Mặc dù không có xử lý ẻo lả long trống trơn, nhưng một kích này của Lý Dật, cũng làm Long Môn đệ tử vây công lập tức tan rã.
- Ngươi chính là Lý Dật sao? Rất tốt, quả nhiên có chút thực lực.
Lý Dật xoay chuyển ánh mắt, nhìn vào tên Đấu Thần cường giả này, lạnh lùng nói:
- Biết rõ là tốt rồi, các ngươi tốt nhất biến nhanh lên, nếu không, Đấu Thần cốc chính là mộ địa của các ngươi.
- Người tuổi trẻ thật càn rỡ, Đấu Thần cốc là mộ địa của ai còn rất khó nói. Thức thời, mang theo bằng hữu của ngươi rời đi thôi, mục tiêu của chúng ta là Long phong vân, những người khác chúng ta không có hứng thú.
Đấu Thần cường giả cũng ý thức được tình thế, song phương có hai Đấu Thần cường giả, mà ba vị sát thần, đảo tiên, Long Y cùng cung vô song thực lực đều không kém, Long Môn có thể thắng được, thứ nhất cần trả giá rất lớn, thứ hai cũng cần phải thời gian, mà ở trong Đấu Thần cốc gây ra động tĩnh lớn như vậy, thật sự rất khó tiêu diệt địch nhân mà không xuất hiện cái gì ngoài ý muốn. Cho nên, ly gián là một lựa chọn.
Lý Dật khóe miệng khinh thường:
- Nhưng mục tiêu của ta là cả Long Môn?
- Quả nhiên là không biết sống chết, ngươi cho rằng Đấu Thần cũng rất giỏi sao? Ta ở Long Môn, Đấu Thần cường giả cũng chẳng qua là trưởng lão. Ngươi tuy là Đấu Thần, muốn cùng Long Môn đối địch, không khỏi quá buồn cười rồi. Nhưng nếu ngươi đầu nhập Long Môn, tương lai cắt đất khai tông, trở thành nhất đại tông chủ cũng có khả năng. Lý Dật, một bên đại đạo, một bên châu chấu đá xe, cho ngươi ba phút lựa chọn.
- Ba giây đồng hồ là đủ rồi.
Lý Dật vẻ mặt khinh thường, sắc mặt trở nên lạnh lùng:
- Ta cũng không muốn giết một người Vô Danh, báo tên đi.
- Long Môn Thất trưởng lão Ánh trường Thiên, nếu như vậy, quyết một tử chiến thôi.
Ánh trưởng lão thấy kế ly gián không có kết quả, sát ý cũng sôi trào lên, vỗ dung giới, rút ra một cây trường thương, mũi thương. Nhằm về phía Lý Dật đâm tới, nhìn thực lực tên này đại khái năm tinh đấu thần.
Năm tinh cùng một tinh Đấu Thần, chênh lệch rất lớn.
Nhưng điều này không phải Lý Dật lo lắng nhất, Lý Dật lo lắng nhất chính là Thanh Nhi, nàng tuy có tu vi Đấu Thần cường giả, nhưng năng lực thực chiến, cùng đối phương không cùng một cấp bậc.
- Thương của bản trưởng lão, không có người nào chống được. Lý Dật, ngươi có sợ hay không, nếu sợ, hiện tại vẫn còn kịp.
- Sợ? Ha ha, quả thật có điểm, nhưng, Ánh trưởng lão tin tưởng như vậy, chúng ta không bằng đánh cuộc một chút?
- Đánh cuộc?
Loại trường hợp này đưa ra đánh cuộc, làm cho Ánh trưởng lão cũng không ngờ, nhưng Ánh trưởng lão cũng hỏi:
- Đánh cuộc như thế nào?
Lý Dật nói:
- Ánh trưởng lão không phải nói ta nếu gia nhập Long Môn, nói không chừng có thể khai tông lập phái sao? Chúng ta đánh cuộc, nếu như ngươi thắng, ta liền gia nhập Long Môn. Khi ta gia nhập Long Môn, vị Long phong vân tự nhiên cũng là địch nhân là của ta, bằng hữu của ta tự nhiên cũng là địch nhân của bọn hắn, khi đó chúng ta chẳng những không cản trở, còn hiệp trợ Ánh trưởng lão đối phó long phong vân cùng ba vị sát thần. Nhưng nếu như vạn nhất Ánh trưởng lão thua...
- Thì thế nào?
- Cũng không cần nhiều lời, ngươi phải mang theo Long Môn đệ tử rời khỏi Đấu Thần cốc. Về phần ân oán của chúng ta, sau này lại chấm dứt sau?
