Đấu Thần

Chương 899: Âm Mưu Của Song Kiếm Môn



Tin tức hai tông Thiên Khu Thiên Cơ hợp tông truyền ra, cả thần chi lĩnh vực Nam bộ đều chấn động. Người nào không biết hai tông thủy hỏa bất dung sao, nhưng chấn động lớn nhất, tự nhiên là Thiên cơ, Thiên Tuyền hai tông, đối với Thiên Khu, Thiên Cơ hai tông thực lực thấp hơn một cấp bậc, tin tức hợp tông truyền đến, hai tông không khỏi cũng động tâm, trải qua trưởng lão hội thương nghị, đều phái ra sứ giả thỉnh cầu nhập tông.

Nhập tông có thể, nhưng Lý Dật cũng không cho bọn họ điều kiện quá tốt, hai tông tông chủ cũng chỉ có làm phó tông chủ, hơn nữa chỉ có thể có hai trường lão tiến vào thất tinh tông trưởng lão hội. Thiên cơ Thiên Tuyền hai tông nguyên vốn là phụ thuộc hai tông Thiên Khu Thiên Cơ, điều kiện này cũng chỉ có thể tiếp nhận.

Ngoại trừ hai tông nhập tông chấn động, đối với thất tinh tông một lần nữa quan tâm nhất, tự nhiên là song kiếm tông địa vị bá chủ phía nam. Song kiếm môn có chỗ nút thắt, bốn tông hợp nhất thành lập thất tinh tông là bọn họ không nguyện ý thấy, nhưng hiện tại người có thể trở thành tông chủ thất tinh tông, lại là bổn tông đệ tử... Một đệ tử chuyên phụ trách chân chạy là Âu Dương tĩnh miễn, nếu như có gì sảy ra mà nói, song kiếm môn cũng có thể tiếp nhận. Vấn đề là, bọn họ cũng rất nhanh rõ ràng, Âu Dương tĩnh miễn chẳng qua là một con cờ, chính thức có thể thao túng cục diện, lại là một tên không biết từ đâu xuất hiện gọi là Lý Dật tiểu tử.

Song kiếm môn cơ hồ vận dụng tất cả tài nguyên đi nghiên cứu Lý Dật, nhưng cũng thất vọng chính là, bọn họ phát hiện đối người như vậy hoàn toàn không biết gì cả.

Sau khi nhận được tin tức, song kiếm môn phái ra một vị phó môn chủ đi tới Thiên Khu sơn.

Vị phó môn chủ này tuổi chừng năm mươi tuổi, tướng mạo cực kỳ âm trầm, ánh mắt sắc bén mà lãnh khốc, nhìn ta có vẻ trên tay dính qua vô số máu người. Đối với nhân vật như vậy, Lý Dật cũng không quá sợ hãi, bởi vì bàn về dính máu, hắn không kém hơn bất luận kẻ nào.

Mà Âu Dương tĩnh miễn tại trước mặt phó môn chủ, cũng không khỏi chột dạ, nếu không có tại Thiên Khu tông như vậy, với hắn thân phận tại trong tông, bình thường muốn gặp được vị phó môn chủ này, cũng không phải dễ dàng.

- Đệ tử gặp qua phó môn chủ đại nhân.

Cung kính thi lễ, Âu Dương tĩnh miễn nín hơi đứng ở một bên, không dám thở mạnh.

- Ngô. Tĩnh miễn, chỉ nói vậy thôi, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

- Hồi bẩm phó môn chủ, đệ tử chưa được môn chủ đồng ý, tự tiện đảm nhiệm Thiên Khu tông tông chủ, còn xin thứ tội.

- Chuyện này, ngươi làm rất khá, môn chủ đại nhân chỉ muốn biết chân tướng.

- Chuyện này chỉ do ngẫu nhiên, đệ tử vốn là ngày đó đến Thiên Khu tông truyền đạt ý chỉ tiến cống.

Âu Dương tĩnh miễn cũng không dám giấu diếm, hắn nói làm thế nào gặp được Lý Dật, làm thế nào tiến vào cấm địa, cùng với làn thế nào lợi dụng phù giới tru sát Thiên Khu tông Sử tông chủ cùng năm gã trường lão từ đầu chí cuối nói ra, duy nhất giấu diếm chính là mình đối với Thiên Khu tông cấm địa sinh ra hứng thú.

