Đấu Thần

Chương 291: Bắc Đẩu Tông thần bí



Nguồn: VipVanDan

***

Một chưởng này của Cổ Thiên có thể nói là vô cùng bất ngờ, lại là toàn bộ đấu khí còn sót lại trong người hắn, uy lực kinh người.

Nếu bị trúng một chiêu này, e rằng coi như là với thực lực của Lý Dật, thì cũng chưa chắc giữ được toàn thây.

Nhưng may mà Cổ Thiên đột nhiên ra đòn, Lý Dật tuy không kịp tránh, nhưng đã nhanh chóng sử dụng ra Thiên Ma đấu khí

- Oanh~~

Một chưởng này của Cổ Thiên tàn nhẫn giáng xuống ngực của Lý Dật, Đấu khí Âm thuộc tính sôi sục toàn thân dường như điên cuồng hướng vào Lý Dật.

‘Bang’ một tiếng, Thiên Ma đấu khí trong cơ thể Lý Dật lập tức vận khí nhờ vào tác dụng khắc chế trời cho của Thiên Ma đấu khí đối với đấu khí Ảm thuộc tính. Lý Dật đã quay một vòng dòng âm hàn đấu khí trong cơ thể mình, sau đó dòng âm hàn đấu khí xuống tới chân, nháy mắt phóng ra.

Một chân của Lý Dật đá ra, đá bay Cổ Thiên ra xa 4-5 mét. Khi rơi xuống đất, lục phủ ngũ tạng của hắn đã vỡ nát hết, có thể nói là chết chắc rồi.

Khốn khiếp! Như vậy mà còn có thể phản kích! Mị Ảnh Ma Tông! Hây! Mị Ảnh Ma Tông! Lý Dật cười nhạt, tay phải xoa nhẹ ngực mình, chưởng ấn đen như mực dần dần biến mất.

E rằng Cổ Thiên đến trước lúc chết cũng không hiểu, tại sao dưới một đòn dốc toàn lực của mình mà Lý Dật không những không sao mà còn có thể mượn thế, đá lại một cước giết chết mình.

Nói cho cung, Lý Dật nếu không phải là đã tu luỵện Thiên Ma Cửu Biến, một chưởng với đấu khí âm hàn như vậy đi qua người hắn, e rằng hắn không chết thì cũng thành tàn phế.

Cũng may có Thiên Ma Cửu Biến!

Lý Dật mừng thầm, ánh mắt lần nữa rơi xuống trên người của Cổ Thiên.

Nói cho cùng, những việc trong mấy ngày này của mình quả thực đã quá thuận buồm xuôi gió rồi, thời khắc quan trọng lại có thể quên phòng bị, xem ra sau này bất luận thế nào cũng phải cảnh giác hơn. Lý Dật tự nhắc nhở mình, sau đó ngồi xuống cẩn thận nhìn thi thể Cổ Thiên. Cổ Thiên lần này nhìn thế nào cũng là chết chắc rồi, chỉ là không biết hắn rốt cục là vì cái gì mà đến đây, lại còn liều mạng đến như vậy.

Nghĩ đến đây, trong lòng Lý Dật hơi dao động, lục lọi khắp người hắn, sau khi tìm một lúc lâu, Lý Dật mới coi như tìm được một Dung Giới. Dung lượng của Dung Giới này thật không tồi, vì chủ nhân của nó đã chết, dấu ấn trong đó cũng đã không còn nữa.

Lý Dật không chút suy nghĩ trong nháy mắt đã phá tan dấu ấn linh hồn trong Dung Giới. Sau đó lấy những đồ vật bên trong ra.

Những đồ vật mà Cổ Thiên mang theo, đa số đều vô dụng giống như son hồng phấn thủy dùng để dỗ dành nữ nhi vậy, tiếp đó là mấy đồng bạc vụn.

Lý Dật lấy một mớ vàng bạc châu báu trong khố phòng nhét đầy vào trong Dung Giới, để lại đống đồ bỏ đi của hắn lại chỗ cũ. Trong lúc tìm tòi, coi như là tìm ra được hai thứ đồ vật đáng để ý.

