Kiều Liên Dung là một tán tu. Là một nữ tán tu, nàng rất may mắn, vì có một thanh mai trúc mã lớn lên cùng nàng, đồng thời cũng là gia chủ dự bị có thể giúp đỡ nàng trên con đường tu luyện.
Nhưng nhìn từ góc độ khác, nàng lại bất hạnh, bởi vì lý tưởng cuộc đời của người nàng yêu chính là gia tộc. Tình yêu chỉ là một thứ điểm xuyết cho cuộc đời người ấy, có hay không cũng không quan trọng.
Vì vậy, khi tình yêu và lợi ích gia tộc xảy ra xung đột, Từ Kiêu hy sinh tình yêu của mình.
Đối với hành động này, Kiều Liên Dung có phẫn nộ, có oán hận, nhưng đa phần là bất đắc dĩ.
Nàng thích Từ Kiêu, nhưng chưa thích đến mức cùng sống cùng chết. Có thể nhìn từ góc độ người ngoài, nàng chỉ là dây tơ hồng vàng bám lấy Từ Kiêu. Nhưng chính nàng biết rõ, dáng vẻ yếu đuối ngoan ngoãn chỉ là lớp mặt lạ lừa gạt người khác mà thôi, nàng chưa bao giờ gửi gắm toàn bộ hy vọng lên người Từ Kiêu.
Đương nhiên, nếu Từ Kiêu có thể lấy nàng, nàng cũng sẽ vui vẻ bày mưu tính kế cho Từ gia, đáng tiếc —— không biết có phải nàng ngụy trang quá thành công hay không, các trưởng lão thương lượng một hồi, nhất trí cho rằng Từ Kiêu cưới cô nương của Lý gia mới có thể nhận được lợi ích lớn nhất.
Sau khi Từ Kiêu thành thân, Kiều Liên Dung lập tức rời khỏi Mạc Tân Thành. Nơi này thuộc kiểm soát của Từ gia, cho dù vị cô nương Lý gia kia không gây rối cho nàng thì cũng sẽ có người khác vì lấy lòng cô nương Lý gia mà đến gây sự với nàng. Kiều Liên Dung cũng không muốn trở mặt với Từ Kiêu, không có Từ Kiêu chăm sóc, nàng ở đây cũng không tốt hơn ở nơi khác, vậy thì cần gì phải ở đây khiến người khác chướng mắt?
Kiều Liên Dung đi một lèo bốn năm, tròn bốn năm rèn luyện khiến nàng rất vất vả, nhưng cũng học được nhiều thủ đoạn. Nếu bây giờ nàng quay về Từ gia, có thể dễ dàng giết chết nữ nhân Lý gia, thành công thượng vị.
Đáng tiếc, nàng không có suy nghĩ như thế. Có lẽ là vì từng trải nhiều năm, tình cảm của nàng và Từ Kiêu đã dần phai nhạt.
Từ Kiêu có lẽ là một gia chủ đạt tiêu chuẩn, nhưng lại không phải là một vị phụ thân đạt chuẩn.
Con trai lớn lên dưới sự bồi dưỡng của Từ Kiêu, có lẽ cũng sẽ có tính cách lạnh nhạt như hắn, sau đó xem việc phát triển gia tộc là lý tưởng cả đời.
Khi quay lại Mạc Tân Thành, Kiều Liên Dung thật sự không định tái hợp với Từ Kiêu. Chỉ là vì một số chuyện ngoài ý muốn khiến nàng và Từ Kiêu gặp nhau.
Giống như bạn cũ đã lâu không gặp, hai người tìm một nơi uống rượu, nói chuyện. Kiều Liên Dung trong ấn tượng của Từ Kiêu luôn là nữ tử hiền lành ngoan ngoãn, mà Kiều Liên Dung cũng vui vẻ giữ hình tượng trong lòng Từ Kiêu.
Hai người nói chuyện trời nam đất bắc, dần dà nội dung câu chuyện lái sang con trai của Từ Kiêu.
Trong miệng Từ Kiêu, hắn rất kỳ vọng vào đứa con trai thiên linh căn này, dường như Từ gia có hưng thịnh hay không đều phải nhờ đứa con trai ba tuổi Từ Tử Nham.
