Đấu Thần

Chương 659: Đào Xuất Thăng Thiên



Nhìn thấy Thành chủ Ma thành cong thân lại, muốn dùng gai xương giết chết Lý Dật cùng La Tuyết Phong, Tác Mã Lý bật dậy, mỗi tay một người, muốn kéo hai người ra khỏi phạm vi tấn công của Thành chủ Ma thành. Nhưng dường như quá muộn rồi, tiếng gào thét sắc lạnh the thé vang lên, những cái gai xương trắng hếu mang theo lực Đấu khí của Thành chủ Ma thành như mưa sao băng, đâm chính xác lên trên cơ thể ba người.

Điều may mắn là, có thêm Tác Mã Lý đứng chịu trận đó, nên gai xương không đâm vào những chỗ hiểm.

Ngay lúc Thành chủ Ma thành ra đòn chí mạng, Kha Bỉ Tán cũng ra tay. Chi là, mục tiêu của Kha Bỉ Tán, lại hoàn toàn không phải là Lý Dật, La Tuyết Phong và Tác Mã Lý ba người bọn họ, luồng đấu khí vô hình nhưng mạnh đến cực hạn đó rắn chắc bắn vào tim từ phía sau lưng không chút phòng ngự của Thành chủ Ma thành.

Biến cố này, không những Thành chủ Ma thành kinh hãi vô cùng, mà đến cả bọn Lý Dật cũng hoàn toàn không nghĩ tới.

- Hèn hạ! Loài người hèn hạ!

Bị Kha Bỉ Tán đánh lén hèn hạ, Thành chủ Ma thành ngã rầm xuống đất, thân thể to lớn như cầu quả khí cầu bị rách nhanh chóng nhỏ lại, khôi phục lại trạng thái gầy ốm trước khi cuồng hóa.

- Loài người hèn hạ, tại sao ngươi lại phải làm vậy?

Với tư duy Ma thú của Thành chủ Ma thành, thật sự không hiểu nổi Kha Bỉ Tán tại sao phải đâm sau lưng hắn.

- Ngu ngốc!

Lý Dật nhịn không nổi bèn mắng hắn:

- Không giết ngươi, hắn chỉ có thể chọn ba di thể Đấu Thần, còn giết ngươi, thì Vạn Thần mộ sẽ là của hắn rồi.

Một cái gai xương đâm ngay phần ngực bụng của Lý Dật, tuy không phải chí mạng, nhưng nếu còn bị tấn công thêm nữa, thì sẽ mất mạng luôn.

- Tiểu tử coi như thông minh đó, ngươi nói không sai, tại sao ta phải nghe lời của một tên ma thú chứ! Ha ha ha, ta là con người, là vạn vật chi linh, còn ngươi, Thành chủ các hạ, ngươi có mạnh hơn thì cũng chỉ là một tên ma thú, căn bản không có tư cách ra điều kiện với ta. Âu Dương trưởng lão, tình thế hiện nay rất rõ ràng rồi đó, các ngươi có phải muốn lại một lần nữa xác định lại lập trường của mình chăng?

Khuôn mặt Kha Bỉ Tán rất đắc ý, trong lời nói bộc lộ sự tự đắc vì mình đã có thể khống chế được tình hình.

- Ta chết rồi, ngươi cũng đừng nghĩ tới chuyện ra khỏi Vạn Thần mộ!

Thành chủ Ma thành hung dữ nói.

- Tại sao phải rời khỏi nơi đây? Ở đây có nhiều di vật Đấu Thần như vậy, có một môi trường tốt để tu luyện như vậy, đợi ta tu luyện đến cảnh giới Đấu Thần, thì cái Vạn Thần mộ nhỏ bé này, có thể làm khó ta ư? Lại nói, ta đang khống chế thông đạo tới Thần chi lĩnh vực, khi nào ta muốn là có thể bước vào trong đó rồi.

- Kha Bỉ Tán Đại tư tế, ta nghĩ chúng ta vẫn là bạn vè, chuyện trước đây, ngươi cũng có thể lí giải, chúng ta cũng là thân bất do kỷ!”Âu Dương trưởng lão thức thời rồi tỏ rõ thái độ của mình.

- Rất tốt, để chứng mình ngươi thân bất do kỷ, hiện tại có một cơ hội cho ngươi!

