Lý Thất Dạ hú dài, pháp tắc tinh hỏa kêu đinh đang như xích sắt. Hai sợi trật tự thần liên bay thẳng ra nghênh đón một thương của Đế Tọa.
Ầm!
Trường mâu pháp tắc tinh hỏa như hai mảnh sơn môn đóng kín phong Đế thương, đoạn lục đạo, tuyệt thiên địa. Lý Thất Dạ chặn lại một thương cực kỳ kinh diễm của Đế Tọa.
Ngay khi Lý Thất Dạ chặn Đế thương, trường mâu pháp tắc tinh hỏa bỗng mềm xuống tựa rắn độc quấn lấy Đế thương, tốc độ siêu nhanh đâm ngực Đế Tọa.
Đế Tọa vung trường thương, ngân hà động, thương động người đi, dễ dàng thoát khỏi pháp tắc tinh hỏa tựa rắn độc của Lý Thất Dạ.
Trong phút chốc hai người đánh túi bụi, chiến đấu đặc sắc hấp dẫn. Lý Thất Dạ và Đế Tọa ngươi qua ta lại, giết đến thiên địa nhạt nhòa.
Đế Tọa cầm trường thương như thể thiên hạ có ta, khi gã cầm thương thì vạn phu mạc địch, cực kỳ kinh diễm. Lão tổ đại giáo khen không dứt miệng.
Lý Thất Dạ dùng hai pháp tắc tinh hỏa làm vũ khí, đôi khi hóa mâu, đôi khi hóa liên, đôi khi hóa đao kiếm. Có thể nói là xuất quỷ nhập thần, Lý Thất Dạ đấu với Đế Tọa không chút yếu thế.
Đế Tọa cầm trường thương như ta có thiên hạ, Đế thương đánh ra là thiên hạ lay động, ngân hà lu mờ.
Đế Tọa đâm thương cực kỳ xuất sắc, làm người khen không ngớt. Thương đạo như thế dù không phải độc nhất vô nhị thì cũng hiếm có trên đời.
Lý Thất Dạ, Đế Tọa từ không trung đánh tới biển cả lại lên trên trời. Hai bên hùng hổ siêu quần, đánh vỡ bầu trời.
Trường thương của Đế Tọa có thứ tự, tiến lùi tùy tâm, công thủ đầy đủ, cực kỳ diệu. Có thể nói không chút sơ hở, là hình mẫu thương đạo.
Hai tay Lý Thất Dạ cầm pháp tắc tinh hỏa, hai pháp tắc như thần liên bay múa trong tay hắn.pháp tắc múa may không có trật tự, hệ thống gì.
Lý Thất Dạ đánh mỗi một kích, đỡ mỗi một chiêu đều là mây bay nước chảy, đến đâu chắn tới đó. Biến đổi tùy ý, không có đường để theo dấu.
Lý Thất Dạ đánh tùy tay, nhiều sơ hở, không thể so sánh với thương đạo hoàn mỹ của Đế Tọa, nhưng hắn lần lượt tiêu trừ công kích từ gã. Lý Thất Dạ tự do vung pháp tắc tinh hỏa, tiêu sái tự nhiên.
Nếu nói thương đạo của Đế Tọa là tác phẩm điêu khắc hoàn mỹ, Lý Thất Dạ tiện tay ra chiêu là thành phẩm thiên nhiên, mặc dù thô ráp nhưng thẳng hướng nghệ thuật tinh diệu.
Cuộc chiến không dựa vào đế khí bí bảo, không nhờ vào thuật vô địch của tiền bối. Dùng đạo pháp chiến đấu, đánh nhau đơn thuần làm người trông thấy đại đạo huyền diệu, đại đạo kỳ tích.
Lý Thất Dạ, Đế Tọa tự do vung đạo của mình, phát huy không theo lề lối. Chiến đấu như thế mới thể hiện ra thực lực kinh khủng của hai người, chứng minh ngộ tính tuyệt thế vô song.
Một thương hai xích, Lý Thất Dạ và Đế Tọa đánh nhau tưng bừng. Mọi người xem mê say, trận chiến hấp dẫn lão tổ đại giáo xem mê mẩn, kinh thán.
Bao nhiêu người trẻ tuổi xem cuộc chiến có điều ngộ, cảm ứng. Thế hệ trước cũng được ích lợi, đây là cuộc chiến thẳng hướng gốc đạo hạnh.
Nhìn trận chiến hấp dẫn đặc sắc, có lão tổ đại giáo cảm thán rằng:
- Hai người đều là thiên tài đương thời, thiên chi kiêu tử. Ai sinh cùng thời đại với hai thiên chi kiêu tử này vừa may mắn vừa đáng buồn. Có kinh tài tuyệt diễm, tuyệt trần vô song cỡ nào cũng khó vượt qua hai người kia được.
Có lão bất tử nhìn Lý Thất Dạ và Đế Tọa chiến đấu, thở dài buồn bã. Lúc bọn họ còn trẻ cũng khó đến trình độ như vậy, nếu bọn họ còn trẻ, nếu sinh cùng thời đại với Đế Tọa, Lý Thất Dạ đúng là chuyện vừa đáng buồn vừa đáng sợ.
