"Bạch đại ca, bên kia có mấy nữ tử hình như đang nghị luận về ngươi đó!"
Tại một hòn đá nho nhỏ nhô ra khỏi vách đá, đứng trên đó là một thiếu nữ mặc lam bào, khuôn mặt tươi tắn thanh nhã, đôi mắt thanh tú thú vị nhìn xa xa, nơi một đám nữ tu sĩ đang hăng hái nghị luận.
Đứng cách đó hơn trượng, cũng trên một khối đá nhỏ nhô ra khỏi vách đá là Bạch Du, cười khổ nói:
"Loại chuyện này, vẫn luôn đến nhanh như vậy!"
"Bạch huynh, lấy bối cảnh gia sự cùng thiên phú bản thân, có thể cự tuyệt ngươi cũng chỉ có Lâm Uyển Nhi này thôi!"
Một gã nho sinh thanh niên đứng phía dưới vách đá nhẹ nhàng lay động chiết phiến (quạt) trong tay khẽ nói.
Bạch Du cũng lơ đãng nhìn thoáng qua thiếu nữ mặc lam bào, như đùa giỡn nói:
"Hẳn còn phải nói thêm Thanh Nhu mới đúng, đừng nói là ta, cho dù có là đại viện thủ tịch đại tu sĩ Tiêu Mục, sợ là Thanh Nhu cũng không để vào mắt!"
Thiếu nữ mặc lam bào vô cớ bị trêu chọc, ngược lại không tức giận, chỉ khẽ cười nói:
"Thanh Nhu không xứng với các ngươi mới đúng, không đáng lọt vào mắt các ngươi, Bạch đại ca cùng Tiêu đại ca đều là "nhân trung chi long", ngày sau nhất định sẽ trở thành người phi thường!"
Bạch Du miễn cưỡng cười trừ, đối với lời này chỉ cho là thoáng qua. Thanh Nhu tuy rằng hoàn cảnh từ nhỏ không được tốt, nhưng lại có thiên phú dị bẩm, chưa tới một giáp tuổi đã có tu vi đại sư giai hậu kỳ, càng được hai vị viện trưởng yêu thích. Bình thường nữ tử này biểu hiện ra ngoài có tính cách cực kỳ ôn hòa nhưng kỳ thực lại là nữ tử rất có chủ kiến, không dễ bị hoàn cảnh ảnh hưởng, đối với tu luyện chi đạo rất có tâm đắc, hoàn toàn không giống như những nữ tử đồng trang lứa khác tu vi chỉ thuộc hàng hậu bối, Thanh Nhu đối với tư tình nhi nữ tựa hồ không hề hứng thú.
Tại thời điểm Lâm Uyển Nhi còn chưa tiến vào viện, toàn bộ nữ tu trong Tiềm Long Viện chỉ có mình Triển Thanh Nhu đứng riêng một ngọn cờ, hiện tại cuối cùng đã có một người làm bạn, chỉ mấy tháng bên nhau, hai vị thiếu nữ danh chấn Tiềm Long Viện đã trở nên cực kỳ thân thiết.
Thanh niên nho sinh cũng không nghĩ nhiều như Bạch Du, nói tiếp:
"Được rồi, nghe nói Lâm Uyển Nhi cũng có mục tiêu rất phù hợp, song phương tựa hồ đều có ý hướng, nếu là hai người bọn họ thật có thể song tu, nói không chừng ngày sau sẽ trở thành một đoạn giai thoại của Tiềm Long Viện."
Thanh Nhu lãnh đạm nói:
"Uyển Khi chỉ đối đãi Tiêu đại ca xem như một vị huynh trưởng mà thôi!"
Thanh niên nho sinh khép lại cây quạt, cười nói:
"Cảm tình có thể bắt đầu từ huynh muội tình thân, lâu ngày tự nhiên sẽ sản sinh ra tình yêu nam nữ."
Bạch Du nhìn sang thanh niên nho sinh như nhìn một gã vô tri nói:
"Lương huynh, chẳng lẽ ngươi không biết, trong lòng Lâm Uyển Nhi sớm đã có người khác coi như ý trung nhân, hơn nữa tâm tình còn kiên định vô cùng, vô luận là người phương nào cũng không thay thế được."
Thanh niên nho sinh khinh thường nói:
"Sẽ không phải là cái người kêu Lâm Khiếu Đường, giả dối có thừa đi chứ. Người kia còn không biết có thực sự tồn tại hay không, Bạch huynh ngươi cần gì phải tin tưởng như vậy, nói không chừng chỉ là tấm chắn bịa ra mà thôi. Cho dù người này có thực đi nữa, cũng chẳng bao giờ nghe nói qua, bằng không vì sao Tiềm Long Viện còn không thấy mời người nảy vào đây tu luyện? Tất nhiên là năng lực chẳng đáng bao nhiêu, sợ chỉ là một người bình thường, chẳng có gì vượt trội, so với Bạch huynh cùng Tiêu huynh đây, thực không đáng nửa điểm."
