“Nếu hộp che tạm thời mất hiệu lực, tôi tung ra hàng rào cảm giác thì có thể iếp tục ngăn chặn mùi nấm dịch tím bị rò rỉ không?” Trên đường đi, Kim Kha không quên hỏi.
“Cũng không được, lúc tôi hái xuống là nấm dịch tím đã trưởng thành. Đặt trong hộp che 48 giờ, sau đó đã che mà thất bại thì những mùi bị chặn tỏa ra gấp bội.”
Trước đó hàng rào do Kim Kha khó khăn lắm mới dựng được cũng chỉ che giấu được mà thôi. Về sau nấm dịch tím trưởng thành hoàn toàn thì chỉ bằng một lớp rào cản của chỉ huy 3S như cậu ấy là không đủ để ngăn mùi rò ra ngoài thêm lần nữa.
“Tinh thú cấp S càng ngày càng nhiều ở phía sau đội ngũ.” Hoắc Tuyên Sơn bay lên không trung báo cáo.
Bọn họ đi một đường tới, trên người còn sót lại một chút mùi nấm dịch tím đã hấp dẫn phần lớn tinh thú cấp S dọc đường, dẫn đến chuyện phía sau nhanh chóng hình thành bầy tinh thú cấp S.
“Tùy chúng nó.” Kim Kha suy nghĩ trong khoang cơ giáp, cậu phát hiện trường Đế Quốc không có động tĩnh trong một thời gian dài, lúc này hoàn toàn chẳng rõ Đế Quốc ở phương hướng nào.
Mấy người tiếp tục chạy đi, giữa chừng nào có thời gian nghỉ ngơi, chỉ có thể uống vài ống dịch dinh dưỡng ở trong khoang cơ giáp.
Mặt nạ của Vệ Tam đã được tháo xuống, mũi được nhét một cục giấy mới, quần áo bảo hộ cũng kéo xuống một nửa, cô lái cơ giáp bằng một tay, trong miệng còn ngậm nửa ống dịch dinh dưỡng.
Đây là lần đầu tiên cô uống dịch dinh dưỡng chuyên dụng cấp 3S, không thể không nói, nó tốt hơn rất nhiều so với loại dịch dinh dưỡng cấp A bình thường mà Vệ Tam tự mua ở trường trước kia. Cái này có thể ngay lập tức bổ sung thể lực cho chiến sĩ độc lập cấp 3S, sau khi uống xong thì tinh thần sẽ nâng cao.
Hương vị rất tuyệt.
Không giống như dịch dinh dưỡng được cung cấp bởi bác sĩ. Lúc trước khi bác sĩ nói rằng nền tảng của cô quá xấu, để sửa chữa nó không phải là dễ dàng, thế là dịch dinh dưỡng được thêm rất nhiều chất đặc biệt. Mỗi lần Vệ Tam uống xong, cô cũng không thể trong nháy mắt cảm nhận được sự khác biệt.
...
Khán giả đang xem ống kính trực tiếp chỉ có vẻ mặt đơ ra, không biết tại sao chỉ qua một đêm, trường Đế Quốc và trường Damocles đã bắt đầu chạy điên cuồng về đích.
Kênh phát sóng trực tiếp của trường Quân sự Đế Quốc.
[Ban đêm thì đi ngủ chứ, ai nói tôi biết trường Đế Quốc đang làm gì không? Tại sao đột nhiên không làm thịt tinh thú, không muốn nguồn năng lượng à?]
[Có vẻ như đội chủ lực của trường Damocles đã gây ra chuyện, tôi cũng không xem phát sóng trực tiếp, không rõ lắm.]
[Muốn biết thì mấy bạn có thể xem phát lại trực tiếp tại kênh của trường Damocles, bắt đầu lúc 2:16 tối.]
[Không đăng ký kênh phát sóng trực tiếp của trường Damocles, có người tốt bụng nào nói lý do tại sao không.]