Thứ nhất là thẻ bài màu trắng rất kỹ lạ, cũng không thể nhìn ra rốt cục nó có tác dụng gì. nhưng trên mặt trước của chiếc thẻ có khắc đồ văn cổ quái, mặt sau là hai chữ ‘Ảnh Vệ’.

Thứ hai là một bản đồ tương đối chi tiết, nhưng những địa điểm hiện trên bản đồ vô cùng lạ, chính là trong Hoàng thành của Đại Đô này...

Còn những đồ vật như Công pháp Đấu kỹ mà Lý Dật vốn mong muốn thì lại một chút cũng không có. Xem ra lúc Cổ Thiên đi vào để tham gia Tế Thần Huyết Điển đã sớm để những đồ vật đáng tiền bên ngoài rồi.

Lý Dật cũng không để ý nhiều, chỉ lấy ngọc bài và Dung Giới, còn những đồ vật khác thì nằm lung tung dưới đất, sau đó hắn cầm bản đồ lên, nhìn thật kỹ.

Bản đồ này vô cùng tỉ mỉ, không có chút khác biệt nào so với Hoàng thành trong trí nhớ của Lý Dật. Đặc biệt ở chỗ, chỗ nào có thị vệ canh gác, chỗ nào có cơ quan đều nghi chép rõ ràng, rất nhiều chỗ trong Hoàng thành đều đánh dấu ký hiệu kỳ lạ.

Những địa điểm này, trong đó có một chỗ là vị trí của một khố phòng, ngoài ra còn có bản đồ thu nhỏ, giải thích tỉ mỉ các loại cơ quan phòng mật trong khố phòng. Những chỗ khác nhất thời Lý Dật không nhìn ra là nó ở đâu, nhưng những chỗ đó cũng có bản đồ chi tiết.

Xem xong, trong lòng Lý Dật hơi chấn động. Mình đã đến đây lâu như vậy, cũng không nắm rõ hết những nơi bí ẩn trong Hoàng thành, nhưng không ngờ, trên người Cổ Thiên còn có bản đồ chi tiết này, Theo Lý mà nói, bản đồ này chắc chắn không phải chỉ vẽ trong một đêm. Xem ra, Mị Ảnh Ma Tông này chắc chắn quyết tâm lấy những thứ trong này, nếu không cũng sẽ không có bản đồ như vậy.

Nhưng tốt rồi, dù thế nào thì bản đồ này đã rơi vào tay mình, không chừng mình phải đến những nơi khác được đánh dấu xem thế nào.

Sau khi nghĩ như vậy thì Lý Dật cho bản đồ vào trong Dung Giới, hắn gọi một thị vệ gần đó ra xử Lý cái xác. Từ sau ngày đội thị vệ canh gác bị Hương Hương Quận chúa giải quyết, đội thị vệ mới đến hình như rất nghe lời Quận chúa. Mấy ngày nay Lý Dật dùng cũng thấy rất tốt, lúc này có người thu dọn xác chết, hắn cũng cảm thấy đắc ý.

Bay về tầng cuối cùng của khố phong, Lý Dật lại nghĩ đến một chuyện chính là sau khi tự tay giết Diệp Mã Thanh. Dung Giới của hắn vẫn còn trong tay mình, chưa có cơ hội mở nó ra, hiện tại đây chẳng phải là cơ hội tốt hay sao.

Nghĩ vậy, Lý Dật đã tìm tòi trong Dung Giới của mình, sau đó lấy ra Dung Giới của Diệp Mã Thanh, ngắm nghía kỹ lại một lần.

Dung lượng Dung Giới của Diệp Mã Thanh rất lớn, hơn nữa chế tác rất tinh xảo, so với đồ rách nát mà Lý Dật đang dùng, quả thật không thể so sánh nổi.

Đối với những vật chế tác tinh xảo như này, Lý Dật cũng không đám mạnh tay, chỉ cần thận phá dấu ấn trên Dung Giới, linh hồn xuất ra bay vào trong. Tâm trí vừa nhập vào nó, Lý Dật đã cảm nhận được không gian bên trong Dung Giới, hiện ra một tầng ánh lên màu bạc mong manh. Đây đúng là không thể so sánh với Dung Giới loại kém còi của mình. Hơn nữa, không gian trong Dung Giới này so với những Dung Giới trước đây ta từng xem lớn hơn rất nhiều.

