Nhìn tâm tình Thần Lộ tiên tử đã dần ổn định trở lại, Lâm Khiếu Đường tự nhiên yên lòng. Đã có điều kiện như vậy, tin rằng Thần Lộ không còn ý định tự vẫn trong lòng.
- Phu nhân, tiên tử, nơi này cách Hoa Hợp Sơn cũng chỉ có hơn trăm dặm, nếu phi hành thì rất nhanh là có thể đến, hiện tại tới thời gian ước định còn có mấy ngày, chúng ta hãy tận dụng tốt thời gian khôi phục pháp lực, để đến khi đánh lén Quỷ Võ Điện cũng có đủ năng lực tự bảo vệ mình.
Lâm Khiếu Đường nhìn xung quanh rồi nói.
Nhị nữ tự nhiên không có ý kiến gì, chỉ là ánh mắt Thất Tuyệt phu nhân thỉnh thoảng nhìn về phía khoảng không, tựa hồ đối với nơi này không yên tâm mười phần, nhưng lại không biết nơi nào tốt hơn, nên không nói gì thêm, do dự một lúc liền đi tới một chỗ bí mật dưới một tảng đá lớn tại vách núi ngồi xếp bằng xuống.
Về phần Thần Lộ tiên tử, vừa mới trải qua đả kích, lúc này tâm tình tuy rằng đã bình phục một chút, nhưng trong lòng vẫn còn mất mát,cũng không có suy nghĩ nhiều liền tìm một chỗ thích hợp rồi ngồi xuống.
Nhìn nhị nữ ngồi vào chỗ của mình, lúc này Lâm Khiếu Đường mới bình tĩnh từ trong túi trữ vật lấy ra mấy loại vật phẩm và quyển trục, mặc niệm vài câu khẩu quyết, rót nguyên lực vào liền phóng ra ngoài.
Trong lúc nhất thời vài loại kết trận đồng thời khởi động, có mê huyễn, có phòng ngự, cũng có phong bế nguyên khí, lại có kết trận cảnh báo, toàn bộ vách núi đều bị tầng tầng những pháp trận này mờ ảo bao phủ.
Sau khi bố trí hoàn thành, Lâm Khiếu Đường liền tùy tiện tìm một chỗ rồi đả tọa nhập định. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Thất Tuyệt phu nhân và Thần Lộ tiên tử thấy vậy, đồng thời mở mắt nhìn những biến hóa phát sinh trong nháy mắt, lộ vẻ cực kỳ kinh ngạc, vị Lâm đạo hữu này liên tục bầy ra những bản lĩnh cao cường làm cho các nàng bị thuyết phục, hiện tại về mặt trận pháp lại càng tỏ ra thông thạo làm cho nhị nữ nhìn vị Lâm đạo hữu này thêm phần thần bí.
Kết trận phía trước không tính là cao minh, nhưng có thể chớp mắt liền bố trí xong, đủ để chứng minh người bầy binh bố trận là một gã trận sư xuất sắc.
Đã có đạo pháp cao minh lại tinh thông kết trận, sợ rằng toàn bộ Nam Xuyên Giới cũng không có mấy người.
Thất Tuyệt phu nhân không khỏi có chút hoài nghi vị Lâm đạo hữu này là cao nhân phương nào, cũng không nhất định là người Nam Xuyên, bất luận địa phương nào cũng đều có thể, có lẽ là một vị khổ tu ẩn giả, hoặc cũng là đến từ Chu Võ quốc thần bí, thậm chí là một vị tiền bối có khả năng sắp phi thăng thượng giới cũng nên.
Tâm tình của nhị nữ kinh ngạc cũng dần dẹp xuống, phân biệt ăn vào một ít đan dược tùy thân, lại lấy ra hai khối trung cấp nguyên thạch nắm trong tay để hấp thụ nguyên khí, một mặt chữa thương, một mặt điều chỉnh khí nguyên.
Thời gian một ngày đêm thay nhau trôi qua, cứ như vậy sáu ngày liên tục qua đi.
Trên không nơi này trong sáu ngày, chí ít có sáu lượt tu luyện giả bay qua, nơi đây vốn rất hẻo lánh, khí nguyên rất loãng, theo lý thuyết sẽ không có người thèm đến nơi này. Nhưng nhiều ngày nay lại náo nhiệt như vậy, xem ra đối phương đã có chút cảnh giác, bắt đầu điều động nhân sự, phòng ngừa có người đến khu vực khai thác mỏ, dược viên tiến hành tấn công.
