Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 771: Tà Hỏa Bạo Quân (3)



Thu Nhi, hồn kỹ ngươi cho ta là cái gì?

Vương Thu Nhi lưu cho Hoắc Vũ Hạo hồn cốt và hồn hoàn. Nàng đã từng nói, mặc dù nàng không phải hồn thú mười vạn năm, nhưng với tư cách Đế Hoàng Thụy Thú, nàng cũng có được năng lực của hồn thú mười vạn năm. Tất nhiên sẽ có được hồn cốt, hơn nữa hồn hoàn cũng có hai hồn kỹ.

Trong lúc Hoắc Vũ Hạo thử cảm thụ năng lực của hồn hoàn thứ sáu, đột nhiên, một cỗ cảm xúc quỷ dị xuất hiện trong lòng hắn, loại cảm xúc tràn đầy giết chóc, căm hận, phẫn nộ. Nó vừa xuất hiện lập tức khiến Hoắc Vũ Hạo cảm thấy điên cuồng.

Từng cỗ khí tức mát lạnh lập tức từ trong Vận Mệnh Đầu Cốt phóng ra, từ từ chui vào Tinh Thần Hải của hắn, liền đem cảm giác điên cuồng áp chế xuống. Nhưng cũng khiến Hoắc Vũ Hạo đang xông lên phải ngừng lại.

Không đúng, xung quanh có chút bất thường. Cảnh vật y nguyên, nhưng hắn lại rõ ràng cảm thấy bất thường.

Vẫn là Tà Ma Sâm Lâm, nhưng thời khắc này Hoắc Vũ Hạo lại có cảm giác như thân thể đang ở một cái thế giới khác. Phảng phất cả người đều bị một cỗ lực lượng quỷ dị đang đem hắn tróc khỏi thế giới nguyên bản.

Chuyện này. . .

Tinh Thần Huyễn Cảnh? Tinh thần lĩnh vực?

Trong lòng Hoắc Vũ Hạo lấy làm kinh ngạc. Với tu vi tinh thần lực cảnh giới Hữu Hình Hữu Chất của hắn, lại còn bị chiếu xạ cảm xúc trong lòng, đồng thời làm hắn sa vào trong Tinh Thần Huyễn Cảnh. Tinh thần lực của đối thủ cường đại có thể nghĩ.

Chẳng lẽ, vận khí của mình bạo tăng sao? Thật sự đưa tới Tà Nhãn Bạo Quân Chúa Tể?

Nếu thật là như vậy, coi như có chết cũng không tiếc.

Hai tròng mắt dừng lại, khí chất cả người Hoắc Vũ Hạo lập tức trở nên không giống với lúc trước. Tinh thần lực khổng lồ giống như thủy triều lấy đại não của hắn làm trung tâm phun trào ra ngoài.

Sáu cái hồn hoàn của Linh Mâu lóe sáng, vây quanh thân thể hắn. Nhất là hồng kim sắc hồn hoàn xếp sau cùng càng sặc sỡ lóa mắt.

Từng vòng ánh sáng vặn vẹo cũng đồng dạng lấy thân thể của Hoắc Vũ Hạo làm trung tâm khuếch tán ra bên ngoài.

Trong nháy mắt khi những ánh sáng trên người hắn phát ra cùng ngoại giới tiếp xúc, Hoắc Vũ Hạo lập tức có loại cảm giác vừa vén màn cửa lên. Sau đó mở cửa sổ ra, liền tiến vào một cái thế giới khác.

Mọi thứ xung quanh đều trở nên mờ đi, sau đó bắt đầu kịch liệt vặn vẹo, hóa thành vô số quang ảnh hồn thú cường đại, điên cuồng hướng hắn đánh tới.

Hoắc Vũ Hạo bất vi sở động, đứng yên một chỗ, hai mắt khép hờ, tay phải ấn trên trán của chính mình. Lạnh lùng quát:

- Linh! Hồn! Trùng! Kích!

