Thân hình đang dính vào nhau vẫn va chạm dữ dội như hai chiếc bóng mờ ảo, khiến người khác không tài nào nắm bắt được.
Tiếng kim loại va nhau khi hai bên giao phong không ngừng nhức nhối vang lên. Các tia lửa văng loạn trong không khí lợi nhận được hình thành bằng đấu khí không ngừng bắn ra, khiến cả lôi đài gồ ghề sứt mẻ một cách thê thảm.
Những hộ vệ ban đầu còn ẩn mình ở chỗ tối, lúc này đều đã hiện thân ở trên quảng trường. Vì khí kình hai bên giao phong đã không còn hạn chế trong phạm vi lôi đài. Những khí kình ấy phóng thích ra ngoài nếu không có ai hóa giải, nếu như rơi vào trong đám đông, e rằng đây chính là một trận thảm sát!
Ầm!
Lại một tiếng nổ lớn vang lên, đấu khí hai màu và đấu khí tử sắc lại và mạnh vào nhau, khiến thân hình hai bên đều lui về sau vài bước. Hai người vừa lui về sau, từng cụm đấu khí trong không khí đã nỗ bồm bộp, khiến quang cảnh càng thêm kịch tính.
Có điều, sau khi lui, cơ hồ hai bên không còn chuẩn bị lại tiếp tục lao vào nhau, mà đều khẽ điểm chân, lui đến ven lôi đài, rồi nhìn nhau từ phía xa xa. Thế nhưng lại không có ai xuất thủ trước.
Hành động của hai người khiến những người xung quanh đang theo dõi thoáng ngây ra.
Lúc này, trên Sa y Đấu khí của Lý Dật hẳn đầy những vết kiểm khí để lại, bên trong chốc chốc lại có máu tràn ra, hiền nhiên trận quyết đấu này, hắn không chiếm được nhiều ưu thế.
Còn bên Nạp Lan Hạ lại khác với Lý Dật, trên Sa y Đấu khí của hắn lại rải đầy lỗ nhỏ. Ở gần mỗi lỗ lại có những vết nứt như mạng nhện! Hiển nhiên, so với kiếm khí của hắn, Lý Dật lại càng thích dùng cách đối chọi liều lĩnh để lại vết tích trên người hắn. Hơn nữa, trên y phục trắng muốt lúc đầu của Nạp Lan Hạ lúc này cũng có thêm mấy vết màu đen kịt, một số chỗ còn bị cháy rụi. Hiên nhiên, đây chính là tác dụng đi kèm của đầu khí Lôi thuộc tính!
Nhìn hai người chưa phân thắng bại, trong quảng trường trở nên yên ắng, tình hình như vậy, cơ hồ muốn nói ai đã thắng là rất khó...
Trên lôi đài, bầu không khí giữa hai người trở nên lạnh lẽo vô cùng, đến lúc khói bụi khắp lôi đài tan hết, Lý Dật chợt khẽ cười, nói:
- Nạp Lan Thiếu gia... Bản lĩnh thật a...
Sắc mặt của Nạp Lan Hạ cổ quái nhìn Lý Dật, sau chốc lát hắn khẽ thở dài một tiếng, nhàn nhạt nói:
- Ta vốn còn cho rằng cả đời này của ta sẽ không có cơ hội sử dụng chiêu này, không ngờ lại vào đúng lúc này phải dùng ra... Lý Dật, người nhớ kỹ!Nếu tự nhận không đánh lại, hãy ngoan ngoãn chịu thua đi! Ta... Không muốn giết ngươi nữa!
Lý Dật bĩu môi nói:
- Câu nói cuối cùng, ta tặng nguyên lại cho ngươi!
- Thật sao?
Nạp Lan Hạ lắc đầu:
- Vậy thì quả thực đáng tiếc rồi! Ngươi nhìn cho kỹ... Chiêu này của ta, tên là...
Lời còn chưa dứt, trường kiểm sáng lấp lánh trong tay Nạp Lan Hạ đã từ từ giơ ngang lên, mũi kiếm khẽ rung lên, chỉ vào hướng Lý Dật đang đứng. Nạp Lan Hạ khẽ nhích người, bỗng nhiên, hai chiếc chuông nhỏ treo ở chuôi kiếm từ từ bay lên. Mái tóc tiêu sái của Nạp Lan Hạ cũng tung bay phấp phới, bạch bào rộng cũng đột nhiên kêu phần phật, không gian xung quanh hắn, những viên đá vỡ nứt thành từng mảnh từ từ bay lên...