An phó môn chủ nghe Âu Dương tĩnh miễn kể rõ, mục quang bắt đầu không ngừng dò xét Lý Dật, tại trên địa bàn của mình rõ ràng xuất hiện một tên trong vòng vài ngày chiếm đoạt một cái tông môn, hơn nữa lai lịch của người này song kiếm môn hoàn toàn không biết gì cả, đối với song kiếm mà nói tuyệt đối là chuyện tình đáng giá.

- Lý Dật các hạ, ngươi thật sự chỉ là một người đệ tử bình thường của Thiên Cơ tông sao?

Lý Dật cũng biết, chính mình lần này huyên náo có điểm lớn, sở dĩ khiến cho sưh việc lớn như vậy, một là cơ duyên xảo hợp, hai là vận khí không tệ, ba là bất đắc dĩ. Hiện tại càng hãm sâu vào tông môn phân tranh, nếu muốn không bị song kiếm môn quái vật khổng lồ nghiền thành bụi phấn, tốt nhất là an phận một chút.

- Phó môn chủ đại nhân, mời dự họp thất tinh tông đại hội, ta nghĩ ta cũng tìm được một cái chức vị trưởng lão.

- Trưởng lão?

An phó môn chủ ý vị thâm trường nhìn Lý Dật:

- Một cái chức vụ trưởng lão, chỉ sợ không tại trong mắt Lý Dật các hạ.

- An phó môn chủ nói làm tại hạ sợ hãi.

- Lý Dật các hạ không cần quá khiêm tốn, cùng với ở lại thất tinh tông đảm nhiệm trưởng lão, chẳng phải theo ta đi gặp song kiếm môn môn chủ, môn chủ đại nhân đối với ngươi rất có hứng thú, cố ý dặn dò ta, muốn dẫn ngươi trở lại song kiếm môn một chuyến. Lý Dật các hạ, ngươi sẽ không cự tuyệt môn chủ đại nhân mời chứ.

Lý Dật ró ràng, nếu an phó môn chủ nói như vậy, hiển nhiên hắn đã không có mình cự tuyệt. Trên mặt hiện ra một vẻ bị làm khó, vẫn là khiêm tốn nói:

- Song kiếm môn môn chủ, là nhân vật bực nào, làm sao hạ mình gặp ta một cái Thiên Cơ tông đệ tử nho nhỏ. Cung kính không bằng tuân mệnh, Lý Dật tuân mệnh đi gặp môn chủ.

- Tốt lắm, Tĩnh miễn, ngươi ở tại Thiên Khu sơn chủ trì thất tinh tông tông tộc đại hội, Lý Dật các hạ xin mời theo ta đi song kiếm môn.

- Hiện tại?

- Đúng, việc này không nên chậm trễ, hai ngày sau môn chủ cần phải đi tham gia lục tông hội, chỉ sợ mười ngày nửa tháng không có cơ hội gặp ngươi.

Song kiếm môn rắp tâm khó dò, như vậy đi song kiếm môn, hiển nhiên là một việc cực kỳ mạo hiểm, cũng việc Lý Dật không muốn. Nhưng ngữ khí của an phó môn chủ, hoàn toàn là chân thật đáng tin.

- Tại hạ cũng không thể được mang vài người bằng hữu?

Nhiều người là thêm một phần lực.

- Tự nhiên muốn làm gì cũng được.

Từ lúc an phó môn chủ nhìn thấy bằng hữu của Lý Dật đến giờ, hắn không khỏi âm thầm lắp bắp kinh hãi, điều làm hắn giật mình, đương nhiên không phải là lục chỉ đảo tiên, cũng không phải là Tiểu Tuyết, mà là đầu hình thể cao lớn, thần thái kiêu căng long sủng Tạp Tạp kia. Càng làm An phó môn chủ ngạc nhiên bất định chính là long tộc được thần chi lĩnh vực coi là thần minh, bây giờ lại là long sủng của Lý Dật.

Lý Na các nàng giao cho Âu Dương tĩnh miễn cùng Ngải tông chủ, Lý Dật cũng rất yên tâm. Ngược lại bọn hắn đi song kiếm môn, họa phúc cũng không biết.

