Hai cô gái ở sau, cô tóc xanh là An Lãnh Dạ, vũ hồn Băng Sương Hùng, còn tóc đỏ là Phi Vũ Diễm, vũ hồn là Sí Hổ. Cả hai đều thuộc hệ Khống Chế nên mới gọi là Băng Hỏa Song Khống. Trong các trận đấu trước, bọn họ chưa từng sử dụng Hồn Đạo Khí nên cũng không biết chắc là có hay không. Nhưng xét riêng về sức chiến đấu, bọn họ tuyệt đối hơn xa học viện Vân La hôm trước. Trầm Sách là một cường giả bậc Hồn Vương, theo Vương Ngôn suy đoán, tu vi của anh ta khoảng cấp 53 đến 54. Mà sáu người còn lại đều đạt cấp Hồn Tông, trong đó có lẽ có đến hai người trên cấp 45. Trận đấu này đối với học viện Sử Lai Khắc tuyệt đối không dễ dàng. - Trận đấu bắt đầu. Nương theo tiếng hét lớn của trọng tài, các thành viên của hai học viện Sử Lai Khắc lẫn Thiên La đều phóng xuất ra vũ hồn của mình, trong số đó chỉ có một người ngoại lệ, chính là Hoắc Vũ Hạo. Thực tế Hoắc Vũ Hạo cũng đã phóng thích vũ hồn của mình ra rồi nhưng nhờ tác dụng của kỹ năng Mô Phỏng nên không ai thấy được Hồn Hoàn của hắn mà thôi. Hoắc Vũ Hạo vẫn đứng khoanh tay trước ngực, Vương Đông và Tiêu Tiêu đứng hai bên trái phải, cả ba không có ý định hành động, hơn nữa Hồn Hoàn của cả hai đều là sáu cái, lại còn là tỷ lệ phối hợp tốt nhất. Hồn Đế, hai vàng, hai tím, hai đen. Số lượng Hồn Hoàn là cách đơn giản nhất để phân rõ thực lực, sau khi hai đội phóng thích ra vũ hồn, bên phía học viện Thiên Linh thấy số lượng Hồn Hoàn của Vương Đông và Tiêu Tiêu không khỏi run rẩy. Một luồng áp lực vô hình đè ép xuống người bọn họ khiến bọn họ không kềm được mà hít thở dồn dập. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm. Đương nhiên, trong bảy người, chỉ có ba người bọn họ đứng yên mà thôi, còn Bối Bối, Từ Tam Thạch, Giang Nam Nam và Hòa Thái Đầu đều đã hành động. Bối Bối và Từ Tam Thạch đều ngậm một điếu xì gà, của Bối Bối là Lực Lượng Tăng Phúc Đại Tuyết Gia còn của Từ Tam Thạch là Phòng Ngự Tăng Phúc Trường Tuyết Gia. Bốn người đều có bốn Hồn Hoàn, Bối Bối dẫn đầu cả nhóm, Từ Tam Thạch đi bên cạnh hắn, còn Giang Nam Nam tăng tốc biến mất trên sàn đấu nhưng thật ra nàng chỉ nấp phía sau lưng Bối Bối mà thôi. Hòa Thái Đầu đi ở phía sau ba người nhưng tốc độ không kém. Đến lúc này, ba người Hoắc Vũ Hạo mới từ từ tiến về phía trước. Bảy người Sử Lai Khắc không hề đi theo một dạng đội hình nào, thậm chí còn có chút tán loạn, giống hệt như từng người chiến đấu độc lập chứ không phải theo đội ngũ thông thường. So với bọn họ, bên phía học viện Thiên Linh lại có tổ chức hơn. Bốn người phía trước, Dương Minh, Tống Hổ, Bạch Trần và Diệp Mậu đều đã phóng thích ra vũ hồn của mình, cả người được bao phủ bằng một tầng ánh sáng màu vàng sậm, ngay sau đó, cơ thể bọn họ bắt đầu có biến hóa. Cơ thể bọn họ vốn đã cao lớn nay lại càng cường tráng, làn da vì được ánh sáng màu vàng sậm bao phủ nên lại càng sáng bóng, nhưng trông có vẻ hơi thô. Trong đó, cánh tay phải của bọn họ có sự thay đổi rõ rệt nhất, phần cổ tay vặn vặn vẹo vẹo, sau đó từ đấy kéo ra một tấm chắn. Tấm chắn kia cũng có màu vàng sậm, phía trên phủ một lớp sừng mang đến cảm giác cứng cáp như bọc thép. Vũ hồn Linh Tê Thuẫn là một loại biến dị của hồn thú Tê Ngưu (tê giác). Trong phạm vi một thước, bốn người y hệt nhau tạo thành một vách tường vững chắc che chắn cho ba người ở phía sau. Mà bốn gã Hồn Sư Linh Tê Thuẫn này đều đạt cấp bậc Hồn Tông, bốn Hồn Hoàn lần lượt là hai vàng, hai tím. Bọn