Khoản mua bán này, Ánh trưởng lão cảm thấy có lời, năm tinh đối với một tinh là chiếm đại tiện nghi, tiểu tử trước mặt này tuy cũng là Đấu Thần cường giả, nhưng dù sao mới bao nhiêu tuổi đây, kiến thức lịch duyệt kinh nghiệm thực chiến mình hẳn không thua hắn. Nếu như thắng, giết long phong vân ván đã đóng thuyền, còn có thể vì Long Môn mời chào thêm người tuổi trẻ cường giả, đây đúng là một cơ hội.
Tự định giá một phen, Ánh trưởng lão hồi đáp:
- Ngươi không biết đổ ước này ngươi bị thiệt sao?
- Không thiệt thòi.
Lý Dật vẻ mặt bình tĩnh:
- Bởi vì ta khẳng định thắng, cho nên không thiệt thòi.
Khẽ lắc đầu, Ánh trưởng lão thở dài:
- Thấy qua kẻ càn rỡ, nhưng chưa thấy qua kẻ càn rỡ như Lý Dật, được rồi, ta đáp ứng điều kiện của ngươi, mời.
- Chậm đã, Ánh trưởng lão, ngươi có thể làm chủ hay không. Trong các ngươi ta thấy ẻo lả mới là người quyết định.
Long trống trơn lập tức nói:
- Ngươi nói ai ẻo lả, không thích nghe ngươi nói như vậy, thật sự là chán ghét.
Không chỉ là đám Lý Dật, ngay cả Long Môn đệ tử tựa hồ cũng có chút chịu không được, Ánh trưởng lão dù sao thân phận không thấp, hơn nữa nhìn ra được, hắn đối với long trống trơn cũng không có ấn tượng tốt, ngang nhiên nói:
- Ngươi lo lắng ta không làm chủ được sao? Hảo, chúng Long Môn đệ tử nghe, nếu như ta bị thua, các ngươi liền lập tức rời khỏi Đấu Thần cốc?
Long Môn đệ tử cùng kêu lên.
Rất tốt, Lý Dật muốn đúng là cái hiệu quả này, một tên năm tinh Đấu Thần tuy thực lực rất mạnh, nhưng có hai kiện siêu phẩm thần binh, cộng thêm thiên khôn kiền châu phối hợp, hắn tin tưởng nhất định có thể chiến thắng. Hơn nữa đổ ước hắn có thể buông tay buông ứng phó. Nhìn như đánh cuộc đấu có hại, nhưng Lý Dật biết, hắn mới là người chiếm thiên đại tiện nghi.
- Ánh trưởng lão thật sự là người sảng khoái, ha ha, xem ra Long Môn cũng không chán ghét như vậy, nói không chừng bản thiếu nhất thời tâm động, trực tiếp gia nhập Long Môn.
Lý Dật tuy nói như thế, thân hình lại bay lên không trung, nhìn Ánh trưởng lão khiêu khích nói:
- Năm tinh Đấu Thần, tới chơi mấy chiêu.
- Đồ không biết sống chết, cho ngươi kiến thức.
Màu đen trường thương run run, từng vòng không gian rung động lập tức hướng sau lưng Lý Dật đâm tới.
Hai người cách xa nhau chừng chừng ba mươi thước, mũi nhọn của trường thương thẳng đâm đến sau lưng Lý Dật, giống như gần trong gang tấc vậy, xem ra cây thương này cũng là vật phi phàm, ít nhất là cửu phẩm thần binh.
Lý Dật cũng không trở lại, thiên ma đấu khí hóa thành hình rồng, đánh ra. Trên không trung nổ vang, hai cổ năng lượng làm không gian vặn vẹo.
Sau khi bay lên cao trăm thước, lúc này Lý Dật mới đứng lại, nhìn Ánh trưởng lão, đối diện năm tinh Đấu Thần, Lý Dật cảm nhận được một loại áp lực cực lớn, cường giả thực lực càng mạnh, binh khí phát ra tác dụng lại càng nhỏ, tuy binh khí trội hơn đối thủ, nhưng Lý Dật rõ ràng, thắng bại thật sự khó liệu.
Ti, ti, ti.
Trường thương trút xuống cực hạn đấu khí hỏa thuộc tính, sau đó đánh ra hỏa diễm ngập trời, giống như một đầu Hỏa long.
- Xuyên vân liệt diễm thương.
Chiêu này cùng binh khí dung hợp, thế lực kinh người, năng lượng hỏa thuộc thiêu không gian, nơi hỏa diễm đi qua một mảnh dày đặc hắc khí, thậm chí ngay cả không gian đều có thể thiêu đốt.