Năm sáu lượt tu luyện giả bay qua nơi này đều tạo thành nhóm, ít nhất có ba, bốn người, nhiều thì mười người tạo thành một tổ, trong đó có một vị tu vi linh hồn giai hậu kỳ làm người dẫn dắt.
Bất quá những người này cũng không phát hiện nơi này có chút dị thường, chỉ ở trên bầu trời nhanh chóng bay qua.
Lâm Khiếu Đường và nhị nữ lại không cùng suy nghĩ, hiện tại Đại Hạ Quốc đã thành náo nhiệt như vậy chỉ sợ không phải mỗi nguyên do là khu khai thác mỏ và dược viên, mà còn phải kể đến công lao của liên minh Vu sư trên thảo nguyên kia nữa.
Liên minh Vu sư liên tục phá hư và uy hiếp, chỉ biết so với đánh lén của Nam Xuyên Giới còn lợi hại hơn. Lâm Khiếu Đường không nhắc tới việc này với nhị nữ, cũng không có dự định nói ra, huống chi trong việc này còn bao hàm một bí mật kinh thiên, Lâm Khiếu Đường tự nhiên càng không thể nói ra, người biết càng ít càng tốt, chờ chính mình có cơ hội sẽ truy cứu sau.
Nếu như chỉ là mấy khu mỏ và dược viên bị tập kích mà nói, Đại Hạ quốc căn bản không cần đến mức lao sư động chúng như vậy, ngay cả địa phương này đã có mấy đợt tu luyện giả bay qua, hơn nữa những tu luyện giả này phi hành không nhanh, nguyên thức bao trùm một diện tích lớn rõ ràng là đang tìm cái gì đó.
Trải qua sáu ngày nghỉ ngơi hồi phục, Lâm Khiếu Đường đã hoàn toàn khôi phục lại nguyên lực, thuận tiện cẩn thận xem xét xử lý nhẫn trữ vật của vị lão giả bạch phục và trung niên nhân hoang bào, chém giết hai người cùng lúc, Lâm Khiếu Đường tự nhiên sẽ không bỏ phí thu lấy chúng.
Cả hai người đều là địa vương giai, trong nhẫn trữ vật tự nhiên sẽ không phải đồ vật đơn giản, bất quá cũng không tốt như Lâm Khiếu Đường tưởng tượng, cả hai có gần nghìn khối trung cấp nguyên thạch, không ít đan dược, linh dược và một ít tài liệu luyện khí, về phần pháp bảo, dù là có nhưng đáng tiếc không có kiện nào vừa mắt Lâm Khiếu Đường.
Duy nhất để Lâm Khiếu Đường cảm thấy một tia vui mừng chính là mấy thanh tiểu phi kiếm và một khối băng sơn đại thạch ấn trong nhẫn trữ vật của trung niên nhân hoàng bào, không nghĩ tới ngoài hai khối đã thi triển ra lại vẫn còn một khối để trong nhẫn trữ vật.
Lâm Khiếu Đường nghĩ ngự vật đạo pháp cũng có thể khu sử được vật này, bất quá phải có kỹ năng riêng của trung niên nhân hoàng bào mới có thể phát ra được uy lực cực lớn, còn đối với Lâm Khiếu Đường chỉ sử dụng thuật khu vật bình thường thì rất yếu, bất quá sau khi tìm kiếm một lúc Lâm Khiếu Đường phát hiện trong băng sơn đại thạch ấn này lại ẩn chứa một loại khoáng thạch cực kỳ trân quý là "Càn khôn thạch tinh" chính vì có loại tinh thạch này bên trong mới có thể dễ dàng phóng to thu nhỏ như vậy.
"Càn khôn thạch tinh" chính là tinh thạch chỉ có thể ngộ không thể cầu, là vật vô giá, nếu thêm vào pháp bảo lúc luyện chế có thể làm cho uy lực tăng lên gấp đôi, lại có thể đem pháp bảo tự do biến lớn nhỏ tùy ý, chỉ với bậc này cũng đã trực tiếp gia tăng cấp độ cho pháp bảo gấp nhiều lần, tuyệt đối là một thứ tốt.
Lâm Khiếu Đường phân loại những thứ chính mình có thể sử dụng, những vật vô dụng đem vất vào một chỗ khác chờ sau đó bán đi hay đổi thành nguyên thạch cũng tốt.
Lâm Khiếu Đường và nhị nữ dùng thời gian nửa ngày chuẩn bị tốt cho việc xuất phát, nhị nữ qua sáu ngày cũng nắm chặt nghỉ ngơi và hồi phục, dưới sự hỗ trợ của đan dược và linh thạch, thương thế cũng đã khôi phục được bẩy tám phần, nguyên lực cơ bản đã đạt trạng thái tốt nhất.