Bạch Du từ chối cho ý kiến:
"Cứ tin là vậy đi!"
Lúc nảy, Lâm Uyển Nhi đang đứng trong sân, hướng đôi mắt đẹp sắc xảo nhìn chăm chú tới hai đại linh yêu. Linh yêu chính là thiên địa nguyên linh, do năng lượng thể sản sinh ra, không có thân thể thực tế nên cũng không có hình dạng đặc thù.
Lâm Uyển Nhi tu luyện "Tử long khí diễm" thần công, được chính phụ thân nàng chân truyền. Vũ kỹ này chính là thánh giai vũ kỹ, uy lực vô cùng, chỉ cần tu luyện chút da lông đã có thể dễ dàng chiến thắng đối thủ đồng giai. Lâm Uyển Nhi thiên phú hơn người, lại tu luyện vũ kỹ này không khác gì như hổ thêm cánh.
Bất quá hai đại linh yêu đều cùng có thực lực đại sư giai hậu kỳ, một thủy một hỏa phối hợp lẫn nhau. Thủy linh yêu trùng hợp khắc chế hỏa công của Uyển Nhi, mà Hỏa linh yêu lại đồng thuộc tính tiến tới áp bức.
Nếu muốn chiến thắng tổ hợp đối thủ này, tại tình huống cùng tu vi là cực kỳ khó khăn. Đương nhiên đây dù sao cũng là bước trắc thí cuối cùng để tiến vào đại viện, tự nhiên độ khó phải hơn bình thường, bằng không đại viện cũng chẳng còn đáng giá như vậy nữa.
Chiến đấu kỳ thực đã tiến hành được gần nửa canh giờ, Lâm Uyển Nhi lúc này vẫn đang cẩn thận thăm dò hai đại linh yêu.
Một đoàn hỏa diễm đột nhiên từ trong lòng bàn tay thon gọn của Uyển Nhi lủi lên, bắn thẳng đến Thủy linh yêu gần đó, hỏa diễm hừng hực, tốc độ cực nhanh.
Thủy linh yêu cấp tốc phân tán, muốn tránh thoát hỏa diễm nhưng vẫn chậm một bước. "Oanh" một tiếng, Thủy linh yêu thảm thiết kêu lên một tiếng, có thể nhìn thấy rõ ràng từ trên mình nó hơi nước bốc lên.
Đúng lúc này, trong con ngươi đen láy của Uyển Nhi xuất hiện một đạo quang mang, rồi thân mình đã hóa thành một tia sáng màu tím bắn thẳng đến phía Hỏa linh yêu đang hừng hực thiêu đốt.
Lúc này Hỏa linh yêu với thân thể màu vàng bỗng nhiên mạnh mẽ co rút lại, kim quang lóe lên, cấp tốc áp súc thành kim cầu nghênh đón công kích.
Một vàng một tím đối chọi cùng một chỗ bạo phát ra từng đốm hoa lửa lập lòe. "Oanh" một tiếng, song phương cùng lảo đảo bắn ra phía sau, cách đó hơn mấy trượng mới có thể dừng lại thân hình.
Lâm Uyển Nhi nhanh chóng ổn định thân hình, chỉ thấy thân ảnh nhoáng lên, thân người đã tiêu mất tại chỗ không thấy, lần thứ hai khởi xướng công kích tới phía Hỏa Linh Yêu. Nhưng đúng lúc này, một mũi tên màu lam lại bay tới. "Oành" một tiếng, tử khí hỏa diễm trên người Lâm Uyển Nhi nhất thời nhạt đi không ít.
Thủy Linh Yêu trước đó bị ngọn lửa tím (tử diễm) công kích, tuy thụ thương nhưng cũng không nghiêm trọng, lúc nảy kịp thời ngăn cản khí thế Lâm Uyển Nhi đang bành trướng, giúp Hỏa Linh Yêu giải trừ nguy cơ.
Bạch Du nhướng mày nói:
"Cứng đối cứng như vậy, Uyển Nhi sẽ ở tình thế bất lợi, chỉ là không công lãng phí khí nguyên bản thân mà thôi, còn phía linh yêu lại tùy thời có thể hấp thu thiên địa nguyên khí xung quanh, không ngừng bổ xung nguyên khí tổn hao, căn bản sẽ không e ngại loại công kích như vậy, lẽ nào Uyển Nhi không nhìn ra điểm này sao?"
Trên khuôn mặt thanh nhã của Thanh Nhu vẫn không có bao nhiêu biến hóa, chỉ thản nhiên nhìn xuống giữa sân, nói:
"Ta nghĩ Uyển Nhi muội muội nhất định tự có chủ ý của mình."