Song kiếm môn tại phía bắc Thiên Khu tông, hai tông môn cách xa nhau hơn bốn trăm dăm, không tính quá xa cũng không tính quá gần, nếu cường giả cấp tốc bay đi, thật ra cũng không đến một ngày thời gian. Chỉ có điều An phó môn chủ tuy thúc dục Lý Dật, nhưng hắn cũng không vội vàng, mỗi khi đi một đoạn lại đáp xuống dưới, hoặc uống rượu ăn thịt hoặc nghỉ ngơi một hai giờ, nhìn ra được là hắn biết rõ hưởng thụ.

Như thế đi rêu rao khắp nơi, Lý Dật long sủng không khỏi dẫn tới không ít người vây xem, điều này làm cho Tạp Tạp khó chịu.

Đến khi sắc trời đen, mắt thấy phía trước có một cái chợ to lớn, an phó môn chủ nói:

- Đêm nay sẽ nghỉ ngơi ở nơi này.

Liền xuống dưới, sau đó quen thuộc tiến vào một khách điếm khá lớn. Điếm tiểu nhị cùng chưởng quầy đều biết vị khách nhân này, liên tục không ngừng nghênh đón đến khách phòng thượng đẳng.

Bởi vì Tạp Tạp hình thể quá lớn, hắn không cách nào tiến vào khách phòng, Tiểu Tuyết liền xung phong nhận ở lại cùng hắn trong một gian kho hàng. Long Tộc đến, đưa tới khách sạn một hồi bạo động không nhỏ, chẳng những là khách nhân ở trọ, mà làm đám thị dân, cũng cả gan chạy tới vây xem.

Thẳng đến lúc Lý Dật cùng khách điếm can thiệp, những người vây xem kia mới dần dần tản đi.

Vào đêm, đang tại trong phòng khoanh chân tu luyện, Lý Dật chợt nghe trong khách sạn có cái gì động tĩnh, không yên lòng về long sủng Tạp Tạp, lập tức hắn đi ra khỏi khách phòng, tính toán đến dưới lầu xem xét. Mới ra khỏi cửa phòng, đã thấy an phó môn chủ đối diện đã ra ngoài cửa phòng, đang cùng với hai người đứng ở trước cửa.

An phó môn chủ tự thị thực lực kinh người, lại là song kiếm môn phó môn chủ, tại thần chi lĩnh vực địa vị cao cả, bởi vậy cũng không có mang theo tùy tùng thị vệ. Còn hai tên cường giả đứng ở cửa, là từ đâu xuất hiện? Mà còn như lâm đại địch, chẳng lẽ An phó môn chủ đang cùng những người này bàn chuyện trọng yếu sao?

Trong nội tâm âm thầm suy nghĩ, Lý Dật trên mặt lại bất động thanh sắc, duỗi lưng một cái, tiếp tục đi xuống lầu.

Tạp Tạp cùng Tiểu Tuyết đang ỷ ôi tiến nhập giấc ngủ, Tạp Tạp hiện tại cũng đã tiếp nhận sự thật"Thất thân" rồi, đối đãi Tiểu Tuyết thái độ cũng có chuyển biến, nghiễm nhiên là một đôi vợ chồng. Gặp một con rồng một xà không có gì ngoài ý muốn, Lý Dật nghĩ nghĩ, thu liễm khí tức cường giả, vận dụng ẩn thân đấu kỹ, sau đó hướng phòng An phó tông chủ chậm rãi phiêu động đến.

Lý Dật di động được cực kỳ chú ý, tuy cực lực thu liễm khí tức của mình, đồng thời vận dụng ẩn thân đấu kỹ, nhưng đối mặt với an phó tông chủ cường giả như vậy, hắn hay là không thể không tiểu tâm cẩn thận.

Cách khách phòng này còn có bảy tám thước, Lý Dật đã có thể nghe rõ tiếng nói chuyện trong phòng, vì vậy không hề di động, mà là nín hơi ngưng thần nghe nói.

- Bốn tông hợp nhất, điểm lực lượng ấy chỉ sợ không đủ, Thi trưởng lão, ngươi thỉnh cầu môn chủ lại phái thêm nhân thủ cho thỏa đáng.

- An phó môn chủ, đây là ý tứ của môn chủ, hơn nữa hiện tại phái nhân thủ mà nói, thời gian cũng không còn kịp rồi. Tông tộc đại hội chỉ còn lại có hai ngày thời gian.

