Nhìn Lan Tinh Ngưng đang tức giận, Lâm Khiếu Đường cười vui nói:
"Lão đại? Xưng hô như thế nào lại sửa về như trước vậy? Không phải nói không cần lão đại, chỉ cần Đường Nhi sao?"
Sắc mặt Lan Tinh Ngưng nhất thời đỏ lên:
"Đấy chỉ là nhất thời thuận miệng nói! Xưng hô như vậy thật quá khó chịu đi!"
"A!"
Lâm Khiếu Đường thản nhiên lên tiếng, lại kỳ quái hỏi:
"Phu quân theo như lời Lan Nhi nói vừa rồi không biết là thần thánh phương nào, có thể dẫn kiến cho lão đại gặp mặt? Lão đại thực có chút hiếu kỳ đây!"
Sắc mặt Lan Tinh Ngưng đỏ như lửa đốt, liếc mắt Lâm Khiếu Đường nhẹ nói:
"Không để ý tới ngươi nữa."
"Ha ha ha!"
Lâm Khiếu Đường ngửa mặt cười to, trong lúc đó thân hình dần dần chuyển thành dáng dấp một lão giả, chính là Thiên Cực Lão Nhân, người vừa mới bị Lâm Khiếu Đường đánh cho thần hình câu diệt.
Lâm Khiếu Đường đem sự tình bản thân tiềm nhập vào Hiên Viên Tông tỉ mỉ lượt lại một hồi cho Lan Tinh Ngưng khiến cho nàng càng nghe càng cả kinh, mũi miệng há hốc, hoảng sợ không thôi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Nếu là Hiên Viên Tông thực sự bị tiêu diệt, toàn bộ Nam Xuyên Giới sẽ rơi vào nước sôi lửa bỏng, chỉ sợ không bao lâu sẽ bị Đại Hạ Quốc chiếm đoạt!
Lan Tinh Ngưng dù chưa thâm nhập vào tu luyện giới nhưng đối với tình thế đại cục cũng hiểu sơ qua một chút.
Lâm Khiếu Đường gật đầu nói:
"Không sai, Hiên Viên Tông chính là tiền phương vững chắc cho toàn bộ Nam Xuyên Giới, một khi bị đánh vỡ sẽ ảnh hưởng tới toàn cục, dù là công hay tư cũng không thể để Đại Hạ Quốc tiêu diệt Hiên Viên Tông, bởi vậy ta quyết định tiềm phục tại Hiên Viên Tông, ngăn cản ý đồ tập kích của đối phương."
Lan Tinh Ngưng cực kỳ tán thành, nhưng lại có điều do dự, bởi vì nàng không biết nên làm cái gì. Sau một hồi suy nghĩ, trong mắt hiện lên một tia không muốn, đang muốn nói cái gì đó, lại bị Lâm Khiếu Đường chặn lại, hắn đưa qua một thanh tử kim trường thương, một túi đan dược, còn có một khối lam ma thạch cùng một khối ngọc bội rồi nói:
"Ngươi mang theo mấy vật này đi Vạn Sơn Đạo Minh tới Thiên Hà Tông trước, sau đó đem lam ma thạch cùng ngọc bội lấy ra là được, đến lúc đó sẽ có người đi ra đón ngươi. Đường xá đối với ngươi mà nói cũng không phải ngắn, thanh tử kim trường thương này có thể bảo hộ ngươi chu toàn, càng có thể sử dụng như pháp khí phi hành, giúp ngươi sớm đến được mục tiêu."
Lan Tinh Ngưng vốn định trở lại Lâm gia nghe được lời an bài này tự nhiên cảm giác không thể tốt hơn, lúc này mới lại nhớ tới Lâm Khiếu Đường hiện tại đã là nguyên lão một phái, tại tu luyện giới cũng tính là có chút quyền thế, sao có thể không an bài nổi một vị nữ tử đây!
Trong lòng Lan Tinh Ngưng biết đại sự quan trọng, lúc này không phải thời gian dành cho tâm tình nhi nữ, bởi vậy tiếp nhận xong mấy thứ cũng không nói thêm lời nào, chỉ mong mỏi liếc mắt nhìn Lâm Khiếu Đường nói:
"Đường Nhi, ngươi phải cần thận, ta tại Thiên Hà Tông chờ ngươi."
Lâm Khiếu Đường lúc này đã biến thành bộ dạng một lão giả, làm bộ cổ quái nói:
"Thế nào lại thành Đường Nhi rồi?"
Lần nữa bị trêu chọc, Lan Tinh Ngưng có chút buồn bực, muốn quay người lên đường, thế nhưng mỹ nhan ửng đỏ đã bán đứng tiếng lòng, cái miệng nhỏ nhắn đành phát ra một câu nói xạo:
"Ta muốn gọi thế nào thì gọi, ngươi quản đến làm gì!"