Thanh niên nho sinh xoay xoay chiết phiến trong tay, lắc đầu nói:
"Nếu cứ tiếp tục như vậy, Lâm Uyển Nhi nhất định sẽ bại trận."
Mấy vị đại tu sĩ tự nhiên có thể nhìn ra được tình hình thực tế, thế nhưng trung tu sĩ trung cấp và tu sĩ sơ cấp không thể nào nhìn ra được, chỉ biết trận đấu này kịch liệt không gì sánh được, càng xem lại càng cảm thấy đã nghiền.
Một lão giả râu dài đứng trên đỉnh núi chậm rãi vuốt ve chòm râu, thở dài nói:
"Tiểu oa oa này thiên tư hơn người, thế nhưng kinh nghiệm chiến đấu lại có chút khiếm khuyết a, đối phó với hai đại yêu linh không nên ngạnh cứng, càng không thể phân tán lực công kích. Phải có trọng điểm mới đúng, một lúc đối phó với thủy linh yêu, một hồi lại đối phó với hỏa linh yêu, cứ tiếp tục kéo dài như vậy, không tới nửa canh giờ sẽ phải bại trận."
Một phụ nhân trung niên đứng bên cạnh lão giả, sắc mặt có chút khó coi.
"Uyển Nhi ngày hôm nay làm sao vậy? Tâm tình có điểm không đúng nha, chẳng lẽ là quá mức khẩn trương rồi?"
Bên cạnh phụ nhân trung niên có một gã nam tử trung niên cao gầy, thần tình nghiêm túc, trên thân thể người này rõ ràng tản mát ra khí nguyên cường đại hơn hẳn so với lão giả và phụ nhân trung niên bên cạnh, ứng với tu vi linh hồn giai hậu kỳ, gã trung niên này cười lạnh nói:
"Đây chính là thiên tài trong miệng các ngươi đã nói hay sao? Ta xem cũng chẳng có gì đặc biệt, nhiều nhất chỉ là tư chất không tồi mà thôi, cách cái gọi là kỳ tài tu luyện còn xa lắm. Tu luyện chi đạo không chỉ riêng tu vi bản thân, trận đấu này bại trận chỉ là vấn đề thời gian, tiếp theo không cần nhìn cũng được rồi."
Đang khi nói chuyện, thiếu nữ bên dưới cùng với hai đại linh yêu chiến đấu, thực lực hai bên ngang nhau, không hề thấy bên nào rơi vào hạ phong, chỉ là khuôn mặt nhỏ nhắn kiều diễm của thiếu nữ kia đã hơi hiện ra một chút tái nhợt. Hô hấp cùng đã không còn đều đặn như trước, mấy lần toàn lực va chạm, tổn hao rất nhiều khí nguyên.
Hai đại linh yêu càng đánh càng mạnh, linh yêu vốn hiếu chiến, đối với chiến đấu hưng phấn không thôi.
Song phong cao ngất của Lâm Uyển Nhi phập phồng kịch liệt, hai mắt nhìn chằm chằm vào hỏa linh yêu, cho dù trong tình huống khí nguyên đã tồn hao rất lớn, thế nhưng vẫn tiếp tục phóng ra khí nguyên.
Thân thể nhỏ nhắn xinh đẹp lập tức bị một cỗ tử diễm vây quanh. Hai luồng hỏa diễm màu tím trong tay bốc cháy ngùn ngụt. Rất nhanh chuyển biến thành hai con rắn hỏa diễm liên tục xoay vòng xung quanh hai cánh tay.
Trên mặt mấy người Bạch Du hiện rõ sự thất vọng, thần sắc của ba gã tu sư trên đỉnh núi cũng tối sầm lại. Bọn họ đều biết Uyển Nhi sắp tung ra tuyệt chiêu rồi, thế nhưng không người nào mừng rỡ, bởi vì một khi đánh ra chiêu này, đó là lúc Uyển Nhi bị thua.
Trung niên nhân cao gầy chắp hai tay phía sau chậm rãi xoay người sang chỗ khác, xụ mặt nói:
"Xem ra nội viện này trong thời gian ngắn không thể nào xuất hiện gương mật sáng giá."
Lão giả và phụ nhân trung niên trầm mặt, cũng có chút ý riêng, nếu như không phải cực kỳ yêu thích đối với nữ tử dưới kia, sợ là đã sớm rời đi rồi.
Đúng lúc này, Uyển Nhi dưới sân quang mang lóe lên, hai đầu rắn lửa nhanh chóng bay ra, hình thể trong nháy mắt biến thành lớn, hóa thành hai con bàn long khí thế như nuốt cả trời đất phóng ra ngoài.
Thủy linh yêu và hỏa linh yêu cũng chỉ ngẩng cao đầu tê lên một tiếng, rồi sau đó hóa thành một đầu thủy long, một đầu hỏa long bay vút lên chống đỡ.