Xem ra, Dung Giới này ít nhất cũng là vật phẩm cấp 5, thật không ngờ Diệp Gia lại cất giữ thứ đồ vật này...

Lý Dật mỉm cười nhàn nhạt. Từ trước đến nay, yêu cầu của hắn đối với Dung Giới không cao, chỉ cần đủ không gian đặt đồ vật vào là được rồi, cho nên hắn luôn dùng Dung Giới đoạt từ trong tay Âm Húc ngày đó, chưa từng đổi lần nào.

Nhưng mà, cùng với thực lực tăng lên, đồ vật bên người hắn cũng ngày càng nhiều, Dung Giới bình thường đó cũng không cách nào chứa nhiêu đồ như vậy.

Dung lượng Dung Giới của Diệp Mã Thanh rất lớn, hay là đổi sang dùng cái của hắn.

Quyết định xong, Lý Dật dung nhập linh hồn vào trong Dung Giới, để lại dấu ấn linh hồn của mình. Vì Diệp Mã Thanh đã chết không thể lại chết nữa, hành động này cũng không có bất cứ khó khăn nào.

Sau đó, linh hồn của Lý Dật bay một vòng trong Dung Giới, nhưng bay xong một vong, Lý Dật có chút thất vọng. Trong Dung Giới này, đồ vật đáng tiền quả nhiên không ít, nhưng những thứ mà Lý Dật thích lại không có mấy loại, ngoài hai Quyển Đấu kỹ ra, chẳng có thứ gì làm người ta thích cả.

Nhưng mà, hai quyển Đấu kỹ Mộc thuộc tính này cũng chỉ là Đấu kỹ Chu Tước Hạ cấp mà thôi, cũng không lọt vào con mắt của Lý Dật.

Sau khi tùy ý tra xét một lúc, Lý Dật mới chán nản bay ra. Nhưng chán nản thì chán nàản hắn vẫn chuyển hết đồ trong Dung Giới của hắn sang Dung Giới tinh xảo kia, sau đó mới thở một hơi.

Sau khi giải quyết mối họa trong lòng, Lý Dật mới thở dài một hơi thoải mái. Hắn lại nhìn ảo ảnh trên phiến đá cổ, sau khi thấy không có bất kỳ hình dạng lạ nào mới nhắm mắt bí mật tu luyện.

0O0

Khoảng cách giữa Tu La Đảo và Đế quốc Thiên Phong vô cùng xa, trên một ngọn núi đen hùng vĩ gần Đế quốc Thiên Phong, trên núi mây đen lơ lửng, nguyên khí trời đất vô cùng ngào ngạt.

Đó chính là nơi ở của Bắc Đẩu Tông Đế quốc Thiên Phong, là thế lực mạnh nhất trong Đế quốc Thiên Phong. Thực lực của Bắc Đẩu Tông không đơn giản như người thường thấy, lực lượng nghìn năm truyền từ đời này sang đời khác có thể làm rất nhiều người kinh sợ.

Bao năm qua, rất nhiều thế lực trong Đế quốc Thiên Phong lên lên xuống xuống, nhưng chỉ duy nhất có Bắc Đẩu Tông đứng vững trong Đế quốc Thiên Phong. Cho dù là Hoàng thất Thiên Phong nhiều đời, cũng không dám bất kính với Bắc Đẩu Tông, trái lại đều có ý lôi kéo, dựa dẫm.

Lúc này trong điện đường bí mật của Bắc Đẩu Tông, có hai người ngồi dưới đất, đang chậm rãi luyện.

Trong nháy mắt, người ngồi bên trái, là một người diện mạo bình thường, da mặt ông ta hơi rung nhẹ, đã nhanh chóng mở mắt ra.

Người ngồi đối diện ông tạ chính là Phong Hoàng Hải Kim, một trong Thiên Phong Thất Hoàng.