họ chỉ cần đứng yên một chỗ đã mang đến cảm giác kiên cố vững chắc rồi. Nếu không phải Tiêu Tiêu, Vương Đông và Hoắc Vũ Hạo ở xa xa mang đến một áp lực vô hình thì tầng phòng ngự này còn hoàn mỹ hơn nữa. Sau lưng bốn gã hồn sư Linh Tê Thuẫn là đội trưởng của bọn họ, Trầm Sách. Cách thức Trầm Sách phóng thích ra vũ hồn có chút đặc biệt, hai tay hắn đưa lên, cả người phát ra ánh sáng màu bạc sáng rực, hắn ngửa đầu lên trời trông như muốn ôm hết bầu trời vào vòng tay. Ngay sau đó, một luồng ánh sáng màu bạc từ sau lưng hắn xẹt ra rồi bay lên cao. Sau đó va chạm vào màn phòng ngự của sàn đấu mà bắn ngược trở lại lơ lửng trước mặt hắn. Vật kia hai đầu đều là mũi nhọn, là một thanh giáo sắc bén, nó phát ra ánh sáng màu bạc, bên trên dường như có khắc chữ gì nữa. Thanh giáo này vừa rơi vào tay Trầm Sách thì khắp sàn đấu liền xuất hiện một luồng hơi thở vô cùng mạnh mẽ, mạnh đến nỗi có thể so sánh với khí thế của bốn gã hồn sư Linh Tê Thuẫn phía trước. Đây là vũ hồn của Trầm Sách, Thiên Kích Mâu! Là một vũ hồn khá mạnh của hệ Cường Công. Luồng hơi thở phát ra từ cơ thể hắn có chút quen thuộc với bảy người học viện Sử Lai Khắc, vì cảm giác này bọn họ đã từng được cảm nhận từ một thành viên của đội Sử Lai Khắc Thất Quái chính thức, Trần Tử Phong. Vũ Hồn Trung Hồn Kiếm của Trần Tử Phong chẳng phải cũng mang hơi thở khủng bố như thế này sao? Khi đó, khí thế của Trần Tử Phong bị Mã Tiểu Đào áp chế không nổi bật ra nhưng cả nhóm Hoắc Vũ Hạo vẫn cảm nhận được sự khủng bố của nó. Sau khi Thiên Kích Mâu xuất hiện là năm Hồn Hoàn của Trầm Sách, hai vàng, ba tím, tuy nhiên cấp bậc Hồn Vương của Trầm Sách không thể so được với Trần Tử Phong. Nhưng, năng lực của hắn lại cực kỳ giống với Trần Tử Phong. Hơn nữa, lực công kích cũng tuyệt đối không yếu. Nhất là Hồn Hoàn thứ năm của hắn, tuy không phải là màu đen tuyền của Hồn Hoàn vạn năm nhưng cũng là màu tím đậm, có lẽ Hồn Hoàn này ít nhất cũng hơn tám ngàn năm. Ngay khi Trầm Sách phóng xuất vũ hồn Thiên Kích Mâu, thì phía sau hắn đồng thời phát ra hai quầng sáng khác màu nhau, bên trái là màu xanh băng, bên phải là màu đỏ lửa. Đó là ánh sáng từ vũ hồn của An Lãnh Dạ và Phi Vũ Diễm. Vũ hồn của cả hai đều có một điểm chung là Thú Vũ Hồn, nhưng Thú Vũ Hồn này không làm cơ thể của hai nàng có sự thay đổi mà hóa thành một ảo ảnh xuất hiện bên cạnh. Phía trước An Lãnh Dạ là một ảo ảnh của một con gấu màu xanh lớn thật lớn, cao đến ba thước, cả người tỏa ra hơi thở thuộc tính băng. Còn phía trước Phi Vũ Diễm là một con mãnh hổ có vằn đen đỏ rực cao khoảng hai thước năm. Hoắc Vũ Hạo đã được học tập nhiều kiến thức ở học viện Sử Lai Khắc, hắn nhận ra vũ hồn của An Lãnh Dạ và Phi Vũ Diễm được phóng thích theo kiểu Vũ Hồn mô phỏng hình thái, hồn sư sau khi giác tỉnh vũ hồn bắt đầu tu luyện, nếu Hồn Hoàn đầu tiên cùng chủng loại với vũ hồn của mình thì có thể tu luyện theo con đường mô phỏng hình thái này. Vũ hồn mô phỏng hình thái đối với hồn sư bình thường không có sự khác biệt gì, chủ yếu khác ở phương thức chiến đấu mà thôi. Thú Hồn Sư bình thường sau khi phóng thích vũ hồn sẽ thông qua đấy mà biến đổi cơ thể để tăng cường khả năng chiến đấu của mình. Còn Vũ Hồn mô phỏng hình thái lại khác, hồn sư sẽ khống chế nó để chiến đấu. Nói một cách tương đối, gánh nặng bản thân sẽ giảm bớt, đồng thời cũng đồng đội cũng dễ bảo vệ hơn nhưng khuyến điểm cũng rất rõ, đó là