Hai lượt trận khiêu chiến kết thúc, các thí sinh đã có phán đoán nhất định về tương quan thực lực giữa mình với những người khác. Bây giờ thứ tự của từng người trên cơ bản là đã phù hợp với thực lực của chính bọn họ. Ba lượt trận khiêu chiến còn lại có lẽ sẽ không còn bao nhiêu biến động, đoán chừng đa phần người khiêu chiến chính là để cọ sát và học hỏi.
Quỷ Mị lần nữa bước lên sân đấu. Đối thủ tiếp theo của hắn chính là thiếu niên kiếm đạo thiên tài. Người này không có xuất thân thế lực nổi tiếng nhưng vũ hồn của hắn lại vang dội Đại Lục, chỉ cần nhắc tới tên, cơ hồ là không người không biết, không người không nghe.
“Trần Tâm, vũ hồn Thất Sát Kiếm, xin chỉ giáo”
Thiếu niên ánh mắt sắc bén nhìn Quỷ Mị không chớp mắt, chiến ý trên người hắn cuồn cuộn thoát ra. Quỷ Mị biểu hiện ra thực lực từ những trận chiến trước không hề khiến hắn e ngại, ngược lại, nó lại kích thích lòng hiếu thắng của hắn.
Ở phía đối diện, Quỷ Mị cảm giác được Trần Tâm chiến ý, trong lòng thầm khen một tiếng: “Hắn là một cái kiếm đạo chân chính người”. Ở kiếp trước, có rất nhiều quan niệm về kiếm như kiếm là bách binh chi vương, kiếm là quân tử binh khí,...người cầm kiếm chân chính phải giống như chính thanh kiếm trên tay mình, thẳng thắn mà sắc bén, thà gãy chứ không cong. Trần Tâm là một cái cường công hệ, về mặt lý thuyết, hắn hoàn toàn bị Quỷ Mị áp chế, để có thể chống lại Quỷ Mị đã là một việc khó, điều đó càng trở nên khó khăn hơn khi mà Quỷ Mị lại là một cái thiên tài không hề kém cạnh hắn. Đối diện với cục diện như vậy mà không hề có bất kỳ dao động nào, Trần Tâm xứng đáng với tên tuổi của thanh kiếm mà hắn sở hữu.
Quỷ Mị cầm Quỷ Đao trên tay chỉ về phía Trần Tâm giới thiệu:
“Quỷ Mị, vũ hồn Quỷ, xin chỉ giáo”
Không khí trên quảng trường đột nhiên lâm vào im lặng. Các vị khách quý, khán giả, Vũ Hồn Điện hay kể cả những người thân nhất với Quỷ Mị như Nguyệt Quan, Phong, Huyết Vân đều không hiểu Quỷ Mị hành động là có ý gì. Đại Hội quy tắc không có ngăn cấm sử dụng vũ khí nhưng trong suốt những trận đấu vừa qua chưa từng có ai sử dụng bởi lẽ mọi người đều biết vũ hồn mới là vũ khí mạnh nhất của hồn sư. Các loại vũ khí chỉ dành cho những hồn sư dưới ba mươi cấp, đến cấp độ của mọi người hiện tại, vũ khí đã sớm không còn mang đến tác dụng gì, nếu mà thật còn giá trị vậy thì nghề thợ rèn cũng không bị coi là nghề nghiệp nghèo hèn nhất.
Trên sân đấu, Trần Tâm chiến ý tiêu thất. Quỷ Mị không sử dụng vũ hồn mà lại đem một thanh bình thường vũ khí ra để cùng hắn so đấu, hành vi này không khác nào gián tiếp nói hắn Thất Sát Kiếm giống như một thanh vũ khí thông thường. Đối với hồn sư, vũ hồn là niềm kiêu ngạo của bọn hắn, đối với người cầm kiếm, kiếm vừa là vũ khí vừa như chính bản thân. Quỷ Mị vũ nhục Thất Sát Kiếm, dù xuy xét về mặt nào cũng đều không thể tha thứ. Trần Tâm không giận dữ, hắn lạnh nhạt nói: “Ngươi coi thường ta vũ hồn, như vậy cho dù thua ta cũng sẽ không cùng kẻ như ngươi giao đấu”, nói rồi hắn quay người đi xuống sân.
