Quay trở lại phòng của mình, Phan Vũ ngồi trên gường xếp bằng, thử lần nữa gọi ra Vũ Hồn hư ảnh mà hắn giác tỉnh ngày hôm qua.
“ Vũ Hồn, Phụ Thể~”
Trong miệng quát khẽ, từ mi tâm của hắn bắn ra một chùm sáng, cả ngươi hắn bỗng chốc thay đổi, tóc có phần dài ra thêm chút, chân tay gầy gò, nay đã có da có thịt.
Tại lòng bàn tay trái, hiện lên một đoàn…không nói chính xác là một thực thể vô định, nó lơ lửng trong lòng bàn tay.
“ Thật là kỳ quái, Vũ Hồn của ta đến cùng là thế gì?” Phan Vũ hoài nghi nhìn đoàn thực thể này.
“ Thử xem…biến thành Độc Lang~” hắn vừa nói dứt câu.
Đoàn thực thể đó, bắt đầu bị đổi, phóng mạnh ra, rồi đi ra sau lưng hắn, tụ tập hoá thành một con Độc Lang giống với Vũ Hồn của Tố Vân Đào.
“ Hống~ “
Tiếng gầm làm cho Phan Vũ càng phần chấn, hắn nhẹ nhàng nhảy xuống giường.
Đạp~
Nhẹ nhàng đáp xuống đất, hiện giờ Vũ Hồn Độc Lang này mang lại cho Phan Vũ thể chất, tốc độ, phản xả ở một tầm cao mới…
Xoẹt ~
Hắn tung ra nhưng chiêu thức kì quái, sau đó là nhảy lên tránh né, rồi các động tác mà hắn cho rằng là đẹp mắt.
“ Hú~ “
Phan Vũ không kiêng nể gì mà phát tiết, hắn không ngờ là biến thành vũ hồn của người khác lại mang tới cảm giác nghiện như vậy.
Rắc~
Bất chi bất giác, cấp bậc hắn lại tăng thêm một cấp… hiện giờ đã là Hồn Sĩ cấp 6…
Điều này làm cho hắn ngơ người, phải biết từ hôm qua tới giờ, Phan Vũ còn chưa tiếp xúc qua với việc Minh Tưởng, vậy mà hồn lực của hắn cứ cấp tốc bành chướng.
“ Phù….” Sau một hồi, thử nghiệm với Độc Lang Vũ Hồn, hắn mới thu hồi lại, lần này không giống lần trước, việc thu hồi lại không làm hắn đau đơn hắn đồ nhiều mô hôi.
“ Vũ Hồn của ta cũng thật biến thái a! Nếu như có thể sao chép các vũ hồn đỉnh cấp, vậy chả khác gì ta là vô địch sao…Ha Ha “ hắn ngửa mặt lên trời điên cuồng cười lớn.
“ Hạo Thiên Chùy… Lam Điện Ba Vương Long…Tà Mâu Bạch Hổ…Thất Bảo Lưu Ly Tháp…bổn tôn tới thu phục các em đây…” nở nụ cười đắc ý, hắn không ngừng nghĩ tới một ngày.
Cầm Hạo Thiên Chùy… đi khắp nơi làm việc ác, rồi khiến cho Hạo Thiên Tông cõng nồi, hoặc đi làm nhưng chuyện đồi bại, để cho Hạo Thiên Tông tiếp bàn.
“…..”
……
……
Thời gian qua nhanh, một tháng kể từ ngay Phan Vũ được Tố Vân Đào cho hắn ở nhờ.
Trong một khu rừng ngoài Nặc Đinh Thành, đang có hai bóng người đang không ngừng truy đuổi, thân ảnh nam tử đang né tránh các đòn đánh của thân ảnh của đứa trẻ.
“ Tốt…lực đạo tuy đã được kiểu soát, nhưng vẫn còn rất thoát lực…” Tố Vân Đào, giơ tay lên chặn lại đòn công kích của Phan Vũ.
“ Phù…huynh nói nghe hay lắm…ta mới chỉ khôi phục được một ngày mà huynh lại mang ta đi ra huấn luyện!” Phan Vũ miệng thở gấp, nhưng vẫn mạnh miệng nói.
“ Há! Vậy ai không muốn gia nhập Vũ Hồn Điện chứ, nếu đệ gia nhập thì đã không có buổi huấn luyện như hôm nay!” Tố Vân Đào, hất tay của Phan Vũ ra, rồi mở miệng nói.
Bịch~
Bị hất ra, Phan Vũ vặn vẹo thân hình, Vũ Hồn Độc Lang giơ hai cánh tay cường tráng, tóm vào hai các thân cây để giảm nhẹ sức va đập
Ầm~
Hai chân của Phan Vũ bị lún xuống, miệng thở cấp, tuy thân hình hắn đã thay đổi cường tráng hơn trước, nhưng so với Tố Vân Đào vẫn là kém một trời một vực.