[Nói tóm lại, Damocles lấy được đồ quý nhưng kéo các trường quân sự khác xuống nước chung. Nhưng mà tui cũng không rõ vì sao trường Đế Quốc lại đột nhiên chạy đi, chẳng lẽ Ứng Tinh Quyết đã đáng gờm đến mức này, cái gì cũng không thoát khỏi cảm giác của bạn í?]
[Lại nói tiếp đám người của trường Damocles cũng chả được bình thường. Nửa đêm đang yên đang lành đột nhiên nói muốn đi tìm bảo bối mà bậc thầy Công Nghi Liễu để lại trong lời đồn. Lúc thi đấu khẩn trương như vậy, các trường khác phải tính toản dù đó là thời gian nghỉ ngơi chỉnh đốn, bọn họ cứ thế còn làm cái trò tìm kho báu?]
[Quan trọng là bọn họ tìm được báu vật thật.]
[Một người dám tin, một người dám ở lại, trong lúc đó không biết nên nói ai bạo gan hơn ai.]
Khán giả trong buổi phát sóng trực tiếp có góc nhìn của người thứ ba, mặc dù không biết nấm dịch tím là bảo vật gì nhưng cả trường Đế Quốc và trường Damocles đều bỏ chạy, cộng thêm phía sau đội chủ lực của trường Damocles có kéo theo một dãy dài tinh thú cấp S. Chuyện này làm người hâm mộ của ba trường khác hoảng hốt.
Lần lượt trở lại kênh phát sóng trực tiếp của trường quân sự yêu thích của mình, họ tháo mạng làm bão bình luận. Đồng dạng, những người nhìn ống kính cũng có thể trông thấy.
Chỉ cần mở một kênh phát sóng trực tiếp, tất cả đều:
[Trốn! Mau trốn đi!]
[Sao các cậu vẫn còn đánh tinh thú, mau chạy đi! Nếu không chạy là bị bầy tinh thú chặn đường!!]
[Van cầu mấy cậu! Chạy đi! Tỉnh táo đi! Trường Đế Quốc đang đến gần điểm đích kìa!!]
Tuy nhiên, các trường quân sự khác vẫn đi theo tốc độ của riêng mình, đội tuyển trường Damocles tránh tất cả các con đường có thể xuất hiện tinh thú cấp cao, và dần đi về phía trước.
“Còn một giờ nữa là hộp chắn tạm thời không còn hiệu lực.” Kim Kha nói với bốn người, “Chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.”
Ngay cả khi không ngủ và đi với tốc độ tối đa, họ vẫn còn một chặng đường dài để kết thúc, và, với tốc độ này thì cần tận 4 giờ mới đạt được. Nhưng bây giờ với một lượng lớn các tinh thú đang tới thì khó mà nói chắc thời gian được.
Nấm dịch tím ở trong tay Kim Kha, Rùa Bất Tử của cậu cũng chẳng bị phá hủy vì đó là cơ giáp có tính phòng hộ tốt nhất trong năm người. Ba người chiến sĩ độc lập bảo vệ Kim Kha và Ứng Thành Hà ở giữa cơ mà tốc độ vẫn không chậm lại, họ chỉ uống thêm vài ống dịch dinh dưỡng nhằm bổ sung thể lực.
Bây giờ mỗi phút trôi qua là nỗi dày vò, ngay cả khán giả xem trực tiếp cũng nhìn chằm chằm vào màn ảnh, nào dám thở mạnh.
“Trường Quân sự Đế Quốc đã đến.” Tập Hạo Thiên nhìn màn hình ở giữa, đội ngũ trường Đế Quốc đã đến gần đích, “Vì sao Ứng Tinh Quyết buông tha chém giết tinh thú và chọn đi thẳng tới đích?”
Ông cũng không nghĩ ra như khán giả, Ứng Tinh Quyết quyết định quá nhanh, khi đó thậm chí tinh thú còn chưa theo kịp trường Damocles.