Sau này nghĩ lại, Kiều Liên Dung đỡ trán, lúc đó chắc chắn nàng say rồi, nếu không tại sao lại cảm thấy trẻ con mềm mềm êm êm rất đáng yêu, thế là bèn câu dẫn Từ Kiêu…
Mẹ nó, đây chính là lịch sử đen tối của đời nàng!!!
Ngày hôm sau, Từ Kiêu còn chưa tỉnh lại, nàng đã âm thầm chạy trốn. Đương nhiên, để duy trì hình tượng ‘dịu dàng lương thiện’ của mình, nàng còn cố ý để thư lại, nói cho Từ Kiêu đừng đi tìm nàng.
Nàng đã không còn hứng thú vị trí Từ phu nhân, nhưng là tán tu, nàng đã quen chừa một đường lui cho mình —— ví dụ như: Ánh trăng sáng trong lòng Từ Kiêu.
Chỉ cần Từ Kiêu vẫn còn thẹn với nàng, sau này nếu có việc cần nhờ hắn, nể mặt đôi bên vẫn còn chút tình cảm, hắn sẽ giúp nàng.
Sau khi rời đi, Kiều Liên Dung không còn nghĩ nhiều tới chuyện ngày hôm ấy. Trong chuyện này, người bị tổn thất là nàng, nàng không cho rằng Từ Kiêu sẽ vì một đêm xuân tình này mà nhớ mãi không quên.
Vứt nam nhân mới ngủ cùng mình một đêm ra sau đầu, Kiều Liên Dung nghe nói có một bí cảnh mở cửa, bèn vội vã chạy tới.
Đối với tán tu mà nói, thu hoạch tài liệu cấp cao đều phải nhờ vào những bí cảnh này. Bởi vì bọn họ không có tông môn, ngay cả Bổ Nguyên Đan cấp thấp nhất cũng phải tự đào tài liệu đổi lấy đan dược.
Lúc này, ở trong bí cảnh, Kiều Liên Dung vì tranh giành một cây Âm Dương Thảo với đệ tử của các môn phái khác nên bị trọng thương, suýt chút nữa toi mạng. May mà ở tình thế ngàn cân treo sợi tóc, một tu sĩ kim đan đi ngang qua, tiện tay cứu nàng.
Tu sĩ kim đan này chính là Cận Vấn Thiên!
Trong hoàn cảnh bị phong bế, nam nữ rất dễ nảy sinh tình cảm. Ngay cả Kiều Liên Dung cũng không hiểu, đường đường là một tu sĩ kim đan, sao lại coi trọng một tiểu tán tu trúc cơ kỳ như nàng.
Đương nhiên, mặc kệ tu sĩ kim đan này có bị thứ gì dán mắt lại hay không, đối với nàng mà nói, được một tu sĩ kim đan che chở chính là chuyện một vốn bốn lời —— huống chi tu sĩ kim đan này còn rất anh tuấn, dù sao nàng cũng không bị thiệt!
Xuất phát từ hy vọng có cuộc sống tốt hơn, Kiều Liên Dung trở thành bạn đời của tu sĩ kim đan kia. Tuy rằng ban đầu nàng theo Cận Vấn Thiên chỉ để được che chở, nhưng tình cảm của Cận Vấn Thiên dần khiến nàng rung động, vô thức sa vào.
Nếu cuộc sống của Kiều Liên Dung có thể thuận buồm xuôi gió, có lẽ sẽ không có câu chuyện của Từ Tử Nham và Từ Tử Dung sau này. Thế nhưng rất rõ ràng, may mắn của Kiều Liên Dung thuộc hàng âm, nàng giác ngộ vứt bỏ tra nam Từ Kiêu, kết quả bị một ma nữ để ý tướng công nhà nàng…
Kiều Liên Dung: (╯‵□′)╯︵┻━┻! Trời giáng tai ương mà!
Bất kỳ người nữ nhân nào đều không thích chia sẻ trượng phu với một nữ nhân khác. Huống chi là nữ nhân như Kiều Liên Dung ngoài mặt thuần khiết, trong lòng đen xì.
Nàng có thể ngụy trang ngoan ngoãn vô hại, nhưng với điều kiện là cuộc sống êm đềm. Bây giờ tướng công sắp bị cướp, còn ngoan ngoãn cái con khỉ!!