Quỷ Mị nhìn Trần Tâm bóng lưng chậm rãi nói: “Ta muốn dùng ngươi để hoàn thiện Đao pháp của mình”. Lời nói của Quỷ Mị khiến Trần Tâm dừng bước, hắn không quay người mà chỉ nỉn non trong miệng một câu: “Đao pháp?”. Trần Tâm nhíu mày nghi hoặc. Đao và kiếm trước nay tranh phong chưa từng có hồi kết, ở khía cạnh nào đó, Đao pháp hay kiếm pháp đều có những điểm tương đồng. Nếu Quỷ Mị thực sự có ý như vậy thì việc hắn mang đao ra cùng bản thân đối chiến cũng là điều có thể hiểu được.
Đưa Quỷ Đao về chỉ xéo xuống đất, Quỷ Mị bình tĩnh nói: “Trước kia, ta từng ngẫu nhiên học được một bộ Đao Pháp, nó không có gì đặc biệt ngoài việc có hơn chục đường đao cơ bản. Tuy nhiên, nhờ vào nó mà ta mới có thể sống sót, sau này ta không ngừng luyện tập và hoàn thiện nó qua mỗi lần chiến đấu. Ta không đặt tên cho nó bởi vì nó là thứ không nên được thế nhân ghi nhớ. Đao của ta thuần túy chỉ để sát nhân”
Trần Tâm quay người, từ trong ánh mắt Quỷ Mị, hắn nhìn thấy sự chính xác của những lời nói. Thất Sát Kiếm lần nữa xuất hiện, Trần Tâm cầm kiếm chỉ Quỷ Mị nói: “Nếu là như vậy thì hãy để ta thử xem Đao pháp của ngươi. Hy vọng nó sẽ không phải là mấy đòn quơ loạn”
Quỷ Mị mỉm cười, giơ lên Quỷ Đao chỉ vào Trần Tâm nói: “Chỉ giáo cho”
Dứt lời, trên người Quỷ Mị, sát khí bắt đầu xuất hiện. Quỷ Mị rất ít khi thể hiện ra sát khí của mình bởi nó khiến Quỷ Mị năng lực ẩn thân bị suy giảm rất nhiều, mặt khác, Quỷ Mị chỉ thể hiện sát khí khi hắn muốn giết một ai đó. Đây là lần đầu tiên Quỷ Mị dùng sát khí của mình trong một trận thi đấu giao lưu. Hiện ra sát khí không phải Quỷ Mị muốn giết Trần Tâm mà vì Đao pháp của hắn là Sát Nhân Đao, sát khí là một phần của Đao pháp này.
Sát khí thực chất là một loại khí thế được tôi luyện qua việc sát nhân nhưng sát nhân chưa chắc đã có sát khí, nó còn phụ thuộc vào tâm lý và quan niệm của một người. Khi một người đã có sát khí thì hắn giết càng nhiều người, sát khí của hắn càng nặng, tuy nhiên nếu như không thể kiểm soát bản thân, sát khí sẽ biến người đó thành một cái lấy giết chóc làm niềm vui thú. Tuy có hung hiểm nhưng sát khí lại mang đến cho người sở hữu tố chất tâm lý bền vững hơn và nó có thể hù dọa đối thủ.
Kiếp trước khi còn làm sát thủ, Quỷ Mị đã giết bao nhiêu người, chính hắn cũng không nhớ, nhưng hắn biết, con số đó là nhiều lắm. Trọng sinh ở thế giới này, số nhân mạng chết trên tay Quỷ Mị chỉ tầm chục người nhưng những ấn ký của kiếp trước dường như không có tiêu tan mà vẫn tiếp tục tồn tại cùng linh hồn của hắn. Giờ đây, mỗi khi Quỷ Mị phóng thích, hắn lại không thể khống chế được sát khí của mình, có lẽ, hắn cần tốn một thời gian dài để làm được điều đó.
Nhìn về trung tâm sân đấu, từ khi sát khí xuất hiện, khí thế trên người Quỷ Mị tăng lên nhanh chóng. Hồn lực chưa xuất hiện, sát khí đã làm cho không khí trên sân bỏ chạy tán loạn, quần áo và tóc của hai người không gió tự bay. Khí thế từ cơ thể Quỷ Mị lan ra buộc Trần Tâm buộc phải lùi lại phía sau một bước mới ổn định được thân hình. Ánh mắt Trần Tâm nhìn về Quỷ Mị lúc này đã có mấy phần kinh ngạc, tuy nhiên, đây vẫn chỉ là khởi đầu mà thôi.