Lâm Khiếu Đường bất đắc dĩ cười, Lan Tinh Ngưng lúc này đã đứng trên tử kim trường thương. Tâm niệm Lâm Khiếu Đường khẽ động, cùng khí linh Tân Tây Á trong tử kim trường thương dặn dò một hồi, nàng kia tự nhiên nhất nhất đáp ứng, không đợi Lan Tinh Ngưng nói thêm lời nào, tử kim trường thương đã hướng lên trời bay đi, chỉ chốc lát đã biến mất tại thiên không.
Lấy tu vi Lâm Khiếu Đường hiện tại, muốn duy trì ngụy trang Thiên Cực Lão Nhân cả ngày cũng không khó, đến ngay cả khí nguyên trên người tản mát ra cũng giống y như đúc, không chút kẽ hở nào.
Ngày đó khi tiêu diệt Thiên Cực Lão Nhân, Lâm Khiếu Đường liền đem tất cả vật phẩm của đối phương lưu lại, trong đó tự nhiên bao gồm cả tín vật đặc biệt đại diện cho nguyên lão của Hiên Viên Tông, cùng với một ít pháp bảo, đan dược cùng nguyên thạch, đương nhiên còn có một số mật hàm cùng các vật phẩm đặc chế của Đại Hạ Quốc, 'Hóa hình đan' cũng là một trong số đó.
Có tín vật của Thiên Cực Lão Ma, hơn nữa còn cả 'Hóa hình đan' phụ trợ, Lâm Khiếu Đường tự nhiên nghênh ngang bay vào trong tông phái, không người ngăn cản, dọc đường đi gặp phải chúng đệ tử qua lại đều dừng lại, thi lễ cực kỳ cung kính. Trên đường có gặp phải mấy người trưởng lão nội vụ, những vị trưởng lão gặp phải nguyên lão cũng không dám có bất luận điều gì chậm trễ, phương diện hành lễ thậm chí so với các đệ tử còn muốn cung kính hơn nhiều.
Lâm Khiếu Đường xuất thân từ Hiên Viên Quốc, ngày trước dù sao cũng là thành viên của tu luyện giới Hiên Viên Quốc, bởi vậy đối với phân vị cùng cắt cứ trong Hiên Viên Tông hiện tại có phần hiểu biết nhất định, rất dễ dàng tìm tới ngọn núi mà Thiên Cực Lão Nhân chiếm đóng.
Ngọn núi này trước kia được gọi như thế nào không ai nhớ, hiện tại nó được gọi là Thiên Cực Phong, chính là một trong mười ngọn đại bảo phong của Hiên Viên Tông. Nguyên khí trong núi đại thịnh, còn có một nguyên nhãn hạng trung bên trong, kết hợp với một vài nguyên nhãn nhỏ phân bố tại các ngọn núi nhỏ phía dưới, bảo địa như vậy chính là nơi tu luyện tốt nhất mà Lâm Khiếu Đường được thấy qua.
Bất quá đối nguyên lão một phái mà nói một tòa nguyên nhãn cỡ trung cũng chẳng đáng bao nhiêu. Bình thường, những tu luyện giả đã đạt tới tu vi linh hồn giai, cho dù có là tán nhân đi nữa, khi kiếm được một nguyên nhãn cỡ lớn cũng có thể tự giữ lấy cho bản thân sử dụng.
Tới vị trí này bất quá chỉ có được cho mình một tòa nguyên nhãn cỡ trung, mà đó lại là một trong mười ngọn đại bảo phong của tông phái, từ đó có thể thấy được Hiên Viên Tông đang thiếu thốn tài nguyên tu luyện đến mức nào.
Lâm Khiếu Đường tiến vào trong núi, liền có một nữ đệ tử mặc y phục màu hồng phấn, dáng hình cân đối, dung mạo cũng tính là xinh đẹp thi lễ nói:
"Cung nghênh sư phụ hồi phong!"
"Không cần đa lễ!"
Lâm Khiếu Đường đối với tình huống hiện tại còn chưa quá hiểu biết nên không muốn tiếp xúc với người khác, tạm thời thầm nghĩ tiến nhập động phủ Thiên Cực Lão Nhân cướp đoạt một phen, nhìn xem có bảo bối bản thân mình cần hay không.
Nữ tử kia cũng không chỉ tỏ ra cực kỳ kính trọng khi thấy nguyên lão như những đệ tử bên ngoài, thậm chí có phần nồng nhiệt, thế nhưng trong ánh mắt lại rõ ràng ẩn dấu một tia sợ hãi, tiếng sư phụ cũng làm cho Lâm Khiếu Đường có điểm kỳ quái, nữ tử này nhiều nhất chỉ có tu vi sư giai trung kỳ, theo lý thuyết hẳn phải là đồ tôn của Thiên Cực Lão Nhân mới đúng, đồ đệ của nguyên lão nhất phái, tu vi hẳn phải là đại sư giai mới đúng.
