- Vị đây chắc là Tiệt Giáo Giáo chủ, Tư Đồ Thông Thiên?
Đối diện với người thanh niên kỳ quái kia, Lý Hàn chậm rãi đứng dậy, ra hiệu cho những người bên cạnh lui xuống rồi cung tay nói.
- Không dám, chính là tại hạ.
Tư Đồ Thông Thiên cười lạnh:
- Trước đây, tại hạ vẫn phải người đến thuyết phục Lý Gia chủ gia nhập Liên minh Tiệt Giáo chúng ta... Sau này, vinh hoa phú quý của Tiệt Giáo mọi người cùng hưởng. Chỉ là không biết tại sao những lợi ích lớn như vậy mà tại sao Lý Gia chủ lại bỏ qua?!
Lý Hàn cười:
- Tư Đồ Thông Thiên, chắc ngươi cũng đã nghe rồi... Lý Gia chúng ta không có cái thói quen dâng cơ nghiệp trăm năm của nhà mình cho người khác!
- Cái này không gọi là dâng... chỉ là liên minh mà thôi.
Tư Đồ Thông Thiên cười, lắc lắc ngón tay còn trắng hơn ngón tay của nữ nhân:
- Nói ra thì hôm nay Bản Giáo chủ đến đây không phải để uy hiếp Lý Gia các ngươi... Bản Giáo chủ chỉ đến nói rõ một sự thật...Nếu Lý Gia các ngươi gia nhập Tiệt Giáo, với bản lĩnh của Lý Gia, vị trí Trưởng lão thì thế nào? Nhưng nếu các ngươi không theo, dù hôm nay ta không động thủ với Lý Gia... xin hỏi Lý Gia chủ, các ngươi sẽ duy trì được bao lâu?
Tư Đồ Thông Thiên đưa tay ra hiệu rồi nói tiếp:
- Phía tây Đế Quốc trừ Lý Gia và Long Gia ra, tất cả đã nằm trong phạm vi thế lực của Tiệt Giáo ta... Long Gia tạm thời không nhắc, Lý Gia các ngươi bị Tiệt Giáo bao vây, Lý Gia cảm thấy trong tình hình này các ngươi có thể làm được gì? Dù hôm nay ta không diệt Lý Gia, nhưng muốn cản trở thì cũng dễ như trở bàn tay!
Lý Hàn bình thản:
- Diệt Lý Gia đúng là không khó, nhưng chắc Tư Đồ Giáo chủ quên rồi, trong các thành thị lớn còn có người của Đấu Thần Điện, cộng với Bắc Đấu Tông các ngươi muốn thống nhất phía Tây cũng chỉ là vọng tưởng mà thôi!
- Ha ha...
Tư Đồ Thông Thiên ngửa mặt cười lớn:
- Bắc Đấu Tông? Đấu Thần Điện? Thì sao chứ? Bản Giáo chủ phát triển lâu như vậy, từng bị chúng cản trở sao? Huống hồ... thêm một thời gian nữa là Bản Giáo chủ có thể đặt phá cấp Đấu Vương thẳng lên Đấu Hoàng! Đến lúc đó, Thiên Phong Thất Hoàng đã biến thành Thiên Phong Bát Hoàng có thêm Tư Đồ Thông Thiên ta đây! Ha ha... lúc đó, dù là Bắc Đấu Tông Đấu Thần Điện thì sao nào?
- Đấu Vương...
Lý Hàn khẽ nắm chặt tay, nghiến răng thốt ra hai chữ.
Là Đấu Sư Đỉnh phong cường giả, Lý Hàn biết rõ sự khác biệt lớn lao giữa Đấu Vương và Đấu Sư...
Bình thường một Đấu Sư đấu với Đấu Vương, ngoài việc thân tàn ma dại ra thì chẳng còn kết quả nào khác.
Mà ý tứ của Tư Đồ Thông Thiên lại là...
