Thái An Viên bà từ trước đến giờ chưa từng làm sai chuyện gì chuyện duy nhất bà làm sai là cho rằng tình cảm chân thành của bà vượt qua tất cả, rồi sẽ có ngày ông hiểu được.
Tối qua Thanh An ngủ không ngon Tiểu Bình đã giúp cô đặt vé lúc 2 giờ chiều, giờ là 7 giờ sáng Thái An Viên vẫn đang ngủ, thấy thời gian chuẩn bị còn sớm có muốn đi chạy bộ để mang theo chút không khí của Hà Thành biến thành động lực bởi cô hiểu lần này cô đi thời gian quay về không phụ thuộc vào cô hay Thái An Viên mà phụ thuộc vào vận mệnh.
Thanh An chạy dọc đường lớn không có mục đích, không biết từ lúc nào cô đã đứng bên bờ sông Hà con sông nổi tiếng ở Hà Thành, hôm nay không phải cuối tuần dọc bờ sông khá vắng.
Không biết ông trời cố tình trêu người hay là duyên phận mà cô lại gặp Tô Lai, anh lạnh lùng khí chất vương giả mặc trên người anh dù không phải hàng hiệu thì cũng khi chất hơn người, hai năm bên nhau chưa bao giờ cô thấy. Tô Lai hút thuốc nhưng hôm nay cô thấy anh đứng đó với điếu thuốc đã hút được một nửa dưới chân là tàn thuốc rải rác.
Thanh An không có ý định chào hỏi cô quay lại muốn đi hướng khác thì nghe thấy tiếng của Tô Lai: “Thanh An tại sao cô lại quay về.”
Thanh An quay lại khuôn mặt cô lạnh nhìn thẳng vào mắt Tô Lai: “Bởi vì tôi muốn lấy lại những thứ thuộc về tôi.”
Tô Dưỡng nhìn Thanh An sáu năm cô không còn là cô gái anh quen, sự kiêu ngạo thay bằng sự thành thục khí chất, anh không hiểu khi ấy một cô gái trẻ hai mươi tuổi mất hết tất cả tại sao cô vẫn có thể đứng dậy kiên cường đến thế.
Sau khi gặp Tô Lai, cô không muốn đi bộ nữa bắt taxi trở về, đến nhà cô thấy Thái An Viên đã dậy bà thẫn thờ nhìn qua cửa sổ cô trở lại bà cũng không hay Thanh An thấy sự cô đơn trên bà, dù bà nói không quan tâm nhưng cô hiểu bà rất cô đơn có những chuyện bà sẽ không nói với cô.
Trước giờ lên máy bay cô, nhận được cuộc gọi của Tiểu Bình “Thanh tổng Tô thị có chuyện Tổng giám đốc Tô Lai bị bắt vì hối lộ.”
Thanh An không lên tiếng, sáng nay cô gặp anh khi đó chắc anh đã biết, anh không thích thương trường, anh từng nói với cô anh muốn sống ở vùng ngoại ô sống cuộc sống bình yên với người mình yêu.
New York
Sau khi đưa Thái An Viên vào viện Thanh An gọi cho Tiểu Bình “Tô Lai thế nào?”
Tiểu Bình trả lời một cách gấp gáp: “Trốn thuế nhà họ Tô đã khác phục hậu quả, nhưng Tô thị đang khủng hoảng tài chính do Tô tổng hợp tác vào những dự án ma của Vân thị.”
Thanh An: “gọi sang công ty xây dựng Hà Thành yêu cầu bên đó hợp tác với Tô thị dự án Đô Thị Xanh nói người bên đó kín tiếng một chút
Nửa sau.
Sau khi phẫu Thái An Viên ở lại Mỹ sức khỏe của bà hồi phục rất tốt, bà đặt xuống tình cảm với Tô Thắng làm người phụ nữ kiêu ngạo đầy sức sống.
Thanh An đi làm về đến nhà thấy bà đang chăm chậu hoa nhỏ trong vườn nhà: “Mẹ sức khỏe mẹ hôm nay sao rồi?”
Bà nhìn Thanh An cởi bao tay đưa cho cô một cốc nước ép: “Mẹ khỏe rồi nhưng con đấy dạo này công việc bận quá hay sao mẹ nhìn con hơi xanh.”
Thanh An cười tươi: “Mẹ chẳng phải con muốn thật xinh xuất hiện trước mặt Tiểu Bánh Mì hay sao ạ.”
Thái An Viên cầm lấy tay cô nửa năm nay bà sống cùng cô những ngày bà ốm đau bệnh tật cô cùng bà vượt qua khó khăn tìm lại sự sống, bầu bạn với bà khi bà hồi phục thật lòng bà đã coi Thanh An như con gái mà yêu thương, bà thấy cô hàng ngày vẫn đi sớm về khuya vất vả bôn bà thật lòng bà mong, cô hạnh phúc tìm thấy bến đỗ cuộc đời.
Hôm nay là ngày tái khám cuối cùng của Thái An Viên, Thanh An cùng bà đến viện sau một hồi kiểm tra kết luận cuối cùng của Bác sĩ bà hoàn toàn bình phục có thể về nước, Thanh An thở một hơi nhẹ nhõm hành trình gian nan ấy thực sự đã qua cô ôm chầm lấy bà khàn khàn lên tiếng: “Mẹ chúc mừng mẹ nhé mọi chuyện đã qua, chúc mừng mẹ.”
Thái An Viên đỏ mắt nhìn cô: “Tiểu An từ giờ mẹ là gia đình của con nhé, con sẽ là con gái của mẹ.”