Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng

Chương 40: Tiến tới Cực Bắc Chi Địa



Một tuần sau, Vũ Hồn Thành cổng bắc.

Thiên Đạo Lưu nhìn đã đến nơi hẹn Thế Hoa cùng Thiên Nhận Tuyết nói.

"Thế Hoa tiểu tử, tiểu Tuyết, lên xe ngựa đi thôi."

"Ân, Thiên gia gia / gia gia."

Thế là cả ba người lên xe ngựa đi đến Cực Bắc Chi Địa.

Xe ngựa này cũng không phải xe ngựa bình thường, mà là chuyên chúc Vũ Hồn Điện xe ngựa.

Toàn xe có hai màu trắng cùng vàng, bên trên có khảm nạm đá quý cùng Lục Dực Thiên Sứ kim văn. Mã phu là Hồn Thánh còn ngựa kéo cũng là 6 đầu trăm năm Độc Giác Phong Thiên Mã.

Sở dĩ không thể là Hồn Thú có niên hạn cao hơn là bởi Hồn Thú từ nghìn năm trở lên thì cũng đã rất bài xích loài người, có thể nói là thà tự bạo chứ không khuất phục cái loại này bài xích. Nên việc thuần hoá nghìn năm Hồn Thú làm vật cưỡi đúng là vô vọng.

"Gia gia, ngươi có biết gì nhiều về Cực Bắc Chi Địa không?" Thiên Nhận Tuyết ngồi kế bên Thế Hoa nhìn về phía đối diện Thiên Đạo Lưu nói.

Mà bản thân Thiên Đạo Lưu nhìn thấy cảnh này đang đau lòng thì nghe Thiên Nhận Tuyết hỏi thăm, hắn cũng chỉ lắc đầu tay chỉ hướng về Thế Hoa nói.

"Gia gia cũng không biết nhiều về vùng đất này, nhưng vị kế bên ngươi chắc hẳn là biết a."

"Hoa đệ, ngươi biết sao?" Thiên Nhận Tuyết nhìn về kế bên người nàng Thế Hoa mong chờ nói.

Cực Bắc Chi Địa thông tin trong Vũ Hồn Điện tàng thư các cũng không có nhiều, nên nàng thực sự cũng không biết rõ.

"Ân." Thế Hoa nghe vậy cũng gật đầu đáp lại. Những thứ này hắn cũng là hỏi năm vị bảo tiêu của mình cùng với nguyên tác nhớ lại mà thôi, tuy không toàn bộ nhưng cũng là 80%.

"Cực Bắc Chi Địa, nơi này có thể nói là nơi nguy hiểm đệ nhị của Đấu La Đại Lục bên cạnh khu hạch tâm của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm. Bởi nơi đây không những tình hình khí hậu khắc nghiệt mà còn là sức mạnh tổng hợp của Hồn Thú ở đây cũng không kém, khắp nơi rải rác trong Cực Bắc Chi Địa đều có dấu vết của 10 vạn năm Hồn Thú, chỉ có điều là hoàn cảnh khắc nghiệt dẫn đến bọn chúng hiếm khi va chạm lẫn nhau. Mà nhân loại Hồn Sư khi gặp bọn chúng thì cũng chỉ có chết. Cực Bắc Chi Địa có ba Hung Thú dẫn đầu, gọi là Tam Đại Cực Bắc Thiên Vương, bao gồm."

"20 vạn năm Hung Thú Thái Thản Tuyết Ma Vương - Sở hữu Thái Thản Cự Nhân cùng Băng Thần huyết mạch."

"49 vạn năm Hung Thú Băng Bích Đế Hoàng Hạt, mệnh danh Băng Đế - Hoàng giả của Băng Bích Hạt nhất tộc, sở hữu Cực Hạn Chi Băng."

"Và mạnh nhất 59 vạn năm Hung Thú Băng Thiên Tuyết Nữ, mệnh danh Tuyết Đế - thiên địa dựng dục ra Hồn Thú, sở hữu Cực Hạn Chi Băng cùng Tuyết Đế Tam Tuyệt cái này tự sáng tạo Hồn Kỹ."

"Tuyết Đế Tam Tuyệt? Ngay cả Hồn Thú cũng có thể tạo ra tự sáng tạo Hồn Kỹ sao?" Thiên Nhận Tuyết có chút bất ngờ nói.

Dù sao tự sáng tạo Hồn Kỹ không phải dễ dàng như vậy mà đạt được, phải là người có thiên tư trác tuyệt mới có thể tạo ra (như Phong Tiếu Thiên - Tật Phong Ma Lang Tam Thập Lục Liên Trảm) hoặc có truyền thừa của tông môn (Hạo Thiên Tông - Hạo Thiên Cửu Tuyệt và Tạc Hoàn).

