Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 949: Dung hợp hồn hạch (2)



Xung quanh hắc động, rậm rạp kim sắc gợn sóng không ngừng nhộn nhạo, những kim sắc gợn sóng dần dần ngưng hình, Hoắc Vũ Hạo kinh ngạc phát hiện, những kim sắc quang văn vậy mà hình thành hình dáng con mắt, mà hắc động chính là đồng tử trong đó.

Đây chính là hồn hạch của ta?

Huyền lão ở một bên từ đầu đến cuối nhìn lấy, lão lúc này cũng đồng dạng tràn ngập rung động.

Lấy tu vi Hồn Thánh ngưng tụ ra hồn hạch, đừng nói là nhìn thấy, cho dù là nghe lão cũng là lần đầu tiên nghe nói a! Tận mắt chứng kiến kỳ tích phát sinh, Huyền lão lúc này trong lòng cũng tràn ngập chấn kinh cùng vui sướng.

Hơn nữa, lúc trước Hoắc Vũ Hạo không ngừng áp súc, Huyền lão từ đó cũng có không ít thể ngộ. Phương thức áp súc của Hoắc Vũ Hạo cùng hồn sư bình thường cũng khác nhau, tinh thần lực của hắn vận chuyển rõ ràng lớn hơn hồn lực vận chuyển, mà cuối cùng dung hợp hồn hạch thuộc tính về sau, bản thân vũ hồn dường như lại trở thành chủ đạo. Cái trình tự này dường như rất trọng yếu. Trong nháy mắt hồn hạch áp súc hình thành, dao động hồn lực của nó vậy mà ổn định dị thường, căn bản không cần quá nhiều lực lượng đi khống chế.

Lúc này, hồn hạch đã hình thành, không còn hấp thu hồn lực của Hoắc Vũ Hạo, chỉ là nhu hòa hấp thu thiên địa nguyên lực trong không khí. Nhưng mà, rõ ràng để Huyền lão cảm giác được, hồn hạch này cùng hồn hạch Siêu Cấp Đấu La ngưng tụ mà thành cũng không khác nhau quá lớn. Chỉ là thể tích nhỏ hơn một chút mà thôi.

"Vũ Hạo, thử hấp thu nó, bất quá con nhất định phải cẩn thận, nếu như cảm giác thân thể chịu tải không được, lập tức đưa nó xuất ra, thà rằng tu vi lui bước cũng không nên miễn cưỡng. Nếu không, lấy uy lực của hồn hạch đủ để khiến con hình thần câu diệt. Thời điểm nó tiến vào thân thể con, con hẳn có thể cảm giác được thân thể của mình phải chăng có được năng lực chịu tải nó. Nhớ lấy không thể miễn cưỡng, dù có một chút miễn cưỡng cũng không cần thử dung hợp."

"Vâng." Hoắc Vũ Hạo lấy lại bình tĩnh. Hắn tâm tình bây giờ vẫn như cũ là hết sức kinh ngạc, bởi vì, hắn phát hiện hồn lực nguyên bản trống rỗng trong cơ thể bắt đầu khôi phục, hơn nữa tốc độ khôi phục cùng trước kia còn muốn nhanh hơn rất nhiều, tốc độ khôi phục tinh thần lực cũng là như thế. Mà hết thảy tựa hồ đều cùng hồn hạch có quan hệ.

Không nóng lòng hấp thu hồn hạch, Hoắc Vũ Hạo trực tiếp khoanh chân ngồi xuống trước mặt nó. Yên lặng thôi động hồn lực trong cơ thể, vừa khôi phục, vừa quan sát biến hóa của hắc động.

Huyền lão cũng sững sờ một chút, đột nhiên gấp giọng nói: "Chờ một chút lại hấp thu, hồn hạch của con dường như không giống bình thường. Nó quá ổn định. Sau khi hình thành hồn hạch, coi như không có sự khống chế của con, nó dường như cũng không bởi vì mất khống chế mà bị chệch hướng. Nếu đã như vậy, con không ngại trước khôi phục hồn lực cùng tinh thần lực, sau đó lại thử hấp thu. Con yên tâm, ta ở một bên quan sát. Nếu như nó có bất thường, ta lập tức nhắc nhở con."

