Đấu Thần

Chương 284: Hư Tuyền



Nguồn: VipVanDan

***

Hành động của hai người trong hậu hoa viên đã sớm có người thông báo tới tai của Phong Thân Vương.

Trong thư phòng xa hoa, Phong Thân Vương ngồi ngay ngắn trên ghế, khẽ gõ vào tay vịn, một lát sau mới thản nhiên nói:

- Hai người bọn họ tới hậu hoa viên làm cái gì?

Ở đối điện với Phong Thân Vương, Phong Nhã vẻ mặt dữ tợn đang ngồi ở đó, hắn chỉ nghiến răng nghiến lợi nói:

- Bất kể bọn chúng rút cuộc tới làm cái gì, Phụ vương kẻ đi theo Lưu Hoa Quận chúa tiến vào đây, ta đã nhận ra rồi hắn chính là kẻ đến từ bên ngoài. Theo quy củ của Huyết Ma Tộc chúng tạ những người này hoặc là giết chết, hoặc là đồng hóa tuyệt đối không có ngoại lệ! Xin phụ thân đại nhân phái người ra tay!

- Sao chứ? Hắn chính là kẻ đến từ bên ngoài đã đánh ngươi bị thương sao?

Phong Thân Vương thản nhiên nói.

Phong Nhã hừ một tiếng, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Huyết Ảnh Đại Pháp của ta cũng rơi vào trong tay hắn, Phụ vương người nhất định phải vì con mà báo thù cho vinh dự liên quan đến tộc ta.

Phong Thân Vương lại phảng phất không chú ý tới điều này, chỉ là suy nghĩ một lát rồi mới thấp giọng nói:

- Nếu hắn là người tới từ bên ngoài, vậy vì sao lại ở cùng với người đó chứ?

Phong Nhã hơi ngây người, nhưng không biết trả lời thế nào.

Phong Thân Vương cười lạnh một tiếng, rồi mới lắc đầu nói:

- Bất kể hắn rút cuộc có quan hệ gì với người đó, cũng bất kể hắn mắc phải chuyện gì, nhưng Lưu Hoa Quận chúa mặc dù không phải là người của Huyết Ma Tộc ta. nhưng trong Tộc mấy vị Trướng lão sớm đã nói rõ. không được tùy ý đắc tội với người đó! Cho nên, chuyện hôm nay ngươi hãy giả vờ như không nhìn thấy đi?

Sắc mặt của Phong Nhã biến chuyển nói:

- Phụ vương, chuyện này có liên quan đến vinh dự của Tộc ta, huống hồ hậu hoa viên đó, cũng liên quan đến đại điển của tộc ta.

Phong Thân Vương phất phất tay áo, thản nhiên nói:

- Chính vì liên quan đến đại điển Huyết Ma Tộc ta, ta mới kêu ngươi tạm thời nhẫn nại. Còn về tên kia, cho dù là có quan hệ với Lưu Hoa Quận chúa như thế nào? Ngươi cho rằng hắn có thể sống sót dễ dàng rời khỏi nơi đây sao? Lưu Hoa Quận chúa từ bất kỳ ý nghĩa nào đó mà nói, còn phiền phúc hơn tộc ta mấy phần!

Phong Nhã cắn răng, cũng không biết đang nghĩ cái gì, hừ lạnh một tiếng cũng không nói gì thêm nữa.

Chỉ còn lại vè mặt cổ quái của Phong Thân Vương, nhãn thần của hắn hướng về phía hậu hoa viên, một lát sau một ý niệm mới nảy ra trong lòng:

- Không phải cô ta có chủ ý gì với Huyết Nhãn Linh Tuyền chứ?

0O0

Trong hoa viên, khí huyết sát nồng nặc đến cực hạn vẫn không ngừng lưu chuyểt.

Một lát sau, Lý Dật mới nghe thấy một tiếng cười khẽ, mang theo mấy phần cổ quái:

- Hương Hương, không phải đã nói, đừng dẫn người ngoài vào gặp ta rồi sao? Sao ngươi không những dẫn vào, mà còn là một tiểu từ loài người? Ta thấy khí tức này, trái lại rất thú vị!

Theo thanh âm này, nhìn thấy ờ bốn phương tám hướng có vô số con quạ màu đen kịt bay rất nhanh, ngưng tụ lại cùng một chỗ. Không đến một khoảnh khắc, đám quạ màu đen đó đã biến thành một bóng người gầy gò.

Nhãn thần của Lý Dật khẽ nhảy dựng lên, nhãn thần đã ngưng kết trên bóng người trước mặt khí thế tựa hồ ngang tài ngang sức với Hương Hương Quận chúa, tựa hồ khiến hắn có mấy phần cảm giác đôi chân như nhũn đi.

Khí thế này...

