Đế Bá

Chương 825: Giơ tay lên vạn địch đều diệt (1)



Tứ lạng bạt thiên cân giống như Lý Thất Dạ tiện tay kéo, thoải mái suôn sẻ lại chứa biến đổi huyền diệu vô tận. Tiện tay kéo tạm cướp quyền khống chế vũ khí.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, hư không vỡ, vạn ma trùng lao tới. Gia xương đáng sợ chưa đâm túng mục tiêu nhưng như đâm thủng chân mệnh tu sĩ, làm người ta không có chút sức phản kháng.

Ma linh công kích cuốn ma khí ngập trời, kèm theo đế uy vô địch. Thánh hoàng cũng chịu bó tay, không thể ngăn cản một kích vô địch của ma linh.

Nhưng Lý Thất Dạ không thèm nhìn vạn ma trùng một cái, tay hắn kéo Đà Sơn Chung đổi hướng đụng vào vạn ma trùng.

Khi Đà Sơn Chung bay ra, huyết khí Lý Thất Dạ ngút trời. Lý Thất Dạ dùng một kích rực rỡ đẩy Đà Sơn Chung đi, chớp mắt nguyên Đà Sơn Chung sáng rực lên.

Đà Sơn Chung biến mất, trong đạo hải vô tận xuất hiện một ngọn núi to bàng bạc như đứng đầu các núi non cửu giới. Trong đạo hải vô tận, ngọn núi này trân thủ cửu giới.

Một kích rực rỡ, Đà Sơn Chung bùng phát chiêu vô địch nhất, như tiên đế tự tay đánh ra Đà Sơn Chung.

Đà Sơn Chung va đụng có thể đập bể cửu giới, đại hiền trúng chiêu cũng sẽ thành tro.

Biến dị đột nhiên làm mọi người ngây ra như phỗng, bao gồm các lão tổ đại giáo. Trong khoảnh khắc, bọn họ có ảo giác như tiên đế giá lâm, lão tổ đại giáo thầm run rẩy. Không ai dám đón đỡ một kích của Đà Sơn Chung.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, trong giây lát Cự Khuyết thánh tử mất quyền điều khiển vũ khí, Đà Sơn Chung với một kích vô địch nhất đập vào ma linh.

Một kích kia vạn giới nhạt nhòa, đừng nói người trong thủy vực, tất cả tu sĩ trong năm vực đều bị kinh động, sợ hãi nhũn chân.

Tiếng hét cao vút cực kỳ chói tai, vạn ma trùng ma khí ngập trời bị đụng thành tro bụi. Đà Sơn Chung đập vào ma linh như nguyên U Thánh giới nổ tung. Vang tiếng nổ lớn làm lão tổ đại giáo không đứng vững.

Hai vũ khí vô địch đụng vào nhau, Đà Sơn Chung bộc phát một kích vô địch, nghịch thiên nhất, ma linh là tiên đế bảo khí cũng chịu thiệt lớn.

Ma linh bị đụng về, Quỷ Trùng Ma Tử ngây người bị ma linh đánh trúng. Một kích đế khí làm Quỷ Trùng Ma Tử phun máu tung tóe, không có cả cơ hội la lên.

Ma linh muốn bảo vệ chủ nhân cũng bất lực. Đà Sơn Chung vốn mạnh hơn nó lại phát ra một kích vô địch, nghịch thiên nhất. Bản thân ma linh còn khó giữ mình chứ nói gì cứu Quỷ Trùng Ma Tử? Ma linh bị đụng bay đi xa, mất hút trong biển cả bao la.

Khi ma linh bị đụng bay vào biển rộng mênh mông kèm theo tiếng răng rắc, chắc chắn ma linh đã bị Đà Sơn Chung đụng nứt ra. Rơi xuống biển, ma linh không ngừng lại, nó bay đi với tốc độ siêu nhanh. Vì Đà Sơn Chung đụng nứt ma linh, nó không dám ở lại, lỡ như Đà Sơn Chung đập thêm một cái thì dù là đế khí cũng vỡ nát.

Trải qua năm tháng dài dặt, ma linh đã có linh tính, vào phút sống chết nó cắm đầu chạy cách Đà Sơn Chung thật xa.

Mọi thứ thay đổi quá nhanh, từ lúc Lý Thất Dạ tiện tay đẩy cùng với một kích rực rỡ đến Đà Sơn Chung va chạm ma linh chỉ xảy ra trong chớp mắt.

Trong phút chốc Quỷ Trùng Ma Tử chết thảm, ma linh bỏ trốn. Mọi người ngơ ngẩn, Trùng Hoàng đế thống, Cự Khuyết thánh địa ngây ngốc không kịp phản ứng.

Sau khi ma linh trốn, Cự Khuyết thánh tử phản ứng lại, gã lần nữa cảm ứng Đà Sơn Chung, lấy về quyền điều khiển.

Khi cảm ứng được Đà Sơn Chung tồn tại, Cự Khuyết thánh tử phản ứng rất nhanh, gã muốn cướp về Đà Sơn Chung.

- Về!

Cự Khuyết thánh tử chưa kịp khống chế lại Đà Sơn Chung thì một luồng tiên quang bắn tới.