Phải nói đúng là tai bay vạ giá, cũng do tướng công của nàng quá đẹp trai, trong lúc vô tình chọc phải đào hoa nát. Nếu chỉ là đào hoa nát, Cận Vấn Thiên là người có nguyên tắc, nhất định sẽ kiên quyết từ chối. Nhưng khi đào hoa nát có tu vi Nguyên Anh Kỳ thì dù Cận Vấn Thiên có khéo léo từ chối đến cỡ nào cũng không thể khiến đối phương từ bỏ ý định.
Nắm đấm cứng chính là đạo lý, đây là chân lý vĩnh viễn không đổi của Tu Chân Giới.
Mà đối với Kiều Liên Dung mà nói, tu vi yếu có nghĩ rằng ngay cả tướng công của mình cũng không giữ nổi…
Bị nữ ma tu tập kích, Cận Vấn Thiên liều mạng đưa Kiều Liên Dung đi, bản thân thì rơi vào tay nữ tu kia.
Kiều Liên Dung biết, Cận Vấn Thiên tiêu rồi. Là nữ nhân, nàng thấy rất rõ ham muốn điên cuồng trong mắt nữ ma tu kia.
Đừng nói đạo lý với một nữ nhân vì ghen tỵ mà phát điên, nam nhân vĩnh viễn sẽ không hiểu khi một nữ nhân vì yêu mà điên cuồng, sẽ làm ra những chuyện gì.
Kiều Liên Dung thành công chạy trốn, nàng như con chuột chui rúc trong bóng tối khắp các thành thị.
Nàng là tán tu, vì sống mà nàng có thể không từ thủ đoạn. Đặc biệt là khi phát hiện mình đã mang thai bốn tháng, nàng càng hiểu rõ mình tuyệt đối không thể bị nữ nhân kia bắt được, nếu không đối diện với nàng sẽ là đủ loại hành hạ khiến người khác phát điên.
Có lẽ là vì đã chiếm được nam nhân mình yêu, nữ ma tu kia truy đuổi Kiều Liên Dung được một thời gian ngắn rồi bỏ qua.
Kiều Liên Dung mai danh ẩn tích, mang theo cái thai mấy tháng cư trú tại một thành thị nhỏ.
Sau khi đứa trẻ được sinh ra, nàng không chút đắn đo đặt tên cho nó là Từ Tử Dung.
Thứ nhất, thế lực của nữ ma tu kia rất lớn, vì an toàn, nàng không thể để con mang họ Cận. Thứ hai, nàng và Từ Kiêu từ biệt không bao lâu đã gặp Cận Vấn Thiên, không có người cha hờ nào hợp bằng Từ Kiêu…
Để bảo vệ tính mạng của mình và Tử Dung, nàng không chút do dự gài bẫy Từ Kiêu.
Nhưng nhìn từ góc độ khác, ít nhất là hiện tại Kiều Liên Dung vẫn chưa hãm hại Từ Kiêu quá ác, nàng chỉ cho con trai mình mang họ Từ, đồng thời cho con trai một người cha, chứ không đi quấy rầy cuộc sống của Từ Kiêu.
Nếu như có thể, Kiều Liên Dung sẽ tiếp tục mai danh ẩn tích, tiếp tục sống lén lút như vậy, dẫu sao thì… Nếu tới lúc phải đưa Từ Tử Dung cho Từ Kiêu bảo vệ, e rằng tình cảnh của nàng cũng không tốt gì.
Cuộc sống mai danh ẩn tích cũng không tốt đẹp gì, đặc biệt là nữ tu độc thân như Kiều Liên Dung, lúc nào cũng gặp đủ loại vấn đề.
Kiều Liên Dung sống rất vất vả, thỉnh thoảng nàng cũng sẽ trút giận lên người Từ Tử Dung, nhưng dù thế nào nàng cũng không bỏ mặc được Từ Tử Dung, cho đến khi —— trong một bí cảnh, nàng bị thương nặng.
Lúc quay về nhà, Kiều Liên Dung biết mình không còn nhiều thời gian nữa. Hơn nữa trong bí cảnh, nàng cũng nghe người khác nói, không biết nữ ma tu bị gì, chiếm được Cận Vấn Thiên vẫn cảm thấy không đủ, bắt đầu truy tìm tung tích mẫu tử Kiều Liên Dung.