Ngay lúc Lâm Khiếu Đường còn đang kỳ quái, nữ đệ tử đã bước tới, sắc mặt lại có chút không bình thường, phải nói là dâm đãng mới đúng.
"Sư phụ, người hôm nay làm sao vậy? Có phải là gặp chuyện gì không hài lòng sao?"
Lão giả do Lâm Khiếu Đường hóa thân chỉ lắc đầu thở dài, cũng không nói lời nào. Nữ tử kia đột nhiên cảnh giác nhìn bốn phía, xác định không có người mới không kiêng nể gì, dùng hai tay ôm lấy song chưởng Lâm Khiếu Đường, sau đó nhỏ giọng nói:
"Sư phụ, chúng ta vào trong tiếp tục!"
Chính hợp ý Lâm Khiếu Đường. Trong núi cũng không chỉ có một động phủ, bản thân còn thật không biết động phủ của Thiên Cực Lão Nhân ở đâu, có nàng chủ động dẫn dắt, tự nhiên rất thuận lợi đi tới Cực phủ.
Khi tiến nhập động phủ, Lâm Khiếu Đường rốt cuộc cũng được đại khai nhãn giới, Thiên Cực Lão Nhân đúng là tu luyện giả biết cách hưởng thụ, toàn bộ động phủ được trang trí hết sức hoa lệ, đâu còn là chỗ tu luyện nữa, căn bản không khác gì hoàng cung trong núi, có không ít những vật phẩm đặc biệt dành cho phàm nhân hưởng thụ.
Có không ít nữ hầu đứng thẳng bốn phía, phảng phất như đang tiến nhập vào một động cung toàn là nữ tu bên trong vậy.
Lâm Khiếu Đường cuối cùng cũng minh bạch nữ tử bên cạnh vì sao lại không một điểm e ngại một nguyên lão như hắn, hiển nhiên thân phận chính của nàng là thiếp thân của Thiên Cực Lão Nhân, mà cũng không phải chỉ có một nữ đệ tử như vậy, nhìn quanh chí ít cũng có hơn mười người.
Mỗi khi Thiên Cực Lão Nhân tiến đến, những nữ hầu đều nghênh đón, các nàng mỗi người đều có việc được phân công. Có người cởi áo, thắt lưng, có người dâng trà, còn có người lau mặt, dâng thức ăn...
Nhìn những món điểm tâm cùng những thân hình dụ nhân trước mặt, trong lòng Lâm Khiếu Đường ca thán không thôi, Thiên Cực Lão Nhân này thực đúng là tu luyện nguyên thân hưởng thụ sinh hoạt phàm hoa.
Đối với thực vật, Lâm Khiếu Đường đã không còn bao nhiêu hứng thú, xua tay ý bảo bỏ qua, nữ hầu cực kỳ nhu thuận lui ra.
Nữ đệ tử vẫn đang ôm tay Lâm Khiếu Đường rõ ràng có địa vị cao hơn so với đám nữ hầu này, thấy các bước phục vụ hoàn tất liền vung tay cho toàn bộ nữ hầu lui ra ngoài.
Trong động phủ đã không còn bóng dáng nữ hầu nào, sau khi tiến nhập sâu vào một gian thạch ốc phía sau động phủ được trang trí không khác cung điện, nữ đệ tử lập tức trút bả áo khoác ngoài, lộ ra toàn bộ nội y, hai ngọn song phong gần như lõa lồ, chỉ còn lại hai đầu núm là bị che đậy.
"Sư phụ không vui, để đệ tử giúp người giải sầu đi!"
Nữ đệ tử nói xong liền muốn tiếp tục thoái y.
Lâm Khiếu Đường nhẹ nhàng vung tay xuất ra một cỗ kình lực đem nữ đệ tử kia ngăn cản lại, nàng kia nhất thời quá mức sợ hãi, lập tức quỳ xuống, thân thể mềm mại không ngừng run lên, sắp khóc thành tiếng, cầu xin nói:
"Thỉnh sư phụ bớt giận, đệ tử gần đây có tâm đắc mấy bộ phòng thuật (thuật phòng the ) nhất định khiến sư phụ vui vẻ vô cùng, thỉnh sư phụ đừng nên trách phạt, van cầu người."
Lâm Khiếu Đường chỉ là muốn ngăn cản nữ đệ tử này thoát y mà thôi, chưa từng nghĩ tới đối phương lại phản ứng kịch liệt như vậy, có lẽ những ngày trước kia của nàng cũng không tốt đẹp gì.