- Xem ra Hạ nhi cuối cùng muốn dùng con bài bí mật của hắn rồi...
Nạp Lan Bá khẽ than nói:
- Chiều nay, ngay cả ta cũng không thể không thừa nhận sự khủng khiếp của nó. Cũng không biết tên tiểu tử Lý Gia ấy có thể chặn lại được không
Nạp Lan Khánh khẽ cười, nói:
- Cho dù không chặn lại được cũng không sao, dùng xong chiêu này, đệ đệ thân yêu của ta, cũng phải rất lâu sau mới có thể hồi phục lại sức mạnh lúc đỉnh phong... Chỉ hy vọng tiểu tử đó không bị dọa chạy mất thôi! Dĩ nhiên, hắn có thể chặn lại là tốt nhất!
- Có dễ như vậy không?
Nạp Lan Bá nhíu mày:
- Chiều này, nói không chừng ngay cả lão phu cũng phải nhường ba phần a!
Trên lôi đài, Nạp Lan Hạ cơ hồ khẽ thở ra một hơi, khép hờ mắt lại, sau chốc lát lại mở vụt ra! Trong chớp mắt, trong khóe mắt của hắn cơ hồ có một ngọn lửa nhỏ bùng cháy!
Màu lam bên trái, màu hồng bên phải... Vô cùng quỷ dị!
Và đúng thời khắc này, thiên địa nguyên khí ở bên người hắn đều ngưng đọng lại, sau đó hóa thành khi thể hai màu hồng lam, giống như gió lốc xoáy lao thẳng lên trời. Còn thân hình của hắn cũng ở trong trận gió ấy, từ từ bay lên không.
Xuy~~
Lưỡi kiếm sáng lấp lánh khẽ rung lên, phát ra một tiếng như long ngâm. Sau đó, gió lốc xoáy vốn âm lạnh vô bị trong chớp mắt lại biến mất giống như chưa từng tồn tại! Thế nhưng thân hình của Nạp Lan Hạ vẫn bay ở trên không. Trên người hắn, từng đạo đấu khí không ngừng tràn ra, sau đó phát tán ra xung quanh!
Những viên đá vỡ đang bay lơ lửng bị những đấu khí này thôi đập vào nhau, rồi hóa thành tro bụi trong nháy mắt!
Trường kiếm chậm rãi giơ lên, cơ hồ vô cùng khó khăn, đến lúc mũi kiếm chĩa thẳng về phía chân trời! Cơ hồ tất cả đều biến đổi!
Cơ hồ từng trận điện quang đang xé nát không gian! Đúng lúc này, thiên địa nguyên khí đang tràn ngập xung quanh, và cả từng tia đấu khí trong chớp mắt ngưng kết trên đỉnh đầu của Nạp Lan Hạ.
Chỉ trong nháy mắt, một quả cầu lửa xoáy tròn dữ dội thoáng chốc xuất hiện. Qua cầu lửa được thiên địa nguyên khí và đấu khi sinh ra, không ngừng nuốt chửng không gian xung quanh. Chưa đầy một khắc đã giống như vầng mặt trời khổng lồ lơ lửng trên đỉnh đầu của Nạp Lan Hạ!
Trên vầng mặt trời ấy, từng tia lửa đang không ngừng bập bùng nuốt chửng thiên địa nguyên khí xung quanh! Đúng lúc này, nguyên khí xung quanh cơ hồ trong chớp mắt đã bị Nạp Lan Hạ nuốt trọn!
Cho dù là Lý Dật hay là những người xung quanh, vào lúc này chẳng khác nào đàn kiến nhỏ bé đứng dưới quả cầu lửa như vầng mặt trời khổng lồ ấy!
Còn người điều khiển quả cầu lửa ấy! Lúc này giống như một vị thần đang phán xét chúng sinh!
- Chu Tước Cao cấp! Liệt Nhật Phần Thành!
Không biết ai đột nhiên hét rống lên khản giọng:
- Điên rồi! Điên rồi! Điên rồi! Nạp Lan Hạ đã điên rồi! Ngay cả chiêu này cũng dùng ra! Hỗn đản! Hỗn đản!