Vẫn là bốn chữ, âm điệu mỗi một chữ đều lưu loát mà ảm đạm. Mà thời điểm nói lên từng chữ, khí thế trên người Hoắc Vũ Hạo sẽ tăng vụt một phần.

Hoắc Vũ Hạo đem hồn kỹ của bản thân đọc ra, chính là năng lực hắn đạt được khi bế quan trước lúc tiến về Nhật Thăng Thành. Hắn đem ma pháp chú ngữ của Y lão truyền thụ kết hợp cùng hồn kỹ. Thông qua phương thức chú ngữ để tăng phúc hồn kỹ của bản thân.

Năng lực này vốn cũng không nghiên cứu thành công. Thẳng đến sau khi tinh thần lực lần nữa chất biến, tăng lên tới cảnh giới Hữu Hình Hữu Chất. Đây cũng là lần đầu hắn thành công sử dụng nó.

Lấy tên hồn kỹ biến thành chú ngữ, trước mắt mặc dù chỉ có thể dùng trên Linh Hồn Trùng Kích, nhưng trợ giúp cũng đã tương đối khổng lồ.

Hào quang màu tử kim lập tức lấy trán của Hoắc Vũ Hạo làm trung tâm khuếch tán ra xung quanh, nhìn qua giống như một vòng tử kim sắc gợn sóng nở rộ. Những nơi đi qua, quang ảnh kịch liệt vặn vẹo giống như tấm gương bị phá vỡ, nhao nhao vỡ vụn.

- Tốt, rất tốt. Nhân loại có ý tứ. Khó trách dám xâm nhập lãnh địa của chúng ta. Nguyên lai đúng là am hiểu năng lực tinh thần. Xem ra, ngươi đặc biệt dự định săn giết tộc nhân của ta a. Đáng tiếc, coi như ngươi có là hồn sư thuộc tính tinh thần, hôm nay cũng chết chắc rồi.

Mọi thứ xung quanh đều khôi phục bình thường, Hoắc Vũ Hạo thông qua Tinh Thần Tham Trắc, lập tức tỏa định được phương hướng thanh âm truyền đến.

Hoắc Vũ Hạo quay người lại, khi hắn nhìn thấy chủ nhân của thanh âm này, ánh mắt không khỏi dừng lại, sắc mặt lập tức trở nên ngưng trọng hẳn lên.

Là một con Tà Nhãn, một con Tà Nhãn quỷ dị và cường đại.

Chỉ riêng từ màu sắc, nó so với đầu Tà Hỏa Bạo Quân lúc trước còn phách lối hơn. Thân thể của đầu Tà Nhãn này, hoặc đúng hơn là độc nhãn khổng lồ của nó lại có màu bạch ngân.

Càng đáng sợ hơn chính là thể tích của nó. Nó có đường kính chừng ba mét, Tà Hỏa Bạo Quân nếu như đứng trước mặt nó, đơn giản chỉ xem như là tiểu hài tử.

Càng làm Hoắc Vũ Hạo hoảng hốt là dưới thân Tà Nhãn buông thõng chừng mười sáu đầu xúc tu.

Số lượng xúc tu cũng là một trong những phương thức quyết định năng lực của Tà Nhãn. Xúc tu càng nhiều, cũng mang ý nghĩa đầu Tà Nhãn này càng cường đại.

Lúc trước Tà Hỏa Bạo Quân chỉ có sáu đầu xúc tu đã có được lực công kích rất mạnh. Nếu như không phải Hoắc Vũ Hạo trực tiếp dùng Linh Hồn Trùng Kích tiêu diệt nó, một khi nó phóng thích công kích thuộc tính hỏa am hiểu nhất, Hỏa Đồng Ngưng Thị, Hoắc Vũ Hạo cũng không thể chính diện ngăn cản.

Mà đầu Tà Nhãn trước mắt lại có tới mười sáu đầu xúc tu, hơn nữa tất cả đều có cùng màu bạch ngân như độc nhãn. Cái này cũng mang ý nghĩa, thuộc tính của nó chỉ có một hoặc là hai loại.