Đứng ở bên cạnh, Hương Hương Quận chúa ngược lại khẽ mỉm cười, nói:

- Kim Bằng, đây không phải là người ngoài gì cả, vị tiểu bằng hữu Lý Dật này đã đồng ý hiệp trợ chúng ta hoàn thành đại sự, cái giá phải trả là sau khi chuyện thành công, là Huyết Nhãn Linh Tuyền của ngươi sẽ thuộc về hắn! Ngươi cảm thấy thế nào?

Kim Bằng? Kim Bằng Yêu Vương?

Quả nhiên là hắn!

Trong lòng La Thần nhất thời không biết có mùi vị gì. Ba người không thể đụng vào nhất mà Xà Tôn Giả từng nói với hắn, không đến mấy ngày hắn đã đụng phải hai người rồi. Xem ra muốn đụng phải người thứ ba, cũng không phải là chuyện gì quá khó.

Trong chốc lát, trong lòng Lý Dật cảm giác sự quỷ dị, loại cảm giác này không phải cổ quái, ngược lại là một loại kinh hãi kỳ dị. Có thể, không không phải là có thể mà là khẳng định. Bản thân mình lần này muốn có được Huyết Nhãn Linh Tuyền, chắc chắn không dễ dàng như vậy.

Trong hoa viên, ánh mắt của Kim Bằng Yêu Vương khẽ vờn trên người Lý Dật, sau một lát mới mang ngữ điệu có mấy phần cổ quái, thản nhiên nói:

- Không sai! Vị này xác thực là người được chọn thích hợp nhất, thậm chí chúng ta không tìm được người nào thích hợp hơn hắn, cứ quyết định như vậy đi!

Hương Hương Quận chúa thản nhiên nói:

- Quyết định thì đã quyết định rồi, nhưng giống như kinh doanh vậy, không có tiền đặt cọc, ngươi nghĩ người ta sẽ toàn tâm vì ngươi mà xuất thủ sao? Kim Bằng, ngươi hãy trả một chút tiền đặt cọc đi!

- Tiền đặt cọc?

Kim Bằng Yêu Vương hơi ngây người sửng sốt, nhưng sau một lát đã phản ứng lại, hắn cười ha ha, bước nhanh về phía Lý Dật, cũng không nhìn biểu tình trên mặt Lý Dật chỉ là đột nhiên vung tay.

Sau đó, hồ nước phía sau người hắn giống như nước sôi nhanh chóng cuồn cuộn.

Trong nước ao, vốn còn có cá nhỏ chơi đùa, trong nháy mắt đã hóa thành một đống máu loãng, khiến toàn bộ hồ nước bị nhiễm một màu huyết hồng.

Tầm mắt của Lý Dật dừng lại trên mặt nước, lúc này, hắn rút cuộc đã xác định chắc chắn, những khí huyết sát nồng nặc cực hạn ở xung quanh này chính là từ nơi này khởi điểm phát ra!

Huyết Nhãn Linh Tuyền, thật sự chỉ là một hồ nước bình thường như vậy thôi sao?

Trong nháy mắt, Lý Dật tựa hồ có mấy phần cảm giác muốn tan vỡ.

Cũng may, một mặt khác, Kim Bằng Yêu Vương đã cười ha ha, thản nhiên nói:

- Tiểu bằng hữu ngươi cũng không cần hoàng sợ, nếu nơi này chính là Huyết Nhãn Linh Tuyền, vậy thì chúng ta khó tránh khỏi xem thường Huyết Ma Tộc rồi! Phải biết rằng những năm nay, đừng nói là hai người ta và Hương Hương, cho dù là người của Đấu Thần Điện, ở trong Đại Đô này đều bị đám khốn khiếp của Huyết Ma Tộc áp chế mấy phần, Huyết Nhãn Linh Tuyền là vật quý giá như vậy, há lại bày ra ở nơi này hay sao?

Lý Dật khẽ mỉm cười, may mà hắn đã từng nhìn thấy không ít Đấu Hoàng cường giả, cho nên không bị khí thế kinh người của Kim Bằng Yêu Vương áp chế, ngược lại chỉ thản nhiên nói:

- Vậy thì nơi này rút cuộc là nơi nào?

Kim Bằng Yêu Vương hơi có chút cổ quái liếc nhìn Lý Dật, hiển nhiên hắn cũng không đoán được, vì sao một Đấu Giả nhỏ bé lại có thể dễ dàng đứng ở trước mặt hắn như vậy. Nhưng hắn tựa hồ có mấy phần e ngại Hương Hương Quận chúa, lúc này nghe vậy chỉ cười cười, nói:

- Đại đa số Huyết Sát Chi Địa đều có Huyết Nhãn Linh Tuyền, nhưng suối nguồn đó chưa hẳn chỉ có một chỗ. Nơi này chẳng qua chỉ là một chỗ Hư Tuyền mặc dù khí huyết sát cũng nồng nặc, nhưng muốn từ nơi này tìm được nơi hạch tâm của Huyết Nhãn Linh Tuyền cũng khó đến cực hạn.