Tránh đi mũi nhọn, Lý Dật trong nội tâm vừa động, thân hình quỷ dị di động, đem vân bộ vận dụng đến tạn cùng, đồng thời bàn tay đánh ra vài sợi đấu khí tơ nhện, cũng không chọi cứng chiêu đấu khí này, mà là vận dụng phong chưởng xoắn kính, hóa giải năng lượng kinh người.
Năng lượng gặp phải phong chưởng Lý Dật xoắn trở lại lập tức mất đi phương hướng, nhưng cổ lực lượng này sao mà lớn như vậy, phong chưởng dù sao cũng là đê giai đấu kỹ, tinh xảo có thừa mà uy lực không đủ, đại bộ phận năng lượng tuy tan mất, nhưng thực sự không phải là toàn bộ.
Liệt hỏa đấu khí, Lý Dật bị cuốn ra mấy chục thước, mới định trụ thân hình.
- Tiểu tử, biết lợi hại chưa.
Một chiêu chiếm tiện nghi, Ánh trưởng lão khí thế đại thịnh, đắc ý kêu to.
Xác thực lợi hại, xuyên vân liệt diễm thương dư âm đều có thể xé rách hộ thể đấu khí Lý Dật, khiến cho hắn thoạt nhìn có chút chật vật.
- Cũng không tệ lắm, nhưng hiển nhiên không phải thực lực mạnh nhất của Ánh trưởng lão, lại đến đi.
- Hảo, lúc này ta lại làm hạ nhiệt độ.
Ánh trưởng lão nói, tay quyết vê động, quanh thân tràn ngập khí tức lập tức biến mất không còn thấy đâu nữa, mà chuyển biến thành một cổ âm hàn băng hệ đấu khí, băng hệ đấu khí tuôn ra, bốn phía nhiệt độ bỗng nhiên giảm xuống. Mà phía trên xuyên vân thương, cũng lập tức dày đặc đấu khí băng sương.
- Xuyên vân bão tuyết thương.
Đem đấu kỹ dung nhập binh khí, Ánh trưởng lão đánh ra chiêu xuyên vân bão tuyết thương, hiển nhiên so với hỏa hệ công kích càng thêm mạnh mẽ, xuyên vân liệt diễm thương chỉ là Chu Tước cao giai, nhưng bão tuyết thương một khi súc thế, thiên địa dị tượng bắt đầu ba động.
Trong bầu trời bao la, rồi đột nhiên sinh ra mây đen, những mây đen này tựa hồ bị hấp dẫn tới, sau đó áp tới.
Bạch Hổ đấu kỹ Đấu Thần cường giả, Lý Dật cũng không dám dùng phong chưởng chống lại, lúc này cũng không phải như ước nguyện ban đầu, là đi tiêu hao thực lực của đối phương.
Tâm niệm vừa động, Lý Dật chỉ quyết nhanh như thiểm điện, tại quanh thân không ngừng kéo lê một đám đồ phù quỷ dị, đồng thời thân hình vội vàng thối lui.
Động tác này làm Ánh trưởng lão có chút kinh ngạc, theo như lẽ thường, hắn súc thế Bạch Hổ đấu kỹ, đối phương hoặc là sử dụng Bạch Hổ đấu kỹ thậm chí cao cấp hơn để chống lại, hoặc là đem phòng ngự cái chắn bố kết ra. Nhưng, Lý Dật quanh thân cơ hồ không có một tia đấu khí, hơn nữa nhìn tay quyết, lại càng không súc thế đấu kỹ gì.
- Muốn chạy, Hừ, quá muộn rồi.
Mặc kệ đối phương làm cái gì cổ quái, Ánh trưởng lão đối với một chiêu đấu kỹ này tin tưởng mười phần, vội vàng súc thế xong, cũng sợ Lý Dật trốn ra khỏi phạm vi đấu kỹ công kích, tay quyết biến đổi, bông tuyết đầy trời tựa hồ bị cảm ứng nào đó, nhanh chóng hội tụ thành hình thú, hướng Lý Dật cong kích.
Mà ở phía trên xuyên vân thương, một cái băng long khổng lồ đồng thời đánh về phía Lý Dật. Hình thú bông tuyết là đợt công kích thứ nhất, chỉ vây khốn đối thủ, mà xuyên vân thương băng long, mới là chiêu trí mạng. Một chiêu "Xuyên vân bão tuyết thương", Ánh trưởng lão cũng không biết giết chết bao nhiêu cường giả rồi, lúc này hắn tin tưởng cũng sẽ không ngoại lệ.
Nhưng, Ánh trưởng lão thật không ngờ, lúc này đã xảy ra ngoại lệ.