Đấu La Thế Giới : Thiên Biến Vạn Hóa

Chương 36



Ầm ~

Ầm ~

Từng tiếng nổ, tiếng va chạm vang lên.

Lúc này, Phan Vũ đang chiến đấu với Phong Vũ Kim Yến.

Với ưu thế trên không, giờ khắc này Phong Vũ Kim Yến đã chiếm tuyệt đối thế thượng phong.

Còn Phan Vũ đã phải rất chật vật để có thể đánh với Phong Vũ Kim Yến, và lại hắn cũng muốn lưu cho Tiểu Vũ một chút thời gian.

“ Lệ ~ ”

Phong Vũ Kim Yến hót vang lên, xung quanh nó xuất hiện 4 đạo hình tròn hồn lực, không chần chờ mà vẫy cánh.

Từ trong 4 đạo quả cầu, hàng ngàn phong nhận sắc nhọn lao về phía của cả hai.

“ Hừ! nếu ngươi vượt quá 1200 năm tu vi thì ta còn sợ chứ. ” Phan Vũ khinh thường.

Hồn hoàn sáng lên, 4 đạo tấm khiên được hình thành, bao bọc lấy Phan Vũ và Tố Vân Đào.

“ Tiểu Phan, sao đệ có thể biết hồn thú này chưa tới ngàn năm niên hạn? ” Tố Vân Đào tò mò hỏi.

“ À, trong sách có ghi, Phong Vũ Kim Yến có 12 đạo lông vũ đặc biệt, tượng trưng cho 100 năm niên hạn, cứ qua một 100 năm thì nó sẽ xuất hiện một đạo lông vũ đấy! ” Phan Vũ giải thích, rồi chỉ tay lên đạo lông vũ đang sáng rực đẹp hơn các lông vũ còn lại.

Màu của nó đỏ rực, khác với màu của Phong Vũ Kim Yến là màu vàng pha lẫn màu trắng bạc, quả thực việc xuất hiện đám lông vũ ấy, làm cho đôi cánh của Phong Vũ Kim Yến nổi bật hẳn.

“ Ừ, quả thực là khác xa với đám lông còn lại! ” Tố Vân Đào gật đầu nói.

Hắn liền đếm số lông vũ đó.

1…

2…

3…

....

7…

8…

9…

“ 9 cái lông vũ màu đỏ, đồng nghĩa với 900 năm tu vi, gần như là cực hạn của hồn hoàn thứ hai! ” Hắn kinh ngạc nói.

Tên nhóc Phan Vũ này tựa hồ đã đạp phải vận c*t chó rồi.

“ Lệ ~ ”

Thấy đòn công kích của mình không có tác dụng, Phong Vũ Kim Yến tức giận nó đập cánh thật mạnh.

Vù~

Vù ~

Tiếng gió do nó tạo ra, làm cho mọi thứ xung quanh bị thổi bay.

Kèm theo đó là khói bụi và đất cát, những cành cây và đám thực vật hồn thú cũng bị liên lụy, liền bị nó làm cho bay tứ tung.

“ Lệ ~ ”

Nó hót vang lên, rồi sử dụng đôi cánh của mình bao bọc lấy Phong thuộc tính chém vào tấm khiên của Phan Vũ.

Keng… keng… keng

“ Dương như ngươi đã bắt đầu hết kiên nhẫn rồi! ” Phan Vũ nắm chuẩn thời cơ.

….

Chuyển cảnh tới Tiểu Vũ.

Lúc này, nàng đã tìm thấy một nơi thích hợp nằm bên trong gần trung tâm của Liệt Hồn Sâm Lâm.

Sưu ~

Tiểu Vũ nhẹ nhàng đáp xuống, thân hình của nàng linh hoạt giẫm trên những tán lá, rồi dừng lại đợi gì đó.

Từ trong bụi cỏ nhảy ra một con thỏ hồn thú.

“ Chi chi… ” nó hướng về Tiểu Vũ thân mật cọ đầu.

Nàng liền ngồi xuống xoa lấy đầu của hồn thú đó.

“ Cảm ơn ngươi Nhu Cốt Thỏ! ” Tiểu Vũ xoa đầu, rồi nói tiếng cảm ơn.

“ Chi chi… ” Nó tựa hồ nói không cần.

Đầu của nó lắc lắc, nhân tính nhìn Tiểu Vũ.

Sao nàng quen biết với con thỏ này ? ? ?

“ Nhu Cốt Thỏ, ngươi hãy hộ pháp cho ta, để ta chuyển hóa hồn hoàn! ” Tiểu Vũ mỉm cười nói.

“ Chi Chi…” Nhu Cốt Thỏ bày ra bộ dáng có ta ở đây ngươi không phải lo.

Lấy cánh tay nhỏ nhắn, mềm mại vỗ vào ngực của mình.

“ Hì hì… nhờ ngươi! ”

Sau đấy, nàng quay người đi vào một bên hang động đã chuẩn bị sẵn.

Thực ra, nàng đã đạt tới cấp 20 cùng một lúc với Phan Vũ, nhưng do khi ở nhà của hắn, nàng cảm nhận được hơi ấm của gia đình mà khiến nàng không nhỡ biến mất.

Chỉ để ngưng tụ đệ nhị hồn hoàn, nhưng lý do là nàng không có lý do để đi ra ngoài a!

“ Phù…” nàng thở ra, rồi lắc đầu bỏ qua tạp niệm.