Hoắc Vũ Hạo hướng Huyền lão gật đầu, cảm giác của hắn cùng Huyền lão nói giống nhau như đúc, chỉ bất quá hắn là lần đầu ngưng tụ hồn hạch, cũng không biết tình trạng của nó.

Huyền lão lại hít sâu một hơi, hồn hạch ổn định gần như hoàn mỹ, lão vẫn là lần đầu nhìn thấy. Chẳng lẽ nói dưới tình huống hồn sư tu vi không đến Siêu Cấp Đấu La, tinh thần lực lại viễn siêu hồn lực, liền có thể ngưng tụ ra hồn hạch?

Bình thường mà nói, thời điểm Phong Hào Đấu La đột phá Siêu Cấp Đấu La, một khi hoàn thành ngưng tụ hồn hạch, nhất định phải lập tức hấp thu, nếu không hồn hạch một khi tiến vào trạng thái không ổn định, lập tức liền có khả năng phí công nhọc sức, thậm chí còn có khả năng thương tổn bản thân Phong Hào Đấu La.

Nhưng khỏa hồn hạch này của Hoắc Vũ Hạo lại không giống bình thường. Độ ổn định của nó quả thực giống như một vật thể thông thường, Hoắc Vũ Hạo từ lúc hình thành hồn hạch đến giờ đã trôi qua thời gian không ngắn, nhưng nó vẫn như cũ mười phần bình ổn, tốc độ hấp thu thiên địa nguyên lực mặc dù không cường hãn, bá đạo như hồn hạch của Siêu Cấp Đấu La. Nhưng mà, loại bình ổn này dưới cái nhìn của Huyền lão lại càng thêm hiếm thấy.

Như vậy mà nói, Hoắc Vũ Hạo có lẽ thật sự có khả năng thành công dung hợp hồn hạch a! Quả thực là quá bất khả tư nghị, trên người hắn, Huyền lão phảng phất lại nhìn thấy một trận kỳ tích xuất hiện.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, hồn lực cùng tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo cũng khôi phục bằng tốc độ kinh người. Không đến nửa canh giờ, hắn một lần nữa mở hai mắt ra, cả người đã là tinh thần sung mãn.

"Huyền lão, con có thể bắt đầu sao?" Hoắc Vũ Hạo hướng Huyền lão nhìn lại.

Huyền lão kinh ngạc nói: "Hồn lực cùng tinh thần lực của con đều đã khôi phục rồi?"

Hoắc Vũ Hạo nhẹ gật đầu.

Huyền lão không có hỏi thăm quá nhiều, chỉ là vuốt cằm nói: "Tốt, vậy con liền bắt đầu đi. Nhớ lời của ta lúc trước, thà rằng không hoàn thành dung hợp, cũng không thể mạo hiểm."

"Vâng."

Hoắc Vũ Hạo đáp ứng một tiếng, đem ánh mắt một lần nữa nhìn về phía hồn hạch.

Trong hồn hạch vẫn phảng phất ẩn chứa tồn tại vô tận khủng bố, có thể thôn phệ hết thảy. Thời điểm Hoắc Vũ Hạo nhìn nó chăm chú, lập tức liền cảm giác được một cỗ lực hút cường đại muốn đem linh hồn của hắn kéo ra ngoài.

Hai mắt khép kín, Vận Mệnh Nhãn mở ra. Hồng kim sắc thái dương văn xung quanh Vận Mệnh Nhãn phóng ra.

Thời điểm Vận Mệnh Nhãn nhìn đến hồn hạch hắc động, Hoắc Vũ Hạo giật mình phát hiện, Vận Mệnh Nhãn lại có loại cảm giác tự nhìn chính mình. Phảng phất bản thân hồn hạch hắc động chính là hình thái Vận Mệnh Nhãn phóng đại.

Hết thảy quả thật quá bất khả tư nghị. Căn bản không cần Hoắc Vũ Hạo đi thôi động, trong Vận Mệnh Nhãn tự nhiên mà vậy sinh ra một cỗ hấp lực kỳ dị, dẫn dắt hồn hạch hắc động bay tới bản thân, quang văn vàng kim nhạt xung quanh hắc động cũng theo đó rút lại, ngay cả bản thể cũng là như thế.

