Đặt Tên Cho Bóng Đêm

Chương 57: Cứ Điểm Số Liệu



Khánh Trần nhíu mày, Hà Tiểu Tiểu này rốt cuộc là thần thánh phương nào, dám trực tiếp thành lập group chat của Người du hành Thời Gian?

Bất quá suy đoán của mình không sai, đối phương quả thật nắm giữ công nghệ của thế giới Bên Trong, hơn nữa cũng sử dụng cái này để xóa đi tin tức về thân phận của bản thân.

Nhưng thời gian xuyên không của mọi người ngắn như thế, dựa vào cái gì Hà Tiểu Tiểu có thể nắm giữ công nghệ của thế giới Bên Trong nhanh như vậy? Đối phương mang về thành công thiết bị của thế giới Bên Trong sao?

Nhưng thiết bị có thể thành lập cứ điểm số liệu khẳng định không nhỏ, làm sao mang về được?

Hoặc là!

Hà Tiểu Tiểu căn bản không phải một người.

Một người muốn mang về một thiết bị lớp rất khó, nhưng vài người cùng nhau hợp tác, mỗi người mang một chút linh kiện trở về hình như rất dễ.

Khánh Trần không hiểu nhiều đối với công nghệ tin tức, xem ra chỉ có thể đi thế giới Bên Trong hỏi việc này với Lý Thúc Đồng.

Group này hắn không dám tham gia, trừ khi. . . Hắn cũng có thể che giấu tung tích.

Bởi vì trong video clip của Hà Tiểu Tiểu chỉ nói không có người ngoài có thể xâm nhập, nhưng điểm then chốt ở chỗ, bản thân Hà Tiểu Tiểu có thể dễ dàng thu được tin tức của phần lớn người.

Hệ thống group chat này giống như là một lồng bắt cua, còn Hà Tiểu Tiểu giống như là một người bắt cua Alaska.

Hắn chỉ cần ngồi trêи thuyền bắt cua của mình, thả neo ở hải vực phương bắc của Biển Bering, sau đó đem lồng sắt ném xuống biển, chờ đợi bầy cua hoàng đế tự mình chui vào là xong việc.

Buổi tối, Khánh Trần lại một lần nữa trốn học.

Hắn đi cửa hàng đồ ngọt mua một chiếc bánh kem làm quà cho Lý Đồng Vân, lại mua một chút hoa quả và rau dưa.

Trong khoảng thời gian này Giang Tuyết giúp hắn giặt quần áo vài lần, mình cũng không thể đi tay không đến nhà người khác làm khách.

Sau khi tiến vào tiểu khu, Khánh Trần dường như không có việc gì dùng ánh mắt tìm kiếm xung quanh vài lần, xác nhận không có Paparazzi ẩn nấp mới đi vào hành lang.

Bây giờ Lạc Thành có hơn ba mươi Người du hành Thời Gian đã bại lộ, Giang Tuyết hình như là không nổi bật nhất, cũng không có hấp dẫn bao nhiêu lực chú ý.

Gõ cửa, Khánh Trần liền nghe được bên trong truyền đến tiếng hoan hô của Lý Đồng Vân: "Là anh Khánh Trần tới!"

Cô bé mở cửa thấp giọng hỏi: "Mấy người bạn học của anh đâu?"

"Không biết, không cần phải để ý bọn họ, " Khánh Trần cười sờ sờ đầu cô bé.

"Mau vào xem tứ chi máy mới của mẹ em đi, nhìn rất đẹp, " Lý Đồng Vân kéo tay áo củaKhánh Trần đi vào trong.



Giang Tuyết vốn đang làm cơm, nhưng bất đắc dĩ thành đối tượng bị quan sát.

Hai cánh tay máy trước đây của Giang Tuyết giống như là máy móc do từng đoạn thép hợp kim và dây điện kết nối với nhau, mà hiện tại càng giống với hình dạng cánh tay của nhân loại

Chổ kết nối của ngón tay, cổ tay, cánh tay, khửu tay, vô cùng khép kín.

Khánh Trần tò mò nói: "Đây là dì mới mua sao? Chức năng hoạt động liên tục như thế nào?"

"Chức năng hoạt động liên tục hơn mười lần so với cái cũ, " Giang Tuyết cười nói: "Dì cũng xem như tương đối may mắn, thân phận trước của thế giới Bên Trong đã cứu một người vào hai năm trước, đối phương là nhân vật lớn của Tập đoàn Lý thị, hiện tại những cái này đều là cô ta bày tỏ cảm ơn."

Khánh Trần không thèm để ý nhìn Lý Đồng Vân, cô bé vội vàng lôi kéo hắn đi ra phòng bếp: "Mẹ mau làm cơm đi, con đói bụng!"

"Yên tâm, lập tức xong ngay, " Giang Tuyết cười đáp lại.

Trong khoảng thời gian gần đây, cô ta đã rộng rãi hơn rất nhiều, dường như làm cái gì đều không còn câu nệ, tất cả đều đang tốt lên.

Trong phòng khách, Lý Đồng Vân hạ thấp âm thanh nói: "Anh Khánh Trần, anh hỏi thăm những cái này với mẹ là muốn suy đoán thân phận của em sao?"

Khánh Trần lắc đầu: "Không có, anh chỉ tuỳ tiện hỏi thôi."

Lý Đồng Vân chuyển tròng mắt: "Anh Khánh Trần còn chưa nói cho em biết, anh ở thế giới Bên Trong là thân phận gì?"

"Em đoán xem?" Khánh Trần cũng không dự định nói cho cô bé.

