Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 964: Hấp thu băng tủy (1)



Băng Đế nói: "Chúng ta hấp thu Vạn Năm Huyền Băng Tủy tương đối liền phải tốt hơn nhiều, chúng ta đều là hồn linh của đệ, bản nguyên của chúng ta sẽ hấp thu một bộ phận, càng nhiều đều sẽ phong ấn trong thân thể mình. Những lực lượng này chờ đệ tương lai ngưng tụ đệ nhị hồn hạch dùng đến."

"Tốt, ta nghe tỷ." Hoắc Vũ Hạo vội vàng nói.

Băng Đế nói: "Tốt, vậy ta cái thứ nhất bắt đầu, sau đó là Tuyết Đế, Thiên Mộng, cuối cùng là Bát Giác. Sau khi bốn người chúng ta hấp thu lại đến đệ."

Hoắc Vũ Hạo hiểu ý nhẹ gật đầu.

Thiên Mộng Băng Tằm ở bên cạnh chờ mong nhìn Băng Đế, nói: "Băng Băng, cần hỗ trợ sao?"

"Đi một bên." Băng Đế một tay đẩy ra hắn, tự hành tung bay trước mặt một gốc Vạn Năm Huyền Băng Tủy. Bích quang mãnh liệt bỗng nhiên phóng ra, đem Vạn Năm Huyền Băng quật không lớn lắm chiếu rọi rõ ràng rành mạch, mỗi một gốc Huyền Băng Tủy được bích quang chiếu rọi xuống phảng phất đều sống lại.

Băng Đế hơi lắc người, một cái đuôi bọ cạp bích lục sắc to lớn liền từ phía sau nàng nổi lên, đuôi bọ cạp vung ngang, vĩ câu quang trạch lóe sáng liền hung hăng đâm vào Vạn Năm Huyền Băng Tủy trước mặt.

"Phốc!" Theo âm thanh vang lên, toàn bộ hàn khí bên trong Vạn Năm Huyền Băng quật đều chấn động, Hoắc Vũ Hạo rõ ràng cảm giác được hàn lưu càng cường đại hơn lập tức tràn ngập, dao động năng lượng trong hàn lưu cũng bỗng nhiên tăng cường.

Bất quá, loại biến hóa này chỉ trong nháy mắt mà thôi, ngay sau đó, liền có thể nhìn thấy, thuận theo vĩ câu sắc bén của Băng Đế, một cỗ ám lam sắc chất lỏng cấp tốc chui vào trong cơ thể nàng, bị nàng hòa tan trong cơ thể.

Băng Đế dù sao cũng là vũ hồn của Hoắc Vũ Hạo, nàng ngay từ đầu hấp thu khiến Hoắc Vũ Hạo cũng có cảm ứng, hồn lực nguyên bản ngưng trệ lập tức vận chuyển lại. Hơn nữa, sau khi băng thuộc tính tinh khiết thấm vào, hồn lực của hắn cũng bắt đầu tăng lên rõ rệt.

Băng Đế hai tay giơ lên, hóa thành hai cái càng to lớn, chậm rãi rung động trong không trung, mang theo từng đạo bích lục sắc quang đoàn.

Bích lục sắc quang đoàn đan dệt trên không trung, phác hoạ từng cái bích lục sắc phù văn kỳ dị không ngừng thành hình xung quanh thân thể nàng, sau đó lại lạc ấn trên người nàng.

Hồn lực trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo gia tăng lập tức chậm lại. Nhưng mà, hình xăm Băng Bích Đế Hoàng Hạt sau lưng hắn lại rõ ràng nổi lên, không chỉ có như thế, hồn cốt thân thể Băng Bích Đế Hoàng Hạt đều quang mang đại phóng.

Bản nguyên của Băng Đế sống nhờ trong hồn cốt thân thể, lúc này Băng Đế bắt đầu tiến hành dung hợp cùng phong ấn Vạn Năm Huyền Băng Tủy, tự nhiên cũng là muốn phong ấn trong hồn cốt thân thể của hắn.

