Ba nhược điểm lớn của trận pháp, Lý Dật hiển nhiên không phải không biết, sở dĩ hắn còn muốn tốn tâm tư vào bí tịch trận pháp vô danh này, là vì quyển bí tịch cao cấp này thật sự quá mê người.
Bố trí trận pháp, vận dụng và khống chế đấu khí... của cuốn sách cao cấp này, Lý Dật căn bản xem không hiểu, nhưng đối với những hiệu dụng của trận pháp lại biết rất rõ ràng, ví dụ như có một loại trận pháp gọi là “Ảnh trận”, có thể như hình với bóng theo sát mục tiêu, điều này đã thoát khỏi một nhược điểm trong trận pháp. Còn có một loại trận pháp nghe ra khó mà tin dược, lực sát thương thi triển có thể bao trùm phạm vi trăm dặm. Tóm lại, những trận pháp cao cấp này, mặc dù không thể hoàn toàn vượt qua nhược điểm của trận pháp, nhưng từ trình độ của bất cứ một loại nào đó, đều làm suy yếu những nhược điểm, tác dụng thực tế được tăng cường mãnh liệt.
Thời gian ba ngày thoáng cái đã trôi qua, tối hôm đó, Hồng gia đã xếp đặt một bàn tiệc rượu xa hoa chưa từng có, tham gia tiệc rượu cũng không có nhiều người, ngoại trừ Lý Dật, còn lại là gia chủ của tứ đại gia tộc. Tứ đại gia tộc hiển nhiên cũng biết chỗ ghê gớm của Lý Dật, Hồng Dịch này thoạt nhìn khẩu khí thông thiên, nhưng có thể còn sống trở về hay không thật sự không có ai dám bảo đảm. Bởi vậy bữa tiệc rượu này, thật ra còn có ý tiễn đưa.
Gió thổi vi vu
Dịch Thủy sông lạnh
Tráng sĩ ra đi
Không hẹn ngày về.
Lý Dật mặc một bộ y phục dạ hành màu đen cũng rất phù hợp với sắc thái chí khí mãnh liệt biểu hiện, ca từ của một bài thơ kiếp trước bi tráng đến mức tận cùng, ẩn vào trong màn đêm......
Tổng bộ Lý Minh đế đô, một đạo hắc ảnh từ giữa không trung nhanh chóng lướt xuống, lặng yên không một tiếng động mà hạ xuống căn phòng minh chủ Lý Minh Thiếu bế quan tu luyện. Phòng vệ của tổng bộ Lý Minh cũng vô cùng nghiêm mật, nhưng cũng chỉ nhằm vào cường giả từ Đấu Hoàng trở xuống, đối với một Đấu Hoàng mà nói, cho dù là hoàng cung cũng không còn là cấm địa.
Sau đó chợt nghe thấy từ trong phòng Lý Dật bế quan truyền ra một tiếng rống to: - Thời Lương, Thời Lương, xuất hiện cho ta!
Thời Lương có vẻ còn đang ngái ngủ đột nhiên giật mình, vội vàng chạy vội vào sân nhỏ, đụng phải Lý Dật nai nịt quần áo dạ hành gọn gàng ở trước mặt.
- Thiếu chủ, bế quan xong rồi sao?
- Xong rồi.
Trên mặt Lý Dật hiện lên nụ cười cổ quái:
- Thời Lương, đêm nay ngươi phải khổ cực rồi. Ta muốn ngươi làm một việc!
- Thiếu chủ nói gì vậy, làm việc cho Thiếu chủ vốn là chức trách của tiểu nhân, có chuyện gì ngài cứ việc phân phó!
- Xử lý tang sự, xử lý tang sự cho ta, càng long trọng càng tốt.
Đôi mắt nhỏ của Thời Lương lập tức trợn ngược, vị Đại tổng quản của Lý Minh cũng không nghĩ Lý Dật sẽ nói ra những lời không thể tưởng tượng được này:
- Thiếu chủ dạy bảo, tiểu nhân thật sự không hiểu.
- Ngươi bất kể có hiểu hay không, tóm lại cứ làm theo ta nói là được. Chuyện là như vầy, tối nay có một kẻ dạ hành tập kích Lý Minh tổng bộ, đại chiến một trận với thiếu chủ Lý Dật. Lý Dật không địch lại, thổ huyết mà chết. Tang sự này nên làm như thế nào không cần ta dạy ngươi chứ. Chuyện này, trong đám huynh đệ, trừ ngươi và Tạ Vũ, Lý Kỳ, phải giữ bí mật với tất cả những người khác. Về phần hoàng thất, bọn họ nhất định sẽ phái người đến điều tra, cứ để bọn họ điều tra, ngươi cứ xem như ta đã chết là được rồi.