"Nếu không hai chúng ta trao đổi bí mật một chút đi, em đem thân phận của em nói cho anh, anh đem của anh nói cho em biết?" Lý Đồng Vân cười tủm tỉm nói.

Khánh Trần lần thứ hai lắc đầu: "Không đổi."

Thật ra hắn đã rất rõ ràng, Lý Đồng Vân chính là con gái một của Chi thứ hai trong Tập đoàn Lý thị, cho nên không cần phải trao đổi.

"Không thú vị, " Lý Đồng Vân vểnh miệng ngồi xuống ghế sô pha: "Anh khẳng định là đã biết thân phận của em rồi, ngay cả đứa nhỏ đều giấu diếm."

Khánh Trần cười cười: "Em cũng không phải là đứa nhỏ bình thường."

Lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa.

Lý Đồng Vân nhảy xuống sô pha đi qua mở cửa, cô bé chỉ mở cửa gỗ bên trong, ngay cả khóa sắt bảo vệ cửa đều không mở.

Chỉ thấy đám người Vương Vân đứng ở bên ngoài, cười nói với Lý Đồng Vân: "Xin chào bạn nhỏ, bọn chị là bạn học của anh Khánh Trần, rất thân với anh ấy."

Lý Đồng Vân quay đầu lại: "Anh Khánh Trần, anh rất thân với bọn họ sao?"

Không đợi Khánh Trần trả lời, cô bé liền quay đầu lại nói: "Anh ấy nói không quen."



Cạch một tiếng, cánh cửa này lần thứ hai chia cắt mấy người này ra thế giới bên ngoài.

Bốn người đứng ở ngoài cửa hai mặt nhìn nhau, bọn họ không nghĩ tới bản thân vậy mà lại ăn canh đóng cửa hai lần.

Vì sao Khánh Trần có thể vui vẻ hoà thuận cùng người nhà này, bản thân lại không được? !

Không đợi bọn họ nói, Giang Tuyết hiền lành liền một lần nữa mở cửa ra, mặt mang áy náy nói: "Xin chào, xin lỗi đứa nhỏ không hiểu chuyện, các cháu là hàng xóm mới tới à, mau mời vào."

Giang Tuyết mặc áo sơ mi tay dài màu trắng, trêи lưng mang tạp dề màu đen, bộ trang phục này đem đường cong của cô ta bộc lộ hoàn toàn ra ngoài.

Nhưng mà hấp dẫn ánh mắt của đám người Hồ Tiểu Ngưu chính là, tay của Giang Tuyết.

Thật ra Giang Tuyết trước khi mở cửa, đã tận lực đem tay áo kéo kín, che kín cánh tay của mình.

Nhưng tay vẫn lộ ở bên ngoài.

Bốn người này đều là Người du hành Thời Gian, đã gặp qua rất nhiều tứ chi máy ở trong thành phố số 7, nhưng bọn hắn luôn cảm thấy được tay của Giang Tuyết, có chút khác với các tứ chi máy khác.

Hiện tại đến nhà thăm hỏi cũng không thể cứ nhìn chằm chằm tay của người ta, bốn người thu hồi ánh mắt.

Lúc này Lý Đồng Vân tức giận ngồi xuống ghế sô pha, một chút ý chào hỏi khách cũng không có.

Vương Vân vào cửa trước, cô ta lễ phép hỏi: "Cần đổi dép không?"

"Không cần, tùy tiện ngồi đi, trong nhà không có chuẩn bị nhiều dép như vậy, " Giang Tuyết trả lời: "Tiểu Vân, mau rót trà cho khách."

"À, " Lý Đồng Vân không tình nguyện đứng dậy.

Bốn người Hồ Tiểu Ngưu đem đều đồ vật trong tay đặt ở trêи bàn cơm, Vương Vân mua một con gấu bông dùng để tặng cho Lý Đồng Vân, Bạch Uyển Nhi mua một bộ tranh tô màu của phim hoạt hình ‘Những chú chó cứu hộ’, Trương Thiên Chân mang theo hai chai Champagne, còn Hồ Tiểu Ngưu thì cầm theo một hộp rượu whisky bằng gỗ.

Hồ Tiểu Ngưu cười nói với Giang Tuyết: "Chào dì, lần đầu đến nhà có mang theo chút quà, chai rượu whisky này là cháu đặc biệt mang về từ đảo quốc, trêи thị trường hẳn là không thấy được."

"Quá quý trọng rồi, " Giang Tuyết khách khí nói: "Cái này các cháu cầm trở về đi, chúng tôi không uống qua rượu whisky, cũng không biết nên uống như thế nào, nghe nói phải có chú ý. Tiểu Trần, cháu uống qua rượu whisky chưa?"

Khánh Trần sau khi nhớ lại cũng không giả nghèo, mà là thành thật nói: "Uống qua rồi, trước đây trong nhà có một chai, hình như là cha mua dùng để trang trí."

Hồ Tiểu Ngưu tìm được cơ hội, cấp tốc tìm kiếm chủ đề câu chuyện, nhiệt tình nói: "Rất nhiều người thích thêm một chút nước, hoặc là uống tinh khiết. Bất quá người trẻ tuổi hiện tại lưu hành phương pháp uống rất rộng, ví dụ như tôi liền thích uống rượu whisky cùng với trà xanh, còn cậu?"

Khánh Trần suy nghĩ một chút rồi nói: "Tôi có thể là không như cậu rồi, tôi thích uống trà xanh cùng với rượu whisky."

Hồ Tiểu Ngưu: "? ? ?"