Kiều Liên Dung thở dài, may mà ban đầu nàng đã để lại đường lui cho Tử Dung, nếu không thì một khi nữ nhân đáng chết kia tìm được nàng, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.
Kiều Liên Dung vội vàng chuẩn bị hậu sự cho mình. Là một tán tu, không chết khi đang đoạt bảo, trái lại có cơ hội tự chuẩn bị hậu sự đã là chuyện rất may mắn rồi.
Lúc này nàng rất bình tĩnh, không oán trời trách đất. Nàng không sinh ra ở thế gia tu chân, mà bản thân nàng lại muốn theo đuổi Thiên Đạo, rơi vào kết cục này cũng là chuyện bình thường.
Tu Chân GIới có vô số người có linh căn, nhưng người có thể đi đến bước cuối cùng lại không có ai.
Chuyện duy nhất cần Kiều Liên Dung suy tính chính là, con trai của nàng, sau khi đến Từ gia sẽ bị đối xử như thế nào.
Đối với chủ mẫu Từ gia, Kiều Liên Dung không rõ lắm, nhưng lần trước đi ngang qua Mạc Tân Thành, nàng từng nghe Từ Kiêu nhắc đến một lần. Xem ra… Nữ nhân kia là một người cuồng tu luyện, hơn nữa tính tình không tốt lắm?
Sắc mặt Kiều Liên Dung âm trầm, đáy mắt lóe lên tia đen tối. Nàng không có ý kiến gì với nữ nhân kia, chỉ là… Nếu sau khi mình chết, Tử Dung đến Từ gia, chẳng phải sẽ bị nữ nhân kia ngược đãi sao?
Kiều Liên Dung không phải là người tốt, chớ nói chi bây giờ nàng đã không còn nhiều thời gian. Vì tương lai của Tử Dung, nàng hạ quyết tâm mua chuộc một thị nữ của Từ gia, cố ý chọn lúc nữ nhân kia đang tu luyện, để lộ tung tích của nàng và Tử Dung.
Kết quả sau đó không ngoài dự tính của nàng, đối với một nữ nhân không biết tính toán và sĩ diện hảo, biết được trượng phu ‘hoàn mỹ’ của mình đang nuôi nhân tình, ngay cả con cũng có, đả kích như vậy đủ để Từ phu nhân tẩu hỏa nhập hoa.
Có thể sai lầm duy nhất của Kiều Liên Dung chính là thị nữ kia quá bất cẩn, lỡ miệng để lộ tên nàng.
Nhưng không sao, dù sao nàng cũng không thể sống lâu, cho dù Từ Kiêu có giết nàng hả giận, nàng cũng không tổn thất quá lớn.
Trước khi Từ Kiêu tới tính sổ, nàng dùng một loại bí pháp tà ác, dùng tuổi thọ của chính mình thi triển bí thuật cho Từ Tử Dung, xáo trộn huyết mạch.
Cuối cùng, sự thật chứng minh Kiều Liên Dung tính toán rất tốt. Nàng chết, Từ Tử Dung được Từ Kiêu đưa về Từ gia. Đối với Từ Kiêu mà nói, Từ Tử Dung chỉ là đứa con trai có cũng được, không có cũng được. Nhưng Kiều Liên Dung tin rằng Từ Kiêu sẽ không để Từ Tử Dung thiếu cơm ăn.
Nàng không mong gì, chỉ hy vọng con trai của mình có thể sống tốt. Về chuyện báo thù, nàng hoàn toàn không dám vọng tưởng, nữ ma tu kia đã lên nguyên anh, với tư chất tam linh căn của Từ Tử Dung, hoàn toàn không có hy vọng báo thù.
Chuyện duy nhất Kiều Liên Dung suy đoán thất bại chính là Từ Tử Nham hận thù Từ Tử Dung. Chính là loại hận thù này đã đẩy con trai nàng vào đường cùng, cuối cùng còn chết trên tay Từ Tử Nham.
Nhưng con trai của nàng lại có cơ duyên khác, được sống lại, mà lần này, cuối cùng y cũng đạt được hạnh phúc —— như hy vọng ban đầu của Kiều Liên Dung!