Sắp xếp tất cả mọi thứ xong, Lâm Khiếu Đường lúc này mới thu hồi kết trận, phóng ra kim thủ, nhị nữ tự nhiên không nói nhiều liền trực tiếp đi lên. Khẽ niệm chú kim thủ liền bay đi, sau thời gian một bữa cơm đã thấy xuất hiện trên bầu trời Hoa Hợp Sơn.
Thất Tuyệt phu nhân thông qua bí âm phù trao đổi với Thái âm thiên quân, rất nhanh người hai tổ liền tụ hợp trong một chỗ bí ẩn tại sơn cốc trên Hoa Hợp Sơn.
Nguyên bản nhị nữ đều cho rằng tổ nhân mã do Thái âm thiên quân tọa trấn tự nhiên là an bình không có điều gì bất lợi, nhưng nhìn lại lúc này thì phát hiện sắc mặt Cực Uyên lão tái nhợt, đạo bào hắc thứu Ngốc Thứu lão ma cũng hiện lên mấy chỗ bị phá hư, hiển nhiên tổ đối phương cũng gặp phải cường địch ngăn chặn, chỉ có Thái âm thiên quân trông vẫn như thường, nhìn không ra gặp phải bất kỳ tao ngộ trở ngại nào.
Từ trạng thái ba người này thì xem ra, tại lúc tập kích bất ngờ cũng phân tán xa nhau hành động, dù sao ba người cùng hành động thì cũng chỉ xuất kì bất ý một lần, những lần sau tựu sẽ không dễ dàng, ba người xa nhau đồng thời tập kích tự nhiên hiệu quả cao hơn.
Khi Thái âm thiên quân thấy ba người Thất Tuyệt phu nhân bình yên vô sự, nhìn qua trạng thái so với tổ bên mình còn tốt hơn, trên mặt cũng nổi một tia dị dạng, hiển nhiên theo hắn lường trước thì kết quả khác xa nhau.
- Phu nhân, có gặp phải phiền phức gì không?
Thái âm thiên quân quan sát ba người Thất Tuyệt phu nhân hỏi.
- Nhờ phúc thiên quân, ba người chúng ta cuối cùng cũng hữu kinh vô hiểm phá hủy hai khu khai thác mỏ và một khu dược viên đã định ban đầu.
Thất Tuyệt phu nhân tỏ bộ dáng hàm hồ không muốn nói nhiều lời.
Thái âm thiên quân tuy là rất muốn biết được thêm, nhưng ngại thân phận, lại sợ phiền phức giống như đám vãn bối vô tri truy hỏi, cũng chỉ đành buông tha không hỏi nữa, cười nói:
- Ha hả, như vậy rất tốt, xem ra lần này ta đợi sáu người không uổng công chuyến này!
Thất Tuyệt phu nhân thiếu chút nữa đã đánh mất mạng nhỏ của mình, trong lòng tự nhiên có tức giận, nhưng cũng không tiện phát tác, chỉ cứng rắn hỏi:
- Thiên quân, kế hoạch tiếp theo như thế nào?
- Kế tiếp, chỉ cần tại Quỷ Võ Điện nơi Khô quỷ sơn mạch bày ra "m quỷ trận" đem vô số lệ quỷ trong đó thả ra ngoài, ta đợi đủ sáu người liền có thể thả hàng vạn quỷ quân giết cho một phiến giáp cũng không còn.
Thái âm thiên quân tựa như rất nắm chắc nói.
- Ồ, thiên quân liệu có hơi thái quá chăng, theo bản phu nhân được biết "m quỷ trận" này chính là cấm trận Ma tông quỷ phái, yêu cầu bố trí cực kỳ hà khắc, yêu cầu tinh thông quỷ nhãn chi thuật, lại càng thêm nhiều hồn tế chi vật, số lượng nguyên thạch cần dùng đến cũng cực kỳ khổng lồ, cho dù tất cả đầy đủ, vô luận một người có tu vi cao cũng là không thể độc lập hoàn thành, phải có sáu vị tu vi đều từ Linh Hồn giai trở lên cùng nhau xuất thủ mới có thể hoàn thành trận này, không thì nhất định không thành công.
Thất Tuyệt phu nhân lập tức ôn hòa nói.
- Cái này phu nhân có thể hoàn toàn yên tâm, bản thiên quân đã chuẩn bị xắp xếp chu đáo từ lâu, chỉ cần các vị xuất lực, trận này tất thành.
