Đạo Trưởng Tiên Sinh

Chương 51: Đổi Mặt 9



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bà lão cũng không ở lại lâu trong phòng, bưng chén không ra ngoài rồi quay về phòng chế thuốc của mình, nhìn vại thuốc xanh tím được đun cả ngày lẫn đêm lúc nào cũng đang sôi sùng sục bên cạnh, đột nhiên cười ha ha, giọng bén nhọn chói tai.

Bà lão cũng bị chất giọng chát chúa của mình đâm vào tai, gương mặt già nua đang cười cũng phải trầm xuống.

Bà lão ngồi một lúc, quay đầu run rẩy cầm trong túi vải ra một tấm gương cổ xưa, nhìn bản thân mình trong gương, bà lão đưa tay sờ sờ, quả nhiên làn da chảy xệ đến mức như có thể rớt xuống đến nơi.

So với hai ngày trước, túi da này có vẻ lại già đi vài phần.

Nhưng mà nhanh thôi, rất nhanh là có thể có được túi da mới, chỉ còn chờ túi da mỹ nhân kia được thân thể trẻ tuổi của Kim tiểu thư nuôi dưỡng, được hút máu no rồi thì sẽ lại càng thêm mượt mà.


Thân phận này cũng không tệ, tuy rằng cha mẹ của Kim tiểu thư ghét bỏ cô ta mắc chứng bệnh lão hóa sớm, nhưng ăn, mặc, ở, đi lại thì chưa từng bạc đãi cô ta, lần này Kim tiểu thư nói mời được cao nhân có thể trị bệnh cho mình, còn có thể trở nên xinh đẹp, đôi cha mẹ kia cũng rất là hào phóng cung cấp tiền bạc dược liệu linh tinh các thứ.

Có tiền, không thân thiết với người nhà, lại còn không có bạn bè gì, vô cùng thích hợp để bà ta sinh sống ở Hải Thành.

Đột nhiên nghĩ đến cái gì, bà lão nhíu mày, đưa tay sờ lên chân tóc, cũng không biết xảy ra chuyện gì, đêm nay trong lòng lại có cảm giác không ổn lắm.

Bà lão vươn tay vào nồi tự múc cho mình một chén thuốc, ngửa đầu uống, nhắm mắt miệng lẩm nhẩm niệm những câu thần chú kì quái, cảm ứng được sợi tóc mình để lại trong mắt cô gái kia không có gì bất thường, lúc này mới yên lòng.

Cũng không biết Hải Thành này đã xảy ra chuyện gì, lần này bà ta chính là nghe nói vị em rể vô dụng của mình bị người ta phế đi, còn bị chính phủ xử tử hình.

Người biết Huyền thuật lại bị những người thường bắt giữ lại còn bị phán tử hình, quả thực rất dọa người.

Nghĩ tới Hải Thành dầu gì cũng là một đô thị lớn lại còn phồn hoa, những người đẹp nơi đây sẽ không ít, bà lão lúc này đang có ý định luyện chế một túi da mới nên thuận đường đến đây.

Lại không nghĩ rằng bắt đầu từ ngày bước chân vào Hải Thành, túi da vốn dĩ có thể dùng đến hai ba năm lại đột nhiên tăng nhanh tốc độ lão hóa, đến bây giờ mới chỉ hai tháng mà đã biến thành như vậy.

Phải biết rằng từ khi học được Thuật đổi thân, bà lão đã rất lâu rồi không phải sống dưới hình dạng già nua như vậy.


Nếu đổi lại là người khác, lúc phát hiện có điều bất thường là đã nhanh chóng rời khỏi Hải Thành, nhưng bà lão ỷ vào mình có một thân bản lĩnh, cộng với việc hồi đầu năm ở vùng ngoại thành non xanh nước biếc nhìn thấy Triệu Manh Manh và Tiêu Hoài Như đang quay phim.