Sát khí trên cơ thể Quỷ Mị sau đó tiếp tục gia tăng không hề có điểm dừng lại. Nhiệt độ trên sân đấu giờ này đã xuống dưới 0 độ, trên bầu trời thỉnh thoảng có những bông tuyết nhỏ rớt xuống, mặt sân kết lên một tầng băng mỏng, mắt thường cũng có thể nhìn thấy. Trên khán đài, khán giả nhìn xem một màn này ai nấy đều không thể bình tĩnh. Ánh mắt bọn hắn nhìn về Quỷ Mị không còn là nhìn một con người mà là một sát thần đích thực. Trên ghế khách quý, đám người biểu hiện rất khác nhau, người thì vui vẻ, người thì kinh ngạc, người thì âm trầm, người thì suy tư. Ở một góc khuất không người để ý cũng có một người như vậy, nếu có một vị Hồn Đấu La ở đây, bọn hắn nhất định sẽ nhận ra người này, hắn không ai khác chính là Kiếm Đạo Vô Địch Thủ - Kiếm Đấu La Trần Nguyên Khang, Trần Tâm chính là con trai hắn. Nhìn thấy sát khí khủng khiếp trên người Quỷ Mị, Trần Nguyên Khang không thể không lo lắng cho con trai, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng chỉ cần Trần Tâm nguy hiểm hắn sẽ ra tay ngăn cản trận đấu.
Trọng tài đã sớm trốn đến một nơi xa, hắn sau khi lấy lại bình tĩnh liền cao giọng tuyên bố trận chiến bắt đầu.
Lần này, Quỷ Mị chiếm tiên cơ công kích trước. Xách theo Quỷ Đao, Quỷ Mị sau khi tiếp cận Trần Tâm liền vung ra một đao chém xéo từ trên xuống. Một đao này thế đại lực trầm, phối hợp với sức mạnh thể chất khủng bố cùng trọng lượng đến gần 500 cân của Quỷ Đao, uy lực phát ra không thể xem thường. Trần Tâm phản ứng rất cấp tốc, chỉ thấy hắn tay phải cầm kiếm thu về, chân trái hơi lùi lại, hông phát lực sau đó hướng Quỷ Đao vung ra một kiếm. Đao kiếm chạm nhau phát ra từng đóa hỏa hoa. Trần Tâm sức mạnh thể chất thua Quỷ Mị lại mất tiên cơ cho nên va chạm phút chốc Thất Sát Kiếm liền bị Quỷ Đao đánh lui. Trần Tâm có vẻ đã liệu trước điều này, sau khi Thất Sát Kiếm vừa lui lại, Trần Tâm thân hình đã dời về sau một đoạn sau đó Thất Sát Kiếm mượn Quỷ Đao lực lượng soay ngược một vòng rồi chém vào bên hông Quỷ Mị. Bởi vì mượn lực, Kiếm này của Trần Tâm không chỉ mạnh mà còn nhanh hơn ban đầu mấy phần. “Hay cho một chiêu mượn lực, lấy lùi làm tiến, bây giờ ta lực cũ vừa qua, lực mới chưa đủ, nếu cưỡng ép đón đỡ một chiêu này như vậy nhất định sẽ rơi vào thế hạ phong. Đao không như kiếm, đao lộ tuyến bá đạo, nếu như rơi vào hạ phong như vậy kết cục chỉ có thua mà thôi, Trần Tâm nếu chiếm được thượng phong, hắn nhất định sẽ không cho ta cơ hội đảo ngược tình thế. Ứng biến tốt lắm nhưng mà như vậy chưa làm khó được ta” Quỷ Mị suy nghĩ thoáng qua, trong nháy mắt sau đó, hắn thu về Quỷ Đao, bụng hắn cấp tốc co lại, người hơi khom xuống như một con tôm vừa lúc thoát khỏi một kiếm mưu mẹo của Trần Tâm, mũi Thất Sát Kiếm đi sát qua da bụng hắn, Quỷ Mị có thể cảm nhận được một tia rát nhẹ, có lẽ là da của hắn đã bị phong mang của Thất Sát Kiếm cắt đứt.
Thất Sát Kiếm vừa sượt qua, Quỷ Mị đổi sang tay trái cầm đao, chân phải bước nhanh về trước sang phải một bước, tay trái vận lực cầm ngược Quỷ Đao hướng cổ Trần Tâm chém ngang. Quỷ Mị trải qua vô số sát lục sớm đã biết một điều, ngay khi công kích đối thủ vừa đi qua chính là thời cơ tuyệt nhất để tất sát, lúc này không lôi lệ ra chiêu thì còn đợi lúc nào. Một chiêu này nếu mà trúng đích, không nói Trần Tâm đầu lìa khỏi cổ nhưng đứt một nửa là có.