Trong khoảng cách mấy mét, khi nó bay đến trước mặt Hoắc Vũ Hạo, vậy mà vừa vặn co rút lại bằng kích cỡ Vận Mệnh Nhãn, kim sắc quang văn chậm rãi dựng thẳng lên, giống như lạc ấn, muốn dán vào vị trí Vận Mệnh Nhãn.

Huyền lão lúc này đã mở to hai mắt nhìn. Lão đã minh bạch Hoắc Vũ Hạo muốn làm cái gì, hắn chẳng những muốn dung hợp hồn hạch, hơn nữa lựa chọn còn không phải đan điền dễ hấp thu hồn hạch nhất, mà là mi tâm, cũng chính là chỗ khó khăn nhất trong tất cả chỗ chứa đựng hồn hạch.

Bình thường mà nói, cho dù là Cực Hạn Đấu La đột phá, thời điểm dung hợp đệ nhị hồn hạch cũng đều sẽ lựa chọn ở ngực, mà không phải mi tâm. Bởi vì mi tâm ở gần đại não, một khi xuất hiện sai lầm, liền sẽ uy hiếp sinh mệnh bản thân.

Nhưng mà, tình huống của Hoắc Vũ Hạo hiển nhiên là không giống bình thường, bản thân hắn am hiểu nhất chính là tinh thần lực, hơn nữa, trong quá trình hình thành hồn hạch, cũng bởi vì tác dụng của tinh thần lực khiến hồn hạch trở nên cực kì ổn định. Vũ hồn lại là Linh Mâu, mi tâm chính là một trong ba chỗ có khả năng dung nạp hồn hạch, cách vũ hồn của hắn lại gần, cho nên, cái ý nghĩ này của hắn cũng không phải là không có khả năng a! Tiết kiệm đan điền làm nơi chứa đựng hồn hạch lúc đột phá Phong Hào Đấu La, nói không chừng hắn thật sự ở thời điểm trở thành Phong Hào Đấu La, có thể ngưng tụ song hồn hạch nha. Lại liên tưởng đến song sinh vũ hồn của hắn, Huyền lão đột nhiên cảm thấy dường như bản thân Hoắc Vũ Hạo tìm được con đường thích hợp nhất cho bản thân, trong lúc nhất thời có chút đờ đẫn, đồng thời không khỏi thở dài một hơi.

Lão lần đầu cảm thấy, trước mặt tiểu gia hỏa này, lão đã có chút không cách nào dạy bảo.

Kim quang dán vào, hồn hạch dung nhập. Thân thể của Hoắc Vũ Hạo lập tức chấn động kịch liệt, trong chốc lát, chỉ thấy trong hai tròng mắt của hắn bắn ra hai đạo hồng kim sắc quang mang, giống như hai đạo kiếm mang thực chất, Huyền lão đối diện hắn cách đó không xa cũng vô thức lui lại một bước.

Chỗ mi tâm, Vận Mệnh Nhãn càng là quang mang đại phóng, xung quanh thái dương văn giống như bị rót vào sinh lực hoàn toàn mới, từng tầng từng tầng sáng lên, lan tràn ra phía ngoài, thái dương văn chỗ mi tâm dường như đang sinh trưởng, rất nhanh liền lan tràn toàn bộ cái trán của hắn, đầu tóc Hoắc Vũ Hạo vậy mà không gió tung bay.

Hắn lúc này chỉ cảm thấy trong tinh thần hải phảng phất rót vào một cỗ lực lượng kinh khủng khó mà hình dung, cỗ lực lượng này giống như mũi nhọn, phảng phất muốn đem đầu hắn xé rách, lại giống như muốn đem Tinh Thần Hải hút khô, phảng phất giống như muốn khảm nạm một con mắt trên đầu hắn, loại cảm giác đau khổ này, lại để cho Hoắc Vũ Hạo có cảm giác muốn vỡ vụn.

Từ lúc bắt đầu dung hợp Thiên Mộng Băng Tằm, dung hợp Băng Bích Đế Hoàng Hạt, con đường tu luyện của Hoắc Vũ Hạo có thể nói một mực trong thống khổ dày vò đi tới.