Giọng nói của Kha Bỉ Tán đột nhiên lạnh lùng, chỉ vào Lý Dật, La Tuyết Phong và Tác Mã Lý:

- Giết chết bọn chúng, chúng ta cùng nhau có được Vạn Thần mộ, cùng nhau ở đây tu luyện thành Đấu Thần!

- Nằm mơ!

La Tuyết Phong đột nhiên nhổ một cái gia xương từ trên cơ thể mình ta, bất chấp máu tuôn chảy ra, đem toàn bộ Đấu khí đẩy vào Thí long tiên, Siêu phẩm Thần binh phát ra âm thanh xì xì… cuốn lại hướng về phía Kha Bỉ Tán.

Hành động hung hiểm này của La Tuyết Phong cũng làm cho sắc mặt Kha Bỉ Tán biến đổi, đối mặt với Thí long tiên đang điên cuồng gào thét, không khỏi vội vàng thối lui. La Tuyết Phong mặc dù bị thương không nhẹ, nhưng uy lực của Siêu phẩm Thần binh thì vẫn không hao tổn chút nào.

Một chiêu khiến Kha Bỉ Tán lùi lại, La Tuyết Phong không tiếp tục bức hắn mà lướt nhanh về phía thông đạo với ánh sáng xán lạn.

- Âu Dương trưởng lão, cản hắn lại!

Kha Bỉ Tán đương nhiên ra tay không kịp, chỉ có thể lớn giọng hô hoán. Âu Dương trưởng lão mặc dù quay lại với Kha Bỉ Tán, nhưng ngay lúc này ít nhiều vẫn còn lưỡng lự, hai luồng Đấu khí mà hai vị Ma tông trưởng lão nện La Tuyết Phong, có chút qua loa, không dùng hết thực lực.

Thấy La Tuyết Phong chiếm cứ thông đạo then chốt, Lý Dật và Tác Mã Lý cũng đỡ nhau tới đó gấp.

Kha Bỉ Tán ổn định thân hình, nhanh tay bóp thủ quyết, cùng với sự di chuyển của thủ quyết, linh khí thiên địa nồng đậm trong Vạn Thần mộ dường như nhận được một cảm ứng nào đó, lập tức cuốn tròn quanh thân Kha Bỉ Tán. Giữa băng thiên tuyết địa, một vầng sáng thánh khiết ngày càng rực rỡ, cứ như có rất nhiều mặt trời cùng lúc chiếu vào trái đất, băng tuyết đang tan ra với tốc độ có thể nhìn thấy được, toàn bộ nhiệt độ ở Vạn Thần gia đang tăng lên vài độ.

Loại dị tượng này, không thể nghi ngờ, là dấu hiệu của Bạch Hổ đấu kĩ.

Đánh nhau sống mái lâu như vậy, Kha Bỉ Tán vẫn còn sức lực để triển khai Bạch Hổ đấu kĩ, lão quái vật của Đấu Thần điện, quả nhiên không phải là mạnh bình thường. Ngay lúc này xuất ra tuyệt kĩ, cũng thể hiện rằng Kha Bỉ Tán quyết ý muốn bọn Lý Dật, La Tuyết Phong vĩnh viễn lưu lại ở Vạn Thần mộ.

Thời gian, thời gian quyết định sinh mạng! Chân của Lý Dật và Tác Mã Lý đều bị trúng gai xương của Thành chủ Ma thành, mặc dù không để ý đến đau đớn, nhưng muốn chạy nhanh thì cũng thật khó khăn. Hai người dìu nhau cùng chạy, với tốc độ nhanh nhất của mình —— La Tuyết Phong đang tiếp cận được với thông đạo sinh mệnh.

- Nhanh! Nhanh lên! Khốn kiếp, các ngươi không thể nhanh hơn hả!

Bạch Hổ đấu kĩ của La Tuyết Phong súc thế đang gần đạt đến đỉnh điểm, khí thế của đấu kĩ này khiến người ta kinh hãi, hiện giờ nó có thể tiếp cận được tới bất kì người nào đang ở đó.

- Chạy đi đâu! Đều chết hết cho bổn điện! Bạch Hổ trung giai, thần quang phổ chiếu!

Khoảng giữa trời đất, ánh sáng thánh khiết ấy đột nhiên hội tụ lại thành một cột sáng khổng lồ hình trụ, ngưng kết trên đầu bọn Lý Dật, La Tuyết Phong.