- Hư Tuyền?

Lý Dật khẽ nhíu mày.

Kim Bằng Yêu Vương khẽ gật đầu, giải thích:

- Tu La Đảo bị Đấu Thần Điện phong ấn nhiều năm nay, thân là một trong chín Huyết Sát Chi Địa trong thiên hạ, nhiều năm qua khí huyết sát tụ lại chứ không tiêu tan. Cho nên ngoài hạch tâm còn có vô số Hư Tuyền, tác dụng của những Hư Tuyền này mặc dù không lớn, nhưng đối với những Huyết Ma mà nói, lại là bổ phẩm lớn nhất cho việc tu luyện. Hư Tuyền trong Đại Đô này ít nhất có hơn mười chỗ, có nơi nào không có những Huyết Ma trông coi chứ?

- Vậy còn chỗ hạch tâm thì sao?

Lý Dật nhanh chóng nói.

Kim Bằng Yêu Vương cổ quái liếc nhìn hắn, mới cười nhẹ nhàng nói:

- Nếu chúng ta biết hạch tâm cụ thể nẳm ở nơi nào, còn cần ngươi làm cái gì? Ngươi thật sự cho rằng, chúng ta tìm ngươi tới làm trợ thủ là quá mức nhàm chán hay sao?

Lý Dật khẽ nhíu mày, trong lòng cũng không biết có suy nghĩ gì, nhưng trên mặt vừa đúng lại lộ ra một biểu tình nghi hoặc.

Nhìn thấy bộ dạng này của hắn, Hương Hương Quận chúa ở bên cạnh mới thản nhiên nói:

- Hạch tâm của Huyết Nhãn Linh Tuyền, chắc chắn là ở trong Hoàng thành, không cần nghi ngờ gì cả... Nhưng ta và Kim Bằng đều là người bị phong ấn ở Tu La Đảo nhiều năm qua, từ lâu đã rất quen thuộc với nơi này, nếu muốn tìm ra Huyết Nhãn Linh Tuyền sớm đã tìm được rồi. Nhưng đến bây giờ vẫn không tìm ra, đó chính là vì chúng ta không có cơ duyên. Ta đã thử qua rất nhiều lần, duy nhất chỉ có người đến từ bên ngoài mới có cơ hội tiếp xúc với Huyết Nhãn Linh Tuyền, nhưng lúc này thời cơ vẫn chưa đến. Cụ thể nên làm như thế nào, ngươi cũng tạm thời không cần để ý, ngươi chỉ cần biết, chúng ta sẽ không hãm hại ngươi là được rồi!

Lý Dật khẽ gật đầu, nhưng không trả lời.

Hương Hương Quận chúa nói đến đây cũng không nói tiếp nữa, mọi người đều là người thông minh, đương nhiên đều sẽ hiểu rõ.

Hôm nay tới xem Huyết Nhãn Linh Tuyền thật ra là giả, dụng ý thật sự của Hương Hương Quận chúa, mặc dù cũng chỉ là thể hiện phần nôi của tảng băng chìm, thế nhưng ý tứ trong đó cũng cực kỳ rõ ràng, đó chính là mưu kế của nàng, bất luận thế nào, cũng cần dùng đến Lý Dật.

Điểm này khi bình thường mặc dù xem ra không quan trọng, nhưng trong lúc này lại ám chỉ cho Lý Dật biết, tính mệnh của hắn lúc này tuyệt đối không có chút vấn đề.

Đây chính là điều quan trọng nhất!

Nếu hai người này thật lòng muốn hợp tác với Lý Dật, vậy thì chắc chắn phải bảo đảm an toàn cho hắn, vậy thì Lý Dật mới có thể toàn tâm toàn lực.

Và tối nay, ý tứ mà bọn họ biểu hiện ra chính là một điểm này mà thôi! Nhưng mà, chỉ cần một điểm này thôi cũng khiến Lý Dật cảm thấy hài lòng.

Hắn trái lại biết rất rõ, bản thân hắn không có thân phận và tư cách biết nhiều hơn nhưng chỉ là biết một điểm vẫn tốt hơn so với cái gì cũng không biết.

Chí ít, mưu kế của hai người này cũng là Huyết Nhãn Linh Tuyền, hoặc là muốn dựa vào Huyết Nhãn Linh Tuyền để mưu kế chuyện riêng.

Thế nhưng bất kể như thế nào, điều này cũng không xung đột với mục đích của mình, đây mới là chuyện tốt nhất!