Quỷ Mị căn chuẩn thời cơ phản kích mãnh liệt nhưng làm một thiên tài kiếm đạo, lại được người cha truyền dạy từ nhỏ, Trần Tâm không dễ dàng bị Quỷ Mị một đòn hạ gục. Sau khi thoáng qua một tia kinh ngạc, Trần Tâm thả ra trong tay Thất Sát Kiếm, hồn hoàn thứ hai trên người hắn lóe sáng, Thất Sát Kiếm lập tức biến mất, lúc xuất hiện lần nữa đã biến thành một thanh đại kiếm chắn trước người. Quỷ Đao bị Đại Kiếm cản lại, căn bản không thể nào chạm đến cơ thể Trần Tâm. Hồn kỹ này của Trần Tâm dường như là gia tăng cho Thất Sát Kiếm trọng lượng cực lớn, Quỷ Mị tất sát kỹ đánh lên vậy mà chỉ làm nó rung nhẹ.
Lợi dụng Thất Sát Kiếm cản lại Quỷ Mị, Trần Tâm cơ thể lui lại ba bước sau đó Thất Sát Kiếm biến về hình dạng thông thường rồi trở về trên tay Trần Tâm, hồn hoàn thứ nhất lóe sáng, Trần Tâm cầm Thất Sát Kiếm hướng Quỷ Mị liên tục chém ra bảy đạo kiếm khí. Tốc độ của Trần Tâm rất nhanh, bảy đạo kiếm khí lần lượt đánh ra vậy mà gần như đồng thời tập kích Quỷ Mị. Bảy đạo kiếm khí phong tỏa hoàn toàn Quỷ Mị mọi đường né tránh và buộc hắn phải chính diện đón đỡ. Quỷ Mị sau khi phát hiện điểm này cũng thẳng thắn chơi cứng, hồn lực màu đen bao phủ Quỷ Đao, Quỷ Mị vận lực toàn thân, ngay lúc kiếm khí đến đúng tầm công kích, Quỷ Mị hướng nó chém ra một đao.
Thất Sát Kiếm không uổng danh là khí vũ hồn công kích mạnh nhất, Quỷ Mị toàn lực nhất đao thế mà vẫn bị bảy đạo kiếm khí này đẩy lùi lại hai bước. Nhìn trên tay Quỷ Đao bảy vết mẻ, Quỷ Mị trong lòng đau xót, Đao này nhưng là hắn bỏ ra chục vạn Kim Hồn Tệ mới có thể tạo ra đó. Quỷ Mị nhìn Trần Tâm ánh mắt lạnh xuống, hắn không hận Trần Tâm nhưng Quỷ Đao bị hư hao như vậy, nếu hắn lại còn đánh không thắng nữa vậy thì quá thảm hại rồi.
Trên trán mọc ra hai cái sừng, bàn tay biến thành Quỷ Thủ, da đổi sang màu đen nhánh, đây là dấu hiệu cho thấy Quỷ Mị đã phụ thể vũ hồn. Cầm lên Quỷ Đao hư hỏng, Quỷ Mị nhìn Trần Tâm lên tiếng nhắc nhở: “Cẩn thận rồi”. Nói xong, cơ thể Quỷ Mị hóa thành hư ảo rồi biến mất trên sân đấu. Trần Tâm từ lúc Quỷ Mị phụ thể vũ hồn thì đã sớm cảnh giác, hắn biết Quỷ Mị đã bắt đầu nghiêm túc.
Trần Tâm không sợ Quỷ Mị Đao pháp, nói thật, Đao pháp của Quỷ Mị tuy hung hiểm dị thường nhưng nó vẫn quá đơn sơ, trọng tâm chỉ có nhanh, mạnh và hiểm. Đối với một người tu luyện Thất Sát Kiếm pháp từ nhỏ như Trần Tâm, ứng đối Quỷ Mị Đao Pháp không khó. Tuy nhiên, nếu Quỷ Mị dùng Đao Pháp này cùng thân pháp quỷ dị của hắn kết hợp vậy thì thật sự sẽ là ác mộng đối với bất kỳ đối thủ nào.