"Băng Thiên Tuyết Nữ là Hồn Thú hình người, hơn nữa sống cũng đã hơn 50 vạn năm, nên có tự sáng tạo Hồn Kỹ cũng là chuyện bình thường. Giống như Kim Nhãn Hắc Long Vương Đế Thiên có Long Thần Trảo loại này Thần Kỹ vậy." Thế Hoa bình tĩnh nói, dù sao sống lâu như vậy cũng có nhiều lĩnh ngộ là tất nhiên.

"Nhưng ta hi vọng khi Thiên gia gia có gặp Tuyết Đế thì đừng kích động đến nàng." Thế Hoa nhìn về hướng Thiên Đạo Lưu nói.

"Như thế nào? Chẳng lẽ ta lại đánh không lại sao?"

"Ân, có khả năng thực sự là ngài đánh không lại nàng, Tuyết Đế Tam Tuyệt có một câu đối như sau để hình dung

Kiếm chưởng lệnh băng thiên tuyết hàn,

Đế Kiếm Đế Chưởng Đế Hàn Thiên."

"Mỗi một chiêu thức của Tuyết Đế đều sử dụng Cực Hạn Chi Băng cùng lĩnh vực, hơn nữa sân nhà của nàng là Cực Bắc Chi Địa. Nếu về uy lực thì Long lão cùng Diệp tỷ đối mặt cũng phải né tránh phong ba."

"Mạnh như vậy sao?" Thiên Đạo Lưu nghe vậy cũng biết là mình tại sân nhà của nhân gia cũng nên thu liễm lại. Bản thân hắn có thể có một trận chiến với Tuyết Đế, nhưng hai người này an nguy hắn vẫn cần bảo đảm.

Còn Thiên Nhận Tuyết nghe được như vậy thì cũng có chút e ngại Cực Bắc Chi Địa, đây đúng là đầm rồng hang hổ a.

...

Sau một tuần, Cực Bắc Chi Địa vùng ngoại vi.

Đang giữa trời đang gió mạnh tuyết bay thì có ba bóng người đang hướng về phía Tây Bắc.

Thế Hoa cùng Thiên Nhận Tuyết đang mang những bộ đồ rất dày làm từ lông của Băng Hùng, nên cả người từ trên xuống đều trắng như tuyết. Tuy mang lên người có chút khó di chuyển, nhưng độ giữ ấm đúng là hàng thật giá thật.

Khuôn mặt được mặt nạ vải che lại, nhưng đôi mắt lộ ra vẫn khiến cho tuyết rơi dính vào mi mắt.

Còn Thiên Đạo Lưu thì dùng Hồn Lực né tránh tuyết rơi cùng gió lớn, hắn đang vừa đi vừa hưởng thụ hoàn cảnh ở nơi này. Với tu vi của hắn mà nói thì di chuyển ở này đúng là giống đi du lịch.

"Thế Hoa tiểu tử, ngươi nói là chỗ của đám Băng Lôi Độc Giác Kình kia là ở phía ven biển hướng Tây Bắc sao?"

"Ân, bọn chúng tuy là Hải Hồn Thú, nhưng lại ưa thích ở nơi lạnh giá như Cực Bắc Chi Địa, mà vừa hay ở phía Tây Bắc có một cái vịnh tiếp giáp với biển, đó là sào huyệt của bọn chúng."

Thiên Đạo Lưu nghe vậy thì liền phóng Tinh Thần Lực ra bắt đầu thám trắc. Sau một hồi thì hắn cũng đã kiếm ra được cái vịnh mà Thế Hoa đề cập.

"Được rồi, theo ta thám trắc thì chúng ta cũng sẽ phải đi bộ thêm một ngày nữa thì mới tới nơi, bây giờ kiếm một chỗ ở lại, dù sao ngươi cùng tiểu Tuyết cũng di chuyển 6 canh giờ rồi."

"Hảo gia gia, chúng ta cũng cần hồi sức lại." Thiên Nhận Tuyết nghe vậy thì ngay lập tức đồng ý. Mặc dù áo lông đã loại bỏ nhiệt độ thất thoát, nhưng nhưng di chuyển trong lớp tuyết dày và gió ngược hướng đã tiêu hao nàng cùng Thế Hoa rất nhiều năng lượng, nên cũng cần thời gian phục hồi,

"Ta cũng đồng ý." Thế Hoa ý nghĩ không khác với Thiên Nhận Tuyết là bao nên cũng đồng tình với nàng.

"Được, di chuyển thêm khoảng 100 mét nữa thì sẽ có một cái động lớn, có vẻ như là không có Hồn Thú, chúng ta có thể ở đó nghỉ ngơi." Thiên Đạo Lưu cũng chuẩn bị xong kế hoạch nói với hai người.