“ Ta nghe hôm nay tới đây là đủ rồi, về thôi hôm nay Ti Ti sẽ tới ăn tối cùng chúng ta!” Tố Vân Đào phủi bùn trên y phục, vẻ mặt chờ mong nói.
“ Suyt! Huynh cũng chịu mời Ti Ti tỷ về ăn cơm rồi sao, ta tưởng huynh không dám!” Phan Vũ thu hồi Vũ Hồn, nhấc chân ra khỏi hố, miệng trêu chọc nói.
“ Đấy là ta tôn trọng nàng, nói đệ cũng không hiểu?” Hắn liền giả trang một bộ, sau đó kinh thường Phan Vũ.
“ Hả! Được một này nào đó! Ta sẽ dẫn vài tiểu tỷ tỷ về để cho huynh sáng mù hợp kim titan mắt lang của huynh đi!” Phan Vũ không chịu thua đạo.
“ Vậy ta chờ Ha Ha…đi về thôi!” Tố Vân Đào, liền không thèm nghe Phan Vũ, tự trang bức, nhún mạnh chân rồi bắn đi.
Hắn muốn để cho Ti Ti thấy, hắn là một nam tử tốt, bữa tối nay hôm này sẽ có thể thay đổi quan hệ của hắn với nàng, vì vậy mà Tố Vân Đào rất chi là chờ mong.
“ Thấy sắc quên huynh đệ! Mắt Mù Đấu La..” Phan Vũ oan thầm, sau đó tự dùng sức chạy về.
Con đường này, hắn đã quá quen thuộc, 1 tháng qua hắn đã lên lịch trình rèn luyện, chỉ có một thân thể tốt mới có thể hấp thu được Hồn Hoàn có niên hạn càng cao.
Hắn nhớ là Hồn Hoàn đầu tiên của Đường Tam, là Mạn Đà La Xà niên hạn là 400 năm, được Ngọc Tiểu Cương gọi đó là Cực Hạn Hấp Thu.
Với thể chất hiện giờ, Phan Vũ tự tin có thể hấp thu từ 300 năm trở xuống, hắn không biết là do Vũ Hồn thay đổi hắn hay là tác nhân gì đó, mà lực cơm ăn của Phan Vũ có thể bằng với 3 Tố Vân Đào hợp lại.
May là Tố Vân Đào có công ăn việc làm, còn là tiểu chấp sự, có cơ hội là phó phân điện của Vũ Hồn Điện ở Nặc Đinh Thành này.
Vì thế mà tiền lương của hắn, cũng đủ dư để cho thể nuôi sống cả hai.
Vù~
Vù~
Bước nhanh qua những tán lá, Phan Vũ cảm giác không lâu nữa hắn sẽ đạt tới 8 cấp Hồn Sĩ việc Hồn Lực của hắn tăng nhanh cũng đã làm cho Tố Vân Đào xoắn xuýt không thôi.
Nhưng hắn vẫn tôn trọng quyết định của Phan Vũ, bởi Tố Vân Đào đã xem Phan Vũ như là người đệ đệ ruột thịt.
Tốc độ của Phan Vũ khá chậm so với Tố Vân Đào, phải mất gần 20p hắn mới trở về tới nhà.
Cạch~
Mở cửa bước vào, đang thấy một thân ảnh nữ tử, tầm 19-20 tuổi đang dọn đồ ăn ra, khi thấy Phan Vũ liền giơ tay lên gọi.
“ Vũ Đệ đã về rồi đó à!” Ti Ti gương mặt hạnh phúc nói.
“ Hì hì Ti Ti tỷ thật là đam đang… Tố ca thật có phúc khi mà có được tỷ!” Phan Vũ cũng gật đầu lại, sau đó là gương mặt nịnh nọt.
“ Hì hì… đệ cứ nói quá…Tố Ca cũng giúp tỷ nhiều trong công việc lắm!” Ánh mắt nàng hít lại, vì được khen, sau đó đặt bát canh lên bàn nói.
“ Đệ đi tắm rửa trước đi, đợi Tố ca xong việc thì chúng ta cùng dùng bữa!” Nàng xua tay nói.
“ Rõ thưa.. tẩu tẩu..” Phan Vũ hành quân lễ nói, rồi vọt về phòng của mình.
“ Tẩu Tẩu!” Nàng nghe được những lời đó, gương mặt liền đỏ như đít khỉ… ngượng ngùng… rồi lại nở nụ cười hạnh phúc.
Thiên thu, vạn cổ, sách ghi tên.
Triệu hoán kỳ tài, vượt giới lên.
Nhiệt huyết dâng trào, Thiên Mệnh Chiến.
Quần long hội tụ, mấy ai quên?