Ngay lúc nữ đệ tử đang cực độ khủng hoảng, một viên đan dược màu xanh đã xuất hiện trước mặt, một kim thủ do khí nguyên ngưng kết đưa tới. Nữ đệ tử không giải thích được ngẩng đầu lên, trong đôi mắt to tròn còn tỏa ra nét tuyệt vọng
"Ăn viên dược hoàn này đi!"
Lâm Khiếu Đường thản nhiên nói.
"Sư phụ tha mạng, đệ tử có làm sai điều gì, xin người cứ trách phạt, đệ tử tuyệt không dám có nửa điều oán hận, chỉ cầu sư phụ không nên vứt bỏ đệ tử. Ô ô!"
Nói đến sau, nữ tử đã bật khóc không thành lời.
Thấy tâm tình nữ đệ tử có dung mạo xinh đẹp này đang vô cùng khủng hoảng, Lâm Khiếu Đường có thể tưởng tượng ra bình thường Thiên Cực Lão Nhân đối đãi như thế nào với các nàng, chỉ sợ thủ đoạn phải cực kỳ tàn nhẫn vô tình, trong mắt Thiên Cực Lão Nhân những nữ tu này chỉ có thể tính như công cụ hay đồ chơi mà thôi. Lúc này, trong lòng Lâm Khiếu Đường không khỏi sinh ra một tia giận dữ, để Thiên Cực Lão Nhân thống khoái chết đi như vậy, thực ra lại là tiện nghi cho hắn rồi.
"Ngươi không ăn, có tin hiện tại ta sẽ giết ngươi?"
Lâm Khiếu Đường uy bức quát lên.
Thân hình nữ đệ tử mạnh mẽ chấn động, nhãn thần đờ đẫn, máy móc tiếp nhận viên dược hoàn màu xanh rồi nuốt xuống.
Lúc này Lâm Khiếu Đường cũng khôi phục lại hình dạng nguyên bản, nữ đệ tử vốn đã mất hết can đảm lại khiếp sợ vô cùng, lập tức dập đầu nói:
"Chúc mừng sư phụ đã luyện thành 'Cực ma công', phản lão hoàn đồng!"
Nhìn vị nữ đệ tử đang kinh hãi thất sắc, Lâm Khiếu Đường càng cảm thấy ghê tởm cho Thiên Cực Lão Nhân, mở miệng nói:
"Ta không phải là sư phụ ngươi, Thiên Cực Lão Nhân đã bị ta giết đi rồi!"
Trong nháy mắt, sắc mặt nữ đệ tử trở nên buông lỏng, nhưng lập tức lại trở nên căng thẳng, bất khả tư nghị lại tràn ngập hoài nghi nhìn Lâm Khiếu Đường, hiển nhiên theo như lời nói của vị thanh niên do Thiên Cực Lão Nhân biến hóa thành không mười phần tin tưởng, thậm chí nàng còn cho rằng Thiên Cực Lão Nhân đang cố ý thử nàng.
"Không cần hoài nghi, sư phụ của ngươi xác thực đã chết dưới tay ta, còn là thần hình câu diệt. Đan dược ngươi ăn vào là một loại độc dược do ta đặc chế, ban đầu ngươi sẽ không có bất luận cảm giác nào không ổn, nhưng nếu trong vòng chín ngày không được phục dụng hóa giải đan, cứ sau mỗi canh giờ toàn thân càng lúc càng thêm đau đớn, cứ thống khổ như vậy tới ba ngày sau rồi cả thân mình bắt đầu hư thối cho đến lúc chết."
Lâm Khiếu Đường hời hợt giảng thuật lại công hiệu của viên độc hoàn.
Lúc này, sắc mặt nữ đệ tử đã không còn huyết sắc, còn kém ngất đi mà thôi. Lão yêu quái Thiên Cực Lão Nhân đã chết, người tới lại là một thanh niên càng tà ác hơn, tu vi tựa hồ càng cao hơn, địa ngục chốn nhân gian sợ là cũng chỉ có thế này mà thôi.
Lâm Khiếu Đường nói tiếp:
"Bất quá ngươi có thể yên tâm, ta cùng với ngươi không cừu không oán, tự nhiên sẽ không muốn hại ngươi làm gì, nhất định sẽ cho ngươi hóa giải đan ngăn chặn độc tính, chỉ cần sau khi phục dụng hóa giải đan, độc tính sẽ trở về điểm ban đầu, việc ngươi cần làm là hoàn toàn nghe lời, đồng thời nói ra tất cả điều mình biết, tới lúc ta rời đi, chắc chắn sẽ giải trừ toàn bộ độc tố cho ngươi."