Trong đó tất nhiên có thuộc tính tinh thần, về phần nó còn có thuộc tính thứ hai hay không, hiện tại Hoắc Vũ Hạo cũng không cách nào dự đoán. Nhưng từ trước đó nó thi triển hồn kỹ hệ tinh thần mà nói, nó rất có thể cùng Tà Đế nhất mạch tương thừa, chỉ có thuộc tính tinh thần thuần túy, địa vị cao thượng nhất trong Tà Nhãn nhất tộc. Hơn nữa, thực lực của nó chỉ sợ thật là khiến cho Hoắc Vũ Hạo gặp đại vận.

Mười vạn năm! Cái này là Tà Nhãn Bạo Quân tu vi mười vạn năm?

Khóe miệng Hoắc Vũ Hạo co giật một chút, vận khí này quả thật nghịch thiên a? Muốn cái gì liền gặp cái đó. Chỉ là, thức ăn dâng đến miệng nhưng cũng phải nuốt xuống mới được a! Đầu Tà Nhãn trước mặt tựa hồ cũng không dễ đối phó lắm. . .

- Ai chết ai sống thì còn cần đánh qua mới biết được!

Nguy cơ đồng dạng cũng là kỳ ngộ. Nếu như là một Tà Nhãn có tu vi mười vạn năm khác thuộc tính, Hoắc Vũ Hạo chỉ sợ sẽ chạy trối chết. Hồn thú mười vạn năm còn không phải với tu vi hiện tại của hắn có thể chống lại. Nhưng nếu như đầu Tà Nhãn này thật sự là hệ tinh thần thuần túy, vậy thì tình huống không giống nhau nữa.

Hồn lực của Hoắc Vũ Hạo kém xa đối thủ, nhưng nếu chỉ nói đến tu vi tinh thần, cho dù là Tà Nhãn mười vạn năm, hắn cũng có lòng tin liều mạng. Huống chi, hắn còn kế thừa năng lực Đế Hoàng Thụy Thú của Thu Nhi. Nói theo một ý nghĩa nào đó, mặc dù hắn là nhân loại, nhưng cũng bao gồm cả một phần lực lượng của Đế Hoàng Thụy Thú.

Đối mặt cường địch, Hoắc Vũ Hạo đương nhiên sẽ không cùng đối phương nói chuyện phiếm, vừa nói, hắn đã lập tức động thủ, chiếm trước tiên cơ cũng đồng dạng trọng yếu.

Trắng, tím, đen, đen, đen, hồng kim, sáu cái hồn hoàn lần lượt bay lên.

Thời điểm Tà Nhãn Bạo Quân mười vạn năm nhìn thấy hồng kim sắc hồn hoàn trên người hắn, đồng tử khổng lồ rõ ràng co rút lại một chút.

Giống như nhân loại đối với hồn thú quen thuộc, với mười vạn năm tu vi của đầu Tà Nhãn Bạo Quân này, đối với hồn sư làm sao lại không hiểu rõ đây?

Nói đến, vận khí của Hoắc Vũ Hạo cũng thật sự là "quá tốt". Đầu Tà Hỏa Bạo Quân hắn vừa rồi đánh chết chính là ái thiếp của vị này, một tia linh hồn của Tà Hỏa Bạo Quân bỏ trốn mặc dù không đủ để phục sinh, nhưng đem tin tức truyền lại cho vị Tà Nhãn Bạo Quân thuần khiết này vẫn đủ. Ái thiếp bị giết, nó tự nhiên là nổi giận, lập tức nhanh chóng chạy đến. Đây cũng là nguyên nhân vì sao lúc trước Hoắc Vũ Hạo một mực cảm giác được phần áp lực trong lòng, giống như có dự cảm bất tường.