Thời Lương vẫn không hiểu ra sao, chỉ có điều cuối cùng là biết rõ chuyện cần làm, vì vậy gật gật đầu:
- Vậy tiểu nhân sẽ làm theo lời Thiếu chủ nói.
- Ta biết ngươi đang đầy nghi vấn, chỉ có điều đến lúc đó ngươi tự nhiên sẽ hiểu. Tóm lại ngươi nhớ kỹ, bắt đầu từ đêm nay ta đã chết. Ít nhất phải làm thế nào duy trì Lý Minh ổn định, ngươi và Tạ Vũ còn có Lý Kỳ phải bà bạc thật kỹ, tối đa hai mươi ngày, chỉ cần kiên trì vượt qua, tất cả mọi chuyện sẽ yên ổn.
- Chuyện này xin thiếu chủ yên tâm, chỉ cần tứ đại gia tộc không thừa cơ gây khó dễ, ta dám bảo đảm có thể chống đỡ được hai mươi ngày.
Tứ đại gia tộc sao, Lý Dật đã tính toán cho bọn họ hiện tại toàn lực chuẩn bị cho giải thi đấu tuyển chọn phò mã, chỉ cần thắng được cuộc so tài này, kế hoạch truyền thừa huyết mạch hoàng thất hiển nhiên sẽ thất bại, và cùng với sự suy yếu của hoàng quyền, Cung thị và Lý minh đối với tứ đại gia tộc và Bắc Đấu tông mà nói cũng chính là nằm trên thớt, cho nên Lý Dật dám yên tâm lớn mật mà tuyên bố cái chết của mình, đúng là liệu định trước giải thi đấu tuyển chọn phò mã sẽ không gây rối loạn.
- Tứ đại gia tộc sao, Thời Lương ngươi yên tâm, bọn chúng tuyệt đối sẽ không ra tay, nếu như bọn chúng cả gan dám ra tay, ta đương nhiên sẽ hiện thân. Được rồi, ngươi ra ngoài đi. Đáng tiếc, căn phòng đẹp như vậy mà phải phá hủy.
Từng đợt nổ mạnh kinh thiên động địa, thanh âm khoa trương và hào quang Đấu Khí chói mắt từ căn phòng Lý Dật bế quan phóng lên trời. Mặc dù thời gian diễn ra không quá lâu, nhưng mấy con phố gần tổng bộ Lý minh đều cảm nhận chấn động rõ ràng. Sau khi tiếng nổ và hào quang Đấu Khí biến mất, đình viện ở vị trí trung tâm tổng bộ Lý minh đã hóa thành một vùng phế tích.
Sau đó một cường giả có đôi đấu cánh màu băng lam từ trong phế tích phóng lên trời, xoay mấy vòng trên tổng bộ Lý minh rồi mới biến mất trong bóng đêm.
Đêm đó, tin tức cái chết của thiếu minh chủ Lý minh Lý Dật lan truyền khắp toàn bộ đế đô. Có một số người không tin, khi bọn họ chạy tới tổng bộ Lý minh, chứng kiến bốn phía cửa lớn tổng bộ trải rộng câu đối phúng điếu màu trắng, cùng với thành viên Lý minh đều mặc tang phục thì không thể không tin.
Thiếu minh chủ Lý Minh đột nhiên bị giết trong khoảng thời gian ngắn đã trở thành chủ đề của tất cả mọi người, hoàng thất Thiên Phong, Đấu Thần điện và các thế lực đồng thời chạy đến phúng viếng, cũng muốn thăm dò xem rút cuộc chuyện gì đã xảy ra. Đáp án bọn họ có được là, thiếu minh chủ Lý Minh bị một cường giả Đấu Hoàng thuộc tính băng đánh gục, chiến đấu chỉ giằng co mấy phút!
Ở Hồng phủ đế đô, bầu không khí lại hoàn toàn trái ngược, tất cả tứ đại gia tộc đều vui mừng hớn hở. Ngay cả trên mặt tứ đại gia chủ cũng hiện lên nụ cười hiếm có. Chỉ có Lý Nhiên có chút buồn vô cớ, mặc dù Lý Dật chết trong trù tính của tứ đại gia tộc, nhưng dù sao không tận tay giết chết cừu địch, ít nhiều vẫn có chút không cam lòng.