Hắn lúc nào cũng có thể đột phá Đấu Vương thăng cấp lên Đấu Hoàng cũng có nghĩa là thế lực của hắn lúc này là...
Đấu Vương Đỉnh phong
Ở độ tuổi này mà đã Đấu Vương Đỉnh phong thành tựu sau này đúng là không thể tưởng được.
Hơn nữa, ở đằng sau hắn chắc chắn có bối cảnh không tầm thường.
Dù sao, là ai đi nữa, cứ cho là có thiên phú nhưng nếu sau lưng không có thế lực nào ủng hộ thì cũng không thể đạt đến mức độ này.
Chả trách mà những lão quái vật của các gia tộc xung quanh đây cũng cúi đầu xưng thần...
Mép Lý Hàn giật mấy cái, với tình hình hiện tại, dường như dù có mời hai vị Các lão của gia tộc thì cũng chưa chắc giành thắng lợi.
Sự cách biệt về Đấu kỹ Công pháp không nói, chỉ sự khác biệt về đẳng cấp thôi, Đấu Vương Đỉnh phong và Nhất Tinh Đấu Vương là khác nhau một trời một vực!
Nhìn nét mặt của Lý Hàn, dường như Tư Đồ Thông Thiên rất hài lòng, hắn khẽ gục ***, chắp tay sau lưng đi một vòng rồi mới nói:
- Ta đây có một điểm tốt, đó là dù bằng hữu hai kẻ địch thì ta cũng cho hắn một cơ hội... Đương nhiên là cơ hội duy nhất... Vì thế Lý Gia chủ, ta hỏi lại lần nữa, gia nhập Liên minh Tiệt Giáo, người đồng ý, hay không đồng ý?
Lý Hàn mặt khẽ biến sắc, một lúc sau cười:
- Đáng tiếc... đáng tiếc, nếu đổi là người khác, dưới áp lực như vậy của Tư Đồ Giáo chủ không phục cũng phải phục... Dù sao mọi người đều là người thông minh cả đúng không nào? Chỉ có điều,Lý Hàn ta ấy mà, từ trước tới nay không thích nấp dưới kẻ khác... vì thế...
- Gia chủ! Xin hãy suy nghĩ kỹ đi!
Lý Hàn đang nói dở thì Nhị trưởng lão đằng sau bỗng lên tiếng nói nhỏ.
Cảnh đó khiến mặt Tư Đồ Thông Thiên giãn ra, thích thú nhìn.
Lý Hàn khẽ thở dài, quay lại nhìn Nhị trưởng lão nói:
- Nhị trưởng lão... đây là ý của ngài hay của cả ba vị?
Chạm ánh mắt của Lý Gia, Tam trưởng lão và Tứ trưởng lão cúi đầu không nói gì.
Lý Hàn cười, vỗ tay nói:
- Không tồi, ba vị trưởng lão đúng là thức thời mới là tuấn kiệt... Chỉ là không biết ngoài ba vị trưởng lão ra còn có bao nhiêu người đứng về phía chúng?
Ba vị trưởng lão hơi tái mặt, một lúc sau lùi xuống vài bước, do dự một lúc thì có một số người trong chi thức cũng đi ra theo.
Còn những người chi chính thì nghiến răng đứng bên cạnh Lý Hàn.
Thấy vậy ánh mắt Lý Hàn hơi co lại, một lúc sau gật đầu:
- Không tồi, sau lần trước mà ba vị trưởng lão còn có sức tập hợp như vậy, đúng là ta đã coi thường các ngươi rồi!
Nhị trưởng lão lắc đầu nói nhỏ:
- Gia chủ đại nhân, không phải bọn ta phản bội Lý Gia, mà với tình thế hiện nay, Lý Gia không thể đối kháng được với chư vị cường giả của Tiệt Giáo... chi bằng Gia chủ đại nhân nên suy nghĩ một chút việc gia nhập Tiệt Giáo chứ đừng để gia diệt nhân vong... Sau này chưa biết chừng Tiệt Giáo sẽ giống như Đấu Thần Điện, như thế Lý Gia ta không phải được hưởng lợi theo sao?
