Đấu La Đại Lục

Chương 232: Địa huyệt ma chu ngàn năm (2 )



" Lên nào Tiểu Tam, chúng ta trở về." Phất Lan Đức hét lớn một tiếng.

Đường Tam ở phía sau cầm bát chu mâu phi thân lên lên không trung, vững vàng rơi vào trên lưng hoá thân miêu ưng của Phất Lan Đức. Phất Lan Đức lưng mang Đường Tam ưng trảo giữ địa huyệt ma chu, hai cánh kịch liệt di động trong nháy mắt đưa thân mình lao lên không trung.Trong lúc này, địa huyệt ma chu dù có giảo hoạt thế nào đi nữa cũng không còn đường trốn thoát. Từ ưng trảo phía trên truyền phong duệ hồn lực vào trong cơ thể nó khiến toàn bộ khí lực bị phong toả, không cách nào thi triển tuyệt chiêu nào nữa.

Đường Tam cùng Phất Lan Đức bay ra khỏi rừng rậm, chỉ với vài lần đập cánh Phất Lan Đức hai người đã hoá thành một chấm nhỏ tận chân trời, Phất Lan Đức thu hai cánh lại chậm rãi rơi hướng xuống phía dưới.

Lúc này Liễu Nhị Long cùng Áo Tư Tạp đã trở lại, Trữ Vinh Vinh không có mặt, hiển nhiên là đang ở bên trong rừng cây kia hấp thu hồn hoàn của lân giáp thú. Áo Tư Tạp vẻ mặt có vẻ rất khó chịu, tái nhợt như tờ giấy, thậm chí còn có chút thở dốc, khoé miệng còn lưu lại vài tia máu đen, hiển nhiên là đã bị thụ thương không nhẹ.Liễu Nhị Long làm bộ như không có chuyện gì, chắp tay mà đứng nhìn Phất Lan Đức bắt địa huyệt ma chu từ trên trời lao xuống.

Đang lúc này, Đường Tam chợt quát lên một tiếng " Tiểu Vũ cẩn thận." Bởi vì Đường Tam ở trên lưng Phất Lan Đức từ trên trời lao xuống, bên ngoài thì hồn thú không dám tấn công vào bên trong độc trận nên lúc này ánh mắt mọi người toàn bộ hướng về hai người bọn họ. Bỗng nhiên từ dưới đất, một thân ảnh âm hiểm lặng lẽ trồi lên không một tiếng động lẻn vào độc trận, nhanh chóng hướng đến vị trí của Tiểu Vũ lao đến. Nó phóng ra từ một vị trí cực kì kín đáo, vừa lê khỏi mặt đất là thoát được tầm nhìn của mọi người nhưng vẫn bị Đường Tam đang ở trên lưng Phất Lai Đức phát hiện ra.

Con hồn thú này phát động tấn công không phải là tự phát.Đúng là như vậy, lúc trước nhân diện chu ma bị Đường Tam cùng đại sư phát hiện, con hồn thú sáu ngàn năm này là tả hữu của nhân diện ma chu thì một mực ẩn nấp chờ cơ hội.Nó đương nhiên có thể cảm giác được bên trong độc trận có những người thực sự cường đại, khi Phất Lan Đức cùng Đường Tam từ trên trời lao xuống, sự chú ý của mọi người liền tập trung vào đó vừa lúc tạo cho nó một cơ hội tuyệt vời.

Là một trong những độc hồn thú đỉnh cấp, lại có thêm sáu ngàn năm tu vi. Mặc dù Đấu la độc trận đối với nó cũng có những nguy hại nhất định nhưng không đủ trí mạng để giết chết nó, bằng nào khả năng tự kháng độc của bản thân nên con nhân diện ma chu này có thể hoàn toàn tin tưởng vào khả năng sống sót sau khi bị trúng độc, có thêm cả mùi thơm của khỉ la tiên phẩm phụ trợ nữa thì việc rời đi khỏi độc trận cũng không phải là vấn đề không thể. Cho nên nó mới dám chọn thời điểm này để hành động, nếu không thì nó cũng không có gan tấn công lén vào như vậy.

Nhân diện ma chu chọn địa điểm này đúng là vị trí gần với Tiểu Vũ nhất.Lúc này, Sử Lai Khắc học viện mạnh nhất chính là nhóm của Phất Lai Khắc ở trên không, Liễu Nhị Long cùng Triệu Vô Cực ở cùng một chỗ lại cách xa Tiểu Vũ nhất, Đái Mộc Bạch lại đang hộ pháp cho Chu Trúc Thanh hấp thu hồn hoàn của quỷ hổ.Áo Tư Tạp cũng đang ở gần chổ Liễu Nhị Long, ở gẩn Tiểu Vũ nhất cũng chỉ có Đại sư cùng Mã Hồng Tuấn hai người.