Từ khi Lý Dật đến đế đô, tứ đại gia tộc đã chịu vô số thiệt thòi, cường giả chết vô số, uy vọng ở đế đô suy yếu đi rất nhiều, liên minh của Lý minh và hoàng thất chính là thứ thay đổi kết cấu thế lực của Thiên Phong đế quốc, cái chết của mối tai họa sao có thể không khiến tứ đại gia tộc vui mừng khôn xiết!
Với tư cách công thần, Hồng Dịch đương nhiên đã chiếm được sự tán dương ba hoa chích choè của tứ đại gia tộc. Diệp gia chủ liền đề nghị:
- Tiểu tử Lý Dật kia mặc dù đã chết, nhưng chỉ sợ hoàng thất sẽ phái ra cường giả nào khác. Theo ý của ta, chi bằng để Hồng Dịch các hạ cũng tham gia giải thi đấu tuyển chọn phò mã lần này, như thế ba vị cường giả bên ta liên hợp lại, giải thi đấu này nắm chắc phần thắng rồi.
Thì ra sau khi trở về Diệp phủ, Diệp gia chủ cũng tìm Diệp Khinh Vũ, thăm dò xem giữa con gái và Hồng Dịch rút cuộc đã xảy ra chuyện gì. Chuyện trong bụi cỏ, Diệp Khinh Vũ hiển nhiên không có mặt mũi nào nói rõ với phụ thân, nhưng Diệp gia chủ dĩ nhiên có thể nhìn ra trong lời nói “Tình cảm yêu thương” của con gái cũng có nỗi khổ tâm khó nói. Giựt giây cho Hồng Dịch tham gia giải thi đấu tuyển chọn phò mã công tuyển cũng vì nguyên nhân này.
Đối với lời đề nghị này của Diệp gia chủ, Hồng Dịch lại hiên ngang lẫm liệt nói:
- Tại hạ đã có ước hẹn trước với Khinh Vũ, đừng nói là phò mã gì đó, cho dù là thần nữ hạ phàm, Hồng Dịch cũng sẽ không để mắt.
Hồng gia chủ cũng nói:
- Hồng Dịch các hạ hiểu lầm rồi, tham gia giải thi đấu này vốn không phải vì Thiên Phong công chúa, mà là vì lợi ích lớn lao của tứ đại gia tộc ta, đợi đại cục đã định, Hồng Dịch các hạ chịu thất bại bởi Hồng Vũ hoặc Lý Nhiên cũng được, cũng không ảnh hưởng đến ước định của Hồng Dịch các hạ và Khinh Vũ tiểu thư!
Nói như vậy, Hồng Dịch mới trầm ngâm một lát, gật đầu nói:
- Nếu đã như vầy, coi như là xuất lực vì tứ đại gia tộc, Hồng Dịch càng không thể chối từ.
Được Lý Dật đích đồng ý, Hồng gia chủ đắc ý cười ha ha:
- Có Hồng Dịch các hạ ra tay, giải thi đấu tuyển chọn phò mã này, tứ đại gia tộc chúng ta thắng chắc rồi. Mặc dù Lý Dật đã chết, nhưng trước đó đã báo tên dự thi, cho nên chúng ta sẽ nghĩ cách mời Bắc Đấu tông sắp xếp cho Hồng Dịch huynh đệ thi đấu với người chết đó, cứ như vậy, cũng coi như trả danh phận giết chết Lý Dật cho Hồng Dịch!
Sắp xếp này khiến Lý Dật rất bất ngờ, lập tức tức cười, xem ra tham gia trận đấu thứ nhất của giải thi đấu tuyển chọn phò mã này rất đáng được chờ mong.
Trong hơn mười ngày kế tiếp, đế đô được quản chế rất nghiêm ngặt, thật ra hai ngày trước khi giải thi đấu bắt đầu, minh chủ Lý Minh là Lý Hàn từ Vạn Triều thành chạy tới đế đô, tiếp nhận quản lý Lý Minh. Ngoài ra thỉnh thoảng có một số vụ ẩu đả của những cường giả đến đế đô.
Điều khiến Lý Dật vô cùng vui sướng chính là, Lý Kỳ phụ trách sòng bạc, không ngờ vô sự tự thông, mở ra một cuộc đánh cuộc thi đấu tuyển chọn phò mã, hơn nữa căn cứ vào thực lực của các thành viên tham gia thi đấu mà Lý Minh thăm dò được mà bỏ ra tỉ lệ đặt cược khác nhau. Đây mới chính là nhân tài, để Lý Kỳ phụ trách sòng bạc, Lý Dật cảm thấy là quyết định anh minh nhất của mình từ trước tới nay.