Vừa hét vừa dứt, những người xunh quanh cơ hồ mới nhớ ra điều gì, đột nhiên điện cuồng chạy tán loạn vừa bốn phương tám hướng! Họ tuy không mạnh, thế nhưng không ai là kẻ ngốc, dĩ nhiên biết rõ, nếu chiêu này vừa đánh xuống, đừng nói là lôi đài, e rằng cả quảng trường đều hóa thành đồng hoang phế! Đến lúc này, trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, nói không chừng họ sẽ phải chết một cách tức tưởi không rõ ràng!
Trên đài cao, người có vẻ mặt bình đạm lúc đầu hiện tại cũng biến sắc. Họ đều là những người có thân phận, dĩ nhiên không thể giống như người bình thường lao mình đi chạy tháo thân. Chỉ có điều người nào cũng thầm hít vào một hơi, chuẩn bị đối phó biến cố bất cứ lúc nào!
Còn hai Bạch Y Tế Ty của Đấu Thần Điện, lúc này cùng đứng bật dậy, thân hình đã chầm chậm bay ra, lần lượt hạ xuống hai hướng khác nhau.
Ngay cả Nạp Lan Bá vẻ mặt cũng trở nên nghiêm trọng, thân hình vút đến trước cao đài!
Họ thân là cường giả, dĩ nhiên biết rõ hơn những người bình thường nếu chiêu này họ không chặn lại, vậy thì những người bị cuốn vào chắc chắn sẽ không tránh được kết cục chết không toàn thây!
- Lý Dật, nếu lúc này người muốn chạy... Vẫn còn kịp đấy!
Nạp Lan Hạ lộ ra một vẻ mặt nghiêm nghịkhó tả, nhưng chỉ nhẹ nhàng nói vậy.
Sau đó, Lý Dật lại nở một nụ cười nhàn nhạt, nhưng cũng đủ cho hắn đáp án...
- Nếu đã vậy! Chúng ta sẽ phân định thắng thua thôi!
Trường kiếm lại rung lên, quả cầu lửa khổng lồ vốn đang lơ lửng trong không trung lại bắt đầu từ từ xoay tròn!
Ngẩng đầu nhìn quang mang chói mắt trong không trung cảm giác được cái nóng thiếu đốt, Lý Dật đã cảm nhận được rõ ràng sức mạnh điên cuồng được ngưng tụ bên trong!
Đây chính là Đấu kỹ Chu Tước Cao cấp! Nếu không phải nó không thể ảnh hưởng tới sắc trời, thì với uy lực mà chiêu này đang bày ra trước mắt, chắc chắn có thể xứng gọi là Đấu kỹ cấp Bạch Hổ!
- Tiểu tử, chiêu Liệt Nhật Phần Thành này không đơn giản a... Tuy không đủ khiến đất trời biến đổi, thế nhưng uy lực của nó, ngay cả Đấu Vương thậm chí là Đấu Hoàng cũng phải nhường ba phần a! Ngươi nói không chừng không chặn nồi chiêu này đâu!
Giọng nói của Xà Tôn Giả nhàn nhạt vang lên.
- Lão quỷ! Tuy hắn biết Đấu kỹ Chu Tước Cao cấp, thế nhưng bộ Đấu kỹ Bạch Hổ Hạ cấp ấy là của ngươi dạy cho ta a! Nếu như thất bại, người đầu tiên ta tính sổ sẽ là ngươi! Hừ!
Lý Dật trong lòng đáp một tiếng, trong tay đã nhanh chóng kết thành ấn ký.
Hai tay hắn vừa khẽ vỗ vào nhau, đột nhiên, thiên địa nguyên khí cơ hồ đều động đậy sau tiếng vỗ của hắn, thiên địa nguyên khí vốn bị Nạp Lan Hạ hút qua đó cơ hồ lại biến đổi.
Bầu trời ánh nắng đang chói chang đột nhiên trở nên tối sầm lại!
Không biết tầng mây lơ lửng từ đầu đến, che đi mặt trời chói chang. Trong tầng mây dày đặc, quang mang huyết sắc đang không ngừng sôi trào, khiến ánh sáng xung quanh đều mang thêm mấy phần huyết sắc.
Thấp thoáng có mấy tia thiễm điện huyết sắc không ngừng lấp lóe, cơ hồ lúc nào cũng có thể từ trên không đánh xuống.