Bốn đầu bàn long quấn lấy nhau, va chạm cắn xé lẫn nhau, toàn bộ khe cốc đều dưới trận đấu như mộng như ảo này mà run lên nhè nhẹ, cây cối xung quanh mấy trượng, thậm chí là đất đá gần đó, trong nháy mắt bị đốt cháy thành tro tàn. Truyện Sắc Hiệp - http://thegioitruyen.com
Hai đầu Tử long hỏa diễm từ từ nhỏ yếu rơi xuống hạ phong. Thủy long và hỏa long màu vàng rõ ràng đang chiếm thượng phong!
Khi tất cả mọi người cảm thấy thất vọng không gì sánh được, thời gian vẫn chậm rãi trôi qua, hai đầu Tử long hỏa diễm càng lúc càng nhỏ, khi thân hình chỉ còn lại chừng một phần mười so với thủy long và hỏa long, hai đại linh yêu biến hóa thành hai đầu thủy long và hỏa long đem hai đầu tử long hỏa diễm cắn nuốt.
Mọi người nhìn thiếu nữ tử y đã sơn cùng thủy tận, ngay cả thở cũng không ra hơi, biết cuộc chiến đã có kết quả, thiếu nữ tử y đã dùng hết nguyên khí vô luận thế nào đi nữa cũng không thể nào có lại khí lực để đấu với hai đại linh yêu hầu như vẫn rất cường thịnh như cũ.
"Cuộc chiến này đến đây kết thúc, ngươi đem thủy linh yêu và hỏa linh yêu khống chế đi!"
Lão giả râu dài đột nhiên nói, lúc này hai đại linh yêu vừa mới nuốt hai đầu tử long hỏa diễm rất có khả năng sẽ hưng phấn quá mức, nếu như ngăn cản chậm thì Uyển Nhi có thể nguy hiểm.
"Chờ một chút!"
Một tiếng kêu thanh thúy cực kỳ rõ ràng từ dưới cốc vang lên!
Bên môi mềm mại của Lâm Uyển Nhi lộ ra chút tiếu ý như có như không, chỉ là cho dù là ai cũng không hiểu vì sao cười!
"Uyển Nhi, không nên tùy ý, mau trở lại, sẽ có nguy hiềm đó!"
Phụ nhân trung niên không ngừng tập trung vào hai đại linh yêu đang cường thịnh mang theo một tia trách cứ nói.
Két két két, đột nhiên, từng đợt tiếng vang cổ quái kịch liệt bốc hơi vang lên!
Chỉ thấy đầu thủy long màu lam đang hưng phấn không thôi bỗng nhiên dừng lại, trong bụng nổi lên quang mang màu tím.
Mà hỏa long màu vàng trong nháy mắt lại hoàn toàn biến thành màu tím, bỗng một tiếng nổ vang, hỏa long màu vàng đã biến mất không thấy, chỉ còn lại một đầu Tử long hỏa diễm đang bốc cháy hừng hực.
Thủy long khốn khổ giãy giụa kịch liệt, muốn phun ra cái gì đó cũng không làm được, thân thủy long lấy mắt thường có thể thấy rõ đang bốc hơi, càng lúc càng nhỏ, quang mang màu tím trong bụng càng lúc càng mãnh liệt, rất nhanh thủy long đã bị bốc hơi hoàn toàn.
Tất cả mọi người có mặt đều khiếp sợ tại chỗ!
Trung niên nhân cao gầy đã bay lên không chuẩn bị rời đi thì hiện rõ vẻ mặt kinh ngạc!
Hai đầu tử long hỏa diễm bay trở lại cánh tay của thiếu nữ tử y, từng đầu tử long quấn tới, dung nhập vào trong thân thể thiếu nữ tử y, thiếu nữ nguyên bản mệt mỏi vô cùng nhất thời khí nguyên bùng phát, sau đó lập tức nhắm mắt ngồi xuống tĩnh tọa tại chỗ, trực tiếp tiến vào trạng thái nhập định tu luyện.
"Ngay từ đầu nàng đã có ý muốn nuốt chửng hỏa linh yêu kia!"
Triền Thanh Nhu một lời nói hết huyền cơ.
Phụ nhân trung niên cùng với lão giả râu dài ngạc nhiên nhìn lẫn nhau, dù thế nào thì bọn họ cũng không thể nghĩ ra được, có người đầu tiên đối mặt với hai đại linh yêu lại có suy nghĩ muốn bắt chúng thôn phệ thành nguyên khí.
Đây quả thực là kỳ tài vạn năm khó gặp, vô luận là khí phách hay gan dạ sáng suốt đều cực cao, trung niên nhân cao gầy lẳng lặng huyền phù giữa không trung, hình như đã quên mất lý do mình rời đi.