Hồn hoàn bay lên, Hoắc Vũ Hạo hai mắt cũng lập tức sáng lên, hồn hoàn thứ nhất bạch quang lóe sáng, đôi mắt của hắn lập tức biến thành tử kim sắc. Hai đạo ánh sáng tử kim sắc như thực chất bắn ra nhanh như chớp, thẳng đến Tà Nhãn Bạo Quân.

Sau khi tinh thần lực lần nữa chất biến, Linh Hồn Trùng Kích đã có thể được hắn khống chế tùy ý thay đổi theo phạm vi lớn hoặc là đơn thể công kích. Ánh mắt tử kim sắc như thực chất lập tức bay ngang vài trăm mét, trực tiếp rơi về phía bản thể Tà Nhãn Bạo Quân.

Đồng tử của Tà Nhãn Bạo Quân bỗng nhiên mở ra, từng vòng ngân sắc quang văn lập tức lấy bản thể nó làm hạch tâm khuếch tán ra ngoài.

Thân là hồn thú hệ tinh thần đỉnh cấp, nó rất rõ ràng, hồn kỹ hệ tinh thần cường đại không có cách nào thông qua di chuyển để tránh thoát. Cho nên, nó cũng căn bản không trốn tránh. Giống như Hoắc Vũ Hạo đối với tinh thần lực của bản thân có lòng tin tuyệt đối, thân là hồn thú mười vạn năm, nó đối mặt một tên hồn sư bất quá có tu vi Hồn Đế, chẳng lẽ còn sợ sao? Dù nó nhìn ra được tên Hồn Đế này khá là quái dị, vậy mà có thể lao ra từ tinh thần chưởng khống của bản thân, nhưng nó cũng không đặt Hoắc Vũ Hạo vào mắt.

Hai đạo hào quang màu tử kim phóng tới, trùng kích lên từng vòng ngân sắc quang văn, lập tức nhấc lên gợn sóng ngập trời.

Lấy Hoắc Vũ Hạo và Tà Nhãn Bạo Quân làm hai đầu đối lập, ở giữa lập tức bộc phát ra một trận tinh thần phong bạo khủng bố.

Bởi vì Hoắc Vũ Hạo là chủ công, cỗ tinh thần phong bạo này đa phần nở rộ xung quanh thân thể Tà Nhãn Bạo Quân.

Tính chất phá hoại của tinh thần phong bạo cùng hồn lực tàn phá bừa bãi hoàn toàn khác biệt. Không khí ở giữa Hoắc Vũ Hạo và Tà Nhãn Bạo Quân đều đang kịch liệt vặn vẹo, hết thảy tựa hồ trở nên không chân thật. Hết thảy thực vật trong phạm vi này đều khô héo với tốc độ kinh người, chúng cũng không phải trực tiếp bị phá hủy, mà là xiềng xích sinh mệnh bị tổn hại, dưới tác dụng của tinh thần lực khủng bố khiến kết cấu bản thân xuất hiện hỗn loạn mãnh liệt.

Ngân sắc gợn sóng bỗng nhiên trở nên cường thịnh, ầm một cái, tinh thần bạo phát khủng bố liên tiếp nổ tung, uy lực của vụ nổ khủng khiếp lập tức hiện ra.

Thực vật lập khô héo lập tức nổ nát vụn, hóa thành vô số mảnh vỡ bay tán loạn tứ phía.

Trước mặt cỗ bạo tạc mãnh liệt này, Hoắc Vũ Hạo giống như một phiến lá khô bị cuốn lên, ngã bay về sau.

Trên mặt của hắn không có bất kỳ biểu cảm, nhưng đáy mắt lại hiện lên một tia sáng nhàn nhạt. Hai tròng mắt khép hờ, hai vòng hồn hoàn thứ ba, thứ tư trên người liên tiếp lóe sáng.

Một đầu lâu màu trắng xuất hiện phía trên Tà Nhãn Bạo Quân, cho dù với thực lực của nó, đối mặt tinh thần lực cường đại Hoắc Vũ Hạo, cũng phải nhận lấy ảnh hưởng của hồn kỹ Hư Nhược.