Lý Hàn khẽ lắc đầu, rồi cười khinh thường:
- Các ngươi cũng chỉ nhìn được vậy thôi!
Nhị trưởng lão chần chừ một lúc nói nhỏ:
- Lý Hàn, nếu đã vậy ngươi cũng đừng trách bọn ta!
Nói rồi, Nhị trưởng lão cung tay với Tư Đồ Thông Thiên:
- Tư Đồ Giáo chủ, Lý Gia chúng ta đồng ý gia nhập Liên minh Tiệt Giáo, nhưng gã phản nghịch Lý Hàn không tuân theo mệnh lệnh của gia tộc, xin mời Tư Đồ Giáo chủ ra tay!
- Phản nghịch?
Lý Hàn cười, nhưng không nói gì thêm.
Nhưng người nhà Lý Gia sau lưng thì chỉ vào ba vị trưởng lão chửi.
- Vô sỉ! Đúng là đồ vô sỉ!
- Tự mình muốn làm chó cho hắn thì thôi, lại còn phun ra những lời như thế! Đúng là bôi tro trát trấu vào mặt Lý Gia!
- Các ngươi làm thế có khác gì khinh sự diệt tổ? Các ngươi cũng dám tự xưng là người họ Lý? Vô sỉ! Vô sỉ!
Bên kia, Tư Đồ Thông Thiên bỗng vặn cổ cười hà hà:
- Nếu Lý Gia đã gia nhập Liên minh Tiệt Giáo rồi, giúp Lý Gia xử lý phản đồ cũng là chuyện nên làm... Chư vị, hà hà, chi bằng mọi người cùng ra tay.
Tư Đồ Thông Thiên cười nhưng ngữ khí thì đây sát khí.
Lý Hàn bông ngửa mặt lên cười ha ha:
- Tư Đồ Thông Thiên, ngươi cứ thử xem... Lý Gia ta có phải cục bột cho kẻ khác nhào nặn không!
Tư Đỗ Thông Thiên cười lạnh băng hắn khẽ lắc đầu:
- Có phải cục bột không ta không biết, nhưng nói thật, Lý Gia, Bản Giáo chủ chưa bao giờ coi trọng cả...
- Động thủ!
Sau tiếng cười nhẹ là hiệu lệnh, những kẻ đằng sau lưng Tư Đồ Thông Thiên đều đặt tay lên vũ khí nơi hông.
Nhưng đúng lúc đó bỗng nghe thấy binh một tiếng, cánh cửa đại sảnh đóng nãy giờ bỗng bị đánh bay, rơi xuống mặt đất và biến thành một đống vụn.
Có hai kẻ xui xẻo của Tiệt Giáo bị cánh cửa đập vào, ngất đi không kịp kêu lên tiếng nào...
Sau đó là hai dáng người chậm rãi bước vào, thiếu niên đi trước cười, quan sát xung quanh rồi vỗ tay:
- Đúng là uy phong thật...ngạo khí quá...
- Là ngươi!
Mắt Mạc Dịch khẽ giật giật, lùi về sau mấy bước.
Hắn đã bị cảnh Lý Dật đại khai sát giới hôm đó dọa cho chết khiếp.
Còn ba vị trưởng lão của Lý Dật lúc này cũng đều tái mặt...
Dường như có ai đó bỗng nói:
- Tên Sát Thần...
Nghe giọng nói quen thuộc, thần sắc Lý Hàn bỗng dịu lại, kẻ đứng trước mặt dường như không tồn tại nữa, chỉ nhíu mày nhìn Lý Dật:
- Tiểu tử con đã về rồi cơ đấy... thế nào, việc ở Vân Thủy Thành đã làm xong chưa?