Sau một hồi thì Thế Hoa đám người kiếm được một cái động lớn rộng 5m cao 6m, dài khoảng 8m. Bên trong mặt đất đá ẩm lạnh, bên vách đá thì mọc các loại rêu trắng, còn trên trần còn có các băng nhũ lớn nhìn nguy hiểm cực kỳ.

Thiên Đạo lưu nhìn lên trên trần thì dùng Hồn Lực cách không bẻ gãy, nghiền nát thành đá vụn sau đó ném ra ngoài.

Còn Thế Hoa thì dùng một cái miếng vải lớn để che cửa hang lại, tránh tuyết cùng gió lạnh thổi vào bên trong.

Còn Thiên Nhận Tuyết thì bắt đầu dọn lều ra, bọn hắn ở trong lều cũng thoải mái hơn là nằm trần ngắm đá.

Còn Thế Hoa mắc lều xong thì lấy ra đá lửa, bùi nhùi cùng than củi để đốt, than củi khi đốt ít tạo khói hơn gỗ nên mới có thể an toàn ở trong động mà đốt.

"Tuyết nhi tỷ, ngươi muốn ăn cái gì a?" Thế Hoa bắt lửa xong thì hỏi đang mắc lều Thiên Nhận Tuyết.

"Ăn gì sao? Lẩu thì như thế nào?" Thiên Nhận Tuyết thấy trời đang lạnh thì ý tưởng đột xuất nói.

"Lẩu sao? Được, vậy lẩu dê a." Thế Hoa nói xong thì liền bắt đầu nói, quên luôn mất sự hiện diện của Thiên Không Vô Địch Thiên Đạo Lưu.

Thiên Đạo Lưu. "..."

Các ngươi không có coi ta tồn tại đúng không?

Thế Hoa đang chuẩn bị nguyên liệu thì đột nhiên nhớ đến cái gì, nhìn về hướng mặt xạm lại Thiên Đạo Lưu có chút xấu hổ nói.

"Ngạch...Không biết Thiên gia gia muốn ăn cái gì a?"

"Được rồi được rồi, không cần để ý tới lão già ta, theo tiểu Tuyết là được." Thiên Đạo Lưu phất tay nói. Hắn bản thân tu vi này đã có thể tích cốc, ăn uống cũng không còn quan trọng như vậy.

"Vậy được rồi." Thế Hoa nghe thế thì cũng tiếp tục chuẩn bị.

"Hoa đệ, ngươi có cần ta giúp việc gì không?" Thiên Nhận Tuyết lúc này mắc lều xong thì nhìn sang Thế Hoa hỏi.

"Ở đây thì không cần. Nhưng Tuyết nhi tỷ ngươi có thể lót thêm da hoặc vải lên tấm lót nền của lều, vậy thì lúc tối cũng êm đềm hơn nhiều." Thế Hoa thực sự không dám giao việc bếp núc cho Thiên Nhận Tuyết, nàng là một quý nữ tay không dính một giọt nước xuân, nên trình độ có thể hiểu, có thể hiểu.

"Nhưng ta đã làm rồi a."

"Vậy ngươi ra ngồi với Thiên gia gia đi, ta làm xong thì vào ăn là được." Thế Hoa chỉ ở một chỗ kế bên Thiên Đạo Lưu.

"Được chưa, vậy ngươi làm đi a." Thiên Nhận Tuyết cũng không suy nghĩ nhiều mà đi đến ngồi kế bên Thiên Đạo Lưu.

Còn Thiên Đạo Lưu nhìn cảnh này thì cũng thở dài, Thiên Nhận Tuyết chiến đấu kỹ xảo mặc dù rất thông thạo, nhưng "nữ công gia chánh" đúng là không được.

Nhưng hắn cũng không nhắc nhở tôn nữ của mình cái gì, mỗi người có một hướng đi riêng, không thể ép một người làm một việc mà họ dở được.

Thế Hoa thì đang hùng hục làm việc.

Bắc nồi lên bếp lửa, hầm xương dê với rượu trắng, hoa hồi, quế... các loại thảo mộc. Sau đó cắt lát nội tạng cùng thịt dê ra thành lát, tiếp đó làm nước chấm thịt dê. Cuối cùng là dọn rau cùng mì khô ra ngoài.

Sau một nén nhan thì Thế Hoa gọi Thiên gia hai người lại.

"Thiên gia gia, Tuyết nhi tỷ, ăn đi thôi."

"Được."

Sau đó là màn ăn uống linh đình của ba người.

...