Vang tiếng hét thảm:

- A!!!

Cự Khuyết thánh tử không có cơ hội phản kích dã bị tiên quang đánh trúng, mau máu đầy trời, gã bị giết không kịp ngáp.

Âm Dương Luyện tiên kính lơ lửng trên đầu Lý Thất Dạ từ bao giờ. Âm Dương Luyện tiên kính là đạo ngoại kỳ bảo đẳng cấp tiên đế chân khí, không có Đà Sơn Chung chống đỡ, Cự Khuyết thánh tử không chịu nổi một chiêu.

Cự Khuyết thánh tử bị chém chêt, Đà Sơn Chung mất quyền không chế. Lý Thất Dạ vươn tay chộp lấy Đà Sơn Chung vô chủ.

Đà Sơn Chung đổi chủ, đám người Cự Khuyết thánh địa tỉnh táo lại, cá cường giả kinh ngạc gầm rống:

- Ngươi dám!

Đám cường giả Cự Khuyết thánh địa xông lên.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, một bàn tay khổng lồ bay tới định chộp Đà Sơn Chung trong tay Lý Thất Dạ. Đi cùng với bàn tay khổng lồ là các sợi pháp tắc rũ xuống như thác nước. Chỉ riêng bàn tay khổng lồ đã nghiền nát tất cả, dừng nói thánh tôn, có là thánh hoàng nghịch thiên cũng không đỡ nổi một kích.

- Đại hiền!

Bàn tay khổng lồ chộp đến, đám người lòng run lên. Uy lực bàn tay khổng lồ này rõ ràng là lão tổ Cự Khuyết thánh địa ra tay.

Đây là lão tổ đế thống tiên môn, đáng sợ, nghịch thiên biết mấy. Một vị đại hiền, dù là đại hiền bình thường dễ dàng bóp chết thánh hoàng như nghiền con kiến.

Đà Sơn Chung nhận được Cự Khuyết thánh địa kêu gọi, nó rung rinh muốn thoát khỏi tay Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ không thmè nhìn đám cường giả Cự Khuyết thánh địa lao lên, phớt lờ bàn tay khổng lồ chộp tới.

Lý Thất Dạ ném ra năm cánh cửa đồng, quát to:

- Phong!

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, năm cánh cửa đồng từ trên trời giáng xuống biến thành đồng thành năm góc khổng lồ nhốt các cường giả, lão tổ Cự Khuyết thánh địa lại.

Phong Thiên Ngũ Đạo Môn! Năm cánh cửa biến thành một thể, thành đồng năm gốc. Trong phút chốc đám người Cự Khuyết thánh địa bị nhốt trong Phong Thiên Ngũ Đạo Môn.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trong thành đồng năm góc vang từng tiếng va chạm. Cường giả, lão tổ Cự Khuyết thánh địa muốn xông ra khỏi Phong Thiên Ngũ Đạo Môn.

Đám cường giả va đụng, thanh âm đinh tai nhức óc.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, đế uy lan tràn. Đế uy vô tận càn quét thành đồng, bên ngoài cảm nhận đế uy làm người run rẩy, lòng sợ hãi.

Có người rùng mình, mặt không còn chút máu:

- Là tiên đế bảo khí! Lão tổ Cự Khuyết thánh địa nắm giữ tiên đế bảo khí!

Đại hiền cầm tiên đế bảo khí là chuyện đáng ợ biết mấy, uy lực có thể càn quét mọi thứ trên đời.

Nhưng dù lão tổ Cự Khuyết thánh địa nắm giữ tiên đế bảo khí cũng khó thoát khỏi Phong Thiên Ngũ Đạo Môn trong thời gian ngắn. Phong Thiên Ngũ Đạo Môn từng phong vật vô thượng một giới.

- Đuổi theo!

Ngay khi có biến đổi, một đế thống tiên môn khác, tức là Trùng Hoàng đế thống, bọn họ mặc kệ Cự Khuyết thánh địa, đổi đầu đuổi theo ma linh ngay.

Đối với Trùng Hoàng đế thống, chuyện của Cự Khuyết thánh địa liên quan gì bọn họ? Trùng Hoàng đế thống chấp nhận từ bỏ cơ duyên lớn trong ao nước, nếu mất ma linh thì tổn thất không thể cứu vãn. Với Trùng Hoàng đế thống, không có báu vật nào quan trọng hơn ma linh.

Lý Thất Dạ mặc kệ chuyện trong Phong Thiên Ngũ Đạo Môn, Âm Dương Luyện tiên kính rũ xuống tiên quang vô tận như tằm xuân nhả tơ tầng tầng bao phủ Đà Sơn Chung.

Đà Sơn Chung rung bần bật muốn thoát khỏi Lý Thất Dạ điều khiển.

Đà Sơn Chung là vật nghịch thiên, nhưng nó không phải đế khí, chân khí do Cự Thiên tiên đế luyện hóa ra. Đà Sơn Chung không giống tiên đế bảo khí có đế tỏa, không như tiên đế chân khí có thiên mệnh tỏa.
— QUẢNG CÁO —