- Vấn đề thời gian, dưới tình huống bất đắc dĩ có thể cho Âu Dương tĩnh miễn tiểu tử kia nghĩ cách trì hoãn một hai ngày.

Người được An phó môn chủ gọi là Thi trường cũng không có kiên nhẫn, không khách khí nói:

- Tuy bốn tông hợp nhất, nhưng bất quá là một đám đám ô hợp, huống hồ bọn họ thân mình còn có hiềm nghi, nội chiến còn chưa kịp, sao lại có thể ngờ tới chúng ta ra tay.

- Lời tuy nói như vậy, phàm hành sự cẩn thận cho thỏa đáng, Thi trưởng lão, nếu không ngươi tạm thời đình chỉ hành động, cùng ta đi gặp môn chủ đại nhân bẩm báo để môn chủ định đoạt, ngươi xem có được không?

Lúc này, một thanh âm khác vang lên:

- An phó tông chủ, thi trưởng lão, các ngươi nói đều có đạo lý, bất quá, tận dụng thời cơ thời tốt hơn, Âu Dương tiểu tử kia không thành được châu báu, hắn chỉ sợ khống chế không được cục diện. Theo ý ta, kế hoạch hành động không thể thay đổi, nhưng nhân thủ cũng xác thực cần tăng mạnh, ta sẽ đi liên lạc, đến lúc thất tinh tông tông tộc đại hội, chắc có thể gom góp hơn một trăm người đến.

- Liễu hộ pháp, ngươi gọi hơn trăm người, đây mới thực sự là một đám ô hợp, ngoại trừ song kiếm tông đệ tử, những tông môn đệ tử khác đều không đáng tin cậy.

Xem ra, an phó tông chủ kiên định quyết giữ ý định của mình.

Nói chuyện nhất thời lâm vào cục diện bế tắc, nửa ngày không có động tĩnh. Ba người này phân theo cấp bậc mà nói, An phó tông chủ chức vị cao nhất, hắn kiên quyết như thế, thi trưởng lão cùng liễu hộ pháp tự nhiên cũng không dám nói thêm cái gì. Nhưng cảm giác được, bọn họ tuy ngoài miệng không nói, nhưng trong nội tâm lại không chịu phục.

Trong phòng khách một mảnh trầm mặc, bên ngoài phòng Lý Dật vẫn không khỏi mồ hôi ẩm ướt.

Xem ra, song kiếm môn quả nhiên không phải đơn giản như vậy, bọn họ tựa hồ có hành động đối phó với thất tinh tông, hơn nữa nghe cái hành động này tựa hồ muốn dùng không ít nhân thủ.

Mẹ nó, chính mình liều mạng tánh mạng mới thống nhất được thất tinh tông, song kiếm môn lập tức chặn ngang một cước, đây cũng quá coi thường rồi. Lý Dật đầu óc cấp tốc suy tính đối sách, hiển nhiên song kiếm môn lo lắng bốn tông liên minh, sẽ ảnh hưởng đến địa vị bá chủ của mình. Dù sao thất tinh tông đã từng đứng trong sáu đại tông môn thần chi lĩnh vực, song kiếm môn cũng không muốn lịch sử tái diễn, cho nên muốn ngăn cản thất tinh tông quật khởi.

- Nếu không, ta trước tiên không đem giam Lý Dật ở song kiếm môn nữa, cùng các ngươi cùng tham gia hành động lần này.

Thật lâu sau, an phó tông chủ mới hạ quyết tâm nói.

- Dứt khoát phải đem tiểu tử kia xử lý, dù sao môn chủ cũng có ý tứ này.

- Không được, xử lý hắn cũng không tới phiên chúng ta, môn chủ nói thời cơ còn chưa thành thục, người này còn có giá trị lợi dụng, ít nhất phải đợi cho chuyện tình thất tinh tông giải quyết xong. Ý của ta là cùng môn chủ giống nhau, người này chưa trừ diệt, tương lai rất có thể là đại địch của song kiếm môn, chỉ cần đem hắn tới song kiếm môn, sẽ không sợ hắn chạy thoát khỏi lòng bàn tay của chúng ta.

Nghe đến đó, lưng Lý Dật mồ hôi cũng bắt đầu xuất hiện.