“Ứng Tinh Quyết cảm giác được tình trạng hiện tại, có thể cảm nhận được bất kỳ hành động kỳ lạ của tinh thú ở đường đua thung lũng mưa. Nay em ấy đưa ra quyết định như vậy cũng không ngoài ý muốn.” Ứng Nguyệt Dung tựa vào ghế đáp, nhưng mà phản ứng của em ấy nhanh thật, ít nhất nếu Ứng Nguyệt Dung đặt mình ở vị trí kia thì cũng qua một thời gian ngắn mới đưa ra lựa chọn được.
Ngoài ra nói là do tổ tiên gánh cũng đúng, chỉ huy chính lợi hại khi quen thuộc với chiến trường sẽ có một loại dự đoán tình huống đột ngột, tương tự như giác quan thứ sáu của xạ thủ.
Trong trận đấu, Ứng Tinh Quyết trực tiếp để Cơ Sơ Vũ ra tay, dù mọi người khó hiểu nhưng vẫn nhường vị trí, giao chiến trường cho cậu ta.
Cơ Sơ Vũ đứng lên, bước chân giẫm lên mặt đất. Khán giả chỉ nhìn thấy cơ giáp của cậu chả dùng sức nhiều giống như nghiền đất nhẹ nhàng.
Tuy nhiên mặt đất nứt ra từng đợt từng đợt và nhanh chóng lan rộng.
Đột nhiên một cái rễ đánh tới từ chỗ tối, Cơ Sơ Vũ khẽ nhảy ra, đưa tay nắm cái rễ kia ngay rồi dùng sức kéo một cái.
Tinh thú 3S buộc phải xuất hiện trong bóng tối.
Khán giả xem phát sóng trực tiếp tại hiện trường và trước màn hình hít một hơi thật sâu, con thú 3S này… đột biến rồi.
Cơ thể rất lớn giống như ột con gấu xám khổng lồ, nhưng từ cổ lại có một cây nhỏ mọc ra, chính xác là cái cây biến dị mà hai trường học đã đối phó trước đó. Mặc dù rễ không dày như thứ họ đã nhìn thấy trước đây, nhưng bất kể tốc độ hay độ bền cũng mạnh mẽ hơn.
Cơ Sơ Vũ lặng thinh đứng tại đấy, tay phải rút đao Thái Vũ, bầu không khí xung quanh tựa hồ trong nháy mắt ngưng kết lại.
Khán giả ở hiện trường trực tiếp thậm chí còn không thấy rõ động tác của Cơ Sơ Vũ, cũng không thấy cây biến dị ở cổ gấu xám khổng lồ đã vươn ra rễ cây từ khi nào, chỉ thấy bóng dáng chợt lóe, sau đó có rễ bị gãy và rơi xuống đất.
Rễ bị gãy thậm chí còn vặn vẹo trên mặt đất hồi lâu trước khi nó dần dừng lại.
Khác với chiêu thức võ học truyền thống của Hoắc Kiếm mang hơi thở sắc bén ác liệt, tất cả động tác của Cơ Sơ Vũ chỉ lộ ra một thông tin – khát máu.
Chiêu nào chiêu nấy gây chết người.
Khán giả xem trận chiến kết thúc của trường Đế Quốc tại đây thì cảm thấy căng thẳng và kí,ch thích. Khán giả trong buổi phát sóng trực tiếp của trường Damocles cũng chẳng thua kém là bao, thậm chí đếm ngược đầy màn hình, tất cả mọi người đang khẩn trương chờ đợi.
“Còn một phút nữa.” Kim Kha ra hiệu cho họ tiếp tục tăng tốc về phía trước.
“Những tinh thú kia ngửi thấy mùi thì chắc là còn phải mất một thời gian mới chạy tới được.” Liêu Như Ninh nói, “Chúng ta chỉ cần toàn lực chạy nước rút, rút cờ xong, đi ra ngoài, chắc sẽ không sao.”