Nhưng lúc này, Thành chủ Ma thành đột nhiên bật dậy mạnh mẽ sau khoảng thời gian ngắn phục hồi, nghiêng về bên cạnh như một viên đạn lao tới Kha Bỉ Tán. Thành chủ Ma thành cũng hận vô cùng, lần tấn công này là dùng hết toàn bộ tiềm lực của bản thân, tư thế ấy làm cho người ta nghi ngờ rằng không biết có phải hắn định trở thành một Ma hạch tự nổ hay không, muốn Kha Bỉ Tán cùng phải chết với hắn.

Kha Bỉ Tán cười lạnh lùng, thủ quyết nhẹ biến, một đoạn từ trong vầng sáng thánh khiết kia đột nhiên tách ra, nện về phía Thành chủ Ma thành. Sau đó Kha Bỉ Tán quá coi thường quyết tâm liều mạng của Thành chủ Ma thành, vài tiếng xẹt xẹt vang lên, không ngờ Thành chủ Ma thành lại xuất hiện từ trong vầng sáng ấy, hoàn toàn đâm thẳng vào ngực Kha Bỉ Tán!

Chịu đòn này, thân hình Kha Bỉ Tán không khỏi lắc lư, vầng sáng thánh khiết giữa bầu trời lập tức trì trệ. Nhân cơ hội này, Lý Dật và Tác Mã Lý cuối cùng cũng tiến vào được bên trong thông đạo, La Tuyết Phong cũng nhảy vào theo.

Trong giây phút hóa thành hư ảnh sắp sửa rời khỏi Vạn Thần mộ, Lý Dật nhìn thấy Thành chủ Ma thành đâm vào Kha Bỉ Tán khiến hắn lui về vài bước, rồi bị đánh bay mấy chục mét, nằm trên đất không biết sống chết thế nào. Còn Kha Bỉ Tán thì không nhìn hắn lấy một cái, thủ quyết động, toàn bộ vầng sáng thánh khiết thoáng hội tụ, toàn bộ năng lượng phá hủy nổ oanh kích trên đầu họ…

Kế tiếp Vạn Thần mộ xảy ra chuyện gì, đám người Lý Dật hoàn toàn không biết, vì bọn họ đã đến một không gian hoàn toàn khác. Trong không gian này, nhìn thế nào cũng thấy như thế giới băng tuyết, khắp nơi là một mảng băng thiên tuyết địa, từ trên trời những bông tuyết dày vừa nhiều đang lả tả bay xuống. Chỉ có duy nhất một điều hơi khác là, xung quanh có vô số những cái cây chịu lạnh cao thấp, điều càng làm họ kinh ngạc là, chủng loại của chúng không hề ít, cũng có những cây thô ráp to cao hơn mười mét, cũng có những bụi cây cao chưa bằng đầu người, lại có cả loại dây leo, giữa những loài thực vật này, có không ít những đóa hoa ngoan cường đâm qua lớp băng tuyết mà vươn lên.

Ánh Vũ Tình và Quái nhân Tạp Lý Lộ Tư ở trong mảng rừng đầy băng tuyết này lo lắng chờ đợi những người khác, chỉ có điều trong lúc chờ đợi, Ánh Vũ Tình thuận tiện thu thập mấy đóa hoa trong suốt như ngọc bích, đang đọc một cuốn sách nào đó phân tích phân tích danh mục những loài hoa này.

- Vạn thần phù hộ, cuối cùng chúng ta cũng đến được rồi!

Tạp Lý Lộ Tư vui mừng, không có những người trẻ tuổi này, hắn có lẽ sẽ không có niềm tin rằng sẽ được cùng một thiếu nữ lưu lạc vào Thần chi lĩnh vực.

- Chúng ta có thể sống tiếp, chắc không phải là Vạn Thần gì đó phù hộ đâu!

Lý Dật cười mà vẻ mặt rất thảm, tình huống đã qua làm cho hắn giờ nghĩ lại còn thấy hơi sợ, nếu chỉ chậm trễ thêm vài giây, hắn, La Tuyết Phong và Tác Mã Lý có lẽ vĩnh viễn ở lại Vạn Thần mộ làm bạn với những di thể Đấu Thần rồi.

- Bây giờ không phải lúc để nói chuyện, tìm một nơi ẩn náu đi!

La Tuyết Phong tỉnh táo khuyên mọi người, quan sát bốn bề rồi chọn một rừng cây rậm rạp, tập tễnh bước tới.