Toàn bộ quá trình tiến hành rất nhanh, một khắc đồng hồ sau, đoạn Vạn Năm Huyền Băng Tủy thứ nhất đã ảm đạm xuống, chất lỏng tràn ngập sức sống cùng khí tức sinh mệnh bên trong đã hoàn toàn biến mất.

"Ba" một tiếng vang nhỏ, Vạn Năm Huyền Băng Tủy phá toái, hóa thành một mảnh vụn băng.

Sau khi thân thể của Băng Đế dung hợp Vạn Năm Huyền Băng Tủy rõ ràng trở nên ngưng thực rất nhiều, mặc dù vẫn như cũ không thể cùng thực thể so sánh. Nhưng nhìn qua, vậy mà cũng đã có mấy phần khí tức sinh mệnh.

Một đôi Băng Đế Ngao mở ra hai bên, riêng phần mình chế trụ một đoạn Vạn Năm Huyền Băng Tủy, tiếp tục hấp thu!

Thiên Mộng Băng Tằm lặng yên tung bay sau lưng Băng Đế, muốn nói hấp thu Vạn Năm Huyền Băng Tủy. Không có người nào so với hắn càng có kinh nghiệm hơn, lúc trước hắn hấp thu, cũng bởi vì năng lượng ẩn chứa trong Vạn Năm Huyền Băng Tủy quá mức khổng lồ, lần đầu hấp thu chỉ một chút liền để hắn ngủ say thật lâu. Về sau theo thực lực tăng cường, càng lúc càng có thể hấp thu nhiều hơn. Thời gian trăm vạn năm khiến trong thân thể tụ tập băng thuộc tính nguyên lực khổng lồ. Đáng tiếc, về sau Tinh Đấu Đại Sâm Lâm vì người khác làm áo cưới, hắn không am hiểu chiến đấu, cuối cùng trở thành vật đại bổ cho Thú Thần Đế Thiên cùng Tinh Đấu Đại Sâm Lâm Hung Thú.

Như Băng Đế lúc trước đã nói, nếu như lúc trước người hấp thu Vạn Năm Huyền Băng Tủy là nàng, như vậy, bây giờ thiên hạ đệ nhất hồn thú đến tột cùng là ai còn rất khó nói nha.

Thiên Mộng Băng Tằm thủ hộ sau lưng Băng Đế là để dự phòng nàng hấp thu quá độ, cũng tốt giúp nàng tiếp dẫn ra một chút năng lượng.

Bất quá, Băng Đế thực lực cỡ nào, trước khi cùng Hoắc Vũ Hạo dung hợp, tu vi đến gần bốn mươi vạn năm. Vạn Năm Huyền Băng Tủy mặc dù đại bổ, nhưng lực lượng bản nguyên của nàng so với Thiên Mộng Băng Tằm lúc trước cường đại hơn nhiều.

Từng đoạn Vạn Năm Huyền Băng Tủy bị hấp thu, thân thể của nàng đều trở nên càng ngày càng ngưng thực. Hoắc Vũ Hạo có thể cảm giác được, linh thức của Băng Đế cùng năng lượng khổng lồ ẩn chứa bên trong Vạn Năm Huyền Băng Tủy dần dần làm nàng trở thành một sinh mạng thể hoàn toàn mới, lấy băng thuộc tính năng lượng làm thân thể. Như Băng Đế đã nói, nàng ở loại trạng thái này, cho dù là rời xa Hoắc Vũ Hạo một đoạn thời gian cũng sẽ không có vấn đề quá lớn. Đây là tăng cường trên bản chất. Coi như không dựa vào Hoắc Vũ Hạo, nàng cũng có được sức chiến đấu của riêng mình. Đương nhiên, cùng nàng trước kia so sánh vẫn là kém rất xa.