Tiểu Vũ ngồi xuống khoanh chân lại, rồi nàng tập trung tinh thần.

Từ mi tâm nàng sáng lên một đạo ấn kí, không rõ hình dáng. Đồng thời, cơ thể nàng phát ra một lượng hồn lực cực kì lớn.

Phát tán ra ngoài, tạo thành một sóng năng lượng tỏa ra bao trùm lấy cả Liệt Hồn Sâm Lâm.

Đồng thời, hơi thở của hồn thú 10 vạn năm xuất hiện xung quanh, cỗ khí tức khủng bố này làm cho khu vực trung tâm của liệt hồn sâm lâm trở lên nguy hiểm.

“ Hả! cỗ khí tức này… mau rời khỏi Liệt Hồn Sâm Lâm! ”

“ Chạy mau, đây là khí tức của hồn thú cao cấp. ”

“ Mọe khiếp, sao nơi bé tí này cũng có hồn thú cao cấp vậy? ”

“ Còn để cho, bọn hồn sư phế vật như chúng ta sống nữa không hả! ”

Lúc này, mọi nơi của Liệt Hồn sâm lâm đều cảm nhận được hơi thở khủng bố này, làm cho đám đoàn liệt sát hồn thú sợ vỡ mật.

Thi nhau, chạy khỏi nơi này, đồng thời lời nói của tên kêu bảo hắn là phế vật thì bị đánh cho thừa sống thiếu chết.

“ Ngươi nên nhớ, chúng ta phế vật thật, nhưng chúng ta không thể tự nhận mình là phế vật được! ” Hồn sư A.

“ Đúng vậy, có khác nào tự vả mặt mình! ” hồn sư B.

“ Huynh đệ, dạy hắn một bài học! ” hồn Sư C.

“ Nên nhớ, chỉ có làm mới có ăn, không làm mà đòi có ăn thì… ” Hồn Sư Huấn.

“ Hả tên nào kia, đập nó! ” Hồn Sư A.

….

Quay trở lại với Phan Vũ và Tố Vân Đào.

Cả hai lúc này, cũng đã cảm nhận được cỗ khí thế khủng bố đó.

Tố Vân Đào thì sốt ruột, hắn không biết Tiểu Vũ có xảy ra chuyện gì không.

“ Đào ca, huynh an tâm, cỗ khí thế này tựa hồ của một cường giả nào đó đi ngang qua đây thôi! ” Phan Vũ cảm nhận cỗ khí tức vừa xa lạ lại vừa quen thuộc ấy.

Hắn biết nàng đang ngưng tụ hồn hoàn, lúc này là thời điểm quan trọng để bảo vệ nàng.

“ Vũ Hồn Biến Hóa ~ ” Phan Vũ nói khẽ.

Chợt Vũ hồn liền thay đổi, biến thành Lam ngân thảo.

Chỉ thấy, Phan Vũ vỗ tay xuống đất từng đạo Lam ngân thảo to lớn mọc và đi theo chỗ khí tức đó phát ra.

Lúc này Phong Vũ Kim Yến đã sợ vỡ mật, cỗ khí tức đó đối với loài người chỉ làm họ lạnh sống lưng và có cảm giác bất an mà thôi.

Còn đối với bọn chúng thì là Vương giả hàng lâm vậy, lực áp chế cực mạnh đến từ đẳng cấp phân chia rõ rằng của giới hồn thú.

Về phần, nhánh của Lam Ngân Thảo đang được Phan Vũ huy động đi tới chỗ của Tiểu Vũ để bảo vệ nàng.

Còn một phần nhỏ thì được hắn giữ lại để phòng thân.

Vũ Hồn Vạn Biến của hắn khác với Vũ hồn thông thường ở rất nhiều điểm, mà điểm ưu việt nhất của nó lại nằm ở chỗ điều khiển, cho dù ở xa gấp mấy bản thể.

Thì Phan Vũ, vẫn có thể điều khiển được nó mà tác chiến, chỉ có điều là cách bản thể càng xa thì năng lực và độ linh hoạt cũng bị giảm đi.

Hiện tại, hắn có thể để Vũ hồn cách xa hắn 20 – 30 mét, nhưng khoảng cách của Tiểu Vũ cũng chỉ tầm 30 mét mà thôi, bởi cỗ khí tức khủng bố mà cả hai cảm nhận được quá gần với bọn hắn,

“ Tiểu Phan, hãy chuẩn bị sẵn sàng đi, nếu cỗ khí thế hướng chúng ta áp tới… ” Tố Vân Đào, trên đầu mồ hôi tựa như hạt đậu đang không ngừng chảy xuống.

“ Ta sẽ cầm chân nó, đệ hắn dùng thời gian đó để chạy bao xa thì cứ chạy! ”

Những lời nói này, của Tố Vân Đào làm cho hắn cảm động không thôi, chỉ có hoạn nạn mới nhận ra thực sự ai tốt với ta.

Hắn giờ đã cảm nhận được điều đó, Phan Vũ đứng dậy đi tới chỗ Tố Vân Đào vỗ nhẹ vào vai Tố Vân Đào.

Bốp ~

“ Đào ca huynh xem, cỗ khí thế này biến mất rồi! ”

“ Hả! ”

Siêu Phẩm truyện Bóng Đá Việt Nam. Main lý trí, chịu khó. Hack không quá bá, cần rèn luyện mới có thể thành tài. Main hiện chuẩn bị sang Bundesliga. Cam đoan chất lượng nhảy hố. Mời bạn đón đọc