Phản ứng nhanh nhất dĩ nhiên là Đại sư, thân hình hắn chợt loé lên đã ngay lập tức chắn trước người Tiểu Vũ, la tam pháo phóng thích ra, thân hình trực tiếp lao thẳng lên không trung, hướng tới đối thủ nhanh chóng tấn công.Như một tia chớp, la tam pháo đã nổ vang trời rung đất ( oanh thiên liệt địa).

La tam pháo mặc dù đã có ba hồn hoàn, Đại sư hồn lực cũng đã đạt tới ba mươi lăm cấp nhưng mà so sánh với tu vi sáu ngàn năm của nhân diện ma chu thì thực lực chênh lệch quả thật còn rất lớn.

Nhân diện ma chu mang theo mùi hôi thối nồng nắc đang lao tới thấy vậy tốc độ liền chậm lại nhưng phảng phất như một luồng khí hôi thối, vẫn thẳng hướng Tiểu Vũ cùng Đại sư phóng đến, một chân trước nhẹ nhàng vung lên mạnh mẽ đem la tam pháo đánh bật ra ngoài. Nếu không phải vì lúc này nhân diện ma chu đã tiến vào trong phạm vi kháng độc của mùi thơm khỉ la tiên phẩm thì cái chân nhện mang đầy kịch độc kia cũng đủ để cho la tam pháo làm tiêu tan nửa cái mạng của nó.

Mặt khác ba chân trước của nó cũng phóng tới, phong duệ của chân nhện làm cho Đại sư ngay lập tức gặp nguy hiểm. Mục đích của nó đương nhiên không phải chỉ là đại sư, đồng thời còn hướng Tiểu Vũ tấn công, chiều dài của chân nhện hoàn toàn đủ để đồng thời đem hai người đánh gục.

" Phốc" - một luồng hoả trụ rực rỡ từ bên cạnh phóng tới, mạnh mẽ oanh kích lên trên người nhân diện ma chu, ngọn lửa trực tiếp bùng phát trên thân thể nó tạo ra một mùi khó chịu. Mập mạp trong lúc đó không cách nào có thể phát động hồn kỹ mạnh mẽ, chỉ có thể phóng ra những mũi tên lửa phượng hoàng nhằm gây tổn thương cho đối phương.

Lúc đầu, một con hồn thú nhân diện ma chu hai ngàn năm đã gây ra nguy hiểm đến tính mạng, huống chi bây giờ lại là con hồn thú sáu ngàn năm xuất hiện. Cho dù là hồn thú ngàn năm cũng cũng là một giết chóc giả không dễ dàng trêu chọc. Nhân diện ma chu nheo đôi mắt nhỏ lạnh băng cũng không vì công kích của mập mạp mà sinh ra phản ứng, vẫn như trước âm thầm lãnh khốc, phảng phất như thân thể đang bị thiêu đốt này không phải của nó. Chân nhện không chút thay đổi, vẫn hướng đến trước ngực Đại sư tấn công.

Quang ảnh chợt loé lên, Tiểu Vũ vô thanh vô tức xuất hiện trước mặt Đại sư, nàng một tay đặt lên vai Đại sư mượn lực, hai chân đồng thời bay lên đá chuẩn xác vào hai chân nhện phía dưới đang lao tới. Nhân diện ma chu thấy vậy chân nhện có chút đưa lên cao cơ hồ nhằm vào đỉnh đầu của nàng đánh tới.Vì tranh thủ thời gian, Tiểu Vũ bất chấp việc mình đã bị tinh thần phản phệ, một luồng ánh sáng mị hoặc đâm thẳng vào đôi mắt nhỏ lạnh tanh của nhân diện ma chu làm cho nó hoạt động bị chậm lại trong chốc lát. Đồng thời Tiểu Vũ đạp mạnh chân lên đùi của nhân diện ma chu, mượn lực phản chấn đem thân thể đại sư dùng sức đẩy ra ngoài, vừa lúc Liễu Nhị Long đang cấp tốc lao tới.

Lúc này nhân diện ma chu cùng Tiểu Vũ chính thức đối mặt còn Đại sư đã được đưa ra khỏi vòng nguy hiểm, mập mạp hồn lực đã hồi phục một chút lập tức đứng dậy còn những người khác thì không kịp công kích nhân diện ma chu.

Trong sát na thời gian đó, Đường Tam đồng thời với tiếng nói đã lập tức lao đến, sự khủng khiếp của nhân diện ma chu hắn hiểu rõ hơn ai hết. Lúc đầu nếu như không phải vì xuất kì chiêu cùng với Chư Cát Thần Nỗ bá đạo thì hắn đã chết khi chiến đấu trong rừng rậm rồi. Sự đau khổ mà hắn phải hứng chịu khi hấp thu hồn hoàn của nhân diện ma chu cả đời cũng không thể quên được. Lúc này, Tiểu Vũ cùng nhân diện ma chu kia đang chiến đấu, một bên là kẻ giết người với tu vi sáu ngàn năm còn một bên Tiểu Vũ cũng là nhân vật trong Sử Lai Khắc thất quái.

