kích động, nhịn không được ho khan.

Lúc đầu còn ít, nhưng càng ho càng nặng, đến cuối cùng ho giống như sắp văng hết nội tạng ra ngoài.

Ông lão run rẩy cầm một lọ thuốc trong túi vải ra, vội vàng đổ ra mấy viên nhét vào miệng nuốt xuống.

"Cái tên Vịt Đen này, luyện thuốc ngày càng không được, đúng là phế vật, nên bắt tới cho Tiểu Hải dưỡng thương mới tốt."

Lão già lầm bầm lầu bầu, nhìn chằm chằm chén nước đen, nhịn không được lộ ra một nụ cười hiền lành.

Đột nhiên, lão già cảm thấy ầm vang một tiếng vang thật lớn, một cảm giác huyền diệu khó giải thích đập vào mặt mà đến, giống như thời tiết cuối thu lại đột nhiên ùa về cái nóng ngày hè, một luồng khí cực dương xông tới.

Lão già biến sắc, cổ họng khàn khàn hét lên "Không xong!"

Lại cúi đầu muốn nhìn chén nước đen, nhưng lại nghe tiếng bát sứ nứt răng rắc, chỉ trong chốc lát đã nát vụn, nước đen bên trong cũng hóa thành một làn khói xanh nháy mắt biến mất.

Lão già không cố gắng nữa, lại vội vàng đổ ra hai viên thuốc nhét vào miệng, vừa nhai nuốt vừa chạy ra ngoài.

Người gầy trơ xương tưởng như gần đất xa trời, vậy mà hành động lại nhanh như gió, chỉ trong thời gian ngắn đã chạy trốn ra ngoài, cùng lúc đó còn dùng hết sức lay động chuông đồng trong túi vải muốn triệu hồi Thi quỷ mình cực khổ vất vả nuôi ra được.

Xa xa, Hạ Tuy bị Thi quỷ ở trạng thái "Quỷ" lôi cuốn va chạm ngã xuống đất trượt mấy thước cũng cảm thấy "Vực" đã biến hóa, vốn dĩ "Vực" này là chủ nhân của Thi quỷ đảo lộn âm dương tạo ra “Âm vực" .


Mà bây giờ lập thành Tru tà trận, tất nhiên đã trở thành "Đảo âm thành dương", đứng mũi chịu sào chính là những con quỷ chung quanh thường thường giúp đỡ quấy rầy Hạ Tuy thuận tiện còn bị bức bách trở thành "Thuốc bổ" của Thi quỷ.

Trận lập thành trong nháy mắt dương khí ngút trời trực tiếp ép bọn quỷ tà khó chịu tới oa oa chửi bẩy, ngay cả Thi quỷ muốn đánh tới cũng có cảm giác như bị núi cao đè nặng, không thể duy trì trạng thái sương đen, chỉ đành hóa thành "Thi" quỳ gối trên mặt đất muốn tru lên cũng không thành tiếng.

Mắt Hạ Tuy sáng lên, nhưng cũng không nhìn thêm nữa, xoay người quay về trận pháp có Lục tự chân ngôn bảo vệ của đám người đội trưởng Dương, kiếm gỗ đào trong tay cắm xuống đất ngay sát bên mông Tiểu Lệ, rồi sau đó nhấc tay, la bàn đang bay trên không trung mới rơi xuống.

Bốn người đội trưởng Dương há miệng muốn nói chuyện, nhưng Hạ Tuy cũng không nhìn ai cả, ngẩng đầu nhìn không trung, một tay cầm la bàn một tay kháp quyết, chân đạp Bắc đẩu bước miệng niệm Tự nhiên đạo kinh, giọng không lớn nhưng lại giống như tiếng sấm mùa xuân vang lên, rơi vào tai mọi người giống như toàn bộ không gian đều có thể nghe thấy.

Triệt để dẫn động ấn quyết Cao sơn lôi tổ trong Tru tà trận, Hạ Tuy mặt vàng như giấy toàn thân ướt đẫm mồ hôi, miệng vẫn không ngừng niệm kinh, bọn người đội trưởng Dương cũng căng thẳng thần kinh nhìn lên không trung.

Chỉ thấy trên không bị sương mù màu hồng bao phủ không biết khi nào đã bị mây đen thay thế, sau đó Hạ Tuy quay chung quanh Tiểu Lệ bước ra mấy bước, Tiểu Lệ chỉ cảm thấy cả người giống như có vật gì bị một lực lượng mạnh mẽ lại ôn hòa kéo ra ngoài.

Tiểu Lệ biết đây là Hạ Tuy ra tay, thả lỏng tâm thần không dám có chút phản kháng, mây đen trên trời lại xuất hiện một vài tia sáng mỏng manh.

Mây đen đang cuồn cuộn trên trời thoáng chốc ầm ầm vang lên mấy tiếng, mây đen xoay tròn làm thành hình âm dương, rồi sau đó từng đạo tia chớp bổ thẳng xuống, đánh trúng bất kể loại quỷ tà gì trong nhà xưởng bỏ hoang đều sẽ nghe tiếng răng rắc nứt vỡ, trong lúc nhất thời nhà xưởng bỏ hoang như biến thành địa ngục trần gian, tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai.

Cách đó không xa Thi quỷ kia cũng bị một tia chớp màu tím giáng xuống, nổ tung giống như là pháo hoa.

Hạ Tuy thở phào, tạm thời ngồi xuống bên cạnh đội trưởng Dương, "Đã không sao rồi, một lúc nữa chúng ta lại đi tìm người luyện chế ra Thi quỷ."

Người kia nuôi Thi quỷ, trên người tất nhiên cũng sẽ có quỷ khí, chính là một thành phần Tru tà trận muốn tiêu diệt.

Nhưng bởi vì trên người vẫn còn hơi thở của người sống, cho nên Tru tà trận cũng chỉ hạ sấm sét xuống đánh tan quỷ khí mà thôi.

Đối với những tu sĩ chính đạo như Hạ Tuy mà nói, sấm sét này chính là một vật tốt để loại trừ tà vật, chỉ cần ai chịu được nỗi đau bị sét đánh, sống sót được sau đó tỉnh lại, toàn bộ thân thể và thần hồn đều được tinh lọc.

Nếu là bình thường Hạ Tuy sẽ không nhịn được bắt một con quỷ đến bên người để tia sét bổ xuống, nhưng hôm nay hắn ra sức đấu với Thi quỷ đã sức cùng lực kiệt, một lát còn phải đi tìm chủ nhân của Thi quỷ, bởi vậy chỉ có thể dùng vẻ mặt hâm mộ nhìn bọn quỷ quái cách đó không xa bị sét đánh lửa cháy đỏ rực.

Tác giả có lời muốn nói:

đạo trưởng: thật hâm mộ a, trông có vẻ sấm sét hôm nay đánh đặc biệt hăng hái 【 đôi mắt trông mong tràn đầy hâm mộ】

Yêu ma quỷ quái: . . . MMP! (một câu chửi bậy nào đó)