Có người cảm thán rằng:
- Trận chiến này nếu hai bên không chết, tương lai chỉ có một người lên đỉnh thiên mệnh thì người kia cũng sẽ đến đỉnh đại hiền.
Người trẻ tuổi thì xem mê mẩn không nói nên lời, bọn họ bị rung động. Mặc kệ trước kia bọn họ ưu tú như thế nào, xuất sắc ra sao nhưng bây giờ tất cả bị lu mờ. Bọn họ so với Lý Thất Dạ, Đế Tọa thật tình kém xa lắc xa lơ. Dù hôm nay bọn họ cố gắng chăm chỉ cũng khó vượt qua hai người kia. Đế Tọa, Lý Thất Dạ như nọng núi lớn đè ngực thế hệ trẻ, không cách nào vượt qua.
Thiên Luân Hồi đứng ở gần trời vẻ mặt trầm trọng, gã cùng là tam kiệt U Thánh nay nhìn Đế Tọa và Lý Thất Dạ chiến đấu, biểu tình nghiêm túc. Thiên Luân Hồi thầm tưởng tượng nếu gã lên sân khấu, kẻ địch đổi thành Đế Tọa hay Lý Thất Dạ thì gã có thể chống đỡ bao lâu? Gã có thể thủ đoạn gì để đánh bại kẻ địch?
Không dựa vào đế khí bí bảo, thuật vô địch người đi trước để lại, đây là lúc thể hiện thực lực cá nhân tu sĩ.
Đế Tọa và Lý Thất Dạ đánh nhau rất lâu, hai người đổi chiêu thức sửa cũ thành mới, lần lượt diễn biến cực hạn chiêu thức.
Đánh mãi không dứt, cuối cùng Đế Tọa mất kiên nhẫn hú dài, đổi thương thức. Thương thức thoát khỏi lề lối, một thương là một thế giới. Trong phút chốc uy lực thương thức của Đế Tọa tăng vọt, biến bá đạo vô địch, không còn là thương đạo hoàn mỹ.
Lúc này thương thức của Đế Tọa không hoàn mỹ, có sơ hở nhưng uy lực tăng vọt, càng mạnh mẽ hơn. Tựa như cự long mở ra gông xiềng, tựa như tiềm long bay lên cửu thiên!
Đế Tọa thay đổi thương thức, Đế thương trong tay gã không còn là trường thương mà trở nên đáng sợ hơn. Đế thương như có sức sống, nó là cự long ngủ say.
Thương thức của Đế Tọa cao xa, đôi khi ngân hà giắt ngang trời, Đế thương rực rỡ, đại đạo ngân hà vô tận đè sập chư thiên. Đôi khi vạn giới yên tĩnh, đế thương như đêm tối không chỗ không phá. Đôi khi âm dương đảo ngược, đế thương hóa thành vô tận huyền băng và chân hỏa, băng hỏa lưỡng trọng thiên.
Nhìn cảnh tượng đó, đám người rung động:
- Rốt cuộc Đế Tọa ấy đòn sát thủ ra. Đây mới là tinh túy thương đạo, sát chiêu thương đạo của Đế Tọa!
Có thể nói mỗi thương của Đế Tọa lại làm mọi người giật thót tim.
Đế Tọa tấn công mãi không thắng, cuối cùng không nhịn được giở đòn sát thủ thương đạo ra. Đế Tọa không chỉ tự sáng tạo ra thương đạo, gã còn chuyên môn tạo thức vô địch cho thương đạo.
Thương đạo của Đế Tọa tế luyện từ cửu đạo thiên uẩn thiên mệnh chân thạch, có thể nói thương đạo có chín đạo nên Đế Tọa chuyên môn sáng tạo chín thương thức vô địch.
Cho đến nay tu sĩ luôn chọn thể phách thích hợp công pháp của mình, có như thế mới phát huy uy lực bản mệnh chân khí mạnh nhất, thực lực mạnh nhất của mình.
Đế Tọa thì khác, gã dùng bản mệnh chân khí sáng tạo thương thức vô địch, một đạo một thương. Hành động nghịch thiên như thế chỉ có thiên chi kiêu tử giống Đế Tọa mới làm được.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Khi chín thương thức vô địch của Đế Tọa đâm ra, Lý Thất Dạ vốn có lực lượng ngang ngửa với gã thoáng chốc rơi vào nguy hiểm. Lý Thất Dạ bị đẩy lùi liên tục, hai pháp tắc tinh hỏa không thể đỡ chín thương thức hùng hổ.
Trong phút chốc đòn phản kích tùy tích của Lý Thất Dạ bị chín thương thức vô địch trấn áp, làm hắn cật lực rơi vào đường cùng. Lý Thất Dạ không thể phá vòng vây chín thương thức vô địch.
Nhìn Lý Thất Dạ rơi vào hoàn cảnh xấu, có người lẩm bẩm: