Đấu La đại lục 5: Đường Tam Trọng Sinh

Chương 6: Trận chiến mở màn



Bóng người nho nhỏ kia tốc độ rất nhanh, lại là từ góc tối bên cạnh lao ra, một bàn tay xanh biếc, từ phía sau đánh vào con mắt Lang Yêu.

 

Lần này, Đường Tam đã tính kĩ thời gian, vị trí, khoảng cách, tất cả đều vô cùng chính xác.

 

Hắn biết rõ, cho dù mình có thông thạo tuyệt học Đường môn, cũng có tu vi tam giai Huyền Thiên Công. Thế nhưng, Lang Yêu còn có cơ thể cường đại, nếu đối địch, bản thân chưa chắc đã là đối thủ. Thứ nhất là tuổi của hắn quá nhỏ, cơ thể yếu ớt, không thể đánh lâu. Nếu như không phải người biến thân đã giết được một tên, thì hắn chưa chắc sẽ ra tay với hai tên tam giai Lang Yêu, cái mạng nhỏ của mình mới là quan trọng nhất.

 

Nhưng mà, một khi hắn ra tay, thì phải thành công mới được.

 

Lang Yêu đang vô cùng tức giận, cho nên, đến khi bàn tay Đường Tam đâm vào mắt hắn, hắn mới giật mình nhận ra. Hắn bỗng nghiêng đầu, miệng cắn về phía Đường Tam.

 

Một cánh tay khác của Đường Tam lại nắm lấy quần áo của hắn, mượn sức, kéo lông sói một phát, chuyển hướng bản thân. Cơ hồ là dán người trước ngực tam giai Lang Yêu, xoay người sang phía bên cạnh Lang Yêu.

 

Ngón trỏ tay phải, ngón giữa hợp lại thành kiếm, thôi động Huyền Ngọc Thủ, làm cho hai ngón tay lóe ra ánh sáng xanh ngọc, nhanh chóng đâm về phía Lang Yêu.

 

"Phốc!"

 

Ngón tay nhỏ bé truyền đến cảm giác ấm áp, luận cường độ cơ thể, Đường Tam kém xa tam giai Lang Yêu, nhưng hắn lại tìm được điểm yếu của Lang Yêu, dưới tình huống cùng cấp năng lượng, liền có thể dễ dàng chiến thắng.

 

Huyền Ngọc Thủ được truyền năng lượng Huyền Thiên Công, cơ hồ tiến vào đại não Lang Yêu. Con mắt Lang Yêu nổ tung ra, đại não bị đâm nát nhừ. Tiếng gầm gừ đột nhiên im bặt, giống như bị kẹt trong cổ, cơ thể cường tráng cũng đổ uỳnh xuống đất.

 

Đường Tam đạp hắn một cái, xác tên đó liền bay về một bên.

 

Một đòn này có thể có hiệu quả như vậy, là do kinh nghiệm chiến đấu phong phú từ kiếp trước của hắn. Cơ thể nhỏ bé và đêm tối yểm trợ là hai yếu tố vô cùng quan trọng, lại thêm tam giai Lang Yêu đang nổi giận, thả lỏng cảnh giác.

 

Đối kháng chính diện, Huyền Ngọc Thủ của Đường Tam chưa chắc có thể phá vỡ lớp da dày của Lang Yêu. Thế nhưng, đôi mắt lại là nơi yếu ớt nhất, bị đâm vào mắt, rót vào năng lượng Huyền Thiên Công, chắc chắn sẽ thành công.

 

Hai chân chạm đất, một tên tam giai Lang Yêu khác cũng đã không có động tĩnh. Lúc này Đường Tam mới thở phào nhẹ nhõm. Hắn không nóng lòng nói chuyện với người kia, mà là nằm rạp trên mặt đất, kề sát tai xuống đất, lắng nghe động tĩnh xung quanh, xem có còn ai khác hay không.

 

Lấy thực lực của hắn bây giờ, chiến đấu với tam giai Lang Yêu rất khó thắng được, kỹ xảo cho dù tốt, cơ thể này cũng quá yếu đuối. Một khi bị Lang Yêu đánh trúng, sẽ khó mà sống được. Đòn tấn công lúc nãy nhìn có vẻ đơn giản, thật ra hắn phải dùng toàn lức, tinh thần ý chí của bản thân cũng tăng lên mức cao nhất.

 

Xung quanh không xuất hiện động tĩnh nào khác, hiển nhiên, truy sát người kia, chỉ có hai tên tam giai Lang Yêu mà thôi. Điều này làm cho Đường Tam thở phào nhẹ nhõm, bằng không, hắn cũng chỉ có thể là lựa chọn trốn chạy.

 

Lúc này hắn mới đi về phía người kia, đồng thời cũng duy trì cảnh giác.

 

Thời điểm khi hắn đi tới phụ cận người kia, lập tức phát hiện, lông vàng mọc trên da hắn giờ đã không thấy đâu nữa. Nhịp tim Đường Tam đập nhanh mấy lần.

 

Lấy tình cảnh của hắn, cũng không quen biết gì người biến thân kia, biện pháp ổn thỏa nhất dĩ nhiên là không ra tay, chờ Lang Yêu rời đi. Nhưng hắn vẫn là lựa chọn ra tay. Thứ nhất là vì kẻ bị đuổi giết là con người. Còn có một nguyên nhân quan trọng khác chính là hắn biến thân.

 

Lúc Đường Tam ở Đấu La Đại Lục, có loại người là Thú Vũ Hồn hồn sư, cũng có năng lực như vậy. Còn có thể thông qua tu luyện Thú Vũ Hồn mà trở nên cường đại.