Tuyệt hơn chính là, trong thi đấu vòng thứ nhất, trận Lý Dật đấu với Hồng Dịch, tỉ lệ đặt cược mà sòng bạc Lý Minh bỏ ra là 1 ăn 5. Tỉ lệ đặt cược quỷ dị này cũng không khiến mọi người hoài nghi, trái lại, mọi người cho rằng đây là Lý minh muốn tỏ lòng hoài niệm và tôn trọng đối với thiếu minh chủ. Cho nên kết quả không cần nghĩ cũng biết, chính là kẻ ngu nhất đế đô cũng không đi đặt cược vào người đã chết. Cuộc tranh tài này, tiền đặt cược đặt Hồng Dịch thắng không ngờ cao tới gần một trăm triệu kim tệ. Dựa theo tỉ lệ đặt cược kỳ lạ này, sòng bạc Lý minh phải bồi thường mất bốn năm trăm triệu kim tệ! Mọi người điên cuồng đặt cược, căn bản không nghĩ tới, sòng bạc Lý minh có năng lực bồi thường nhiều kim tệ như vậy hay không.
Ngay cả thủ hạ của Lý Kỳ cũng có chút sụp đổ với tỉ lệ đặt cược mà Lý Kỳ đưa ra. Đây là một trận đấu không cần lo lắng, người chết căn bản không thể thắng được, cách đánh bạc này của sòng bạc Lý Minh hoàn toàn chính là đặt mình vào con đường phá sản!
Đối với nghi hoặc của đám cấp dưới, Lý Kỳ ngược lại vẫn giữ vững cơ mật của Lý Dật rất tốt, che giấu tương đối hợp lý, hắn “bi phẫn” nói:
- Thiếu minh chủ không còn ở đây, Lý Minh có thể tồn tại hay không? Hừ, bọn ngu ngốc này, tiền đặt cược thu vào, đến lúc đó thua một trận, chúng ta sẽ giải thể!
Đương nhiên với tư cách là một trong những nòng cốt của Lý Minh, Lý Kỳ biết rõ Lý Dật vẫn còn sống rất thoải mái. Nếu như thiếu minh chủ vẫn còn sống, vậy thì trận thi đấu vòng đầu tiên này, thiếu minh chủ đương nhiên cầm chắc phần thắng, trong cảm nhận của đám người Lý Kỳ, thiếu minh chủ đã sớm bách chiến bách thắng. Trận thi đấu này, sòng bạc Lý Minh có thể thu vào gần một trăm triệu kim tệ, Lý Kỳ hoàn toàn không hề hoài nghi điều này.
Địa điểm của giải thi đấu tuyển chọn phò mã đúng hẹn thiết lập trong Hoàng Thành, chủ trì giải đấu này chính là Bắc Đấu tông, coi như một loại cân bằng. Suy nghĩ đến trong giải đấu sẽ không thiếu cường giả cấp bậc Đấu Hoàng, trong một tháng này, hoàng thất ra sức đẩy nhanh tốc độ chuẩn bị một sân thi đấu cực lớn, mặt sân được đổ nước thép toàn bộ, bốn phía đồng dạng là rào chắn cao tới 10m dùng tinh thiết chế tạo.
Dưới sự giật giây của Lý Kỳ và Thời Lương, bốn phía sân thi đấu trong hoàng thất được thiết lập gần vạn chỗ ngồi, giá vé bán cho công chúng mỗi tấm từ 50 đến 500 kim tệ, mặc dù đắt đỏ, nhưng có thể đi vào hoàng cung tự thể nghiệm giải thi đấu tuyển chọn phò mã xưa nay chưa từng có, đối với rất nhiều nhà thường thường bậc trung mà nói, vẫn có lực hấp dẫn lớn lao. Đương nhiên, hoàng thất không thể thừa nhận dựa vào giải đấu này mưu lợi, mở rộng thi đấu để công chúng tham dự, là vì bảo trì tính công bằng công chính của giải đấu.
Khi khách quý từ thông đạo tiến vào sân thi đấu, Lý Dật nhìn thấy dòng người cuồn cuộn đang cầm vé trong tay phía ngoài hoàng cung chờ đợi vào sân, thật sự cảm khái một phen. Lý Kỳ và Thời Lương đã hoàn toàn lĩnh ngộ được lý luận kinh tế tiên tiến của thế giới kiếp trước, thậm chí vượt ra khỏi trình độ của người khởi xướng Lý Dật.
Hai người này chính là cơ sở kinh tế của Lý Minh ta.