Nhân diện ma chu sáu ngàn năm, trên mỗi chiếc chân đều xuất hiện rất nhiều chiếc châm nhọn kèm theo kịch độc, mặc dù mùi hương của khỉ la tiên phẩm có tác dụng làm cho kịch độc trên người nó phát ra không tổn thương tới Tiểu Vũ nhưng nếu những cái chân kia mà đâm vào da thịt thì kịch độc lại theo đường máu mà lan ra khắp cơ thể, lúc đó thì Tiểu Vũ không có cách nào ngăn chặn được. Cũng chính bởi vì những cái châm độc đó mà Tiểu Vũ không dám phát động tấn công đối với nhân diện ma chu này.

Sử dụng thuấn di mặc dù có hại nhưng lại đỡ tốn thời gian, Tiểu Vũ vừa đã thi triển một lần lúc này lại cùng nhân diện ma chu đối mặt chiến đấu nếu không có cách nào khác sẽ dùng thuấn di để trốn đi. Nàng cũng có thể kiên trì dây dưa kéo dài thời gian để đồng môn kịp tới cứu viện.

Nhân diện ma chu hiển nhiên rất tức giận, chân sau dùng sức, bốn chân như bốn thanh trường mâu từ các hướng khác nhau nhằm Tiểu Vũ đâm tới, quang mang sáng rực từ trên người nó phát ra hiển nhiên là đã dùng toàn lực. Trái ngược với Tiểu Vũ, đây chính là cơ hội duy nhất của nhân diện ma chu, thừa dịp những người khác chưa tới mà cướp lấy khỉ la tiên phẩm mà thoát đi. Lân giáp thú cùng địa huyệt ma chu đối mặt với hiểm cảnh này, sao lại không biết những người trước mặt này khủng khiếp thế nào chứ.

Tiểu Vũ động tác rất nhanh, kinh nghiệm chiến đấu cũng cực kì phong phú, nàng trong lúc liều mạng này cũng không sử dụng đến hồn lực mà dụng lực của hai chân, từ trên không trung xuất chiêu trong nháy mắt đá ra bốn cước phân biệt trúng vào bốn chân nhện đang đánh tới. Nàng biết chỉ cần mình thoát khỏi lần công kích này của nhân diện ma chu thì đồng bọn sẽ kịp thời đến tiếp ứng được.

Cùng lúc cước của Tiểu Vũ đánh trúng lên bốn chân của nhân diện ma chu thì cả người nàng cũng trở lên lạnh toát, trong nháy mắt nàng cảm thấy rõ ràng được bốn cước của mình đá trúng bốn chân nhện như đá vào bốn chiếc cột đá cứng rắn, căn bản cách nào đình chỉ thế công kích của nó chậm lại mà càng không thể thay đổi phương hướng công kích của nó.

Tiểu Vũ hồn lực dù sao cũng chỉ có ba mươi bảy cấp, có dùng toàn lực đối phó với nhân diện ma chu sáu ngàn năm thì chênh lệch thật sự vẫn rất lớn. Nhân diện ma chu nheo đôi mắt nhỏ lạnh băng toả ra quang mang dữ tợn, nó đã sớm có kế hoạch toàn vẹn, trước mắt chỉ cần đem cô gái loài người này giết chết đi, sau đó đoạt lấy mùi thơm khỉ la tiên phẩm rồi lập tức hướng ra xung quanh phun lưới nhện ngăn trở bọn người truy kích. Bàn về tốc độ, với những cái chân dài khoảng bốn thước kia thì khả năng chạy trốn không ai có thể bắt kịp với địa huyệt ma chu được.

Lúc Tiểu Vũ tứ cước đá chuẩn xác vào bốn chân nhện, mọi người của Sử Lai Khắc học viện đều cất tiếng hoan hô nhưng khi thấy bốn chân nhện kia không hề suy chuyển gì thì tim mọi người đều lạnh buốt.

Trong lúc vạn phần nguy hiểm này, điều Tiểu Vũ có thể làm chính là đem thân thể mình thu gọn một cách tối đa để chỉ phải nhận tổn thương nhỏ nhất. Bởi vì thân thể nàng dù có thu gọn đến mức nhỏ nhất cũng không thể né tránh tất cả công kích được. Bốn chân nhện của nhân diện ma chu phóng ra cũng đồng thời khoá hết các phương né tránh của nàng lại.

Ba cái chân nhện cơ hồ dán vào thân thể của Tiểu Vũ đâm tới, mà một cái chân khác thì cực nhanh hơn hướng về phần trên ngực của Tiểu Vũ hung hăng đánh mạnh vào.