Hải Kim bình thường vốn luôn oai phong, thế nhưng cũng không đám có nửa phần bất kính với lão giả ngồi trước mặt.

Hắn dường như cũng cảm thấy được sự bất thường của ông ta, chỉ hơi sửng sốt, nhỏ tiếng cung kính nói:

- Tông chủ! Có chuyện gì vậy?

Khuôn mặt hơi biến dạng của vị Tông chủ kia có vài phần không giải thích được, nhưng ngay lập tức ông ta thản nhiên nói:

- Trước đây, ta ban cho Mã Thanh tín vật của Tông môn là Thất Tinh Giới Chỉ, không phải trước đây tìm mãi cũng không được sao? Vừa rời, ta cảm nhận được, có người đã mở nó ra, khắc dấu ấn linh hồn của mình vào Dung Giới đó!

Sắc mặt Hải Kim vốn bình thường, nghe vậy cũng lấy làm kinh hãi, nói:

- Tông chủ! Thất Tinh Giới Chỉ đối với Bắc Đẩu Tông chúng ta mà nói không gì sánh được, không những là tín vật Tông chủ truyền lại, mà còn là vật quan trọng để mở ra Bắc Đẩu Giới. Nếu như nó rơi vào tay người ngoài, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng được... Tông chủ có biết là ké nào đã lấy Thất Tinh Giới Chỉ của Tông môn chúng ta hay không?

Lão giả Tông chủ kia cảm ứng một chút, lát sau lắc đầu nói:

- Có một vật gì kỳ lạ đã ngăn cản cảm ứng của ta, làm ta không biết rốt cục kẻ nào đã lấy Thất Tinh Giới Chỉ. Nếu như ta đoán không nhầm, kẻ đó chắc chắn đã đi vào một chỗ phong ấn nào đó, mới có thể làm được như vậy... Mà trong Đế quốc Thiên Phong, nơi có thể làm được việc này hiện tại cũng không có, vì vậy ta nghi ngờ, ké lấy Thất Tinh Giới Chỉ lúc này đang ở trên Tu La Đảo!

- Tu La Đảo! Tế Thần Huyết Điển!

Hải Kim hít một hơi, nhưng lại hơi nghiến răng nói:

- Xem ra cũng chỉ là người tham gia Tế Thần Huyết Điển, nhưng nếu như đã có thể thận trọng như vậy, ngay cả Tông chủ cũng không cảm ứng được, thật là cao tay. Tông chủ! Vậy chúng ta phải làm sao?

Hải Kim gấp gáp hỏi.

- Làm sao? Nơi đó đến chúng ta cũng không vào được, còn có thể làm gì đây? Nhưng nếu như kẻ đó biết được chỗ thần bí của Bắc Đẩu Tông ta, nhất định sẽ sử dụng Thất Tinh Giới Chỉ đi vào Bắc Đẩu Giới, còn nếu không biết, cũng chỉ xem Thất Tinh Giới Chỉ đó là một cái Dung Giới bình thường thôi... Hải Kim, ngươi mau đi thám thính, xem những người vào Tu La Đảo lần này là những ai... Nếu ta đoán không nhầm, vật quan trọng đó nằm trên người những kẻ đi vào.

Tế Thần Huyết Điển? Diệp Mã Thanh lại chết ở phương Bắc? Những người đó... Nhưng mà. cũng có thể là vài tên đối đầu muốn làm hỏng hình tượng của Bắc Đẩu Tông chúng tạ mới phái đến một tiêu bối như vậy...

Hải Kim tự nói một mình, hình như cực kỳ phiền muộn. Cuối cùng, hắn chỉ thở dài một tiếng, đứng dậy cung kính chắp tay cáo biệt vị lão giả, nhanh chóng đi ra.

Vị lão giả Tông chủ kia lắc đầu, cũng không nhìn thấy ông ta làm thế nào, thân người khẽ nghiêng một cái, quay về phía bức tường đen.

Một lúc sau, trên bức tường dần dần lóe lên một ánh sáng màu xanh thẫm, trong ánh sáng, có một vòng xoáy ngầm đang không ngừng xoay tròn...