“Để xem tình huống đã. Ngư Thiên Hà đi lấy hộp che rồi, vừa đi vừa về cũng tốn thời gian lắm. Nhanh nhất là ba ngày, đây là trong trường hợp không có bất kỳ sai sót nào.” Kim Kha chẳng nghĩ đơn giản như vậy, “Nếu chúng ta đến đích và rút cờ mà Ngư Thiên Hà chưa trở lại, tôi không nghĩ chúng ta có thể ra ngoài.”
[Trường Quân sự Đế Quốc giế.t chết 1 con tinh thú 3S biến dị. Lặp lại... ]
“Đó là... Ứng Thành Hà nghe thấy tiếng loa phát thanh và nhìn về phía chùm tia sáng, “Gần đích?”
Kim Kha ngước mắt lên nhìn về phía chùm tia, cậu có cảm giác lòng không còn băn khoăn: “Tốc độ nhanh như vậy đã đến gần điểm cuối, trừ phi trường Đế Quốc cũng mở cơ giáp ở tốc độ tối đa như chúng ta. Từ lúc Thành Hà ôm nấm dịch tím rồi tinh thú có khác thường, anh ta đã phát hiện có chuyện không đúng.”
Phía viện Bình Thông cũng thế.
Sau khi nghe thấy tiếng loa phát thanh và nhìn về phương hướng chùm tia sáng, Lộ Thời Bạch đứng phắt dậy: “Họ không giết tinh thú mà đi thẳng đến đích!”
Tốc độ này phải liên tục lái cơ giáp đi về phía trước mới đến được.
“Các chủ, nhất định đã xảy ra chuyện gì rồi.” Lộ Thời Bạch khẳng định, “Chúng ta phải chạy tới thôi.”
Dù lý do là gì, giờ Ứng Tinh Quyết đã đưa ra quyết định này thì viện Bình Thông bây giờ không thể tụt lại phía sau.
Chỉ huy chính của hai trường quân sự khác cũng phản ứng kịp.
Chỉ huy chính trường Samuel là Cao Học Lâm híp mắt: “Có lý do gì có thể khiến Ứng Tinh Quyết từ bỏ việc thu lấy tài nguyên?”
Còn Cao Đường Ngân, chỉ huy chính trường South Pasadena, thì đăm chiêu: “Đế Quốc... Trường Damocles cũng không có động tĩnh gì, mọi người bật chế độ cơ giáp, đi với tốc độ tối đa.”
...
Hộp che tạm thời không còn hoạt động, một giây sau.
“Mẹ kiếp, mùi gì vậy nè?” Thiếu gia Liêu ngồi trong khoang cơ giáp nôn khan, “Mùi thơm trộn với mùi xác thối!”
Hộp che tạm thời không còn hiệu lực, mùi nấm dịch tím tích tụ lập tức bộc phát ra, khuếch tán cực nhanh, tinh thú cấp cao trong đường đua phản ứng nhanh lạ thường đối với việc này.
Kim Kha ở cùng một khoang cơ giáp với nấm dịch tím nghe được lời gắt gỏng của Liêu Như Ninh: “...”
Cậu nhận thiệt hại lớn nhất, đeo mặt nạ tốt cũng chả lọc triệt để được mùi của nấm dịch tím không ngừng tuôn ra, quá nhiều quá dày đặc.
Giờ phút này, bầu không khí đang yên tĩnh của đường đua Cốc Vũ đột nhiên biến đổi, không cần cảm giác cũng phát hiện được chấn động, rất nhiều tinh thú tụ tập theo một hướng nào đó.
Tất cả mọi người trong năm trường đều sửng sốt.
“Tinh Quyết?”