 

Nếu như trên thế giới này cũng có năng lực như vậy, đối với hắn mà nói, nếu có thể học được, sẽ có lợi rất lớn cho thực lực bản thân, cũng càng dễ hòa nhập với thế giới này!

 

Đường Tam ngồi xổm người xuống, muốn lật người kia lại, đúng lúc này, người đang nằm rạp trên đất kia, bỗng nhiên xoay người, móng vuốt chộp về phía hắn. Mà cũng đúng lúc hắn xoay người, dưới khoảng cách gần, nhờ ánh sáng mờ ảo, hai người đều nhìn thấy mặt của nhau.

 

Móng vuốt người kia dừng lại giữa không trung, không tiếp tục vồ xuống, Đường Tam cũng nhảy lên, lui ra khỏi phạm vi công kích của hắn.

 

"Ngươi là con người?"

 

Giọng nói người kia hơi khàn, hắn nhìn qua hơn hai mươi tuổi, sắc mặt lúc này đã là trắng bệch như tờ giấy, khuôn mặt dễ nhìn, miệng mũi đều đang chảy máu tươi.

 

Hắn vừa nói xong, tay đã rơi bộp xuống. Lúc này Đường Tam mới nhìn rõ, người này bị thương rất nặng, từ ngực xuống đến bụng đều bị xé rách, rột cũng lòi ra ngoài cơ thể, còn đang chảy rất nhiều máu.

 

Đường Tam gật đầu với hắn, sau đó nhanh chóng đi đến trước người, người kia như không còn sức lục, sắc mặt tái nhợt ngã trên mặt đất, miệng thở hào hển. Đồng tử đã hơi dãn.

 

Đường Tam không dừng lại, hai tay nhanh chóng chuyển động, vấn đề lớn nhất của người này bây giờ là mất máu quá nhiều và tổn thương nội tạng, với năng lực hiện tại của hắn, không thể cứu chữa được. Chỉ có thể là làm mọi cách kéo dài mạng sống của hắn.

 

Chỗ ruột thòi ra ngoài được cầm máu, sau đó lại nhét vào ổ bụng, rồi lấy quần áo hắn buộc lại vết thương, ít nhất hắn sẽ không mất máu nữa. Sau đó một tay khác dặt lên ngực của hắn, dùng công lực Huyền Thiên Công từ từ rót vào ngực hắn, giúp hắn bảo vệ tim mạch.

 

Người kia dần thở chậm lại, đôi mắt cũng đã tỉnh táo hơn

 

"Ngươi, ngươi vẫn còn nhỏ như vậy. . . , ngươi. . ."

 

Đường Tam nói:

 

"Vết thương của ngươi không thể cứu chữa. Ngươi có nguyện vọng gì không, ta sẽ hoàn thành giúp ngươi, nhưng ngươi cần trả lời ta một vấn đề."

 

Nghe Đường Tam nói mấy câu không hợp với tuổi, thanh niên kia mới giật mình, sau đó nhanh chóng nói:

 

"Được. Ngươi hỏi trước đi. Nếu như ta có thể trả lời được, ta sẽ xin ngươi giúp một chuyện."

 

Không thể nghi ngờ, đây là lần đầu tiên sau khi Đường Tam đi đến thế giới này, gặp được người đầu tiên có suy nghĩ rõ ràng. Chắc chắn hắn không xuất thân từ nô lệ.

 

"Năng lực biến thân của ngươi là như thế nào? Làm sao mới có thể làm được."

 

Đường Tam trực tiếp hỏi vấn đề mình quan tâm nhất.

 

Thanh niên kia sau khi nghe vấn đề của hắn lại sững sờ:

 

" Chẳng lẽ ngươi không biết Yêu Thần biến? Vậy là ngươi giết Lang Yêu kia như thế nào?"

 

"Yêu Thần biến là cái gì? Ta có năng lực thiên phú, nhưng không biết là cái gì."

 

Đường Tam trầm tĩnh nói, sau đó ghi nhớ ba chữ Yêu Thần biến ở trong lòng.

 

Thanh niên có vẻ hiểu ra cái gì:

 

"Trời sinh thức tỉnh Yêu Thần biến sao? Năng lực của ngươi là cái gì?"

 

Đường Tam lông mày cau lại, nói:

 

"Bây giờ là ta đang hỏi ngươi."

 

Thanh niên thở dốc mấy lần, nói:

 

"Yêu Thần biến, là do con người chúng ta có huyết mạch liên hệ với Yêu Quái tộc hoặc là Tinh Quái tộc, từ trong huyết mạch truyền thừa xuống một phần năng lực."

 

Trong lòng Đường Tam trầm xuống:

 

"Ý ngươi nói là, con lai?"

 

Thanh niên cười khổ trả lời:

 

"Đúng vậy, chỉ có như vậy, mới có thể làm chúng ta có một chút năng lực. Mà những kẻ thừa nhận là con người như ta, có rất ít. Đa số người có năng lực Yêu Thần biến, đều chọn trở thành phụ thuộc Yêu Quái tộc hoặc Tinh Quái tộc, so với thân phận nô lệ thì cao hơn nhiều. Mà những người như ta, từ nhỏ đã không nghĩ mình là Yêu Quái, Tinh Quái, chúng ta chỉ muốn con người được thừa nhận, được tôn trọng, không còn bị nô dịch. Cho nên, chúng ta mới phản kháng. Lần này ta vốn định ám sát Phong Lang lãnh chúa, cuối cùng lại bị lừa, bị hắn đánh trọng thương. Sau đó mới thành ra như bây giờ.