Điều Trần Tâm lo lắng rất nhanh liền ứng nghiệm. Quỷ Mị biến mất chớp mắt đã xuất hiện bên trái Trần Tâm sau đó vung ra một đao chém vào gáy hắn. Trần Tâm phát hiện Quỷ Mị liền giơ kiếm đón đỡ, tuy nhiên, Quỷ Mị sức mạnh không đơn giản, Trần Tâm phải rất vất vả mới cản lại một kiếm này của Quỷ Mị. Chưa kịp biến chiêu, Quỷ Mị thân hình đã xuất hiện ở phía sau lưng Trần Tâm sau đó cầm đao chém vào hai chân hắn. Quỷ Mị xuất thủ quá nhanh, Trần Tâm bị buộc phải lần nữa dùng ra thứ hai hồn kỹ để ngăn cản, tuy nhiên, ác mộng giờ mới chỉ bắt đầu, Quỷ Mị lần nữa xuất hiện tại vị trí khác công kích hắn, cứ mỗi lần ra chiêu xong là Quỷ Mị lại đổi vị trí, tốc độ của Quỷ Mị quá nhanh, Trần Tâm dần theo không kịp, trên người hắn bây giờ đã có vết thương xuất hiện và càng lúc lại càng nhiều. Ý thức được nếu cứ phòng thủ mãi như thế, bản thân sớm muộn sẽ thua nên Trần Tâm vận dụng ra hồn kỹ mạnh nhất của mình. Hắn phóng ra năm luồng kiếm khí cực mạnh ra bốn phía xung quanh. Kiếm khí này không thể chạm đến cơ thể Quỷ Mị nhưng áp lực nó phát ra vậy mà khiến Quỷ Mị phải lùi lại một đoạn. Quỷ Mị thân hình lộ diện, Trần Tâm lần nữa dùng ra thứ ba hồn kỹ. hồn kỹ này là một cái thuần túy gia tăng tốc độ, nghìn năm hồn kỹ tốc độ khiến Trần Tâm nhanh đến dị thường, Trần Tâm hành động này là muốn bù đắp chênh lệch tốc độ giữa hắn và Quỷ Mị để từ đó tìm về phần thắng tuy nhiên, Trần Tâm dù sao cũng là một cái cường công, bàn về tốc độ hắn dù có hồn hoàn tốt vẫn không thể bù đắp chênh lệch do vũ hồn mang lại, Quỷ Mị tốc độ lần nữa gia tăng, cuộc chiến sau đó tiếp tục diễn ra như trước đó, Quỷ Mị tấn công, Trần Tâm phòng thủ. Công kích không ngừng không nghỉ, liên miên bất tuyệt, Trần Tâm chật vật ứng đối, vết thương phủ kín người hắn, máu từ đó rỉ ra nhiễm đỏ toàn bộ quần áo. Trần Nguyên Khang trên khán đài nhìn mà sót cả ruột nhưng hắn không đi lên ngăn cản chiến đấu bởi hắn rõ ràng Trần Tâm bị thương chỉ là ngoài da mà thôi, Quỷ Mị ra tay rất có chừng mực không làm tổn thương đến Trần Tâm căn cơ.
Chống đỡ được 5 phút, Trần Tâm cuối cùng cũng kiệt sức mà bại trận. Nhìn Trần Tâm cả người là máu, da thịt không khác nào là thịt lợn băm, khán giả ai nấy đều hút một ngụm khí lạnh, ánh mắt nhìn Quỷ Mị có nhiều hơn mấy phần né tránh.
Có lẽ vì Quỷ Mị thực lực, cũng có thể vì Quỷ Mị ra tay tương đối hiểm độc, những lượt trận sau đó không ai khiêu chiến Quỷ Mị, đồng thời, Quỷ Mị không còn hứng thú với những đối thủ khác nên hắn kết thúc Đại Hội ở vị trí thứ 6. Quán quân không ai khác thuộc về đội chủ nhà Hạo Thiên Tông, dù gì thì đó cũng là thông lệ từ trước đến nay. Vị trí thứ hai, thứ ba lần lượt là Thiên Tầm Tật và Phong. Thứ tư là Huyết Vân, thứ năm là Ngọc Nguyên Chấn, thực lực của hắn rất mạnh, thua thảm chỉ là do hắn gặp đúng Quỷ Mị mà thôi. Nguyệt Quan xếp thứ 10, còn Quỷ Báo thì thứ 9. Nhận xong phần thưởng, Quỷ Mị hướng Thiên Tầm Tật cáo biệt rồi rời đi, Nguyệt Quan đòi đi theo nhưng Quỷ Mị từ chối, cái tên này thực lực vẫn kém lắm, vẫn là ở nhà tu luyện thêm, bây giờ ra ngoài chỉ là bao cát cho người ta đánh đập. Trong bóng tối có một đôi mắt nhìn chăm chú vào bóng lưng của Quỷ Mị sau đó biến mất vô ảnh vô tung.