khả năng tự bảo vệ kém, nhất định phải vừa khống chế vũ hồn mô phỏng hình thái chiến đấu đồng thời bảo vệ mình. Cho nên lẽ ra An Lãnh Dạ và Phi Vũ Diễm với vũ hồn Băng Sương Hùng và Sí Hổ lẽ ra phải là Chiến Hồn Sư hệ Cường Công mới đúng. Nhưng có lẽ vì cả hai là con gái, thực lực gia tộc cũng không kém nên mới chuyển hướng tu luyện sang vũ hồn mô phỏng hình thái, vì thế các nàng cũng từ hệ Cường Công chuyển sang hệ Khống Chế, đây cũng là lý do tại sao Vương Ngôn bảo chiến đội Thiên Linh có Băng Hỏa song khống. Một điểm khác biệt nữa giữa học viện Thiên Linh và Sử Lai Khắc là sau khi bảy người bọn họ phóng thích ra vũ hồn cũng không lập tức xông về trước, bốn gã có vũ hồn Linh Tê Thuẫn tụ lại một chỗ bảo vệ ba đồng đội của mình, đồng thời cũng đã sử dụng Hồn Kỹ thứ nhất của bọn họ, Thuẫn Tường. Từ Linh Tê Thuẫn nở rộ hàng loạt quang ảnh màu vàng sậm, hàng ngàn hàng vạn mảnh ảo ảnh này từ bốn phía di chuyển ra khắp ngõ ngách, che đi tầm nhìn và hướng đi của đội Sử Lai Khắc. Đáng tiếc bọn họ không biết, Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng của Hoắc Vũ Hạo đã sớm xuất hiện từ trước rồi, cả nhóm Sử Lai Khắc không cần dùng mắt nhìn cũng biết phía sau Thuẫn Tường đang làm những gì. Hai cô nàng dung mạo thanh tú An Lãnh Dã và Phi Vũ Diễm ra tay vô cùng nghiêm túc, cả hai đồng loạt phóng xuất ra Hồn Kỹ của mình. Hồn Kỹ của An Lãnh Dạ xuất hiện trước, Băng Sương Hùng ngẩng đầu sải bước tiến về Thuẫn Tường, hai đấm không ngừng đấm vào bộ ngực của mình, Hồn Hoàn thứ nhất trên người An Lãnh Dạ lóe sáng. Một lớp ánh sáng màu xanh băng từ từ khuếch tán bao phủ lấy vách tường Linh Tê Thuẫn màu vàng sậm. Hồn Kỹ thứ nhất, Hàn Băng Thuẫn. Hàn Băng Thuẫn của nàng kết hợp với Linh Tê Thuẫn có thể tăng sức phòng ngự lên 30%. Trong bảy người của học viện Thiên Linh, trừ Trầm Sách cấp bậc Hồn Vương ra, người có tu vi cao nhất là An Lãnh Dạ, cấp 45. Năng lực của Băng Sương Hùng không chỉ có thể, sau khi nó đấm vào ngực thì lại vung tay đấm xuống mặt đất, từng luồng khí băng di chuyển từ mặt đất lướt qua bốn gã hồn sư Linh Tê Thuẫn, không ngừng khuếch tán ra bên ngoài, Hồn Kỹ thứ hai của An Lãnh Dạ, Băng Phong (đóng băng). Bối Bối, Từ Tam Thạch, Giang Nam Nam và Hòa Thái Đầu đang vọt về trước bất ngờ bị luồng khí băng này phả vào mà giảm tốc độ lại. Hơn nữa, phía ngoài sàn đấu đang ngưng kết thành một khối băng bóng loáng khiến những người đứng bên ngoài cũng cảm thấy lạnh run. Năng lực khống chế băng của An Lãnh Dạ rất mạnh, thêm vào sức phòng ngự kiên cố không thể phá vỡ nỗi của bốn gã vũ hồn Linh Tê Thuẫn có thể cho thấy bọn họ am hiểu phòng ngự chứ không phải tấn công, vậy học viện Thiên Linh đã làm cách nào chiến thắng những trận trước đây? Một ngọn lửa bất ngờ bùng cháy từ vũ hồn Sí Hổ của Phi Vũ Diễm, ba cái Hồn Hoàn đầu tiên trên người nàng bắt đầu thay nhau nhấp nháy. Sí Hổ phun ra một ngọn lửa vào dưới chân Trầm Sách, sau đó một quầng sáng từ đấy bay lên bao bọc cả người Trầm Sách, tạo thành một vòng sáng màu đỏ thẫm. Hồn Kỹ thứ nhất, Liệt Diễm Hoàn (hoàn = vòng), có tác dụng tăng cường hỏa thuộc tính và sức chịu đựng, nó có thể đồng thời giúp người được tăng phúc có năng lực công kích và phòng ngự thuộc tính hỏa. Như vậy thì khi sử dụng kỹ năng gì cũng sẽ thêm vào thuộc tính hỏa vô cùng nóng bỏng, đây là một kỹ năng phụ trợ khá mạnh nhưng tiếc là chỉ sử dụng được trên một người.