Một mực hấp thu bảy đoạn Vạn Năm Huyền Băng Tủy về sau, tốc độ của Băng Đế mới chậm lại. Nàng hấp thu những năng lượng này, có một bộ phận dung nhập vào bản nguyên của bản thân, một bộ phận khác thì bị nàng phong ấn trong bản nguyên. Bảy đoạn làm nàng đã bắt đầu có chút phí sức.

Nàng chỉ có thể đơn độc tiến hành hấp thu đoạn thứ tám, mà không phải như lúc trước hấp thu một lúc hai đoạn. Mà theo mấy đoạn Vạn Năm Huyền Băng Tủy biến mất, nhiệt độ bên trong Vạn Năm Huyền Băng quật cũng hơi tăng lên một điểm, chí ít không còn không thể chịu đựng được.

Đoạn thứ chín!

Hấp thu đoạn thứ chín, xung quanh thân thể Băng Đế đã bắt đầu xuất hiện bích lục sắc băng vụ nồng đậm, băng vụ trong không khí thậm chí sẽ hóa thành từng giọt chất lỏng, lặng yên nhỏ xuống. Thân thể của nàng đã bắt đầu run rẩy, hiển nhiên đến gần cực hạn.

Vạn Năm Huyền Băng Tủy muốn tiêu hóa hết không phải dễ dàng như vậy, mà đơn thuần chứa đựng, lấy lực lượng bản nguyên của nàng cũng đã là nhiều rồi.

Thật vất vả mới tính là hấp thu xong đoạn Vạn Năm Huyền Băng Tủy thứ chín. Băng Đế hít sâu một cái, nhẹ nhàng bay trở lại. Bích quang trên người lấp lóe, dao động băng thuộc tính thiên địa nguyên lực cường thịnh làm nàng cho người ta một loại cảm giác khôi phục trạng thái mạnh nhất lúc trước.

"Ta xong rồi. Vũ Hạo, đệ để Tuyết Đế tiến hành hấp thu đi." Băng Đế thở dài một hơi, bay đến bên cạnh Hoắc Vũ Hạo, nàng cần trước hấp thu một chút Vạn Năm Huyền Băng Tủy, cùng linh thức của bản thân tiến hành dung hợp, nếu không, trước đó hấp thu quá nhiều năng lượng, tùy thời đều có khả năng bạo chết.

Hoắc Vũ Hạo lập tức truyền lại một phần ý niệm cho Tuyết Nữ, Tuyết Nữ tung bay lên, đi tới trước mặt Vạn Năm Huyền Băng Tủy.

Cùng Băng Đế so sánh, động tác của nàng liền càng thêm trực tiếp, hai tay cùng lúc mở ra, bắt lấy hay đoạn Vạn Năm Huyền Băng Tủy. Có thể thấy rõ ràng, từng vầng sáng xanh lam lập tức liền bị nàng hấp xả, chui vào trong cơ thể, cùng bản thân dung hợp.

Trạng thái của Tuyết Đế cùng Băng Đế lại không giống nhau, Băng Đế là vũ hồn của Hoắc Vũ Hạo, chỉ bảo trì linh thức. Mà Tuyết Đế có thể nói là vị hồn linh đầu tiên trên Đấu La Đại Lục. Nàng mặc dù không có hồn cốt làm chỗ dựa, nhưng mà, linh thức của bản thân nàng cùng hồn lực là dung hợp cùng nhau, hóa thành hồn linh. So với đơn thuần linh thức của Băng Đế còn muốn ngưng thực hơn nhiều. Ngay từ đầu hấp thu, liền hiện ra thực lực so với Băng Đế còn mạnh hơn.

Hai đoạn Vạn Năm Huyền Băng Tủy chỉ dùng không đến năm phút liền bị Tuyết Đế hấp thu không còn một mảnh. Càng làm cho người ta kinh ngạc là, thân thể nguyên bản đã rất ngưng thực của nàng vậy mà dường như tăng trưởng.

Dáng vẻ mười ba mười bốn tuổi trước đó, sau khi hấp thu hai đoạn Vạn Năm Huyền Băng Tủy vậy mà trưởng thành thêm một tuổi, thân thể tăng cao một chút, ngay cả dáng người dường như cũng phát dục mấy phần.