Lúc trước khi Cơ Sơ Vũ chém giết tinh thú biến dị 3S và trường Đế Quốc nhanh chóng chạy tới tòa nhà cuối cùng, Ứng Tinh Quyết đã cho cơ giáp rơi trên nóc tòa nhà. Anh đứng trên bục cao, chậm chạp không đưa tay rút cờ mà nhìn xuống bóng tối phía dưới tòa nhà.
Cho đến bây giờ tinh thú mới bạo loạn.
Ứng Tinh Quyết liếc về phía Cơ Sơ Vũ phía dưới, nói lạnh nhạt: “Có trường trêu chọc thứ gì đó không nên trêu, chúng ta ở lại xem một chút.”
Các thành viên của trường Đế Quốc không phản đối điều này, lá cờ ở trong tầm tay ắt có thể được rút ra bất cứ lúc nào. Mặc dù khoảng thời gian vào trận đấu tiếp theo có liên quan đến thời gian rút cờ, thời gian này sẽ được chuyển đổi theo số ngày ở lại đường đua, nhưng bọn họ chờ một chút cũng nào có sao.
Trường Đế Quốc đã từng làm loại chuyện này trước đây vì thuần túy thị uy, đối tượng là viện Bình Thông
...
Tinh thú chạy trên mặt đất, tinh thú bay trên bầu trời, một đám đen nghịt che khuất không trung đang đổ về phía đội chủ lực Damocles.
“Má nó má nóoooo! Sao những tinh thú này tới nhanh như vậy? “ Liêu Như Ninh quay đầu nhìn, trong phút chốc cậu ta lái cơ giáp nhảy lên còn nhanh hơn cả Vệ Tam, vừa la toáng lên, “Tụi nó ăn sống được cái cây nấm thối này á?”
Hoắc Tuyên Sơn: “Còn ăn sống được con người, có cây nấm tính là gì.”
Kim Kha: “... Ngậm miệng tiết kiệm sức lực, phía sau còn có trận chiến khó khăn để đánh đấy.”
“Thiếu gia không chịu được mùi này thì nói hai câu có làm sao?” Liêu Như Ninh càng muốn hô.
Kim Kha quăng ra sát chiêu: “Lại nói nhảm nữa, tôi ném nấm thối vào trong khoang cơ giáp của cậu.”
Liêu Như Ninh bỗng im như tờ.
Đoàn người thừa dịp tất cả tinh thú trong đường đua đều chạy về phía này mà gắng gượng đi về đích thêm được một đoạn.
Cuối cùng có hai con tinh thú bay tới đầu tiên.
“Hôm nay chắc không phải là ngày giỗ của tôi đâu.” Liêu Như Ninh dừng lại, ngửa đầu nhìn hai con tinh thú bay trên bầu trời, “Thiếu gia còn chưa có trưởng thành đâu đấy.”
“Chiến trường đáng sợ hơn thế này rất nhiều.” Hoắc Tuyên Sơn kiểm tra cánh tay cơ giáp, “Cửa ải này không qua được, cũng không cần đi quân khu tham chiến.”
Hai người đứng tại chỗ, chờ đợi một cuộc tấn công của tinh thú biết bay.
Vệ Tam thì che chở cho Kim Kha và Ứng Thành Hà tiếp tục tiến về phía trước, chỉ có điều chẳng đi được bao xa đã có tinh thú cấp cao ngăn cản con đường của bọn họ.
“Thầy ơi, nhớ thống kê tốt số lượng, không thể giấu riêng, đây đều là tinh thú chúng em muốn đổi tài nguyên.” Vệ Tam ngửa đầu lên không trung la một câu, đoạn, lái cánh tay cơ giáp thả một trái tim về phía trên trời.
Nhân viên đổi tài nguyên đang ẩn nấp trên bầu trời: “...”
Có thể sống sót được hay không cũng là chuyện gay go mà em còn không quên quậy phá, em ngon đấy.
- -------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Nhân viên công tác: Vệ Tam, em được lắm! Tôi muốn xem xem em có thể giết được bao nhiêu!