Trong bụng Thái âm thiên quân không hài lòng, tận lực giữ hòa khí nói, nếu trong tình huống bình thường đã sớm phát ra uy áp, đ áp chế Thất Tuyệt phu nhân, đâu còn cần trả lời hay giải thích cái gì dài dòng, lúc này cần người ta xuất lực tự nhiên là phải tâm bình khí hòa một chút vậy.
- Nếu thiên quân đã xác định như vậy, tự nhiên là đã có chuẩn bị thích đáng, bất quá bản phu nhân còn có một chuyện không rõ, lần này chúng ta tập kích mấy khu mỏ cùng dược viên của Đại Hạ quốc, người ta cho dù có trì độn, nhưng thời gian dài như vậy, không thể không có phòng bị, các môn phái tự nhiên cũng sẽ tăng số lượng nhân thủ, lại bố trí kết trận lợi hại bảo hộ tông phái, hiện tại chúng ta đi đánh một trong ngũ đại môn phái Đại Hạ quốc là Quỷ Võ Điện chẳng phải là tự chui đầu vào lưới hay sao?
Thất Tuyệt phu nhân không quá yên tâm hỏi, cũng vì một lần bị rắn cắn mà mười năm sợ dây thừng, trước đó nhìn nhiệm vụ tưởng như có thể đơn giản hoàn thành mà thiếu chút nữa mất cái mạng nhỏ, lúc này chỉ có sáu người, cho dù là có thượng cổ cấm trận làm chỗ dựa, cũng không có yên tâm tuyệt đối, dù sao Quỷ Võ Điện cũng là một trong ngũ đại siêu cấp môn phái Đại Hạ quốc, thực lực không thể tưởng tượng.
- Ha ha, phu nhân lo lắng không phải là không có lý, bất quá nếu là có thế lực khác tập kích Đại Hạ quốc, phu nhân cho rằng chúng ta bao nhiêu cơ hội đây?
Thái âm thiên quân mỉm cười nói.
- Thế lực khác?
Thất Tuyệt phu nhân có chút khó hiểu hỏi, trong mắt mấy người khác cũng hiện lên một tia nghi hoặc, hiển nhiên cũng không minh bạch ý tứ mà Thái âm thiên quân đã nói, chỉ có ánh mắt Lâm Khiếu Đường không nổi sóng mà thôi.
- Không sai, các vị cho rằng chúng ta chỉ với thực sự mấy người như vậy có thể tạo thành sát thương quy mô lớn tại hậu phương Đại Hạ quốc hay sao?
Thái âm thiên quân thấy vừa thấy mấy người đều có chút nghi ngờ, cũng không muốn ẩn giấu điều gì, dù sao lúc bố trí mà có người phân tâm rất có khả năng kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ.
- Lẽ nào vài vị minh chủ trước đó đã có liên hợp với thế lực khác?
Ngốc Thứu lão ma không nhịn được hỏi.
- Ha hả, đó là tất nhiên, trước lúc Đại Hạ quốc tiến công tu luyện giới nào đó đều liên hợp với tu luyện giới khác, sau khi tiến đánh thành công lại bắt đầu trở mặt, bọn họ có thể như vậy, tại sao chúng ta lại không, bản thiên quân bảo chứng đánh Quỷ Võ Điện lần này, chúng ta có bẩy thành nắm chắc thành công, tuy có ba thành thất bại, thế nhưng vô luận thành hay bại các vị đều có nắm chắc toàn thân trở ra, nếu mọi người không tin có thể nhớ lại tình hình Đại Hạ quốc nhiều ngày qua, các ngươi cho rằng chỉ dựa vào mấy người chúng ta, tập kích mấy khu vực khai thác mỏ và dược viên mà Đại Hạ quốc lại lao sư động chúng như vậy hay sao?
Thái âm thiên quân nói một hồi rồi hỏi ngược lại.
- Không biết mấy vị minh chủ liên hợp với thế lực phương nào?
Cực Uyên lão ma cẩn thận hỏi.
- Liên minh thảo nguyên!
Thái âm thiên quân lập tức trả lời.
Vừa nghe đến bốn chữ "liên minh thảo nguyên", nét mặt ngưng trọng của mọi người dần dần biến mất, chỉ có Lâm Khiếu Đường là hoàn toàn lơ đễnh, trong lòng vẫn như cũ, cẩn thận không gì sánh được, thiên hạ không có bữa ăn nào là miễn phí, Lâm Khiếu Đường cũng không cho rằng mấy vị Minh chủ thực sự vì bọn họ mà lộ ra con đường rút lui