Đoàn phim Bích Kiếm chính là nơi tập hợp của những soái ca mỹ nữ, hơn nữa lúc ấy đang quay phim, mặc những trang phục đầy tiên khí, lại được trang điểm vô cùng tinh xảo, bà lão nhìn thấy nhất thời động lòng, lúc ấy đã cố tình dò la hỏi thăm, ghi tạc trong lòng, vẫn luôn nhớ mãi không quên.

Đó cũng là nguyên nhân quan trọng khiến bà lão quyết tâm phải đến Hải Thành một phen.

Nghĩ dù sao mình cũng có thể đổi túi da, thân thể nhanh chóng già nua cũng không hề gì, bà lão lúc này mới bỏ hết sợ hãi mà ở lại, trong lòng thậm chí còn tính toán muốn lưu trú tại Hải Thành một khoảng thời gian, tranh thủ thời gian ngắm thật nhiều người đẹp, dùng những bộ phận mình thích để chế tạo thành túi da dự phòng.

Bà lão cảm ứng xong liền yên tâm, nhưng không biết rằng hai sợi tóc bà ta để lại đã bị Hạ Dạ luyện hóa thành khí mất rồi.

Phù thủy chính là không thể cảm nhận được khí, chuyện môn của bọn họ là sử dụng thần chú và một số vật liệu để luyện chế mà thôi.

Hơn nữa tóc là bị Hạ Dạ luyện hóa, Hạ Dạ trời sinh cực âm, hai sợi tóc kia lại không có thần trí, chỉ cảm thấy ở bên cạnh Hạ Dạ hết sức thoải mái, đương nhiên còn chưa kịp lưu lại cảm xúc bất thường cảnh báo bà lão thì đã bị luyện hóa thành khí rồi.

Hạ Tuy cũng biết đạo lý này, cho nên từ đầu đến cuối đều để Hạ Dạ tiếp xúc với hai sợi tóc kia, bản thân mình lúc vớt la bàn từ trong chén nước ra còn phải nhờ vào bản thân đã được che hết dương khí, không dám kinh động đến hai sợi tóc kia.

Lại nói Hạ Tuy bên này, có thiên trì trong la bàn hóa thành làn khói đen truy tìm nguồn gốc, Hạ Tuy ngồi ở ghế phụ chỉ đường cho đội trưởng Dương, phía sau có vài chiếc xe hỗ trợ lặng lẽ chạy theo.


So với lần trước, lần này nhiều thêm hai chiếc xe, chỉ vì bọn họ cần phải đến vùng ngoại ô.

Bởi vì la bàn chỉ có thể chỉ ra một phương hướng đại khái, lúc bắt đầu đội trưởng Dương chỉ sắp xếp hai chiếc xe đi theo, nhưng sau khi ra khỏi thành phố phát hiện la bàn nhắm thẳng khu vực phía đông, bên kia còn chưa được khai thác triệt để, chỉ có vài căn biệt thự của những kẻ có tiền được xây rải rác.

Thấy tình hình như thế, để ngừa vạn nhất, đội trưởng Dương lại lâm thời gọi điện thoại điều tạm một nhóm người lại đây.

Rất nhiều người chính là những người đã từng đến nhà xưởng bỏ hoang lúc trước, những người này có thể năng lực cá nhân không xuất chúng lắm, nhưng chính là vô cùng tuân theo mệnh lệnh, tuyệt không nói nhiều, nếu có nghi vấn gì thì sau đó cũng chỉ lén lút bàn tán riêng với đồng nghiệp cùng tham gia vụ án, cho dù về nhà cũng tuyệt đối không kể cho người nhà biết.

Đội trưởng Dương có ý đào người, lần này lại lấy cớ mượn người mà điều nhóm người trước kia đến đây.

Hạ Tuy cũng không quan tâm việc này, với hắn mà nói chỉ cần xử lí những chuyện khoa học không thể xử lí là được rồi.

Chu Khải lần này cuối cùng cũng có
.