Lý Dật cười:
- Coi như là xong... Phụ thân đại nhân không cứ yên tâm, con đảm bảo từ nay về sau không có người của Nạp Lan Gia đến gây phiền phức cho Lý Gia ta đâu... Có điều những chuyện này thì lát nữa hãy nói, cục diện hiện nay ấy à? Ha ha... Sao mấy ngày không gặp mà phụ thân đại nhân lại thành phản nghịch của Lý Gia vậy? Nếu con nhớ không nhầm thì phụ thân là Gia chủ cơ mà... Xem ra phụ thân thất bại trong chức Gia chủ rồi!
- Hèm hèm...
Lý Hàn ho hắng, ánh mắt lướt qua ba vị trưởng lão nói nhỏ:
- Chó cắn cha con một phát, con cũng tin...
Lý Dật lắc đầu:
- Không tin... nhưng cũng lớn tiếng quá...
Lý Hàn cười lớn, vỗ tay vào nhau:
- Không tồi, tiếng chó sủa quả nhiên lớn thật!
- Lý Dật ca ca...
- Lý Dật...
Đứng sau Lý Hàn, có hai dáng người yếu điệu chen ra khỏi đám người, là Lý Na Na và Lý Băng...
Cả hai đều nhìn Lý Dật, nhưng khi nhìn thấy rõ dáng người đi sát phía sau Lý Dật thì đều khẽ biến sắc mặt.
Chỉ có điều, giờ dường như không phải lúc để truy cứu chuyện đó.
Lý Băng còn được, chỉ khẽ thở ra một hơi, nhưng Lý Na Na, thấy Lý Dật an toàn trở về vui như muốn nhảy cẫng lên.
- Đây chính là Thiếu Gia chủ của Lý Gia, Lý Dật...
- Là Lý Dật trong truyền thuyết của Vạn Triều Thành các ngươi?
Tư Đồ Thông Thiên nhìn Lý Dật với ánh mắt cổ quái.
Mạc Dịch gật đầu:
- Chính là hắn. Nhưng nghe nói hắn luôn không có mặt ở Vạn Triều Thành, sao lại...
Tư Đồ Thông Thiên nhếch mép, ánh mắt chuyển sang Cung Vô Song ở phía sau thì sáng lên:
- Đúng là một nữ nhân không tồi... Mọi người đều nói Lý Dật tham hoa háo sắc, nhãn lực cũng khá lắm, bên cạnh còn có một nữ nhân cực phẩm thế này... Các ngươi xử lý Lý Dật cho ta, nhớ là giữ lại con đàn bà kia!
- Vâng!
Đó hai người đồng thanh, dẫm chân một cái, đấu khí bùng lên hình thành nên Sa y Đấu khí.
Hai Đấu Sư cường giả chậm rãi tiến đến trước mặt Lý Dật vẫn đang cười bước vào, cùng đồng thanh:
- Ngươi...
Bốp! Bốp!
Hai âm thanh đồng thời vang lên, hai gã Đấu Sư cùng ăn một phát tát vào mặt, cùng bay một với một đường bay hoa lệ rồi đâm rầm xuống đất.
Lý Dật vẻ mặt bình tĩnh, chỉ đưa tay gãi tai, rồi quay người nói:
- Ai da, Cung tỷ tỷ, thật ngại quá... Cũng không biết người Lý Gia làm ăn kiểu gì, đại sảnh có mấy con ruồi to như vậy mà cũng không quét dọn cho sạch sẽ, khiến Cung tỷ tỷ giật mình rồi...
Vừa dứt lời thì những người Lý Gia đứng sau lưng Lý Hàn đều bật cười, những kẻ còn lại thì sắc mặt hơi tái đi. Nhưng thấy Lý Dật chậm rãi tiến lại thì chẳng có ai dám ra ngăn can.