Mặc dù cụ thể nên như thế nào, trong lòng Lý Dật vẫn có suy nghĩ, nhưng so với khi không có đầu mối gì lúc đầu, còn tốt hơn vô số lần.

Nhìn thấy biểu tình của Lý Dật, Hương Hương Quận chúa mới xem như khẽ gật đầu tựa hồ mang mấy phần do dự, nàng đột nhiên nhẹ nhàng cười nói:

- Xem ra ngươi rất có hứng thú với nơi này, có cần ta kêu Kim Bằng đem địa điểm này tặng cho ngươi không?

Lý Dật hơi ngây người sửng sốt, nhưng vẫn biết người ta ở nơi này có thực lực bảo đảm, bản thân mình ở nơi này, chẳng khác gì đưa thân vào chỗ chết!

Lập tức hắn khẽ lắc đầu, thản nhiên nói:

- Hay là thôi đi Phong Thân Vương Phủ này không phải chỗ ta nên ở!

Hương Hương Quận chúa tựa hồ cũng rất hài lòng với sự tự biết mình biết ta của hắn, lúc này mỉm cười nói:

- Những ngày này, ta và Kim Bằng phải chuẩn bị một số thứ, không gặp khách lạ ngươi càng nên phải ở lại trong Quận Chúa Phủ của tạ nếu có chuyện tùy ngươi xử lý.

Lý Dật hơi sửng sốt, một lát sau trong miệng mới có mấy phần phát khổ, ứng phó với những Huyết Ma khác thì cũng được rồi, nhưng xem ý tứ của Hương Hương Quận chúa, rõ ràng muốn bắt hắn đi ứng phó với Ngu Huyền Đại Đế giả ngốc kia rồi?

Bản thân hắn không phải là Hương Hương Quận chúa, sao có thể có bản lĩnh trợn mắt nói dối như nàng được!

Ngu Huyền Đại Đế thì bản thân Hương Hương Quận chúa có thể chống lại được, nhưng bản thân mình chạy đi lừa dối hắn, nói không chừng chết như thế nào đều rất khó nói!

Nhưng mà, xem ý tứ trong ngoài lời nói của Hương Hương Quận chúa, bản thân giống như không thể không làm những chuyện này. Lý Dật hơi suy nghĩ trong chốc lát, cuối cùng mới gật đâu đồng ý.

Thấy Lý Dật gật đầu, Kim Bằng và Hương Hương Quận chúa đều khẽ mỉm cười, hai người lại không biết thấp giọng nói gì đó, sau đó nhìn thấy Kim Bằng khẽ chắp tay, thân hình đã biến mất vào trong hư không.

Còn hồ nước vốn đang sôi trào, cũng ngay lập tức hồi phục lại trạng thái yên tĩnh.

Nhìn thấy màn này, Hương Hương Quận chúa cười nhẹ nhàng, lắc lắc đầu, dẫn theo Lý Dật bước ra khỏi hoa viên.

0O0

Ở cửa hoa viên, Phong Thân Vương không biết đã đứng ở đó từ lúc nào, sau người hắn lúc này còn có thêm một người là Phong Nhã, bất luận nhìn như thế nào cũng chướng mắt vô cùng.

Thấy hai người đi ra, Phong Thân Vương lại lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, thấp giọng nói:

- Không biết hai vị có hài lòng với phong cảnh nơi này hay không?

Hương Hương Quận chúa mỉm cười nói:

- Cảm ơn sự quan tâm của Phong Thân Vương, nơi này cũng rất tuyệt.

Dứt lời. hai người đều nhìn nhau cười, phảng phất giống như không có gì xảy ra.

Trái lại ánh mắt của Lý Dật dừng lại trên người của Phong Nhã, nghiền ngẫm đến cực hạn.

Một lát sau, Phong Thân Vương mới phảng phát chú ý đến ánh mắt của hắn, cười ha ha

nói:

- Vị này là tiểu nhi Phong Nhã, không biết hai người đã từng gặp qua chưa?

Hương Hương Quận chúa mỉm cười, không trả lời.

Lý Dật trái lại nghiêng đầu sang bên, cười tự giễu một tiếng nói:

- Không những gặp qua, mà còn biết bản lĩnh của Phong Nhã Điện hạ nữa.

Phong Nhã lúc này cũng vẫn giữ bộ dạng giống như trước đó, hắn cũng nhẹ nhàng cười với Lý Dật nói:

- Lý Dật các hạ, trước đây là ta đắc tội trước, lần này ta cùng với gia phụ tới đây là vì muốn xin lỗi ngươi, xin các hạ chớ trách những chuyện trước đây.

Lý Dật khẽ cười, chắp tay cúi người:

- Không dám không dám.

Hai người cùng mỉm cười, trong ánh mắt sự châm biếm càng nhiều đến cực hạn.