Băng nguyên tố nồng đậm vây quanh thân thể của nàng, dường như bởi vì tìm được chủ nhân của bọn chúng, phóng thích ra tâm tình hưng phấn.

Hai đoạn, lại hai đoạn.

Tuyết Đế cơ hồ lấy tốc độ gấp đôi Băng Đế hấp thu lấy Vạn Năm Huyền Băng Tủy, mà thân thể mềm mại của nàng cũng đang không ngừng trưởng thành trong quá trình hấp thu.

Mười lăm tuổi, mười sáu tuổi, mười bảy tuổi, mười tám tuổi. Dần dần, nàng từ một thiếu nữ dần dần trưởng thành, thân thể mềm mại trở nên thon dài, trước ngực cùng bờ mông nhô lên, một đôi chân dài như ẩn như hiện bên trong váy trắng. Mặt mũi động lòng người cũng trở nên càng ngày càng thanh lãnh.

Bộ dáng của nàng dần dần thoát ly Tuyết Nữ, mà càng ngày càng biến hóa hướng về Tuyết Đế.

Bên trong đôi mắt trong vắt nguyên bản màu lam đậm của nàng dần dần xuất hiện tâm tình hoang mang, rồi từ mê mang sau đó lại dần dần trở nên thanh tịnh. Từng đoạn Vạn Năm Huyền Băng Tủy cũng liền theo biến hóa của nàng không ngừng biến mất.

Mười ba đoạn, khi Tuyết Đế hấp thu đoạn Vạn Năm Huyền Băng Tủy thứ mười ba, nàng rốt cục dừng lại, thân thể của nàng sau khi lớn ước chừng thiếu nữ hai mươi tuổi, cũng không còn tiếp tục trưởng thành, trên người tản mát ra khí tức Cực Hạn Băng lại cực kì cuộn trào cường thịnh. Bên ngoài nguyên bản váy dài màu trắng xuất hiện từng đầu ruy băng màu tuyết trắng, hết thảy sáu đoạn, mỗi một đoạn ruy băng đều lấy hình thức khác biệt quay xung quanh thân thể nàng, phụ trợ thân thể thon dài mà tuyệt mỹ mềm mại của nàng.

Hoắc Vũ Hạo rõ ràng cảm giác được nàng đã trở nên không giống lúc trước, về phần đến tột cùng là chỗ nào, dường như trừ năng lực của bản thân tăng cường ra, còn có một chút gì đó.

Tuyết Đế hai tay lại lần nữa nâng lên.

Nàng còn muốn tiến hành hấp thu?

Hoắc Vũ Hạo kinh ngạc nhìn nàng, bất quá, lần này, Tuyết Đế hai tay không tiếp tục chụp vào Vạn Năm Huyền Băng Tủy, mà là khoanh một vòng trước người, vòng ra một cái hình cung, sau đó mười ngón tay ngọc nhỏ dài của nàng liền vạch ra trong hư không.

Từng đạo quang văn màu lam đậm dao động, biến hóa, hội tụ thành bông tuyết phù văn trong không trung.

Nhận lấy phù văn dẫn dắt, Băng Đế vốn đang nhắm mắt hấp thu thiên địa nguyên lực trong cơ thể đột nhiên mở ra hai mắt, giật mình nhìn về phía Tuyết Đế trước mặt, khi nàng nhìn thấy từng cái băng hoa phù văn, lập tức kích động trợn to hai mắt, trong mắt mơ hồ có ngấn lệ chớp động.

Băng hoa phù văn vậy mà dùng trọn vẹn một khắc đồng hồ thời gian để vẽ ra, hết thảy bảy đóa băng hoa, lơ lửng trước mặt Tuyết Đế.

"Đi!" Tuyết Đế khẽ quát một tiếng, bảy đóa băng hoa lặng yên bay về phía trước, phân biệt rơi vào bảy đoạn Vạn Năm Huyền Băng Tủy.