- Đây là...
Vào lúc thiểm điện huyết sắc xuất hiện, người bình thường vẫn chưa cảm giác được gì, thể nhưng những cường giả chân chính trong lòng lúc này đều run lên. Họ dĩ nhiên có thể cảm ứng được, cảnh tượng đất trời biến đổi này, chắc chắn không hề bình thường lẽ nào... Tên tiểu tử Lý Dật ấy lại...
Cung Vô Song đang thu mình trong hắc bào lúc này cũng co quắp miệng. Lúc đầu chính nàng cũng đã bị thiệt lớn vì chiều này, nên mới lâm vào bước đường ngày hôm nay. Lúc này nhìn thấy Lý Dật lại bắt đầu dùng chiêu này, nàng vô thức lui về sau vài bước, nhìn chằm chằm vào Lý Dật... Nàng có thể nhìn rõ, lúc này thực lực của Lý Dật đã tăng vọt, với thực lực của Đấu Sư, không hiểu rằng dùng chiều này sẽ có kết quả gì!
Cơ hồ là cùng lúc, thân hình Lý Dật cũng bay lên một cách quỷ dị, chỉ có điều khác với Nạp Lan Hạ, trên người hắn chốc chốc lại có điện quang bắn ra, cơ hồ hình thành một sợi dây cảm ứng nào đó với thiểm điện huyết sắc trên bầu trời!
Ầm!
Một đạo thiểm điện huyết sắc trong bầu trời cuối cùng đã đánh xuống. Trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, đánh vào ngay trước mặt Lý Dật!
Xuy~~
Đấu khí Lôi thuộc tính từ sắc trên người Lý Dật khẽ rụt lại, rồi lại bùng ra, đã hoàn toàn biến thành huyết sắc! Còn Sa y Đấu khí đó cũng biến thành huyết sắc! Tay phải của hắn khẽ phất ra, giống như không mang chút sức lực nào, thế nhưng chỉ một động tác như vậy, đã tóm hết thiễm điện huyết sắc vô cùng cuồng bạo vào trong tay!
Thiểm điện huyết sắc vang lên từng tiếng xèo xèo, không ngừng bập bùng nhấp nháy. Thế nhưng dưới sự điều khiển của Lý Dật, những tia thiểm điện vốn vô cùng cuồng bạo ấy, lại từ từ thu lại, cuối cùng giống như một đứa trẻ nghe lời, thu hết vào trong lòng bàn tay của Lý Dật, hình thành một chùm quang mang huyết sắc hình bán nguyệt!
Chỉ là, chùm quang mang huyết sắc ấy tuy nhỏ, thế nhưng dường như... lại vận hàm nhiều năng lượng hơn cả vầng mặt trời thiêu đốt trên đỉnh đầu của Nạp Lan Hạ!
Trên quảng trường, cơ hồ lúc này đang được chia ra làm hai thế giới khác nhau! Thế giới của lửa và thế giới của máu!
Ranh giới giữa hai thế giới này không ngừng va chạm vào nhau, không biết lúc nào mới nổ ra trận va chạm khốc liệt!
- Đất trời biến đổi, Đấu kỹ cấp Bạch Hổ!
Nhìn trân trân vào Lý Dật, Miêu Khả đang đứng trên ghế trọng tài nghiến răng tuôn ra từng chữ một! Cảm giác chiêu này của Lý Dật vô cùng quen thuộc, chính là luồng khí tức mà lão cảm giác được khi ở hậu sơn Lý Gia ngày hôm đó!
Chậm rãi xoay đầu lại, Miêu Khả nhìn Diệp Khinh Vũ đang ngồi trên khán đài. Hắn nhìn thấy rõ ràng vị Đại tiểu thư tâm khí cao ngạo kia, sắc mặt lúc này giống như băng lạnh!
Không chỉ có như vậy!
Nạp Lan Bá, hai Bạch Y Tế Ty của Đấu Thần Điện, Hồng Vũ, Diệp Khinh Vũ, Nạp Lan Khánh, Nạp Lan Thiên Triết, Nạp Lan Lâm... Cơ hồ mọi người ngồi ở đó, người nào cũng sững sờ, chỉ vì cảnh tượng này quả thực khiến người khác phải điên dại!