Lý Dật ngược lại cảm thấy không cần gấp gáp như vậy, dưới uy lực của Bạch Hổ đấu kĩ, thông đạo coi như không bị đánh thành bột, nhưng hiện tại tám phần là không thể sử dụng được. Kha Bỉ Tán muốn sửa lại thông đạo đó, cũng không phải là chuyện trong chốc lát. Nhưng Lý Dật không nói ra suy nghĩ của mình, thứ nhất La Tuyết Phong bây giờ mới là đội trưởng, thứ hai vạn nhất phỏng đoán của mình là sai!

Đi được vài dặm, tại một bụi rậm đầy cỏ bao trùm, bọn họ cuối cùng cũng tìm thấy một cái hang động nhỏ, thấy những vết chân sau lưng bị tuyết rơi bao phủ hết, La Tuyết Phong cuối cùng cũng thấy an tâm nhẹ nhõm, mọi người tiến vào động, rồi phong ấn chặt cửa động lại, lúc này mới ngồi xuống dựa lưng vào động.

Gắng gượng đến lúc này, La Tuyết Phong cũng đã phát huy tiềm lực đến cực hạn, máu chảy xương gãy khắp thân mình, Đấu khí dường như cũng kiệt cạn, dưới tình trạng đó, là một Đấu Tôn cường giả, nếu không có ý trí lực kinh người thì e rằng đã sớm ngã trên mặt tuyết rồi. Nhưng La Tuyết Phong không những không ngã xuống, mà còn có thể chạy đến hang động tạm thời an toàn mà không dựa vào sự giúp đỡ của bất kì ai.

Nhưng, nếu La Tuyết Phong muốn tìm sự giúp đỡ thì e rằng cũng phải thất vọng thôi. Ánh Vũ Tình có tình trạng tương đối ổn trong năm người, dường như có hứng thú rất mãnh liệt đối với những đóa hoa trong cánh đồng băng tuyết này, trên đường đi cũng không chăm sóc cho ba sư ca bị thương không nhẹ, mà chỉ chú ý tìm những đóa hoa kia. Còn Tạp Lý Lộ Tư nếu có tâm thì cũng không có năng lực để giúp đỡ.

Tình trạng của Lý Dật cũng không tốt hơn mấy so với La Tuyết Phong, hắn đều có những vết trọng thương ở vai, ngực, bụng, bắp chân trái cũng bị gãy, bị thương như vậy, đối với một Đấu Tôn cường giả mà nói, mặc dù không chí mạng, nhưng là gây tổn thương gân cốt, nếu là người thường thì không thể chịu đựng được.

Người bị thương nhẹ thất là Tác Mã Lý, trên đường đi không ngừng kêu ca, ân cần chửi rủa người trên kẻ dưới mười tám đời của Kha Bỉ Tán.

Sơn động cũng không to, dường như là là một huyệt động do loài động vật nào đó bỏ đi, trong động vẫn còn những khúc xương vỡ nát và một ít cỏ khô. Năm người đặt thân mình xuống, có hơi chật chội, nhưng lúc này cũng không có ai quan tâm đến điều này. Lý Dật, La Tuyết Phong, Tác Mã Lý không nói gì, uống một vài dược đan có tác dụng trị thương, sau đó tự ngồi xếp bằng bước vào trạng thái tu luyện để trị thương.

Ánh Vũ Tình vẫn cứ mải nghê nghiên cứu kỳ hoa dị thảo của nàng, sự chăm chú này thực không có tương xứng phù hợp với phong thái của nàng. Tạp Lý Lộ Tư cố tình nói chuyện cùng Ánh Vũ Tình nhưng lại sợ quấy rầy việc tu luyện của bọn Lý Dật, đi dạo xung quanh vài vòng, chất ít cỏ khô thành một đống, rồi muốn ngủ một giấc thật đã đời.

Dưới hai tác dụng mạnh mẽ của Thánh hệ Đấu khí và Thiên Khôn Địa Càn Châu, những vết thương da thịt trên cơ thể Lý Dật hồi phục với tốc độ có thể trông thấy được, miệng các vết thương dần dần khép lại, khí quản bị thương cũng đang phục hồi chức năng lại như bình thường, Đấu khí bị tiêu hao trong Vạn Thần mộ, dần dần luyện lại tràn đầy ở đan điền khí hải và kinh mạch toàn thân.