Đầu Gấu Có Lão Công Là Học Bá Thì Sẽ Ra Sao?

Chương 5



Trên văn phòng, không khí im lặng khiến người khác cảm thấy rất khó chịu, thầy phụ trách còn chưa hỏi rõ chuyện gì thì đã quát thẳng vào mặt Vân Nguyệt:" Vân Nguyệt em có biết đây là lần thứ bao nhiêu em vi phạm nội quy không phải HẢ!?" - có vẻ thầy rất giận dữ

Anh Thư nhẹ nhàng nhắc nhở:" thầy đã hỏi rõ chuyện gì chưa mà đã trách vấn em ấy rồi hả"- cô bực bội với cách làm của thầy vì đã không hỏi sự tình mà đã phán xét, thấy Anh Thư nhắc nhở thầy chỉ biết ho han vài cái rồi mới quay sang nói với Anh Thư:" Em ấy đã gây ra biết bao nhiêu vụ đánh nhau rồi em có biết không? Thêm vụ này nữa thì chỉ có thể là do em ấy kiếm chuyện gây ra thôi

Anh Thư:" sao thầy có thể nói chung chung thế được chứ đâu phải vụ nào cũng giống nhau " - bức xúc thật mà.

Vân Nguyệt im lặng từ nãy đến giờ mới lên tiếng:" Chị có thôi đi không? Chuyện này là do tôi gây ra đó được chưa " - nàng hét lớn làm cho cô và hai người kia được một phen giật mình. Thầy chớp được thời cơ liền nói:" Thấy chưa tự em ấy nhận rồi đó, Vân Nguyệt vì em vi phạm quá nhiều nên tôi sẽ đề nghị hạ hạnh kiểm cuối tuần mời cha em lên làm việc". Vân Nguyệt nghe xong thì liền bước nhanh ra ngoài, cô còn thấy nhiều nghi vấn mà nàng đã bỏ ra ngoài thì cô cũng đi theo, vừa mới khéo cửa lại thì cô nghe được một đoạn hội thoại giữa hai người trong kia:" Ây là con kiếm chuyện với cô ta trước mà sao cô ta lại nhận nhận tội hết nhỉ"



Thầy phụ trách:" Con nên mừng vì điều đó đi hừ"

...................

Thì ra là cha con, cô thầm nghĩ

Vội vã chạy lại chỗ Vân Nguyệt cô gấp rút nói lại chuyện vừa nãy đã nghe cho nàng nghe, phản ứng khi nghe xong của Vân Nguyệt đó chính là " Ờ "

Anh Thư:" em phản ứng như thế là sao chứ? Em bị oan đó"

Vân Nguyệt:" Thế thì đã sao chứ, dù sao thì tôi cũng chẳng có lợi gì trong cuộc nói chuyện đó"

Vân Nguyệt:" À với lại cũng chẳng ai tin tôi cả, vậy sao tôi lại phải tốn hơi sức giải thích chứ"- vừa nói vừa nở nụ cười giễu cợt chính mình

Anh Thư:" Tôi tin em" - cô trả lời chắt nịt

Vân Nguyệt:" Cảm ơn vì điều đó" - nàng hơi bất ngờ về câu trả lời đó còn kèm theo cả sự xúc động không hề nhẹ

Cả hai ngồi ở một góc cầu thang tâm sự một lúc thì họ cảm thấy rất hợp nhau nên nói cho tới lúc về lớp, Vân Nguyệt cũng cảm thấy cô và nàng có duyên nên cũng hỏi thông tin của đối phương

Anh Thư thấy nàng hỏi mình thì liền có chút vui vẻ, cao hứng nói cho nàng nghe về thông tin của mình, lần đầu tiên nói chuyện lâu như vậy với nàng

Sau khi nghe tiếng chuông reo thì cả hai mới chịu tách nhau ra mà về lớp

Vân Nguyệt thấy cô cứ hí hửng tung tăng về lớp thì nàng cảm thấy cũng vui lây. Sau khi cô về lớp liền bị đè ra hỏi chuyện ở căn tin ra sao

Sao cái đám trong lớp nhiều chuyện thế nhỉ? Nhưng cô cũng nhiệt tình kể lại:)