Tối đến,

Thế Hoa đang ngồi xếp bằng trên giường tu luyện thì một cặp bông tai trong Hồn Đạo Khí của hắn bắt đầu phát sáng như có cảm nhận gì, mà Hỗn Nguyên Tiên Tâm cũng bắt đầu rung động.

Thế Hoa mở mắt ra, trên tay xuất hiện một đôi bông tai có đính hai viên tinh thể hình giọt nước nhìn giống như lam bảo thạch.

Đây là hai viên tinh thể mà Thế Hoa tìm được ở cửa hàng đá quý ở Băng Phong Thành, sau khi dùng Nhật Nguyệt Thần Đồng quan sát thì phát hiện trên đây có đậm đà bị phong ấn Quang Minh thuộc tính thì thấy hứng thú liền mua về.

Sau đó thử nghiệm dùng nhiều loại năng lượng thì thấy Tinh Thần Chi Lực rót vào thì phong ấn bị bào mòn. Nên suốt một năm qua sử dụng Tinh Thần Chi Lực rót vào thì thấy phong ấn bị vỡ, dẫn đến tốc độ hấp thu Quang Minh nguyên tố tăng cao.

Nên hắn dự định làm quà sinh nhật cho Thiên Nhận Tuyết, không ngờ bây giờ lại phát sáng.

Khi nhìn kỹ thì thấy đôi hoa tai đang dẫn ra một chùm sáng có hai màu kim sắc cùng lam sắc nối với một nơi nào đó bên ngoài hang động.

"Hoa đệ, đây là...?" Thiên Nhận Tuyết kế bên nhìn thấy động tĩnh như vậy thì có chút khó hiểu nhìn về Thế Hoa trên tay bông tai.

"Tuyết nhi tỷ, ngươi có nhớ lúc trước chúng ta đi Băng Phong Thành, ngươi có hỏi ta rằng ta buổi sáng đi đâu mà ta lại không trả lời không?"

"Ân, ta nhớ, bí bí ẩn ẩn."

"Trước đó đi với ngươi tới Vũ Hồn Tử Điện thì thấy hai viên đá này trong tiệm đá quý có chút đồ vật, nên đã mua lại cho ngươi làm quà sinh nhật, nhưng có lẽ là lộ ra trước rồi."

Thế Hoa nhìn trên tay cặp bông tai bất đắc dĩ nói.

"Thật sao?" Thiên Nhận Tuyệt vui vẻ nhìn cặp bông tai kia.

Đây là Thế Hoa lần đầu định tặng nàng một món quà sinh nhật a, trước đó hắn cũng chỉ nấu ăn hoặc nói chúc mừng nàng thôi.

"Ta hiểu rồi, nhưng bây giờ tại sao nó lại phát sáng a?" Thiên Nhận Tuyệt kìm nén nội tâm kinh hỉ, chỉ vào dị tượng đang diễn ra.

"Chắc hẳn là cơ duyên."

"Cơ duyên???"

"Ân, bây giờ ta sẽ nói cho Thiên gia gia, nếu chúng ta đi theo thì nó thì có thể thu hạch được cơ duyên này."

"Ta đã biết rồi, đi thôi!" Thế Hoa cùng Thiên Nhận Tuyết định báo chuyện này cho Thiên Đạo Lưu thì giọng nói của hắn vang vào.

"Gia gia, chẳng lẽ ngươi nghe lén bọn ta sao?" Thiên Nhận Tuyết khuôn mặt không thể tưởng tượng nổi nói.

Thiên Đạo Lưu nghe vậy thì mặt xạm lại, bước chân vào lều vải, búng Thiên Nhận Tuyết cái trán một cái, tức giận nói.

"Ngươi đầu óc này để đâu rồi a? Gia gia thấy dị tượng nên mới phát tán Tinh Thần Lực ra thám trắc nên mới nghe được các ngươi lời nói, chứ bình thường ta nghe các ngươi tiểu hài nói chuyện làm gì."

"Xin lỗi gia gia, là tiểu Tuyết sai." Thiên Nhận Tuyết che vết trên trán lại, thủ thỉ nói.

"Ngạch... Được rồi Thiên gia gia, vậy ngươi thám trắc được địa điểm không?" Thế Hoa lúc này giải vây nói.

"Ân, nhưng hướng của nó lại là phía đông nam của Cực Bắc Chi Địa, ta khuyên là chúng ta thu hoạch đệ tam Hồn Hoàn cho ngươi xong sau đó đi tới chỗ đó cũng không sao."

"Vậy được, ngày mai tới chỗ của Băng Lôi Độc Giác Kình xong sau đó thì sẽ tới nơi đó sau." Thế Hoa nghe vậy cũng đồng tình, làm vậy cũng là đỡ tốn thời gian hơn.