Xác thực hắn có được rất nhiều năng lực mà hồn sư bình thường khó có thể tưởng tượng, nhưng mà, đồng thời bản thân hắn cũng vô số lần tiếp nhận thống khổ khó mà hình dung a!

Mỗi một lần thống khổ qua đi là thực lực tăng lên, đồng dạng cũng tăng lên tinh thần bền bỉ. Đối với sức chịu đựng thống khổ, hắn đồng dạng là thường nhân khó mà đạt đến.

Thẳng đến về sau, Đông Nhi, Thu Nhi lần lượt rời đi, hắn mới bởi vì nội tâm tiếp nhận thống khổ to lớn suýt nữa sụp đổ. Mà sau lần này, hắn trưởng thành, hắn đã từ thiếu niên biến thành thanh niên, là một chiến sĩ chân chính.

Giờ phút này, khi kịch liệt thống khổ đột kích, thân thể của Hoắc Vũ Hạo mặc dù đang kịch liệt run rẩy, nhưng hạ bàn vẫn như cũ không lung lay, hai tay của hắn đã nắm chặt thành quyền, nhưng tiềm thức vẫn như cũ toàn lực thúc giục vận chuyển Huyền Thiên Công, bên trong Tinh Thần Hải, tinh thần lực khổng lồ cũng vẫn như cũ dựa theo ý thức của hắn xoay quanh, chống lại kịch liệt thống khổ.

Tứ đại hồn linh trôi nổi trên bầu trời Tinh Thần Hải, bọn hắn cũng đồng dạng biết, đối với Hoắc Vũ Hạo mà nói, hết thảy lúc này trọng yếu bao nhiêu, trừ Thiên Mộng Băng Tằm lúc trước đã tiêu hao bản nguyên ra, tam đại hồn linh còn lại cũng đều dùng linh thức của bản thân tận khả năng bảo vệ Tinh Thần Hải, không để nó vỡ vụn.

Kim sắc thái dương văn, từ trên trán bắt đầu lan tràn xuống dưới, rất nhanh liền lan tràn toàn bộ bộ mặt của Hoắc Vũ Hạo, sau đó lại một mực hướng xuống cổ, xương quai xanh, ngực, bả vai, cánh tay, bụng dưới. . .

Ngắn ngủi mấy phút sau, toàn thân Hoắc Vũ Hạo đã toàn bộ bị thái dương văn che kín, không chỉ như thế, sau lưng hắn, một con mắt dọc khổng lồ chậm rãi mở ra, thụ nhãn đồng dạng là hồng kim sắc, phóng ra ngoài thái dương văn. Hấp lực khủng bố lại lần nữa xuất hiện, hơn nữa so với lúc trước còn cường thịnh hơn gấp đôi. Thiên địa nguyên lực trong không khí lập tức bằng tốc độ kinh người lại lần nữa hướng Hoắc Vũ Hạo hội tụ tới.

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

*Giải thích hồn hạch và hắc động.

- Như đã giải thích trong vài chương trước, điều kiện để hồn sư thăng cấp Phong Hào Đấu La là áp súc hồn lực thành hồn hạch. Hồn hạch áp súc tới một mức nhất định sẽ tấn thăng thành Siêu Cấp Đấu La, để tấn thăng thành Cực Hạn Đấu La thì cần tạo ra hồn hạch thứ hai. Vị trí dung hợp hồn hạch từ dễ đến khó là đan điền - ngực - mi tâm.

- Hắc động dùng để chứa dựng hồn hạch, hắc động là điểm đặc trưng của Thú Thần Đế Thiên, hồn sư bình thường chỉ có hồn hạch mà không có hắc động. Nói nôm na thì có hắc động sẽ chứa được nhiều hồn lực từ hồn hạch hơn.

- Hoắc Vũ Hạo thân là hồn sư lại có thể tạo ra được hắc động để chứa hồn hạch, hơn nữa là dung hợp vào mi tâm, nơi khó dung hợp hồn hạch nhất, để dành vị trí đan điền sau này tấn cấp Phong Hào Đấu La.